Trích đoạn: James Carlos
EM ĐI RỒI
Viết cho người xa khuất nơi bến mơ
Em đi rồi tôi không còn nỗi nhớ
Khi sai rồi trao lỡ mối tình thơ
Phút dại khờ đắm đuối chút mộng mơ
Giờ than thở tình phai phôi đổ nát
Giờ tiếng yêu nghe mà sao đắng chát
Cuộc tình xa rào rạt tiếng chia ly
Quay quắt lòng em cất bước ra đi
Để lại mối tình si tôi gặm nhấm
Cùng bóng tối cùng dòng đời suy gẫm
Tháng năm dài dẫm đạp trái tim tôi
Tình yêu ơi sao người mãi xa xôi
Tay ngắn quá làm sao tôi với tới
Phút lảo đảo men say tình chới với
Em đi rồi tình hỡi chẳng còn chi
Thế gian kia nào ai có biết gì
Trái đắng chát một khi tôi nuốt trọn
Em đi rồi chút tình kia hèn mọn
Em đi rồi em lựa chọn cao sang
Chấp nhận đời chấp nhận sự sang ngang
Chấp nhận cả tiếng đời mang bội bạc
Nhiều quá nỗi tôi thấy mình ngột ngạt
Trong tình buồn lang bạt chút phiêu du
Yêu như mình có thiệt đó phải ngu
Tình là thế ngục tù trong si dại
Em đi rồi tháng năm tôi làm lại
Từ đau thương tôi vững chãi làm người
Dù thật đau nhưng vẫn mãi cười tươi
Còn kí ức tôi lười không thèm nhớ
Từng giọng nói từng tiếng cười hơi thở
Đã không còn gợi nhớ đến niềm đau
Dù một lần ta đã có trao nhau
Em đi mất tôi chìm vào quên lãng
Không Còn Em, Còn Ký Ức Lãng Đãng
Trường Phi Bảo
Không còn em bên đời anh ca hát
Bước anh về sẽ lắm những bơ vơ
Tìm nhau chi qua làn khói bụi mờ
Cay khoé mắt cho người thơ đẫm lệ
Không còn em, không còn câu chuyện kể
Lúc anh buồn, ai...dỗ ngọt mắt môi?
Lúc anh vui, ai... nói nói, cười cười?
Không còn em, trời ơi...anh có rét!
Gió phẩn nộ, hay chính anh gào thét
Lòng tái tê, hay chính nổi đợi chờ
Đêm co ro, thèm được ai làm thơ
Sưởi ấm lòng sau hàng giờ lạnh cóng
Không còn em, lấy ai người quan trọng
Biết đỡ đần, biết lo lắng thay anh
Những cỏn con, vụn vặt, những quẩn quanh
Từ manh áo, chén cơm lành, canh ngọt
Em không quên bao tháng ngày đắng đót
Mộng êm đềm đã trở gót đi xa
Đừng trách em, đem thân đổi ngọc ngà
Đời lú lẫn vội gieo chi tiếng oán
Không còn em, còn ký ức lãng đãng
Không còn yêu, nhớ mang máng cũng vui
Dù ngày xưa, và nay vẫn ngậm ngùi
Nghịch cảnh nào đã làm đui quá khứ
Quá khứ mù, mà em thì gắng giữ
Dẫu không còn bên cạnh cuộc tình anh
Quá khứ mù, mà em thì lặng câm
Dẫu năm tháng mãi khóc thầm lặng lẽ!
19-1-2007