Trích đoạn: Sương Sương 
   
  PHỐ XƯA VẮNG NGƯỜI 
   
  Phố xưa vắng người 
  Nắng ngả buồn trên từng ngón tay 
  Buồn len vào tóc mây 
  Buồn vội hóa thành làn khói 
  Người thương ơi đừng đi vội 
  Phố lẻ loi sẽ hờn. 
   
  ............ 
   
   
  Nắng có còn ở lại trong mắt sâu 
  Phố có còn đợi chờ bàn chân bước... 
  Mặt hồ chao nghiêng dậy con sóng ngược 
  Dĩ vãng ơi, nhớ mấy cho vừa. 
   
  ......... 
   
  Phố xưa vắng rồi còn bước chân nào lang thang? 
  Hương ngọc lan thoảng đưa buồn trưa vắng 
  Miên man trong không gian thinh lặng 
  Tiếng dương cầm ai se sắt não nề. 
  Cung bổng tái tê 
  Cung trầm da diết 
  Tường rêu loang từng vệt 
  Rơi xuống những mảng úa nhàu. 
   
  Phố xưa vắng rồi, ai có đau? 
  Tình xưa xa rồi, ai có nhớ? 
  Nghe tiếng lá ngoài sân xào xạc vỡ 
  Tiếng chim trong khóm lá hót mơ hồ. 
   
  Phố xưa vắng người... 
  Chỉ còn lại bài thơ.......!!!!!!! 
   
  Feb.07 
  SS 
  
       Tiếc      Nếu vắng nhau rồi mới nghe xa 
  Nhớ thương với nắng mắt thêm nhòa 
  Hình bóng người xưa trong ký ức 
  Dò xem đau đớn có đi qua?    
  Em buồn vì mây trắng 
  Suối tóc ngậm ngùi cay 
  Em đong đầy giọt đắng 
  Cho mặt hồ lắng giấc mơ này    
  Phố lạnh bàn chân lỡ con đường 
  Tình đi người chỉ níu nhớ thương 
  Nghìn năm cũng vậy 
  Xót xa cách mấy 
  Đành buông tay bỏ mối tơ vương    
  Mỗi lúc em sầu 
  Chắc thơ hay gọi nhớ 
  Mỗi lúc em đau 
  Chắc mộng đương tan vỡ 
  Giữa mắt người xưa sẽ nguyện cầu    
  Đường tình nay thiếu bóng giai nhân 
  Có gã thi sĩ thơ hết vần 
  Vụng về nhặt lại năm tháng cũ 
  Hắt hiu gió đến thêm vài lần    
  Cắn môi tím thật chặt 
  Cũng phải bật nghẹn ngào 
  Thôi thì để đôi mắt 
  Cứ xanh xao.. xanh xao    
  Đăng Từ 
  Gửi Sương Sương 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2007 12:24:00 bởi Đăng Từ >