Thơ Thụy Hồng
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
Thụy Hồng 05.03.2006 02:43:29 (permalink)
0
Anh nhìn anh.


Anh nhìn anh , buông xuôi tay năm ngón
Những ngón vàng khói thuốc đốt đêm đêm
Chẳng có gì ngoài tâm hồn héo úa
Chẳng có gì để dành tặng cho em !

Anh nhìn anh , cúi đầu tìm quên lãng
Trong tháng ngày sống với nỗi lo âu
Với nỗi buồn triền miên trong ray rức
Còn khoảng nào để ấp ủ tình đâu !

Anh nhìn anh , với trùng trùng giông bão
Bão cuốn đi những ước mộng tầm thường
Để mệt nhoài hoài công đưa tay với
Quả bóng mầu hạnh phúc với yêu thương !

Rồi mai nầy anh nhìn anh biến mất
Trong khoảng cô đơn vây kín quanh mình
Xin em hiểu anh vẫn hoài khát vọng
Tìm nơi em những khoảnh khắc yên bình !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:01:12 bởi Thụy Hồng >
#16
    Thụy Hồng 05.03.2006 02:45:59 (permalink)
    0
    Gió Biên Hòa.


    Gió Biên Hòa mang em vào thành phố
    Cho ngát hương trời nắng ấm Sài Gòn
    Có mang theo mùa xuân mắt môi ngon
    Mà ta thấy cả lòng mình rộn rã
    Ta và em hai phương trời xa lạ
    Gặp nhau đây trong giây phút tình cờ
    Em bảo ta đời lắm chuyện bất ngờ
    Ta không hiểu bất ngờ hay tiền định
    Cứ cho là do lòng ta toan tính
    Mơ chân trời mới lạ thuở quen nhau
    Thì tại em cứ mang nỗi xôn xao
    Vào thăm thẳm hồn ta đang yên lặng
    Em chợt đến , chợt đi niềm trống vắng
    Như trời mưa , trời nắng chẳng vì đâu **
    Ta dật dờ , phiêu bạt đáy vực sâu
    Lòng bão dậy mới hay cần sám hối .

    Thôi em hãy tha linh hồn tội lỗi !


    ** Ý Nguyên Sa .
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:02:39 bởi Thụy Hồng >
    #17
      Thụy Hồng 05.03.2006 12:14:41 (permalink)
      0
      Nụ hồng vàng.



      Nầy em , con mèo nhỏ
      Nầy em , con chim ngoan
      Anh gom tình một thuở
      Tặng em nụ hồng vàng.

      Em thường lo định mệnh
      Ngăn trở chuyện đôi mình
      Anh , tín đồ muôn đạo
      Dọ giá bán thần linh.
      Anh không tin định mệnh
      Chẳng thường xem chỉ tay
      Nên vẫn thường tự hỏi
      Sao mình giận nhau hoài ?
      Sá chi chuyện lặt vặt
      Đường nào mãi thẳng thừng
      Định mệnh giữa hai đứa
      Nhốt trong vòng ôm lưng.
      Đừng lo khi anh tặng
      Em một nụ hồng vàng
      Chẳng phải rồi tình chết
      Chẳng phải rồi quan san

      Tặng em nụ hồng nhỏ
      Ồ , sao em ngập ngừng ?
      Yêu nhau thì định mệnh
      Vứt bỏ ở sau lưng !


      Bài thơ đưa vào TV
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:03:12 bởi Thụy Hồng >
      #18
        Thụy Hồng 12.03.2006 17:55:02 (permalink)
        0
        Mưa tháng 7 **


        Ta gặp người trong tình cờ đưa đẩy
        Người gặp ta trong định mệnh đẩy đưa
        Định mệnh đời hay tình cờ dẫn lối
        Nên chuyện rồi như tháng Bảy trời mưa .

        Một lúc nào nhìn nhau mà không nói
        Là khi ta đang chối bỏ tình người
        Một lúc nào cùng thở dài quay mặt
        Là khi người đang để nước mắt rơi

        Ta xót xa cho hoa rơi hữu ý
        Người ngậm ngùi nỗi nước chảy vô tình
        Nên chuyện rồi như mưa Ngâu tháng Bảy
        Quay mặt rồi còn khoảng trống lặng thinh.

        Mưa Ngâu kể chuyện Ngưu lang, Chức nữ
        Ta quay lưng bỏ lại chuyện ngày xưa
        Người dỗi hờn lệ nhòa trong một tối
        Nên chuyện rồi như tháng Bảy trời mưa !


        ** Còn gọi là mưa Ngâu , chỉ ào xuống phút chốc rồi tạnh.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:03:53 bởi Thụy Hồng >
        #19
          Thụy Hồng 12.03.2006 17:56:22 (permalink)
          0
          Nhịp Guốc


          Nâng niu tà áo , nghiêng vành nón
          Guốc khẻ dòn tan dưới gót hồng
          Gió nhẹ mơn man đùa sợi tóc
          Em qua cầu nhỏ , anh đứng trông

          Một thoáng lao đao theo tà áo
          Em trong tầm mắt mà rất xa
          Hình như vũ trụ vùng chết lặng
          Em vẫn vô tình bước đi qua

          Có biết gì không người em nhỏ ?
          Có kẻ đón đưa những con đường
          Em vẫn đi và hoài công đợi
          Để nghĩ rằng mình thật đáng thương

          Nghĩ thế để mà nghĩ thế thôi
          Hỡi ơi ! Lòng đã trót yêu rồi
          Nên guốc dòn tan trên hè phố
          Cũng đủ đời anh vỡ làm đôi

          Một nửa anh dành tặng riêng em
          Một nửa anh ru lòng rũ mềm
          Nghĩ đến em và rồi lại nghĩ
          Hình như chưa đủ , muốn tặng thêm !

          Guốc nhịp dòn tan dưới gót hồng
          Em đã đi qua , anh vẫn trông
          Một khoảng xa vời trong tầm mắt
          Ngút ngàn hơn cả triệu dòng sông

          Hỡi người em nhỏ qua cầu nhỏ
          Anh bán hồn anh thật âm thầm
          Nên chẳng còn chi mà sám hối
          Ngoài con tim ủ mối tình câm !
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:04:29 bởi Thụy Hồng >
          #20
            Thụy Hồng 12.03.2006 17:57:40 (permalink)
            0
            Tiền Kiếp


            Có phải trong nhiều kiếp
            Anh với em nợ nần
            Mối duyên tình nối tiếp
            Cuộc xưa nay xoay vần

            Rằng......

            Em là đỉnh phù vân
            Lạc loài trên trời thẳm
            Anh làm cơn gió đắm
            Dào dạt ngọn yêu thương

            .......

            Em là hoa ngát hương
            Ngạt ngào nơi vườn thắm
            Bướm anh vờn say đắm
            Khúc tình tự bướm , hoa

            .........

            Cất lên khúc hoan ca
            Em là loài chim lạ
            Đậu hồn anh , vội vã
            Anh trở thành lồng son

            .........

            Khi em là núi non
            Thì anh thành nước biếc
            Trơ trơ chẳng đổi dời
            Tình sâu không ly biệt

            .......

            Em biến thành trăng sáng
            Anh hóa thân sao xanh
            Để muôn đời biển cả
            Soi một bóng em , anh.

            ......


            Qua rất nhiều thế kỷ
            Giờ đến kiếp lai sinh
            Bao chuyện xưa không nhớ
            Bao kiếp rồi đã quên.

            Phút giao duyên trời đất
            Anh với em gặp nhau
            Ngỡ từ trong tiền kiếp
            Đã hẹn rằng mai sau

            Trở nên người trần thế
            Nối lại chuyện nghìn xưa
            Nên nhìn nhau rung động
            Lời nói trở thành thừa !
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:05:05 bởi Thụy Hồng >
            #21
              Thụy Hồng 12.03.2006 17:59:16 (permalink)
              0
              Repost
              Phụ Bạc

              Em cứ buồn nhưng van em đừng hỏi
              Tại vì sao anh hờ hững với em
              Chỉ vời vợi nhìn em mà không nói
              Dù chỉ là một tiếng phụ phàng em

              Em cứ buồn nhưng van em đừng khóc
              Vì sẽ làm tan nát cả lòng anh
              Cứ mắng anh với những lời hằn học
              Vì em ơi ! Tình như bọt đầu gành

              Anh van em với cõi lòng rướm máu
              Hãy về đi và quên cả anh đi
              Trong anh giờ hiện hữu gã cuồng si
              Nên quên hết , đừng trông gì anh cả

              Anh van em hãy nhìn anh xa lạ
              Đừng xót xa , đừng oán trách gì nhau
              Đừng nhìn anh với đôi mắt đớn đau
              Anh sẽ thấy không còn là anh nữa

              Em hãy quên những gì anh đã hứa
              Hãy xem như gió thoảng với mây bay
              Đừng trách anh sao đem dạ đổi thay
              Vì em hỡi ! Anh không là anh nữa !
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:05:40 bởi Thụy Hồng >
              #22
                Thụy Hồng 12.03.2006 18:02:29 (permalink)
                0
                Cảm ơn em


                Cảm ơn em , anh không thành A-rít -tốt **
                Bởi cuộc đời nào chỉ có tình yêu
                Cơm , áo , gạo , tiền vây bủa sớm chiều
                Nên dễ gì lều tranh xây mộng đẹp

                Em không nề chuyện kẻ sau , người trước
                Dẫu tim anh đã chia xẻ tơi bời
                Mỗi cuộc tình là mỗi một cuộc chơi
                Giữ đời anh , em là người sau chót

                ( Nghĩa gì đâu chuyện kẻ sau , người trước
                Miễn em là người thắng cuộc cuối cùng
                Miễn lòng em vẫn rộng mở , bao dung
                Nhận hiện tại , nào chấp chi quá khứ ! )

                Em nhẫn nhục theo anh qua giông bão
                Sát vai nhau , cùng chia xẻ vui , buồn
                Trong dòng đời chẳng hề rập một khuôn
                Em vẫn bảo miễn sao mình hạnh phúc

                Em không nghĩ anh là người cố chấp
                Giữ khư khư những quan niệm sáo mòn
                Vẫn nhẹ nhàng lùa những ngó tay thon
                Vào tóc rối anh , đang tìm thi tứ .

                Vẫn chấp nhận anh là tên thi sĩ
                Lơ ngơ nhưng em vẫn gọi là chồng
                Chữ nghĩa thơ rao bán được mấy đồng ?
                Lo cuộc sống , em không lời than trách

                Quán xuyến hết cho anh ngồi mơ mộng
                Để cho anh trải bút dệt vần thơ
                Không hờn ghen với những ý say mơ
                ( Em vẫn biết chẳng ai ngoài em cả )

                Dẫu có lúc đời trôi không êm ả
                Cũng không làm khuấy đảo được tình yêu
                Cảm ơn em , anh cảm ơn rất nhiều
                Chia cay đắng , ngọt bùi trong gian khó

                Vẫn có nhau trên đường đời nghiệt ngã
                Tay trong tay đi trọn quãng đường tình
                Luôn có nhau như là bóng với hình
                Em là vợ mà cũng như là mẹ

                Bởi vì..

                Mỗi gã đàn ông đều như đứa trẻ
                Đứa trẻ - anh lại lắm nỗi mộng mơ
                Đứa trẻ - anh chỉ biết mỗi làm thơ
                Yêu em lắm mà không lời thề thốt

                Cảm ơn em , anh không thành A-rít -tốt
                Tại vì em nào có giống người xưa
                Vẫn thục hiền , không đanh đá , chanh chua
                Nên anh , thi sĩ , không là nhà hiền triết !


                ** Người Hy Lạp , trở thành nhà hiền triết nổi tiếng nhờ có bà vợ dữ như Chằn .
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:06:20 bởi Thụy Hồng >
                #23
                  Thụy Hồng 12.03.2006 18:15:33 (permalink)
                  0
                  Repost


                  Mẹ.


                  Chiều nay ngồi bên mộ Mẹ
                  Nắng vàng trải sợi lưa thưa
                  Khói hương cay nồng đôi mắt
                  Nhớ Mẹ biết mấy cho vừa

                  Chào đời từ thuở xa xưa
                  Đầu tiên là Mẹ trong mắt
                  Một đời dày công vun đắp
                  Hạnh phúc gia đình , chồng , con

                  Mẹ nhường cho con miếng ngon
                  Miếng dở Mẹ dành hết cả
                  Chắt chiu , tay hòm chìa khóa
                  Tảo tần một nắng , hai sương

                  Con lớn dần trong tình thương
                  Của Mẹ mà nào hay biết
                  Tuổi trẻ bồng bột , bướng , ương
                  Vùng vằng mỗi khi Mẹ mắng

                  Trả treo những lời cay đắng
                  Biết đâu gieo nỗi buồn đau
                  Mẹ đau niềm đau sâu lắng
                  Nỗi buồn chảy ngược vào tim

                  Đời vẫy gọi con đi tìm
                  Tương lai trên đôi chân bước
                  Đêm đêm Mẹ thầm nguyện ước
                  Cho con vững bước trong đời

                  Mẹ mong con được nên người
                  Mong con mình đừng trượt ngã
                  ( Mẹ ơi ! Thương Mẹ nhiều quá
                  Mẹ biết đời lắm chông gai . )

                  Con đi đáp phận làm trai
                  Xông pha trong làn bom đạn
                  Quê nhà Mẹ hằng cầu khấn
                  Yên lành , con về nay mai

                  Mẹ vẫn mở rộng vòng tay
                  Đỡ nâng khi con vấp ngã
                  Mẹ vui khi con hễ hả
                  Mẹ buồn khi con suy tư

                  Con chia tình cảm riêng tư
                  Quắt quay nỗi niềm trong , đục
                  Mẹ mong con mình hạnh phúc
                  ( Tình yêu nào phải một ngày )

                  Con đi một quãng đời dài
                  Luôn có Mẹ đi bên cạnh
                  Chỉ bảo những điều nên tránh
                  Những điều phải của người xưa

                  Con mãi toan tính hơn thua
                  Trong cuộc đời nhiều ngang trái
                  Một ngày , giật mình nhìn lại
                  Tóc Mẹ tựa mây trắng bay

                  Thời gian nào có chờ ai
                  Vô tâm , con như người lạ
                  Mẹ ơi ! Hy sinh tất cả
                  Tình Mẹ không bến , không bờ

                  Với Mẹ con vẫn còn thơ
                  Của Mẹ những ngày xưa cũ
                  Làm sao con đền đáp đủ
                  Tình thương Mẹ tựa biển trời

                  Nay con đã được nên người
                  Chữ hiếu con chưa kịp trả
                  Âm , Dương cách chia đôi ngã
                  Đời Mẹ giờ đã bình yên

                  Ôi ! Niềm ân hận triền miên
                  Cắn ngập lòng con ray rức
                  Trong những đêm dài thao thức
                  Thấm thía hai chữ Mồ côi

                  Con có nhiều thứ trong đời
                  Mẹ thì con chỉ có một
                  Đâu còn để con thưa thốt
                  Nhớ hoài hình bóng Mẹ yêu

                  Nghĩa trang cô quạnh , buồn hiu
                  Chiều phủ dần lên mộ chí
                  Mẹ có nghe con thủ thỉ
                  Đêm về Mẹ lạnh lắm không ?
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2006 23:06:59 bởi Thụy Hồng >
                  #24
                    Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9