Ta có làm gì nên tội
Sao "nhà ngươi" bảo khó ưa
Trời đất chỉ một mùa mưa
"Nhà ngươi" đến hai mùa nắng.
Những lá thư xanh thầm lặng
Còn nguyên trong cặp - thơm nồng
Có phải của "nhà ngươi" không ?
Chỉ toàn những lời ca tụng...
Nhớ hôm ta vờ làm nũng
"Nhà ngươi" cuống quýt nuông chiều
Ta hóa anh chàng tự kiêu
"Nhà ngươi" lại càng hạ giọng.
Dạo này "nhà ngươi" lạc lõng
Ôm đàn dạo hát một mình
Cũng buồn, nhưng ta ... làm thinh
Chờ "nhà ngươi" sang xin lỗi .
buồn quá truiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii