Thơ Thụy Hồng

Tác giả Bài
Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 01:58:41
0
Vua & Hoàng hậu





Từ ...
Ta một lần tự phong làm Hoàng đế
Phong cho em ngôi Thiên hạ mẫu nghi
Giang san ta , em ra sức trị vì
Là tất cả tình yêu cần chăm sóc

Để...
Có những lúc giận hờn em bật khóc
Ta cuống lên truyền cho cả mười quân
Triệu mảnh khăn thay cho lão quan thần
Lau khô lệ cho em cười rạng rỡ
Cho ta tưởng ngoài kia trời nắng vỡ
" Hậu cười rồi , trời đất có say không ?
Sao Trẫm nghe ngây ngất cả cõi lòng
Sẽ đền Hậu bằng trăm viên môi ngọc "

Rồi ...
Chiến tranh đến sau một lần em khóc
Em đành lòng cắt đứt nửa giang sơn
Hai ngai vàng từ đó cách nhau hơn
Ta buồn lắm nhưng làm sao hơn được
Lầm lỡ này do ta không tính trước
Nên một lần tự phong tước quân vương
Nào ngờ đâu trong trận giặc yêu thương
Ta tay trắng , giang sơn không giữ được
Để từng trận ta lui dần từng bước
Thua đến nơi mà chẳng được điều đình
Ta rối lòng truyền quân sĩ bãi binh
Dứt cuộc chiến , ta nhủ mình cố đợi.

Nào ngờ ...
Giặc bội tình xâm lăng qua biên giới
Nên một chiều em cất bước sang ngang
Ta là vua mà không được giàu sang
Nên em cũng không màng ngôi Hoàng hậu
Thôi đã hết những ngày xưa yêu dấu
Em sang sông không cần một lão quan
Bỏ bên ta ngai trống rỗng mênh mang
Em cất bước ra đi , không nhìn lại
Ta , bại vương trong trận đồ tình ái
Bởi một lần đánh mất nửa giang san
" Hoàng hậu ơi ! sao lại bỏ ngai vàng
Hay bỡi lẽ ta không là Hoàng đế ? "
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 22:49:37 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:00:09
0
Mày !


Tao với mày sống cùng chung lý tưởng
Mày với tao một chí hướng vươn lên
Khi quê hương còn vang tiếng đạn rền
Mày cất bước lên đường vào cuộc chiến
Ngày mày đi chỉ có tao đưa tiễn
Người yêu mày còn đang dở cuộc thi
Cầm tay nhau , tao không biết nói gì
Nghe ray rức hằn sâu trong tâm khảm
Vài ba năm có gì là bảo đảm
Cho tao , mày rồi lại được gặp nhau
Người trước đi lại tiếp nối người sau
Tao tiếp bước theo mày vào chiến cuộc

Đường hành quân trên môi vòng khói thuốc
Nhớ vô cùng thuở ấy có mày , tao
Biết giờ này mày ở tận phương nào
U Minh lầy lội hay địa đầu giới tuyến ?
Có những lúc dừng chân nhìn mây quyện
Cuối chân trời trong những lúc hoàng hôn
Đem nhớ nhung tràn vây kín cả hồn
Tao nhớ lắm những ngày xa xưa đó
Người mày yêu tan trường về lối nhỏ
Tao với mày lặng lẽ bước theo sau
Mày rụt rè không ngỏ được lời nào
Tao phải đứng làm trung gian hai đứa.
Ngày dần qua , tao không còn đứng giữa
Tình chúng mày giờ đã được đẹp đôi
Nhưng riêng tao không vì thế lẻ loi
Thầm cầu chúc tình chúng mày đẹp mãi
Có nhiều lần mày tỏ lòng e ngại
Tình không bền vì mày vẫn trắng tay
Tao hiểu mày , hiểu đời dễ đổi thay
Chỉ an ủi , biết làm sao hơn được ?

Vì đất nước mày lên đường đi trước
Tao theo sau chỉ gặp một đôi lần
Chiều hôm nay tình cờ chỗ đóng quân
Sắp được phép , bỗng dưng mày tìm tới
Mặt nhìn mặt , lòng vui mừng khấp khởi
Bao năm rồi , mày nhỉ , đếm được không ?
Gặp hôm nay bao xúc động ngập lòng
Vẫn mày đó , thằng bạn thân ngày cũ
Tao với mày nhắc nhau bao chuyện cũ
Chuyện ngày xưa rồi đến chuyện ngày sau
Thấy thời gian vùn vụt cuốn qua mau
Theo đơn vị , mày lên đường thật sớm
Tiễn mày đi mà lòng sầu thắm đượm
Mày nhờ tao trao quà tặng người yêu
Bao năm rồi , mày muốn nói rất nhiều
Tao vẫn biết lời mày chưa tròn ý.

Mày đi rồi tao hãy còn suy nghĩ
Tình bạn , tình đời và cả tình yêu
Quà mày tặng nàng nào có bao nhiêu
Chiếc kẹp tóc bằng vỏ đồng đại bác
Mày nhắn nhủ tình yêu đừng phai nhạt
Đợi chờ mày một ngày cưới không xa
Mày ! Bây giờ tao còn thấy xót xa
Vào ngày mốt nghe tin mày gục ngã !
Trong cuồng điên , tao buông lời thóa mạ
Định mệnh đời và luôn cả trời xanh
Khoảng không gian vẫn mây trắng , trời thanh
Mà mày đã ra đi , không còn nữa !
Khoảng trời nào của ngày xưa hai đứa
Sống cùng chung một chí hướng vươn lên ?
Mày ra đi khi tiếng đạn vẫn rền
Theo lý tưởng , mày ra đi mãi mãi.

Tao , chứng nhân mối tình mày , còn lại
Về thành đô lòng bất chợt rã rời
Thêm một lần chấp nhận cả cuộc đời
Nhiều thay đổi như lòng người thay đổi
Người yêu mày không chờ chung một lối
Nên một chiều đã cất bước sang sông
Sự thật đây , tao thấy lạnh cả lòng
Mày phương đó nào có hề hay biết !
Kỷ vật mày đây , tao nghe lòng hối tiếc
Tiếc giùm mày đã ôm mộng cuồng si
Người yêu mày giờ cất bước vu qui
Chiếc kẹp tóc , tao cầm sao nặng quá !

Giữa thành đô , tao thấy mình xa lạ
Tưởng chừng như lạc bước chốn xa xăm
Có còn gì cho cuộc sống trăm năm
Tao , mày đã sống cùng chung lý tưởng ?
Tao thét lên trong cơn say ngất ngưỡng :

Mày mất rồi , mất tất cả , mày ơi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 22:51:45 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:02:08
0
Em có hối.


Anh muốn kể cho em nhiều chuyện lạ
Của những người lỡ khoác áo Trây-di
Lưng ba lô nặng bước hành quân đi
Vẫn nghe thấy đôi niềm mơ mộng nhỏ

Anh muốn kể nhưng sao mà thấy khó
Biết nói gì về cuộc sống chinh nhân
Mang rất nhiều nỗi khổ nhọc , gian truân
Đêm chong mắt , súng trên tay chờ địch
Rừng hoang sơ xanh mầu như cổ tích
Lá giăng đầy che khuất nẻo thành đô
Bước chân đi xào xạc chiếc lá khô
Cứ tưởng dẫm tương lai dần vụn vỡ
Lẫn trong tiếng đạn bom gầm man rợ
Vẫn gởi niềm nhung nhớ chốn sau lưng
Có rất nhiều người ngã xuống nửa chừng
Tình cờ lắm , như trời thường trở gió.

Em nghĩ gì , hỡi người em bé nhỏ
Có thương chăng người lính ở miền xa ?
Ngày lại ngày nhìn năm tháng trôi qua
Em có hối chọn người tình là lính ?
Bước quân hành ngày về thường vô định
Hạnh phúc nào dành gửi đến cho em
Khi đạn thù vẫn chớp xé đêm đen
Và anh vẫn trong chiến hào chờ giặc
Đêm nhìn trời nghìn sao đang giăng mắc
Tưởng chừng như tìm gặp mắt người thương
Thật bình thường ở nơi chốn chiến trường
( Rất có thể em chưa hề nghĩ tới ! )

Giấc ngủ nhọc sau nhiều đêm chờ đợi
Khi đạn thù vẫn chớp xé đêm đen
Nhờ đạn bom ru giấc ngủ qua đêm
Sáng thức dậy mới biết mình còn sống
Và vẫn giữ một đôi niềm mơ mộng
Cho tương lai và hạnh phúc ngày mai
Khi quân hành súng vẫn nặng trên vai
Em có hối chọn người tình là lính ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 22:52:27 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:04:47
0
Chiếc lá & Dòng suối


Anh gieo ngọn lá tình vào dòng suối
Lòng em như dòng suối hững hờ trôi
Lá chết đi vẫn còn vương tiếc nuối
Suối vô tình cuốn lá mãi không thôi

Anh ngỡ gieo ngọn lá tình vào suối
Đâu ngờ em là ngọn thác tham lam
Lá tình anh, em cho là chưa đủ
Nên tình anh chết trong hốc đá hoang tàn

Anh gieo ngọn lá tình vào dòng suối
Có ngờ đâu suối chảy rất nhiều lòng
Em hỡi em lạnh lùng như suối giá
Tình anh tan theo con nước mùa đông.

Anh gieo ngọn lá tình vào dòng suối
Lòng em như dòng suối hững hờ trôi
Lá chết đi vẫn còn vương tiếc nuối
Suối lạnh lùng vẫn khép chặt bờ môi .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 22:53:12 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:08:08
0
Từ câu hát.


Anh hai mươi , vào quân ngũ
Em mười sáu , đến vũ trường
Ôi ! Dòng đời chia đôi ngã
Có còn gì để yêu thương ?

Anh đi góp phần chém giết
Em ở mua vui cho người
Đêm về , anh buồn thân phận
Đêm về , em nước mắt rơi.

Anh tìm quên trong men rượu
Em cho người tiếng cười vui
Nhìn nhau , buồn đau không nói
Cúi đầu nghe nỗi ngậm ngùi !

Cùng mang thân làm loài cát
Nhỏ nhoi trên sa mạc đời
Định mệnh dẫm chân tàn nhẫn
Cát oằn chết tuổi hai mươi

Anh hai mươi , vào quân ngũ
Em mười sáu , đến vũ trường
Anh giờ sống đời tàn tạ
Em giờ nát cánh thiên hương !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 22:53:50 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:10:56
0
Trông thư.


Anh tự hỏi ( như nhiều lần tự hỏi )
Cuộc tình ta giờ đã chết hay chưa ?
Có vỡ tan như bọt nước trời mưa
Vì không thấy một lá thư em gởi.

Ngày lại ngày anh mỏi mòn chờ đợi
Một lá thư sao không gởi,em yêu ?
Cho lòng anh không còn thấy cô liêu
Trong những lúc chiều buồn đang đổ xuống

Anh vái trời chỉ là thư đến muộn
Cho tình đừng là tình xót xa nhau
Cho tình đừng như bọt nước vỡ mau
Anh mong chỉ vì đường thư đến muộn.

Anh ở đây nghe lòng dâng bão cuộn
Đếm thời gian chầm chậm , lạnh lùng qua
Chỉ sợ rằng rồi tình sẽ xót xa
Em yêu hỡi , lá thư sao không gửi ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2006 19:24:35 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:12:19
0
Tình yêu.


Tình yêu ơi ! Tình yêu !
Như trò chơi cút bắt
Nên có người cúi mặt
Thầm trách duyên chẳng thành
Nên tình cứ chạy quanh
Trên vòng tròn khép kín
Có rất nhiều toan tính
Và sẵn hạt cô liêu.
Tình yêu ơi ! Tình yêu !
Như lá thu vàng võ
Rụng như dòng lệ nhỏ
Khi giông tố cuốn về
Nên tình nhiều si mê
Đôi tình nhân nào biết
Đường tình nhiều cay nghiệt
Khiến cho mộng không thành
Khiến tình chợt mong manh
Như khói vòng môi kín
Lòng người thường vô định
Nên tình thường dối gian
Cho gặp nhau ngỡ ngàng
Nhìn nhau như xa lạ
Tình phai như mầu lá
Cứ ngỡ tình còn xuân
Nào hay đông đã gần
Cho tình thành tình hận
Để có người lận đận
Cho hồn chợt đi hoang
Để có người bẻ bàng
Cúi mặt buồn duyên kiếp
Sóng tình xô nối tiếp
Vỡ như bọt sóng xô
Vun đắp một nấm mồ
Cho cuộc tình dẫy chết
Sao người còn mê mệt
Chạy theo tiếng gọi yêu ?

Tình yêu ơi ! Tình yêu !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 22:55:08 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:13:29
0
Tình sầu.


Tình có phải tình sầu
Khi không còn chung lối
Có phải tình hấp hối
Sau một nụ hôn đầu ?
Tình chết đi vì đâu
Sao ta không hề biết !
Tình sâu thành ly biệt
Cho tình hận thiên thu
Ta ru con tình cũ
Ngoài trời mưa giăng mau
Không , tình không còn nữa
Thì đừng trách gì nhau.

Cuối năm tình dẫy chết
Tại em hay tại ta ?
Không , không tại hai đứa
Dối lừa nên cách xa !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 22:55:41 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:15:09
0
Tại sao.


Anh vẫn viết bài thơ gửi cho em
Dù tất cả bây giờ đều đã muộn
Nhưng lòng anh vẫn hằng mong muốn
Em trả lời anh câu hỏi : Tại sao ?

Trời đang lặng bỗng dâng nghìn giông bão
Tình đang say phút chốc trở thành không
Chiếc lá xưa rơi rụng khỏi cành hồng
Anh vẫn hỏi : Tại sao tình dẫy chết ?

Lũ kỷ niệm chập chùng như loài rết
Giữ hồn anh trong những ngón chân vươn
Những lối đi xưa và những nóc giáo đường
Thân thuộc quá mà cũng xa lạ quá !
Vì em hỡi , anh không là gỗ đá
Nên đau lòng trước một cuộc tình xa
Những con đường hai đứa đã đi qua
Anh từng chở tình theo từng vòng bánh

Cảnh vẫn thế mà sao chừng hoang lạnh
Thánh đường xưa thập giá chơ vơ sầu
Vẫn thiết tha ngân vọng tiếng kinh cầu
Dường như Chúa cũng gầy hơn mọi bữa
Anh vẫn quỳ mà không còn nguyện hứa
Khấn nguyện chi , Chúa đã bỏ trần gian
Đem tin yêu trở về chốn thiên đàng
Trao trả lại anh linh hồn tội lỗi !

Lũ kỷ niệm kéo dài cơn hấp hối
Cuộc tình bay theo gió bão của đời
Tại sao anh còn tin ở tình người
Và vẫn dự Misa từng Chúa nhật ?
Vẫn tiếc thương hạnh phúc mình đánh mất
Để ngậm ngùi tự hỏi : Tại vì sao ?

Anh vẫn mong rồi đến một lúc nào
Em sẽ trả lời cho câu anh hỏi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2006 04:30:27 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:24:46
0
Theo thiển ý , thơ là những xúc cảm phát sinh giữa cái tư và chung ,
giữa điều thực và mộng.Có những điều người ta cảm nhận sự việc ngay
thời điểm đó mà nếu trãi qua một thời gian sau có thể họ sẽ nhìn với một cảm xúc khác đi.


Chia xẻ cơn đau.


1.
Giáo đường hôm nào vừa sơn phết lại
Nên hình như Chúa cũng đẹp trai hơn

Có lão ăn xin chân cụt dựa bờ tường
Tiếng ho khan lạc giữa hồi chuông réo
Chuông chỉ réo gọi to đàn chiên béo
Những con chiên son phấn đỏ xanh
Những con chiên là lược áo quần
Những con chiên có dư tiền trang điểm Chúa

Có Chúa biết xưa lòng con bỏ ngỏ
Thoảng nghe lời truyền :" Hãy đến cùng ta "
Con bước chậm đến ngài rồi hớt hãi lùi xa
Vội xưng tội : Trót tin ngài đó Chúa !

2.
Giáo đường hôm nay lại sơn lần nữa
Chúa đẹp trai rồi lại đẹp trai hơn !

Có gã con trai dựa cột đèn đường
Chờ đưa đón một con chiên ngoan đạo
Rồi những sáng nắng khan , những chiều gió bão
Thêm một mối tình núp bóng lầu chuông
Gã con trai , thay lớp áo , nhập đàn chiên
Tập nói yêu thương bằng lời kinh thánh

Nhưng giữa mùa xuân cuộc tình mọc thêm cánh
Như những thiên thần để tự do bay
Vì gã con trai không thích mãi khoanh tay
Mãi quỳ gối để cầu xin hạnh phúc

3.
Tôi cùng gã , một chiều ,mây xuống thấp
Ngước nhìn lên tột đỉnh nóc lầu chuông
Thánh giá nào nhọn hoắc tựa nhát gươm
Chém xuống lòng đường thành lằn bóng đổ

Và những dòng người bon chen dưới phố
Vẫn đến nhà thờ quỳ gối làm chiên
Chẳng lẽ tôi khùng , chẳng lẽ gã điên
Khi cùng nghĩ : Con chiên là con vật !

Chúa có tin chúng con còn nói thật
Hãy tin rằng chúng con vẫn sống bao dung
Có cần đâu phải mời Chúa ngự vào lòng
Để những lúc trở trời , thêm đau bụng.

4.
Lạy Chúa !
Xin phép ngài , chúng con tự làm chứng
Cho chính cuộc đời của chính chúng con .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 22:56:51 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:26:03
0
Đi Tìm


Người đi tìm một khung trời quên lãng
Tôi đi tìm một khoảnh khắc bình yên
Trên cuộc đời chia bao dòng sông nhỏ
Mỗi dòng sông là một bước ngã nghiêng

Người đi tìm trên một dòng nước rẽ
Thuyền bấp bênh mấy bến tựa lòng mình ?
Tôi đi tìm trên dòng đời muôn ngã
Những ngã ba , ngã tư chia lối tội tình !

Người đi tìm hẵn lòng còn buồn chán
Cố tìm vui trong ngày tháng bơ vơ
Tôi đi tìm trong rức ray buồn nản
Khép lòng tôi vào vỏ ốc ơ hờ

Người đi tìm , chắc gì rồi sẽ gặp
Tôi đi tìm , chưa hẵn sẽ lãng quên
Buổi sáng , buổi trưa , buổi chiều , buổi tối
Trong rừng người lòng tôi vẫn mông mênh

Người đi tìm , hẵn lòng còn xao động
Tôi đi tìm mà nhủ : Tôi dối tôi !
Cái hờ hững trong mắt nhìn xa lạ
Gửi theo gì ngoài gượng gạo mà thôi ?

Chưa hẵn người đã quên rồi ngày tháng
Chưa chắc tôi quên hết chuyện ngày xưa
Định mệnh đời đã giơ tay đưa đẩy
Nên tình rồi như tháng Bảy . Trời mưa !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2006 03:38:13 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:27:11
0
Dặn dò.


Nếu lỡ ngày mai em lấy chồng
Xin anh cứ nghĩ chuyện đã xong
Em đành mang tiếng quên thề ước
Tình , hiếu làm sao vẹn chữ đồng ?

Nếu lỡ ngày mai em lấy chồng
Giã từ bến cũ bước sang sông
Anh ơi đừng trách em bội bạc
Em sẽ đớn đau nát cõi lòng !

Nếu lỡ ngày mai em lấy chồng
Xin anh xem chuyện có như không
Xe hoa pháo cưới tưng bừng quá
Em cũng nghe hồn như mùa đông

Nếu lỡ ngày mai em lấy chồng
Gửi anh đôi sợi tóc đen hong
Tình yêu sẽ nhẹ đôi cánh vỗ
Em sẽ nghe như chết cả lòng

Nếu lỡ ngày mai em lấy chồng
Xin anh đừng có mãi chờ trông
Chúc anh tìm được tình duyên mới
Em đã như chim trót vào lồng

Néu lỡ ngày mai em lấy chồng
Thôi tình ta thế cũng là xong
Ngày mai , ngày mốt , ngày tiếp nối
Giam đời em , tay bế , tay bồng

Xót thương phận gái má hồng !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 22:58:04 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:30:27
0
Em & quán nước quen.


Em ngồi đó , tươi như mùa xuân chín
Mùa đông tôi về vây phủ quanh mình
Đốt thuốc lên tìm ngày xưa đã mất
Vầng khói bay lên , tan loãng , tội tình !

Em ngồi đó , vẫn chỗ ngồi ngày cũ
Trong tiếng cười quên hẵn những ngày xưa
Tôi ngồi đây , nghe lòng mình se sắt
Nỗi rức ray đong biết mấy cho vừa

Em ngồi đó , giờ đã thành kỷ niệm
Tôi ngồi đây , với mâu thuẫn ngút ngàn
Lạ lắm rồi trong mắt nhìn hờ hững
Xa lắm rồi một khoảng cách quan san

Em ngồi đó , tiếng cười dòn rộn rã
Có buồn đâu cho một cuộc tình bay
Tôi ngồi đây , nhìn quanh mình xa lạ
Sầu không tên ngây ngất tựa men say

Em ngồi đó , xa dần theo quá khứ
Cơn mê tôi tan loãng theo tầm nhìn
Con chim lạ trong hồn xòe đôi cánh
Chợt bay đi trong khoảng trống lặng thinh !

Vị cà phê chợt đắng tê đầu lưỡi
Khói thuốc chừng cay xé cả mắt môi
Em ngồi đó , đã xa theo ngày tháng
Tôi quay về để tìm lại chính tôi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2006 05:12:54 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:32:47
0
Địa khai.


Dòng nước nào rồi cũng xuôi về biển
Có ngậm ngùi nuối tiếc cũng đành thôi
Ru kỷ niệm thành phù sa trầm tích
Một thời quen để xa hẳn một đời

Ta hỏi ta đang buồn hay đang hận
Lòng hỏi lòng có phải vẫn còn yêu ?
Triều sầu dâng như nghìn con sóng vỗ
Sóng ngỗn ngang như tơ rối trăm chiều

Sao ta mãi tương tư loài quỷ nữ
Bán linh hồn để hồn bỏ đi hoang
Jesus ạ ! Con làm sao sám hối
Dẫu tình con cam nhận những bẻ bàng

Dòng nước nào rồi cũng xuôi về biển
Có ngậm ngùi nuối tiếc cũng đành thôi
Kỷ niệm rồi như phù sa trầm tích
Thành địa khai phủ kín cả hồn người !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 22:59:15 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:41:51
0
Cảnh cáo.


Ta đánh chuông cảnh cáo
Những kẻ si mê nàng
Đừng vẽ vời mộng hảo
Vì nàng sẽ không màng !

Hiện thân nàng đài các
Hiện hữu nàng kiêu sa
Ân tình là tiền bạc
Kiết xác hãy xê ra !
Xin hãy nghe lời ta
Đừng nhọc lòng nhọc xác
Xây lầu tình trên cát
Rồi chẳng được chút gì
Hiện thân nàng hồ ly
Trong tiếng cười toan tính
Và đôi môi kiều mị
Chứa sẵn hạt phụ tình.

Ta đánh chuông cảnh tỉnh
Những kẻ còn u mê
Trông mong nàng đền đáp
Khi vỡ mộng , tái tê !
Đừng bỏ công lấp bể
Đừng xe cát biển Đông
Lầu tình không nền móng
Không tiền , tình cũng không !
Đừng ôm mộng cuồng ngông
Khi bàn tay còn trắng
Tình sẽ thành vị đắng
Khi ngậm quả bồ hòn
Để dối lòng ngọt ngon
Khi nàng ban ân tặng
Trèo cao thì té nặng
Xin hãy nhớ lời ta !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:00:03 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:43:29
0
Anh nhìn anh.


Anh nhìn anh , buông xuôi tay năm ngón
Những ngón vàng khói thuốc đốt đêm đêm
Chẳng có gì ngoài tâm hồn héo úa
Chẳng có gì để dành tặng cho em !

Anh nhìn anh , cúi đầu tìm quên lãng
Trong tháng ngày sống với nỗi lo âu
Với nỗi buồn triền miên trong ray rức
Còn khoảng nào để ấp ủ tình đâu !

Anh nhìn anh , với trùng trùng giông bão
Bão cuốn đi những ước mộng tầm thường
Để mệt nhoài hoài công đưa tay với
Quả bóng mầu hạnh phúc với yêu thương !

Rồi mai nầy anh nhìn anh biến mất
Trong khoảng cô đơn vây kín quanh mình
Xin em hiểu anh vẫn hoài khát vọng
Tìm nơi em những khoảnh khắc yên bình !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:01:12 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 02:45:59
0
Gió Biên Hòa.


Gió Biên Hòa mang em vào thành phố
Cho ngát hương trời nắng ấm Sài Gòn
Có mang theo mùa xuân mắt môi ngon
Mà ta thấy cả lòng mình rộn rã
Ta và em hai phương trời xa lạ
Gặp nhau đây trong giây phút tình cờ
Em bảo ta đời lắm chuyện bất ngờ
Ta không hiểu bất ngờ hay tiền định
Cứ cho là do lòng ta toan tính
Mơ chân trời mới lạ thuở quen nhau
Thì tại em cứ mang nỗi xôn xao
Vào thăm thẳm hồn ta đang yên lặng
Em chợt đến , chợt đi niềm trống vắng
Như trời mưa , trời nắng chẳng vì đâu **
Ta dật dờ , phiêu bạt đáy vực sâu
Lòng bão dậy mới hay cần sám hối .

Thôi em hãy tha linh hồn tội lỗi !


** Ý Nguyên Sa .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:02:39 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 05.03.2006 12:14:41
0
Nụ hồng vàng.



Nầy em , con mèo nhỏ
Nầy em , con chim ngoan
Anh gom tình một thuở
Tặng em nụ hồng vàng.

Em thường lo định mệnh
Ngăn trở chuyện đôi mình
Anh , tín đồ muôn đạo
Dọ giá bán thần linh.
Anh không tin định mệnh
Chẳng thường xem chỉ tay
Nên vẫn thường tự hỏi
Sao mình giận nhau hoài ?
Sá chi chuyện lặt vặt
Đường nào mãi thẳng thừng
Định mệnh giữa hai đứa
Nhốt trong vòng ôm lưng.
Đừng lo khi anh tặng
Em một nụ hồng vàng
Chẳng phải rồi tình chết
Chẳng phải rồi quan san

Tặng em nụ hồng nhỏ
Ồ , sao em ngập ngừng ?
Yêu nhau thì định mệnh
Vứt bỏ ở sau lưng !


Bài thơ đưa vào TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:03:12 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 12.03.2006 17:55:02
0
Mưa tháng 7 **


Ta gặp người trong tình cờ đưa đẩy
Người gặp ta trong định mệnh đẩy đưa
Định mệnh đời hay tình cờ dẫn lối
Nên chuyện rồi như tháng Bảy trời mưa .

Một lúc nào nhìn nhau mà không nói
Là khi ta đang chối bỏ tình người
Một lúc nào cùng thở dài quay mặt
Là khi người đang để nước mắt rơi

Ta xót xa cho hoa rơi hữu ý
Người ngậm ngùi nỗi nước chảy vô tình
Nên chuyện rồi như mưa Ngâu tháng Bảy
Quay mặt rồi còn khoảng trống lặng thinh.

Mưa Ngâu kể chuyện Ngưu lang, Chức nữ
Ta quay lưng bỏ lại chuyện ngày xưa
Người dỗi hờn lệ nhòa trong một tối
Nên chuyện rồi như tháng Bảy trời mưa !


** Còn gọi là mưa Ngâu , chỉ ào xuống phút chốc rồi tạnh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:03:53 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 12.03.2006 17:56:22
0
Nhịp Guốc


Nâng niu tà áo , nghiêng vành nón
Guốc khẻ dòn tan dưới gót hồng
Gió nhẹ mơn man đùa sợi tóc
Em qua cầu nhỏ , anh đứng trông

Một thoáng lao đao theo tà áo
Em trong tầm mắt mà rất xa
Hình như vũ trụ vùng chết lặng
Em vẫn vô tình bước đi qua

Có biết gì không người em nhỏ ?
Có kẻ đón đưa những con đường
Em vẫn đi và hoài công đợi
Để nghĩ rằng mình thật đáng thương

Nghĩ thế để mà nghĩ thế thôi
Hỡi ơi ! Lòng đã trót yêu rồi
Nên guốc dòn tan trên hè phố
Cũng đủ đời anh vỡ làm đôi

Một nửa anh dành tặng riêng em
Một nửa anh ru lòng rũ mềm
Nghĩ đến em và rồi lại nghĩ
Hình như chưa đủ , muốn tặng thêm !

Guốc nhịp dòn tan dưới gót hồng
Em đã đi qua , anh vẫn trông
Một khoảng xa vời trong tầm mắt
Ngút ngàn hơn cả triệu dòng sông

Hỡi người em nhỏ qua cầu nhỏ
Anh bán hồn anh thật âm thầm
Nên chẳng còn chi mà sám hối
Ngoài con tim ủ mối tình câm !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:04:29 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 12.03.2006 17:57:40
0
Tiền Kiếp


Có phải trong nhiều kiếp
Anh với em nợ nần
Mối duyên tình nối tiếp
Cuộc xưa nay xoay vần

Rằng......

Em là đỉnh phù vân
Lạc loài trên trời thẳm
Anh làm cơn gió đắm
Dào dạt ngọn yêu thương

.......

Em là hoa ngát hương
Ngạt ngào nơi vườn thắm
Bướm anh vờn say đắm
Khúc tình tự bướm , hoa

.........

Cất lên khúc hoan ca
Em là loài chim lạ
Đậu hồn anh , vội vã
Anh trở thành lồng son

.........

Khi em là núi non
Thì anh thành nước biếc
Trơ trơ chẳng đổi dời
Tình sâu không ly biệt

.......

Em biến thành trăng sáng
Anh hóa thân sao xanh
Để muôn đời biển cả
Soi một bóng em , anh.

......


Qua rất nhiều thế kỷ
Giờ đến kiếp lai sinh
Bao chuyện xưa không nhớ
Bao kiếp rồi đã quên.

Phút giao duyên trời đất
Anh với em gặp nhau
Ngỡ từ trong tiền kiếp
Đã hẹn rằng mai sau

Trở nên người trần thế
Nối lại chuyện nghìn xưa
Nên nhìn nhau rung động
Lời nói trở thành thừa !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:05:05 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 12.03.2006 17:59:16
0
Repost
Phụ Bạc

Em cứ buồn nhưng van em đừng hỏi
Tại vì sao anh hờ hững với em
Chỉ vời vợi nhìn em mà không nói
Dù chỉ là một tiếng phụ phàng em

Em cứ buồn nhưng van em đừng khóc
Vì sẽ làm tan nát cả lòng anh
Cứ mắng anh với những lời hằn học
Vì em ơi ! Tình như bọt đầu gành

Anh van em với cõi lòng rướm máu
Hãy về đi và quên cả anh đi
Trong anh giờ hiện hữu gã cuồng si
Nên quên hết , đừng trông gì anh cả

Anh van em hãy nhìn anh xa lạ
Đừng xót xa , đừng oán trách gì nhau
Đừng nhìn anh với đôi mắt đớn đau
Anh sẽ thấy không còn là anh nữa

Em hãy quên những gì anh đã hứa
Hãy xem như gió thoảng với mây bay
Đừng trách anh sao đem dạ đổi thay
Vì em hỡi ! Anh không là anh nữa !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:05:40 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 12.03.2006 18:02:29
0
Cảm ơn em


Cảm ơn em , anh không thành A-rít -tốt **
Bởi cuộc đời nào chỉ có tình yêu
Cơm , áo , gạo , tiền vây bủa sớm chiều
Nên dễ gì lều tranh xây mộng đẹp

Em không nề chuyện kẻ sau , người trước
Dẫu tim anh đã chia xẻ tơi bời
Mỗi cuộc tình là mỗi một cuộc chơi
Giữ đời anh , em là người sau chót

( Nghĩa gì đâu chuyện kẻ sau , người trước
Miễn em là người thắng cuộc cuối cùng
Miễn lòng em vẫn rộng mở , bao dung
Nhận hiện tại , nào chấp chi quá khứ ! )

Em nhẫn nhục theo anh qua giông bão
Sát vai nhau , cùng chia xẻ vui , buồn
Trong dòng đời chẳng hề rập một khuôn
Em vẫn bảo miễn sao mình hạnh phúc

Em không nghĩ anh là người cố chấp
Giữ khư khư những quan niệm sáo mòn
Vẫn nhẹ nhàng lùa những ngó tay thon
Vào tóc rối anh , đang tìm thi tứ .

Vẫn chấp nhận anh là tên thi sĩ
Lơ ngơ nhưng em vẫn gọi là chồng
Chữ nghĩa thơ rao bán được mấy đồng ?
Lo cuộc sống , em không lời than trách

Quán xuyến hết cho anh ngồi mơ mộng
Để cho anh trải bút dệt vần thơ
Không hờn ghen với những ý say mơ
( Em vẫn biết chẳng ai ngoài em cả )

Dẫu có lúc đời trôi không êm ả
Cũng không làm khuấy đảo được tình yêu
Cảm ơn em , anh cảm ơn rất nhiều
Chia cay đắng , ngọt bùi trong gian khó

Vẫn có nhau trên đường đời nghiệt ngã
Tay trong tay đi trọn quãng đường tình
Luôn có nhau như là bóng với hình
Em là vợ mà cũng như là mẹ

Bởi vì..

Mỗi gã đàn ông đều như đứa trẻ
Đứa trẻ - anh lại lắm nỗi mộng mơ
Đứa trẻ - anh chỉ biết mỗi làm thơ
Yêu em lắm mà không lời thề thốt

Cảm ơn em , anh không thành A-rít -tốt
Tại vì em nào có giống người xưa
Vẫn thục hiền , không đanh đá , chanh chua
Nên anh , thi sĩ , không là nhà hiền triết !


** Người Hy Lạp , trở thành nhà hiền triết nổi tiếng nhờ có bà vợ dữ như Chằn .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:06:20 bởi Thụy Hồng >

Thụy Hồng
  • Số bài : 209
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2006
Thơ Thụy Hồng - 12.03.2006 18:15:33
0
Repost


Mẹ.


Chiều nay ngồi bên mộ Mẹ
Nắng vàng trải sợi lưa thưa
Khói hương cay nồng đôi mắt
Nhớ Mẹ biết mấy cho vừa

Chào đời từ thuở xa xưa
Đầu tiên là Mẹ trong mắt
Một đời dày công vun đắp
Hạnh phúc gia đình , chồng , con

Mẹ nhường cho con miếng ngon
Miếng dở Mẹ dành hết cả
Chắt chiu , tay hòm chìa khóa
Tảo tần một nắng , hai sương

Con lớn dần trong tình thương
Của Mẹ mà nào hay biết
Tuổi trẻ bồng bột , bướng , ương
Vùng vằng mỗi khi Mẹ mắng

Trả treo những lời cay đắng
Biết đâu gieo nỗi buồn đau
Mẹ đau niềm đau sâu lắng
Nỗi buồn chảy ngược vào tim

Đời vẫy gọi con đi tìm
Tương lai trên đôi chân bước
Đêm đêm Mẹ thầm nguyện ước
Cho con vững bước trong đời

Mẹ mong con được nên người
Mong con mình đừng trượt ngã
( Mẹ ơi ! Thương Mẹ nhiều quá
Mẹ biết đời lắm chông gai . )

Con đi đáp phận làm trai
Xông pha trong làn bom đạn
Quê nhà Mẹ hằng cầu khấn
Yên lành , con về nay mai

Mẹ vẫn mở rộng vòng tay
Đỡ nâng khi con vấp ngã
Mẹ vui khi con hễ hả
Mẹ buồn khi con suy tư

Con chia tình cảm riêng tư
Quắt quay nỗi niềm trong , đục
Mẹ mong con mình hạnh phúc
( Tình yêu nào phải một ngày )

Con đi một quãng đời dài
Luôn có Mẹ đi bên cạnh
Chỉ bảo những điều nên tránh
Những điều phải của người xưa

Con mãi toan tính hơn thua
Trong cuộc đời nhiều ngang trái
Một ngày , giật mình nhìn lại
Tóc Mẹ tựa mây trắng bay

Thời gian nào có chờ ai
Vô tâm , con như người lạ
Mẹ ơi ! Hy sinh tất cả
Tình Mẹ không bến , không bờ

Với Mẹ con vẫn còn thơ
Của Mẹ những ngày xưa cũ
Làm sao con đền đáp đủ
Tình thương Mẹ tựa biển trời

Nay con đã được nên người
Chữ hiếu con chưa kịp trả
Âm , Dương cách chia đôi ngã
Đời Mẹ giờ đã bình yên

Ôi ! Niềm ân hận triền miên
Cắn ngập lòng con ray rức
Trong những đêm dài thao thức
Thấm thía hai chữ Mồ côi

Con có nhiều thứ trong đời
Mẹ thì con chỉ có một
Đâu còn để con thưa thốt
Nhớ hoài hình bóng Mẹ yêu

Nghĩa trang cô quạnh , buồn hiu
Chiều phủ dần lên mộ chí
Mẹ có nghe con thủ thỉ
Đêm về Mẹ lạnh lắm không ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:06:59 bởi Thụy Hồng >