TÌNH CHA NÚI THÁI
Tặng cha ...
Đường phố quen tha thiết con về lại
Chiều tắt nắng Sài Gòn buổi hoàng hôn
Mùa đông sang gió lạnh thổi tâm hồn
Tôi lại nhớ nụ hôn cha tắm thiết
Tháng ngày nhỏ tù thuở còn chưa biết
Cha ẵm bồng làm đũ việc nuôi con
Cố sức mình lo được bữa cơm ngon
Đêm ấp ủ giấc son thằng con nhỏ
Mái hiên xưa ngày nao giờ còn đó
Manh áo sờn vì gió bụi gian truân
Bỗng chợt lòng sao nghe quá bâng khuâng
Khi thấy dáng cha gầy bên hiên vắng
Ngày xưa đó tha thức từng đêm trắng
Dòng thời gian mang nặng gánh mưu sinh
Mỗi buổi chiều rồi mỗi buổi bình minh
Rồi cứ thế tóc cha mình bạc mất
Tuổi thơ đó đáy lòng con vẫn cất
Tiếng gọi cha rất ngây dại một thời
Rồi tiếp dần những năm tháng chơi vơi
Đời giông gió biển khơi còn dậy sóng
Nhọc nhằn đó trên vai cha còn đọng
Những giọt sầu phủ trong cả lòng cha
Quản ngại chi hoàng hôn ánh chiều tà
Cha vẫn bước vươn xa cho con lớn
Đường con đi cỏ xanh còn mơn mởn
Thấm dạt dào nhiều hơn nữa tình cha
Mồ hôi kia ướt những lối con qua
Đời sương gió có cha dìu con bước
Từng ngày tháng gian nan còn phía trước
Mái tranh nghèo mà mượt thắm lời cha
Lời khuyên răn hữu ích của cha già
Nặng quang gánh bôn ba đường đi tới
Rồi từng bước con bước vào đời mới
Với hành trang lời ngà ngọc thiết tha
Sống với đời nhọc nhằn lắm bôn ba
Nhưng vẫn nhớ cha còn ngồi đợi cửa
Vẫn như thế cơm canh người từng bữa
Vẫn mong chờ con yêu giữa thế gian
Cha ơi cha dù mai sau cao sang
Tình cha vẫn cao ngang bằng núi Thái
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2007 18:19:35 bởi James Carlos >