CẢM XÚC & CẢM TÁC
VIẾT VỀ EM, VIẾT VỀ GIẤC MỘNG THƯỜNG Riêng tặng bé Mộng Thường Anh viết cho em cho cô bé Mộng Thường Bao yêu dấu bao tình thương đầu ắp Anh sẽ dang đôi tay mình rộng khắp Ôm em vào lòng tràn ngập những niềm tin Anh viết cho em cho cô bé đẹp xinh Những tình cảm mà anh đây quý mến Chúc cho em những con đường em đến Sẽ tuyệt vời như bến mộng bến mơ Anh viết cho em cho cô bé yêu thơ Bao nỗi nhớ anh dại khờ đong đếm Bao dịu ngọt trên đời anh từng nếm Cũng không bằng những đêm nhớ người yêu Anh viết cho em cho cô bé mỹ miều Thật huyền diệu một tình yêu từ đấy Một đời mơ và một lần tìm thấy Giấc Mộng Thường vẫy gọi cuộc đời anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2011 13:36:39 bởi James Jee >
NHỮNG LỜI GIAN DỐI Hãy nói đi em dù những lời gian dối Những ân tình chót lưỡi với đầu môi Hãy nói đi em em sẽ mãi bên tôi Dù tôi biết đó là lời gian dối Hãy nói đi em để trái tim cằn cỗi Còn mơ hoang những nỗi nhớ êm đềm Cho lời tình vội vã lúc nửa đêm Để tôi nếm sự hoang đường mật ngọt Hãy nói đi em dù một lần em trót Làm tim tôi đau xót mối tình đầu Hãy nói đi em để tôi bớt âu sầu Dù giả dối những câu từ bóng bẩy Hãy nói đi em những gì em nhìn thấy Là ân tình đầy ắp trái tim tôi Hãy nói đi em dù chỉ giả dối thôi Nhưng cũng làm trái tim tôi ấm lại
HẠNH PHÚC CÒN ĐÂU ? Hạnh phúc là gì anh đâu nào hay biết Lúc mất rồi anh mới tiếc lắm thay Vỡ lẽ ra hạnh phúc là mỗi ngày Là mỗi buổi sáng chiều ta say đắm Nhưng bây giờ hạnh phúc xa xôi lắm Từ lúc em đi anh tắm những nỗi buồn Hạnh phúc vỡ rồi, ta đã tay buông Cho đến nay suối nguồn yêu đã cạn Tìm hạnh phúc, tìm trong chiều chạng vạng Mất hết rồi lãng mạn những ngày xanh Những ngày xưa anh đâu biết dỗ dành Anh đâu hay hạnh phúc mong manh quá Nay hối tiếc trong khoảng đời dối trá Trong tầm tay nên anh chả biết gì Anh đâu ngờ hạnh phúc sẽ bước đi Về xa vắng một khi tình lịm tắt
VÌ LỠ YÊU EM Hỡi cô bé lọ lem anh yêu dấu Em có bao giờ hiểu thấu nỗi lòng anh Gã lãng tử si tình ôm nỗi nhớ mong manh Luôn say đắm trong anh ngày gặp gỡ Anh yêu em từ lần đầu bỡ ngỡ Thật cuồng si chở nặng những tâm tình Dưới gót giày em, một cô bé đẹp xinh Là tên lính si tình và ngu ngốc Em chẳng nhớ và quên trong phút chốc Anh thẫn thờ nỗi tàn khốc em trao Tại vì sao? Sao em lại nỡ nào Đưa tình anh đến cao trào tuyệt vọng Bỏ lại anh nỗi cô đơn chiếc bóng Em quay đi không nói một lời nào Một góc riêng tim anh mãi kêu gào Chỉ yêu em, anh đâu nào có tội
KHÚC TÌNH SI
Đàn anh tấu khúc tơ vương
Cho ai đó biết anh tương tư nàng
Đàn anh dạo tiếng mênh mang
Cho ai khẽ hát chuyện nàng chuyện tôi
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/0A7C9DF78C9541E9B48817E1A28CB065.JPG[/image]
Vương Lại Một Nửa Gót Hài
Chân bước lên xe tiếng đàn vương
Hàng cây rũ lá ngả bên đường
Hai hàng lệ nóng rưng rưng đổ
Từ đây, dã biệt , tiếng đàn thương.
Giã biệt hàng hiên hoa giấy đỏ
Ghế đá ngày xưa ta hẹn hò
Giã biệt tóc mây , gió đùa giỡn
Còn e ấp, mộng tuổi ngây thơ.
Giã biệt tiếng ai ấm nồng nàn
Ru tim bướng bỉnh, ngủ hiền ngoan
Cánh cửa , song thưa , giờ kín chặt
Vườn hồng sớm nở, giờ bỗng tàn.
Nhưng vẫn còn vương nửa gót hài
Để đêm si tiếng nhạc của ai
Vẫn lắng, lặng im nghe anh hát
Đàn chớ , buông lời ai oán ai.
Bé Lười 19.08.2011
GẶP GỠ Tôi gặp em trong một chiều chạng vạng Mãi mơ màng nên chưa kịp làm quen Em xuống xe tôi còn đắm hơi men Men tình ái dù lần đầu gặp gỡ Chỉ giây phút chợt nhìn nhau bỡ ngỡ Em cúi đầu tôi chở nặng suy tư Lần đầu tiên mà cứ ngỡ hình như Đã quen em từ xa xưa lâu lắm Tôi trộm nhìn má hồng em đỏ thắm Rạo rực trong lòng chìm đắm yêu đương Thoáng bên nhau trong giây phút chung đường Sao yêu dấu lại vấn vương từ đó Cố trông theo bóng hình cô em nhỏ Tôi ngỡ ngàng cho nuối tiếc bâng khuâng Trên vạn nẻo đường sương gió gian truân Sao tìm lại chút tình xuân ký ức
TRẢ CHO EM Trả cho em những dấu yêu tình đầu Tình thứ nhất không bền lâu em hỡi Trả cho em những thư từ nhắn gởi Hết thật rồi chới với giữa niềm đau Trả cho em một tình yêu nhiệm màu Đã phai mau theo tháng ngày quên lãng Trả cho em những đêm tình lãng mạn Không còn gì bản sắc trái tim ta Trả cho em những ngày tháng thiết tha Đâu còn nữa khi chiều tà khuất nắng Trả cho em những gì còn trong trắng Của mối tình anh mang nặng nhớ thương Trả cho em tất cả những cung đường Mà ngày đó ân tình vương trên lối Trả cho em đêm cuối cùng trăn trối Ta mất nhau rồi giữ lại nữa chi em
RU EM MỘT ĐỜI Ta ru em một đời Và đánh rơi tuổi trẻ Em đi không một lời Ta quạnh quẽ thương đau Ta ru tình thương nhau Nhưng em nào có thấy Để cuối cùng tay vẫy Nghe vơi đầy xót xa Ta ru người thiết tha Để rồi người sa ngã Ta đành quên tất cả Chả cần nhớ làm chi Ta ru người ra đi Để đêm dài suy nghĩ Còn gì đâu tình ý Những tháng ngày chia ly
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14737/6559F6DBC8C348E6AA1D38F6D7E7B7A2.jpg[/image]
TỰ HUẤN Thế lực dù có lớn lao
Nếu ta tận dụng thế nào cũng nguy
Lời nói cất tiếng mỗi khi
Đừng nên quá đáng còn gì tình thân Phước lộc dù có quây quần
Đừng nên khoe dáng dễ gần nạn tai
Quy củ có thể đổi thay
Chớ nên lạm dụng quá tay làm gì Việc gì cũng nghĩ, cũng suy
Ở đời nên biết lúc đi, lúc dừng
Nếu không duyên tận, phước ngừng
Tất cả chấm dứt nửa chừng tiêu tan Đừng nên quá quắt cực đoan
Nhường người một bước tính toan chi nhiều
Thị phi phải trái dệt thêu
Ta nên tránh nói những điều không hay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2011 14:09:34 bởi James Jee >
Kỷ Niệm Ô Hồng
Thủa ấy chiếc ô chung lối về
Tới ngõ, ngón hồng còn vân vê
Tà áo trắng tinh nhàu một góc
Mắt nai, cúi mặt , buồn tái tê
Người bỗng trao tay, chiếc ô hồng
Quanh lưng bỏ lại, một khoảng không
Giàn hoa giấy đỏ dường không thắm
Phố xá dường như chẳng còn đông.
Người trói tim ta vào ô tình
Dụ ta vào động, yêu lung linh
Khóa trái cửa tim, bỏ quên mất
Ngoan ngoãn ta say, khúc dịu êm.
Mỗi lần nghe mưa đổ hiên nhà
Mở toang cánh cửa để nhìn ra
Trăm ngàn giọt mưa , trăm hình bóng
Cầm dù, đứng đợi từ đằng xa
Tay trần nà nón, hứng mưa rơi
Muốn gửi cùng anh biết bao lời
Ước gặp lại anh một lần nữa
Cùng nhau hứng lại giọt mưa ơi.
Bé Lười 19.08.2011
Chung ô cùng BL nha anh JJ
EM HÃY VỀ ĐI EM Em vẫn đứng trên đường Bên bức tường xiêu vẹo Đường đời muôn vạn nẻo Em chọn lối về đâu Cuộc đời đầy u sầu Vực sâu gần phía trước Em vẫn còn cất bước Trượt ngã dưới hố đen Dòng đời lắm bon chen Em quay về đi nhé Con tim còn mạnh mẽ Vượt qua những nỗi đau Rồi dĩa vãng sẽ mau Xóa nhòa theo năm tháng Tương lai còn xán lạn Em hãy về đi em
KỶ VẬT Chiếc dù hồng kỷ vật của đôi ta Trên bước đường thiết tha chiều dĩ vãng Ôi ký ức điểm màu hồng lãng mạn Hai đứa mình mang chung một niềm tin Chiếc dù hồng minh chứng một chuyện tình Những ngày mưa chúng mình cùng chung lối Anh bên em má hồng em bối rối Anh hạnh phúc nhìn ngôi sao nhỏ của anh Rồi thời gian vụt cuồn cuộn qua nhanh Anh và em đã lớn thêm chút nữa Anh ra đi và em còn chờ cửa Đợi anh về, nghe mưa tí tách rơi Chiếc dù hồng theo anh đến phương trời Ngày đăng trình lệ em rơi anh nhớ Những đêm xa em anh mãi còn trăn trở Nhớ đợi anh về... ngôi sao nhỏ lòng anh
THI SĨ
Là thi sĩ nên nợ thơ truyền kiếp
Nghiệp văn chương chưa tỏ rõ đôi đường
Một bên tình một bên nghĩa đầy vương
Đành khép lại bằng một chương thi hứng
Là thi sĩ lắm lúc ta "tưng tửng"
Chẳng biết hừng đông hay đã xế chiều
Ôm mộng mơ cùng bóng dáng yêu kiều
Đêm về viết những tình thi huyền diệu
Là thi sĩ lắm lúc đâu cần hiểu
Xúc cảm nên lời biểu đạt hộ con tim
Hiện thực xa vôi vời vợi cánh chim
Còn mộng ảo ta lại tìm gần thấy
Là thi sĩ đôi lúc buồn "chán ngấy"
Cũng sẽ là lúc ấy viết nên thơ
Những vần thơ, những con chữ bất ngờ
Rồi tắt lịm hững hờ qua ngày tháng
Mừng MT trở lại với VNTQ, trở lại với những bạn thơ đang mong nhớ!
Không Thi Sĩ
Không thi sĩ nên mượn hồn thi sĩ
Tửng chút chơi vài chung rượu tìm men
Thả chiều mây lay động gió bên thềm
Hơi thơ choáng ngập hồn mùi hương thảo
Không thi sĩ nên có khi ngơ ngáo
Hỏi rằng anh chữ nghĩa tận nơi đâu
Ào ào mãi có bao giờ ngừng lại
Để quên đi ngày ấy cuộc tình sầu
Không thi sĩ mà lòng em chín nẫu
Những giấc mơ còn đợi chữ làm thơ
Không thi sĩ mà lòng vẫn như chờ
Gặp anh đó ảo huyền say men chữ
Không thi sĩ mà cũng sầu ngôn ngữ
Viết lung tung vẽ mộng rối tơ dò
Hay có lẽ em đang thành thi sĩ
Bởi vì anh gieo chữ đợi hẹn hò
Mỹ Trinh
Cám ơn James đã gọi hồn thi sĩ của MT về, lúc này sao mà thơ nó bị ngợp hay sao đó mà ngồi lên bàn phím ngủ gục hoài hà!
KHÔNG LÀ THI SĨ ? Không thi sĩ sao làm thơ sầu nhớ ? Sao dại khờ ? Chắc cũng tại chữ yêu Một chữ yêu có biết bao nhiêu điều Chuyện huyền diệu trăm nghìn năm chưa tỏ Không thi sĩ cớ sao sầu vàng võ Cũng nhớ người tình nhỏ nhớ miên man Cũng nghiệp văn chương con chữ thở than Cũng tìm ý từ trăm ngàn trăn trở Không thi sĩ cớ sao tình dang dở Thi sĩ buồn thi sĩ nhớ làm sao Có những đêm cầu khẩn phép nhiệm màu Đem tình ái xẻ chia người thi sĩ Không thi sĩ cớ sao lòng ủy mị Sao yếu mềm sao lại thoáng sầu bi Không thi sĩ cớ sao mỗi bước đi Đều có chữ có ý thơ cùng bước
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2011 11:25:25 bởi James Jee >
ANH KHÁT EM Anh khát biển khát một nàng Trăng Lạnh Anh mong chờ một lần gặp được ai Bỏ tất cả quyền uy lẫn gia tài Ngựa rong ruổi tìm em bao ngày tháng Anh khát em khát một lần lãng mạn Bên biển chiều cùng nỗi nhớ miên man Em nơi đâu anh khát ánh trăng vàng Trăng giá lạnh mang anh vào cõi nhớ Anh nhớ em nhớ từng làn hơi thở Sưởi ấm lòng kẻ lỡ bước tìm ai Một cuộc tình trong tim mãi không phai Nên tìm kiếm ái ân ngày xưa cũ Anh khát khao trong anh từng giấc ngủ Giấc mơ màng lời nhắn nhủ về em Một lần thôi lần duy nhất anh thèm Ôm Trăng Lạnh đưa em vào dĩ vãng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: