CẢM XÚC & CẢM TÁC
ANH SẼ VỀ EM HỠI! Em vẫn đợi, em vẫn đợi mãi anh Anh biết thế nên tìm về quá khứ Tìm về em một tình yêu còn ngự Trên cả tuyệt vời trên cả sự tự tôn Anh sẽ trở về trước lúc hoàng hôn Để ôm em lại đắm hồn trong khoảnh khắc Một khoảnh khắc suốt đời em thắc mắc Đến bao giờ mới chắc có được nhau Anh sẽ về, vượt qua bao đớn đau Để cùng em chung tô màu hạnh phúc Để cùng em khói lam chiều nghi ngút Hai đứa mình chung đầu phút ấm êm Anh sẽ về tìm lại những êm đềm Em đợi nhé dù đêm thâu qua mãi Anh sẽ về - là điều không bàn cãi Anh sẽ về anh mãi mãi là anh!
NHỚ CỐ NHÂN XƯA Đường bay dù mỏi cánh về Nhưng tôi vẫn thế vẫn về thăm ai Nghĩa tình đã khắc chẳng phai Dù sớm dù muộn ngày ngày vẫn trông Tình này vẫn cứ đợi mong Một ngày gặp gỡ thỏa lòng ước ao Vong niên tình nghĩa trời cao Đố ai biết được làm sao đổi dời Nợ Quỳnh nợ một lời mời Lòng còn ghi khắc một thời vàng son Dù cho nước chảy đá mòn Lời hẹn nghìn kiếp vẫn còn vang tai Cố nhân có nhớ những ngày Họa tình tiếng nhạc cùng ai gieo vần Cố nhân ơi hỡi cố nhân Tình này ghi khắc nặng cân nghĩa đời
DÒNG ĐỜI...
Cảm xúc từ cuộc đời nổi trôi thay đổi
Cuộc đời vẫn mãi đổi thay
Mà mình có biết có hay đâu nào
Ngày ngày mãi cứ lao đao
Ngày ngày vẫn mãi dạt dào sóng xô
Sóng đời vẫn cứ đổ xô
Sống trên đời mãi cạn khô tình người
Dù cho ai khóc ai cười
Cuộc đời đâu kề ai cười ai chê
Có tiền thì thấy phủ phê
Không tiền thì thấy ủ ê tình đời
Mình sinh không đúng thế thời
Nên đời vẫn cứ nay dời mai thay
Cuộc đời đâu kể đến ai
Luật đời là thế đổi thay bất ngờ
Mấy ai học được chữ ngờ
Lên voi xuống chó thế thời ngược xuôi
Dù lòng chẳng phút nào nguôi
Tình đời đen bạc không xuôi ý mình
Dù cho là mối thâm tình
Nhưng ai cũng muốn vì mình mà thôi
Cuộc đời vẫn mãi nổi trôi
Dòng đời vẫn mãi sụt trồi xuống lên
Thời gian như những lằn tên
Thoáng vui một phút buồn tênh một đời...........
Tâm đắc hai câu :
" Dù cho là mối thâm tình
Nhưng ai cũng muốn vì mình mà thôi...."
Tình đời là thế bạn ơi
Thâm tình đã khiến lòng tôi u sầu
Vì tiền đoạn nghĩa tình thâm
Vì tiền quên chữ nghĩa nhân mất rồi......
Tình cờ đi ngang qua đọc bài thơ "Dòng dời" thấy hay đúng tâm trạng tôi quá nên cóvài lời chia sẽ.....Chúc chủ nhà luôn vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2010 16:16:49 bởi tranngocgiao >
BIỂN, EM VÀ TÔI... Tôi và em và một trời biển cả Một tình yêu và một ngả đau thương Tôi và em đi đến cuối đoạn đường Tôi và biển người đồng hương từ đó Nếu ngày ấy nếu tôi không vàng võ Vì em đi em chẳng tỏ đôi lời Những chiều buồn tôi còn lại biển trời Những tiếng sóng ru hời tôi ngày tháng Em ra đi bỏ lại đời chán ngán Tôi cùng biển tự tình mang một nỗi đau Biển cồn cào từng đợt sóng trước sau Xoa dịu bớt nỗi đau tình đem đến Và từ đó ngày ngày tôi thêm mến Biển với tôi bện lại sợi yêu thương Những chiều buồn tôi còn biển vấn vương Để sang sẻ những đoạn trường nhân loại
NHỚ NGƯỜI DƯNG... Nhớ người người nhớ ta chăng? Hay là quên lãng lạnh băng tâm hồn Nhớ người nhớ buổi hoàng hôn Đỉnh đồi khuất nẻo bồn chồn từ đây Nhớ người nỗi nhớ vơi đầy Người ơi có biết? Nhờ mây đưa lời Nhớ người nhớ mãi chẳng vơi Tình tôi đã nở từ thời gặp nhau Nhớ người để lại nỗi đau Từ khi em đã sa và hồn tôi Để cho đi đứng nằm ngồi Tôi đầu mang một nỗi buồn vì ai Nhớ người nhớ lắm lạ thay Người dưng khác họ đắm say lạ thường Một mình dệt mối đơn phương Biết cùng ai tỏ nhớ thương một người!
Trích đoạn: James Jee
NHỚ NGƯỜI DƯNG...
Nhớ người người nhớ ta chăng?
Hay là quên lãng lạnh băng tâm hồn
Nhớ người nhớ buổi hoàng hôn
Đỉnh đồi khuất nẻo bồn chồn từ đây
Nhớ người nỗi nhớ vơi đầy
Người ơi có biết? Nhờ mây đưa lời
Nhớ người nhớ mãi chẳng vơi
Tình tôi đã nở từ thời gặp nhau
Nhớ người để lại nỗi đau
Từ khi em đã sa và hồn tôi
Để cho đi đứng nằm ngồi
Tôi đầu mang một nỗi buồn vì ai
Nhớ người nhớ lắm lạ thay
Người dưng khác họ đắm say lạ thường
Một mình dệt mối đơn phương
Biết cùng ai tỏ nhớ thương một người!
Dối Lòng Tôi từng gặp vạn người dưng Trăm ngàn kẻ lạ hứa đừng yêu ai Đừng cho nắng sáng ban mai Biến thành bóng tối chuyển ngày qua đêm Đừng cho giấc ngủ êm đềm Trở thành ác mộng đêm đêm kéo về Đừng nuôi hy vọng tràn trề Để rồi một chốc ê chề niềm đau Thế mà câu chuyện trầu cau Người dưng vừa gặp tôi mau dối lòng "ừ mình quen chẳng đợi mong Ngày mai vắng mặt là xong lo gì" Nhưng rồi khi vắng người đi Con tim tôi nỡ tình si mất rồi Cám ơn bạn ghé thăm trang thơ, mong gặp lại lần sau
Trích đoạn: James Jee
NHỚ CỐ NHÂN XƯA
Đường bay dù mỏi cánh về
Nhưng tôi vẫn thế vẫn về thăm ai
Nghĩa tình đã khắc chẳng phai
Dù sớm dù muộn ngày ngày vẫn trông
Tình này vẫn cứ đợi mong
Một ngày gặp gỡ thỏa lòng ước ao
Vong niên tình nghĩa trời cao
Đố ai biết được làm sao đổi dời
Nợ Quỳnh nợ một lời mời
Lòng còn ghi khắc một thời vàng son
Dù cho nước chảy đá mòn
Lời hẹn nghìn kiếp vẫn còn vang tai
Cố nhân có nhớ những ngày
Họa tình tiếng nhạc cùng ai gieo vần
Cố nhân ơi hỡi cố nhân
Tình này ghi khắc nặng cân nghĩa đời
THAN NÀO SƯỞI ẤM CÕI LÒNG MƯA
Cánh chim phiêu bạt phương trời
Vẫn còn nhớ đến một người đợi mong
Thời gian cứ chảy xuôi dòng
Mà lời hẹn cũ bên lòng vẫn mang
Từ người xa mộng dở dang
Hồn thơ ủ rũ hoang tàn chiều xưa
Than nào sưởi ấm lòng mưa
Nếu người năm cũ vẫn chưa tìm về
Quỳnh Muội
NGƯỜI DƯNG ĐI MẤT TÔI BUỒN
Em là ai? Một người dưng khác họ Tôi lại yêu? Lại có một chuyện tình Ấm ủ trong đầu giấc mộng đẹp xinh Ngỡ tình ái sẽ như mình từng nghĩ Nhưng đời ơi cuộc tình nào phỉ chí? Cuộc tình nào chỉ có một niềm vui? Cuộc tình nào không có những bùi ngùi? Cuộc tình nào không vùi chôn năm tháng? Tình cũng thế, tôi u sầu xứng đáng Lỡ yêu rồi ngán ngẩm chữ người dưng Nhớ ngày xưa khi gặp mặt vui mừng Sao nay lại như chưa từng quen biết? Tình kết cuộc chả bao giờ tha thiết Để em đi mài miệt với chữ tình Để tôi về còn lại chữ đinh ninh Rằng tôi đã từng có tình thắm thiết!
LẠI MỘT LẦN THẤT HỨA...! Cố nhân ơi cố nhân ơi Lâu chưa về lại cái nơi hẹn hò Một lần hứa một lần cho Cho ai ngồi đó đợi đò... tháng năm Nói ra cũng thật... cà lăm Thất hứa nhiều lắm cố nhân đừng buồn Vì chuyện gia đạo, bán buôn Sớm hôm bận bịu luôn tuồn ai ơi Lâu rồi về lại sân chơi Thấy bài thơ dán đằng nơi đầu tường Chợt sao mi ướt như sương Tình bằng tình hữu còn vương đến giờ Vội tìm vần ghép thành thơ Lại một lời hứa... đợi chờ nữa đây Một mai ta lại sum vầy Nâng ly cạn chén tình đầy không vơi
HỜN GIẬN MỘT NGƯỜI ĐI...! Nước mắt năm nào để ai rơi Rồi ai xa cách một phương trời Chợt quên chợt nhớ đêm qua vội Đong lại bóng hình chút đầy vơi Để đến hôm nay ai lạ về Mong tìm lại chút thú đam mê Người xưa sao lại hờ hững quá Chợt thấy lòng ai phút não nề Mùa thu còn nhớ bóng một khi? Còn giận người xưa để làm gì? Sao nay cách trở xa xôi quá! Dù thật là gần một bước đi. Giận một chữ tình giận thế sao? Hờn mác chi nhau lúc xưa nào! Nàng thơ chắc đã quên ai đó Để mãi một người dạ nao nao...
CHỜ NGƯỜI HẾT GIẬN QUÊN HỜN TỦI Bóng trăng chênh chếch phủ trời đông Xa xăm ta đợi ánh dương hồng Mong mỏi xuân về xua giá lạnh Đỡ lòng cô quạnh kẻ phòng không Từ dạo xa em xóa ấm nồng Dạn dầy sương gió mấy mùa đông Tìm lại lối xưa quay nay về đến Còn đâu nghĩa cũ tái tê lòng Người cũ quên rồi đã sang sông? Hay còn hờn tủi phận má hồng Giận ai bạc bẽo lời hẹn ước Xa cách bao mùa mãi ngóng trông Người ơi tình cũ mãi trông mong Mãi luôn trong tim mãi còn nồng Chờ ai hết giận quên hời tủi Quyện bút đề thơ để thỏa lòng
ANH NHỚ EM NHIỀU... EM NHỚ ANH!
Có phải là em đang trách than? Trách anh sao nỡ... quá bẽ bàng Từ dạo ra đi sầu tím biếc Mỗi mùa cứ đợi mỗi mùa sang Biết nói làm sao... nói làm sao... Mỗi khi nhung nhớ đến cao trào Viễn xứ mùa đông sầu giá lạnh Lòng người lữ khách xót xa đau Anh vẫn muôn đời thương dáng hoa Vẫn mong vẫn nhớ dẫu nhạt nhòa Dẫu có ra đi ngàn dặm nữa Vẫn mãi lòng anh chữ thiết tha Anh nhớ em nhiều... em nhớ anh! Hai ta vẫn nhớ... cớ dao đành Hờ hững làm chi gieo tủi nhớ Đừng hờn đừng giận chút mong manh!
EM YÊU NGƯỜI HƠN CẢ BẢN THÂN EM Ôi ngày tháng bao trùm đời thống khổ Ai đưa tay cố đỡ em vào bờ Để con tim biết từng phút mong chờ Biết ngơ ngẩn biết yêu thương từ đấy Em ngây thơ ngỡ người tình cũng vậy Cũng yêu em đầy ấp những dại khờ Tóc phân ranh, năm tháng quá hững hờ Nhưng tình vẫn không phai mờ... ân ái Nhưng người hỡi sao nói lời ngang trái Nỡ chia đôi... ôi một trái tim hồng Những lời hứa nay xa vút tầng không Còn gì nữa? Cõi lòng em trống rỗng Chiều nắng xế gió đang vờn lồng lộng Bước chân em hụt hẫng bóng phương trời Có ngờ đâu giờ hai đứa hai nơi Thành xa lạ đánh rơi đi tất cả Một mình bước trên cõi đời nghiệt ngã Mặt lệ nhòe uất nghẹn cả tâm can Dù không giận kẻ bạc dạ dối gian Nhưng đang trách ai không tường thật dạ Gọi tên nhau, lệ ướt mi lả chả Sao xem thường tất cả mối tình ta Dù ai đó tận đáy lòng hiểu ra Em yêu người hơn cả bản thân em
YÊU TỪ ĐÂU TỚI ... Yêu từ đâu tới... hỏi làm chi? Hãy cứ yêu nhau... biết làm gì? Hưởng tận ái ân từng đêm trắng Vạn ngày mong mỏi tiếng vu quy Yêu từ đâu tới... tới từ đâu? Vội ghé qua sân đã mang sầu Người xa viễn xứ về bên ấy Tội kẻ bên này tím trời mây Yêu từ đâu tới... sẽ về đâu? Lệ ướt hoen mi lỡ tình đầu Sao ai nỡ bỏ tình chân thật Một người ôm lại khóc đêm thâu Yêu từ đâu tới... hỏi làm chi? Đã quá đau thương... biết làm gì? Nguyệt tận hoa tàn đêm đã sáng Còn gì mong mỏi ở người đi
MỘNG THƯỜNG Em đem giấc mộng vào đời Ru cho giấc ngủ vương lời thiết tha Tên em tên một bài ca Hát cho tình mãi thật thà thủy chung Quen em một chút mông lung Mến em một phút thẹn thùng khó quên Thương em đôi chỗ ngông nghênh Yêu em vì một mũi tên ái tình Bước vào ánh sáng bình minh Là em tất cả đẹp xinh tuyệt vời Nguyện yêu... yêu mãi chẳng rời Bóng em chiếu sáng cuộc đời của anh Ươm tình cho thắm thêm xanh Giọt tình thơm ngát để dành riêng em Mơ trong giấc mộng còn thèm Cùng nhau đếm bước.. cùng em hẹn hò...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: