NGẪM
Ngẫm đời, ngẫm nghĩ cả thế gian
Ngẫm nghĩ tình yêu vượt mây ngàn
Mang cho đời anh làn gió máy
Để đường còn có chút thênh thang
Ngẫm đời, ngẫm cái sự vương mang
Tình yêu chan chứa lệ hai hàng
Yêu thương hờn giận ngày hai buổi
Có ai hiểu hết cái gian nan
Ngẫm đời, mơ cái chuyện huy hoàng
Viết lại chuyện đời cứ sang trang
Lịch sử tình yêu là như thế
Cuối cùng rồi cũng lại lang thang
Ngẫm đời ngẫm cái chuyện tình tang
Ngẫm luôn cái chuyện thiếp với chàng
Có thành duyên nơi hay đành phận
Đôi lúc nghĩ đời thấy hoang mang
James Jee 
LẠI NGẪM
Ngẫm người lại trách mình đa đoan
Thế gian đầy ắp chuyện phủ phàng
Thế nên nào trách người gian dối
Yêu để một lần biết gian nan
Người có yêu không cũng đành cam
ước muốn chi điều quá mênh mang
Rồi bật khóc khi vỡ tan mộng mị
Thì hãy đừng suy nghĩ ,đúng không anh?
Ngẫm xong rồi ta đời thêm xanh
Một hy vọng mong manh nhưng vẫn muốn
Vì đã là người ai không vương vấn
Một chút tình cho phấn chấn con tim
Ngẫm cả đời rồi mong ước như chim
Dang rộng cánh để kiếm tìm hạnh phúc
Vượt cả ngàn xuyên cả màn sương tuyết
Cỡi mây mù bay đến chốn bình yên
MT*love