CẢM XÚC & CẢM TÁC
DĨ VÃNG BUỒN Tôi lại buồn chẳng biết tại vì sao? Có lẽ là những nỗi đau từ ngày trước Ngày mà em âm thầm em đếm bước Bến nước thề nguyền nay đã chia phôi Có lẽ em nay đã quên mất rồi Chỉ còn tôi đôi lúc tôi còn nhớ Nhớ dĩ vãng nhớ mối tình dang dở Nhớ về em đau ở tận trong lòng Tôi lại buồn buồn kiếp sống long đong Lại một lần hóa thân trong tình ái Để cuối cùng nỗi đau tôi gặt hái Trái đắng buồn gặm nhấm đến thiên thu Hỏi thế gian có phải tôi quá ngu Nên cứ chọn ngục tù trong biển khổ Yêu làm chi để con tim lỗ chỗ Những vết hằn đổ máu chỉ vì yêu
CÓ PHẢI TẠI ANH SAI Yêu em nhiều, có phải tại anh sai Dù ngày tháng bên em anh vẫn giữ Bóng hình em trong tim anh con ngự Nhưng quá yếu lòng nên từ bỏ... em đi Yêu em nhiều, nên anh vẫn nghĩ suy Tại sao thế? Em đi em từ bỏ Mối tình anh em xem như lá cỏ Chẳng là gì, có phải thế không em? Viết vài dòng... gấp vội... dán con tem Viết về em anh gởi về quá khứ Từng lời nói từng lời văn nét chữ Anh giữ trong lòng để nghe sóng đời trôi Thôi em đi ân tình đã phai phôi Để hôm nay tôi ngồi mà nhớ lại Chợt nỗi buồn dâng lên sầu ngang trái Yêu em nhiều, có lẽ tại anh sai!
EM CÓ HIỂU CHO ANH Em có hiểu... hiểu cho anh... không vậy? Tại sao mình cứ che đậy cùng nhau? Dù trong ta có bao lời gởi trao Mà vẫn thế chẳng bao giờ em nói Em có hiểu... vì sao tim đau nhói? Trong cõi đời này anh lại vì ai? Tại sao anh chẳng có phút giải bày Cho em hiểu, hay tại không muốn hiểu? Lo cho em dù đời anh còn thiếu Lo em nhiều, em nghĩ trói buộc em Quá quan tâm em lại thế, chẳng thèm Em mặc cả với anh từng lời nói Chẳng còn gì, thôi thì anh cởi trói Để tim em bay đến cõi mộng mơ Để em vui cho vô bến vô bờ Như em muốn anh hiểu em... ờ! Thế đấy!
NGỘ NHÂN PHẢI KHÔNG EM? Có phải tôi ngộ nhận? Hay là em ngộ nhận đã yêu tôi? Sao tình ta ray rứt mãi bồi hồi Lúc nồng ấm lúc phai phôi kỳ lạ Anh vì em có thể làm tất cả Còn em thì... cứ thong thả vô tư Và trong em tình tôi đó hình như Là trang sức cho đời em từ đó Thà là em từ chối lời tình ngỏ Đừng làm thế này nhỏ lệ trái tim đau Làm sao ta còn có thể gặp nhau Sau những ngày cao trào trong nước mắt Thôi em ơi tháo lỏng dây thắt chặt Nói thật lòng mình dù dao cắt tim anh Anh chỉ xin tình yêu đến chân thành Còn miễn cưỡng... thôi đành chia tay nhé! r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2009 20:40:16 bởi Huyền Băng >
HỌA TRANH
Em vẽ tiếp cảnh khung trời lồng lộng
Pha thêm màu huyền ảo buổi hoàng hôn
Ánh nắng vàng tăng thêm nỗi nhớ nhung
Đậm một chút màu da cam rụng rớt
Lỡ tay em đành phải xóa bớt
Phả màu nền trắng toát cả không gian
Bức họa tình giờ sao quá mênh mang
Em suy nghĩ tô vào trang màu tím
Vì màu tím mà hoàng hôn tắt lịm
Để lại mình em chiêm nghiệm bóng đêm
Cọ tung toé vương vãi chiéc lá sim
Buồn hiu hắt với con tim trống vắng
Không hài lòng em thêm màu nắng
Nào ngờ giờ là cảnh lắng đọng mưa
Gió xạc xào xuyên qua kẽ lá thưa
Đưa tay em khẽ hứng giọt mưa mà khóc
Bức tranh tình giờ đang nằm lăn lóc
Một góc đời em vắt óc nghĩ suy
Chợt mỉm cười..thôi kệ..bỏ hết đi
Ta vẽ lại bức dã quỳ mơ mộng
VẼ CÂY VẼ CẢ TÌNH ĐỜI Nét hoang sơ ta bắt đầu chấm phá Nhành dã quỳ sẽ có... có từ đây Như tình ta mơ ước chữ sum vầy Nhưng còn đó phủ đầy chông gai quá Nên ta vẽ... vẽ một màu hoang dã Vẻ tiêu điều cả một trái tim xanh Vẽ tình đời, một màu thấy mong manh Mang hơi hướng của nhành hoa thô thiển Nhưng ta sẽ lấy màu của nước biển Thổi vào đây sinh khí biến nụ cười Để ta còn có thể thấy hoa tươi Nụ hàm tiếu dù con người khô kiệt Sự tranh đấu, sự sinh tồn khốc liệt Nhành dã quỳ biết phải sống vươn cao Như tình ta đang đạt đến cao trào Dù giông gió sóng bao đào vây phủ
MẸ HỠI VU LAN LẠI ĐẾN RỒI Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi Mong chờ yêu dấu mãi không thôi Từng đêm con nhớ ngày xa xứ Có mẹ tuyệt vời bớt đơn côi Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi Ước mơ mẹ mãi ở bên thôi Mãi mãi mẹ nhé niềm thương mến Khắc mãi trong tim những bồi hồi Mẹ hỡi Vu Lan lại về rồi Mong sao tình mẹ chẳng xa xôi Để con còn được tròn chữ hiếu Nghĩa cả ơn sâu vượt núi đồi Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi Vài vần nhạt nhẽo hiến dâng thôi Mỗi mùa tháng bảy con lại nói Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi
ĐÔNG NHỚ EM
Chiều đông ấy trên lối mòn tuyết trắng Em bên anh cùng bước lối thăng trầm Giọt đàn buồn cùng cung bật anh ngâm Lời huyền diệu âm thầm em cất tiếng Người tình hỡi suốt đời xin quyến luyến Mộng yêu đương nguyện mãi mãi bên người Em nhớ anh nhớ ánh mắt nụ cười Màu tóc cháy sưởi hồn em giá lạnh Anh cũng thế dù chim bằng chắp cánh Vẫn yêu em xây đắp giấc mộng lành Rồi một ngày sương sớm sẽ tan nhanh Không giá lạnh như chiều đông em hỡi Lời tình ái tuyệt vời xin nhắn gởi Về em yêu dù vời vợi đêm thâu Chiều đông buồn sao lại có cơn ngâu? Chắc nhớ em mưa sầu dâng lên mắt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2009 13:45:54 bởi James Jee >
DĨ VÃNG TÌNH YÊU Em vẫn đợi dù anh không về nữa Vẫn ngồi buồn tựa cửa ngóng trông anh Em vẫn đợi miên man giấc mộng lành Ngày anh đến trong xanh như em tưởng Nhưng tình yêu không như em tưởng tượng Đó chỉ là em mường tượng thôi sao? Anh chẳng về em còn đó nỗi đau Em vẫn đợi lệ trào theo năm tháng Ngày gặp gỡ đã trôi vào quên lãng Những bức thư dĩ vãng đã không còn Trên lối về một mơ ước cỏn con Đã vỡ nát chẳng vẹn toàn anh hỡi Thôi tình ý vài lời em nhắn gởi Với phù du với kiếp sống ở đời Huyễn hoặc mình trong cuộc sống chơi vơi Dù nuối tiếc chân trời xưa nhiều lắm
KHẢI HOÀN CẢM TÁC Tiếng Tổ quốc đang gọi hồn sông núi Đất nước ơi Người đang bị dập vùi "Tôi" đứng lên bỏ mặc những buồn vui Theo tiếng gọi của con tim tuổi trẻ Tiến quân ca thúc lòng tôi mạnh mẽ Phút hào hùng sao nhuộm vẻ bi thương Tiễn ai đi đi xa mãi, chiến trường Đem thân mình san lấp đường chiến thắng Nơi chiến khu đã có từng đêm trắng Hỏa châu soi như ánh nắng ban ngày Với tinh thần, bầu nhiệt huyết hăng say Quyết chiến đấu cho ngày mai - đất nước Đêm tháng tư hào hùng đoàn quân bước Bước trở về với dáng vẻ hiên ngang Tổ quốc ơi lịch sử đã sang trang Thêm nét mới cho người mang họ "Việt" Chú thích: Tôi : Nói chung các chiến sĩ của chúng ta Việt : Những người con mang dòng máu Việt Nam
Trích đoạn: James Jee
TÌNH TRONG KÝ ỨC
( Viết theo tâm sự một người )
Em vẫn đợi anh trong cuộc sống
Đợi từng đêm trong giấc ngủ mặn nồng
Vì biết rằng anh vẫn nhớ vẫn mong
Nên lòng em đêm đêm vẫn nhớ
- - -o0o - -
Mai anh về khi chúng mình gặp gở
Đứng thật lâu bở ngở ánh mắt nhìn
Đứng thật lâu nhìn vóc dáng người tình-
Mà bấy lâu chỉ mơ hồ trong tiềm thức
Mai anh về , dáng hình anh rất thực
Một cái siết tay cũng nao nức cỏi lòng em
- - - o0o - -
Anh ơi em hiễu ý anh rồi
Thôi dành kết thúc để chia phôi
Chim trời lẽ bạn tìm nơi đậu
Dừng lại nơi đây vĩnh biệt sầu
Chuông đổ còn vang lời em nguyện
Bần thần xao xuyến một nỗi đau
Cuối đầu lạy tạ cùng trời đất
Xin xóa lời nguyền hẹn trăm năm.
Nhật Quỳnh
DĨ VÃNG TÌNH YÊU
Em vẫn đợi dù anh không về nữa
Vẫn ngồi buồn tựa cửa ngóng trông anh
Em vẫn đợi miên man giấc mộng lành
Ngày anh đến trong xanh như em tưởng
Nhưng tình yêu không như em tưởng tượng
Đó chỉ là em mường tượng thôi sao?
Anh chẳng về em còn đó nỗi đau
Em vẫn đợi lệ trào theo năm tháng
Ngày gặp gỡ đã trôi vào quên lãng
Những bức thư dĩ vãng đã không còn
Trên lối về một mơ ước cỏn con
Đã vỡ nát chẳng vẹn toàn anh hỡi
Thôi tình ý vài lời em nhắn gởi
Với phù du với kiếp sống ở đời
Huyễn hoặc mình trong cuộc sống chơi vơi
Dù nuối tiếc chân trời xưa nhiều lắm
James Jee
Quỳnh Muội chào James JJ. Mừng người xa muôn dặm đã trở về thăm, Lâu rồi James Jee vẫn khoẻ, sao mà bóng chim tăm cá thế hở James Jee ? Cảm ơn bài thơ JJ chia sẻ nhé, đọc mà rưng rưng. QM sẽ trở lại sau . Chúc sức khoẻ, niềm vui, may mắn luôn. Thân ái QM
GIÓ ĐƯA TÌNH NHỚ Gió đưa tình mãi bay xa
Để ta ngơ ngẩn tình ta mãi hoài Dòng đời xoay chuyển chuyển xoay Gặp nhau chưa được ngôi ngoai xa rồi Để ta trông đứng trông ngồi Để ta cứ mãi bồi hồi gió ơi Gió đưa người khuất biển khơi Để ta hiu quạnh xa rời tình yêu Thời gian qua lại sớm chiều Đâu còn nhiều nữa bao nhiêu tủi sầu Nhớ người xa xứ đậm sâu Biết chăng người có nỗi sầu như ta Trăng treo nửa mảnh trăng tà Quê người xứ lạ người ta nhớ người Biết người có nhớ nụ cười Của ngày hôi ngộ của người mình yêu?
NGẬM ĐẮNG NUỐT CAY Tiễn em cất bước theo chồng Vui cười đây đó nghe lòng nặng mang Cố che giọt lệ hai hàng Rượu tình xin chúc hai đàng sắc son Còn anh ôm mối tình con Đêm chôn dĩ vãng chẳng còn nữa đâu Để đây chỉ nhớ thêm sầu Đành cho năm tháng nhạt màu thời gian Em đi đến chốn cao sang Chúc em êm ấm nhẹ nhàng tấm thân Để đêm có kẻ ngoài sân Trông trăng thầm nhớ xa gần hôm nao Biết làm sao? Biết làm sao? Ân tình dang dở đã bao đêm ngày Thôi đành ngậm đắng nuốt cay Em theo duyên mới tình phai mất rồi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 14:11:35 bởi James Jee >
Trích đoạn: James Jee
MẸ HỠI VU LAN LẠI ĐẾN RỒI
Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi
Mong chờ yêu dấu mãi không thôi
Từng đêm con nhớ ngày xa xứ
Có mẹ tuyệt vời bớt đơn côi
Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi
Ước mơ mẹ mãi ở bên thôi
Mãi mãi mẹ nhé niềm thương mến
Khắc mãi trong tim những bồi hồi
Mẹ hỡi Vu Lan lại về rồi
Mong sao tình mẹ chẳng xa xôi
Để con còn được tròn chữ hiếu
Nghĩa cả ơn sâu vượt núi đồi
Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi
Vài vần nhạt nhẽo hiến dâng thôi
Mỗi mùa tháng bảy con lại nói
Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi
LỄ VU LAN
Hôm nay ngày lễ Vu Lan
Lễ chùa mới sáng vội vàng con đi
Thấp nhang khấn nguyện thầm thì
Cầu trời ban xuống những gì con xin
Cầu cho cha mẹ an bình
Sống lâu trăm tuổi thoả tình con thơ
Mồ côi con sẽ bơ vơ
Dẫu bao nhiêu tuổi cũng thời trẻ con
Với mẹ con mãi còn non
Cha mẹ theo mãi bước con vào đời
Con còn cha mẹ trên đời
Vu Lan về với rạng ngời niềm vui
Nghe xung quanh tiếng sụt sùi
Của người thầm khấn bùi ngùi lệ rơi
Giọt dài giọt vắn đầyvơi
Có bông hồng trắng gắn nơi ngực người
Nhìn người con thấy bồi hồi
Người ta giờ đã mồ côi mất rồi
Lặng thầm con dấu niềm vui
Dấu bông hồng thắm đỏ tươi ngực mình
Như lời chia sẽ chân tình
Mong đời bớt cảnh điêu linh với người
Nhật Quỳnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 18:19:49 bởi Quỳnh Muội >
Trích đoạn: James Jee
DÒNG ĐỜI...
Cảm xúc từ cuộc đời nổi trôi thay đổi
Cuộc đời vẫn mãi đổi thay
Mà mình có biết có hay đâu nào
Ngày ngày mãi cứ lao đao
Ngày ngày vẫn mãi dạt dào sóng xô
Sóng đời vẫn cứ đổ xô
Sống trên đời mãi cạn khô tình người
Dù cho ai khóc ai cười
Cuộc đời đâu kề ai cười ai chê
Có tiền thì thấy phủ phê
Không tiền thì thấy ủ ê tình đời
Mình sinh không đúng thế thời
Nên đời vẫn cứ nay dời mai thay
Cuộc đời đâu kể đến ai
Luật đời là thế đổi thay bất ngờ
Mấy ai học được chữ ngờ
Lên voi xuống chó thế thời ngược xuôi
Dù lòng chẳng phút nào nguôi
Tình đời đen bạc không xuôi ý mình
Dù cho là mối thâm tình
Nhưng ai cũng muốn vì mình mà thôi
Cuộc đời vẫn mãi nổi trôi
Dòng đời vẫn mãi sụt trồi xuống lên
Thời gian như những lằn tên
Thoáng vui một phút buồn tênh một đời...........
Dòng đời thầm lặng cứ trôi đi
Để lại trong ta được những gì
Vui buồn đau khổ và thương mến
Thế rồi lặng lẽ cứ trôi đi.
anhtrangthu
Cảm xúc với bài dòng dời của bạn ATT chỉ nghĩ ra được mấy câu đó thôi, cảm ơn bạn vào nhà ATT, hôm nay ATT sang đáp lễ chậm mong đừng trách cứ nhé, chúc bạn vui nhiều 

MẸ HỠI VU LAN LẠI ĐẾN RỒI Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi Mong chờ yêu dấu mãi không thôi Từng đêm con nhớ ngày xa xứ Có mẹ tuyệt vời bớt đơn côi Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi Ước mơ mẹ mãi ở bên thôi Mãi mãi mẹ nhé niềm thương mến Khắc mãi trong tim những bồi hồi Mẹ hỡi Vu Lan lại về rồi Mong sao tình mẹ chẳng xa xôi Để con còn được tròn chữ hiếu Nghĩa cả ơn sâu vượt núi đồi Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi Vài vần nhạt nhẽo hiến dâng thôi Mỗi mùa tháng bảy con lại nói Mẹ hỡi Vu Lan lại đến rồi _____________________________
Thơ họa James Jee Showroom nhạc Hoa Những font chữ tuyệt vời
Lâu lắm nay mới thấy James Jee xuất hiện, tôi vì bận việc hơn tháng nay , nay mới trở lại D.d.
Xin có vài hàng cảm tác về bài thơ Vu lan của anh nay gởi tới anh để chung niềm cảm-thông.
Chúc anh luôn vui vẻ.
Rdinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: