CẢM XÚC & CẢM TÁC
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 121 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 1807 bài trong đề mục
James Jee 19.01.2007 17:29:03 (permalink)
0
TRỜI CHO CHỮ TÌNH
 
Nếu làm lại một lần người nữa
Sẽ không là một nửa của ai
 
Nhiều đêm tôi muốn mình say
Quên đi hết những đắng cay muộn phiền
Một đời gian khó truân chuyên
Sống chi một kiếp ưu phiềm lắm thay
 
Khi mình trót chọn thân trai
Bao nhiêu phiền lụy phôi phai tâm hồn
Bao giờ mới học được khôn
Bao giờ mới hết bồn chồn con tim
 
Tại yêu sắc tím hoa sim
Cho nên tình cũng lặng chìm theo hoa
Tình buồn chẳng muốn ba hoa
Tình đi tình đến tình xa tình gần
 
Cũng vì chữ ấy trói chân
Mà nay mới thấy một thân một mình
Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Nhưng tôi đâu phải vô tình vương mang
 
Nên cuộc đời mới lang thang
Thành anh thi sĩ dã tràng vì yêu
Hoàng hôn nắng xế buổi chiều
Tiếng đàn réo rắt phiêu diêu tình đời
 
Ngước nhìn than tiếng trời ơi
Cho chi một kiếp tình chơi vơi buồn
Sống chi một kiếp lệ tuôn
Chữ tình vướng bận tay buông lệ nhòa
 
Chữ tình nó vẽ ra hoa
Vẽ thương vẽ nhớ chu choa khôn lường
Chữ tình vẽ cả tai ương
Vẽ yêu vẽ hận vẽ đường vòng quanh
 
Tình đi tình đến thật nhanh
Cái vòng lẩn quẩn chạy quanh cuộc đời
Tình yêu như biển như khơi
Còn tôi manh giáp tả tơi vì tình
James Jee 19.01.2007 17:52:02 (permalink)
0
TRỜI CHO TRÒ CHƠI
 
Quen nhau rồi xa nhau, trái tình đau muôn thuở
 
Trời cho tôi một mối tình vội vã
Nhưng trò chơi nghiệt ngã buổi tình đầu
Một mối tình mình ghi khắc đậm sâu
Giờ cũng chỉ canh thâu tôi thầm nhớ
 
Nhớ ngày đó phút đầu còn bỡ ngỡ
Buổi chiều mưa trời nỡ để chung đôi
Dưới hàng hiên chỉ có em và tôi
Cùng trú mưa rồi quen nhau từ đó
 
Ngày tháng qua tiếng lòng tôi bày tỏ
Em cũng thì thầm lời ngỏ "yêu anh"
Một cuộc tình vun đắp cho thêm xanh
Chờ trái ngọt thắm nhanh trong tình cảm
 
Nhưng trời đã ban cho tôi sầu thảm
Em ra đi ôi ảm đạm bầu trời
Đã cho rồi mối tình buổi sớm mơi
Sao lại lấy khơi khơi tình tôi mất
 
Cho tôi men ái ân tình chất ngất
Rồi đang tâm đem cất trái tim yêu
Cho tôi mơ đêm ngày mãi dệt thêu
Nhưng thực tế sao quá nhiều ngang trái
 
Trái đắng ấy nay mình tôi đã hái
Ép vào lòng sợ hãi đến lệ tuôn
Người ra đi tôi sống kiếp u buồn
Sao tạo hóa lại không xuông không sẻ
 
Trời lại mưa tiếng mưa rơi khe khẽ
Buốt trong lòng một kẻ mất trái tim
Em ra đi từ nay bặt tiếng chim
Về xứ lạ chìm vào trong ảo tưởng
 
Chiếc xa tang trên con đường vất vưởng
Trời cho tình cho mộng tưởng trò chơi
Nên tình đầu tôi đã sống chơi vơi
Buồn cho kiếp trò chơi trời ban đó
Trường Phi Bảo 19.01.2007 18:12:01 (permalink)
0

Trích đoạn: James Carlos

EM ĐI RỒI

Viết cho người xa khuất nơi bến mơ

Em đi rồi tôi không còn nỗi nhớ
Khi sai rồi trao lỡ mối tình thơ
Phút dại khờ đắm đuối chút mộng mơ
Giờ than thở tình phai phôi đổ nát

Giờ tiếng yêu nghe mà sao đắng chát
Cuộc tình xa rào rạt tiếng chia ly
Quay quắt lòng em cất bước ra đi
Để lại mối tình si tôi gặm nhấm

Cùng bóng tối cùng dòng đời suy gẫm
Tháng năm dài dẫm đạp trái tim tôi
Tình yêu ơi sao người mãi xa xôi
Tay ngắn quá làm sao tôi với tới

Phút lảo đảo men say tình chới với
Em đi rồi tình hỡi chẳng còn chi
Thế gian kia nào ai có biết gì
Trái đắng chát một khi tôi nuốt trọn

Em đi rồi chút tình kia hèn mọn
Em đi rồi em lựa chọn cao sang
Chấp nhận đời chấp nhận sự sang ngang
Chấp nhận cả tiếng đời mang bội bạc

Nhiều quá nỗi tôi thấy mình ngột ngạt
Trong tình buồn lang bạt chút phiêu du
Yêu như mình có thiệt đó phải ngu
Tình là thế ngục tù trong si dại

Em đi rồi tháng năm tôi làm lại
Từ đau thương tôi vững chãi làm người
Dù thật đau nhưng vẫn mãi cười tươi
Còn kí ức tôi lười không thèm nhớ

Từng giọng nói từng tiếng cười hơi thở
Đã không còn gợi nhớ đến niềm đau
Dù một lần ta đã có trao nhau
Em đi mất tôi chìm vào quên lãng


Không Còn Em, Còn Ký Ức Lãng Đãng
Trường Phi Bảo
 
Không còn em bên đời anh ca hát
Bước anh về sẽ lắm những bơ vơ
Tìm nhau chi qua làn khói bụi mờ
Cay khoé mắt cho người thơ đẫm lệ
 
Không còn em, không còn câu chuyện kể
Lúc anh buồn, ai...dỗ ngọt mắt môi?
Lúc anh vui, ai... nói nói, cười cười?
Không còn em, trời ơi...anh có rét!
 
Gió phẩn nộ, hay chính anh gào thét
Lòng tái tê, hay chính nổi đợi chờ
Đêm co ro, thèm được ai làm thơ
Sưởi ấm lòng sau hàng giờ lạnh cóng
 
Không còn em, lấy ai người quan trọng
Biết đỡ đần, biết lo lắng thay anh
Những cỏn con, vụn vặt, những quẩn quanh
Từ manh áo, chén cơm lành, canh ngọt
 
Em không quên bao tháng ngày đắng đót
Mộng êm đềm đã trở gót đi xa
Đừng trách em, đem thân đổi ngọc ngà
Đời lú lẫn vội gieo chi tiếng oán
 
Không còn em, còn ký ức lãng đãng
Không còn yêu, nhớ mang máng cũng vui
Dù ngày xưa, và nay vẫn ngậm ngùi
Nghịch cảnh nào đã làm đui quá khứ
 
Quá khứ mù, mà em thì gắng giữ
Dẫu không còn bên cạnh cuộc tình anh
Quá khứ mù, mà em thì lặng câm
Dẫu năm tháng mãi khóc thầm lặng lẽ!
 
19-1-2007
James Jee 19.01.2007 18:15:22 (permalink)
0

XIN NGƯỜI GIỮ LẤY ĐỜI NHAU
 
Xin mình giữ lấy đời nhau
Mùa thương đau
Qúa vãng!
Rạn
Bóng mình
Tình
Nghĩa gì đâu!

Xin mình giữ lấy đời nhau
Trăng nguyên tiêu
Dịu
Ngọt ngào
Trao
Hôn diễm ảo! 

Xin mình giữ lấy đời nhau
Chút niềm đau
Xoa dịu
Hiểu
Một lần
Cần
Để được trao!

Xin mình giữ lấy đời nhau
Giữa đời thường
Tất bật
Rất
Xô bồ
Ô
Ta ngây ngô!

 
BĂNG NGUYỆT

 
XIN GIỮ LẤY ĐỜI NHAU
 
Họa thơ cùng BN
 
Xin người giữ lấy đời nhau
Chữ yêu một tiếng đã trao nhau rồi
Xin ai đừng chớ bôi vôi
Xin ai đừng để nổi trôi dòng đời
 
Thương đau đã có người ơi
Qua rồi năm tháng chơi vơi sau cùng
Bóng hình mờ ảo chung chung
Người đi phai nhạt mông lung tháng ngày
 
Xin người giữ lấy đừng say
Mà quên hết nghĩa tình ai dặn dò
Đêm trăng ta đã hẹn hò
Nguyên tiêu dịu ngọt đã đo tình mình
 
Nụ hôn trao thật hữu tình
Vô duyên đâu có bóng hình ở đây
Người đi trăm đắng ngàn cay
Nhớ duyên tơ tóc sum vầy ngày sau
 
Xin người giữ lấy đừng trao
Cho một người nữa làm đau tim này
Hãy mau xoa dịu tháng ngày
Xa nhau nhớ lắm mong ngày mong đêm
 
Tình yêu không bớt chỉ thêm
Men tình nồng thắm chờ têm cau trầu
Một tình yêu thật nhiệm mầu
Trao nhau tất cả đêm thâu nhớ người
 
Xin người giữ lấy nụ cười
Đem về ấp ủ cùng người đậm sâu
Mối tình này sẽ dài lâu
Ba sinh thề hẹn bên lầu tương tư
 
Đời thường có thật có hư
Giữ cho nhau nhé chần chừ làm chi
Dù cho người có bước đi
Ngây ngô ta vẫn buồn khi vắng người
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 18:16:57 bởi James Carlos >
James Jee 19.01.2007 18:50:07 (permalink)
0



CÓ PHẢI Ý TRỜI

 

Tôi và anh không quen không biết
Thật vô tình mình lại đến với nhau
Chỉ mới nhìn nhưng lại hiểu câu chào
Lang mang nghĩ có phải duyên kì ngộ

Chiều mưa bay tôi cùng anh đi phố
Xe chật đường anh hoảng quá cầm tay
Mặt đỏ ao mi khẽ chớp thật dài
Sao vậy nè ! Chắc mình đang mắc cỡ

Rồi anh về bỏ lại tôi bỡ ngỡ
Giữa khoảng trời mất lặng cả con tim
Một nỗi đau thương cảm lại đến tìm
Cha tôi mất, một điều tôi không nghĩ

Tôi nhớ Ông hằng đêm thường mộng mị
Bóng Cha về gửi gấm chút tình thương
Biết bao giờ Tía con lại chung đường
Cùng ăn sáng, nhắc từng giờ uống thuốc

Ba mong con duyên trầu cau trói buộc
Sắp đến ngày con xuất giá , vắng Cha
Tôi hạnh phúc nhưng Cha mãi vắng nhà
Có ai trả cho tôi tình thân phụ ?


 

KHÁNH QUỲNH



 

NHỚ CHA
 
Tặng tỷ tỷ Khánh Quỳnh nhân họa bài thơ
 
Giấc mơ nay đã qua rồi
Tình đời thế đó nổi trôi tháng ngày
Duyên lành mơ ước đắm say
Ai hay một phút đắng cay ngàn lần
 
Bây giờ tựa cửa ngoài sân
Nhớ cha đến nỗi bần thần trong tim
Từ nay Người đã bóng chim
Bay về viễn xứ biết tìm nơi đâu
 
Thôi thôi chị hãy bớt sầu
Ngậm ngùi cũng vậy canh thâu thêm buồn
Thôi dừng giọt ngọc đừng tuôn
Cha hay cha cũng sẽ buồn thế thôi
 
Đành thôi vắng bóng xa xôi
Dương trần âm cảnh sầu ôi là sầu
Ước gì có phép nhiệm mầu
Ngày con xuất giá bên cầu có cha
 
Ba sinh ước hẹn không xa
Giờ con nên nợ vắng cha mất rồi
Đành thôi gạt lệ chia phôi
Vu quy xuất giá bồi hồi tâm tư
 
Trong lòng vẫn thấy dường như
Cha còn bên mãi an cư những ngày
Nay tình duyên dẫu đắm say
Bóng hình vẫn nhớ không phai chút nào
 
Ơn cha tựa Thái Sơn cao
Làm sao trả hết công lao sanh thành
Nay cha đi thật quá nhanh
Còn đâu những lúc xung quanh đời thường
 
Tình cha con trẻ còn vương
Tình yêu con trẻ đành nhường lại thôi
Sớm chiều dẫu vẫn có đôi
Nhớ cha vẫn nhớ đâu phôi chút nào
 
James Carlos
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 23:25:38 bởi Viet duong nhan >
#260
    James Jee 26.01.2007 08:17:06 (permalink)
    0
    LỠ DUYÊN
     
    Ngày mai qua cầu, Anh biết phải tìm đâu
    Những ngày xưa yêu dấu, Giờ chỉ một nỗi sầu
     
    Thôi nhé anh ơi vĩnh biệt rồi
    Chuyện tình nay đã quá xa xôi
    Em qua cầu nhé vì duyên nợ
    Ai hiểu lòng em đã chết rồi
     
    Thôi đành từ nay kiếp nổi trôi
    Dấu yêu tình cũ đã phai phôi
    Tình anh em nén vào thương nhớ
    Để kiếp nhân sinh phải bồi hồi
     
    Từ đây đường chỉ mỗi mình tôi
    Phụ rẫy tình anh bạc như vôi
    Em theo duyên mới mà cay đắng
    Cho mối nhân duyên lỡ nhịp rồi
     
    Đừng nhớ anh ơi mối tình côi
    Lỡ chuyến đò ngang đã hết rồi
    Em đi anh ở tình vương vấn
    Bến cũ sông xưa lở hay bồi
     
    Em phụ tình anh để nổi trôi
    Bất giác con tim khóc bồi hồi
    Thân em sống cùng ai bên đó
    Vẫn nhớ trong tim chuyện đã rồi
     
    Từ nay duyên phận chịu thế thôi
    Tiếng nói con tim chết đi rồi
    Tội anh mong nhớ em buồn lắm
    Xin lỗi tình anh kiếp nổi trôi
     
    Tình đời thế đấy bạc như vôi
    Phải không anh hỡi mối tình tôi
    Vì tiền quên nghĩa nhân tơ tóc
    Em hận tình ta quá phai phôi
     
    Kiếp sống nhân sinh kiếp dạt trôi
    Anh buồn em nhớ cũng đành thôi
    Em theo người ấy vì gia cảnh
    Đành lỡ tình duyên mất thật rồi
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2007 08:20:08 bởi James Carlos >
    #261
      James Jee 26.01.2007 08:21:38 (permalink)
      0
      TÌNH ÁI
       
      Chuyện tình có lắm đắng cay
      Đừng nên si dại tương lai mịt mờ
       
      Tình là gì câu hỏi muôn lời đáp
      Là yêu thương là cái khạp u buồn
      Là reo vui là suối lệ trào tuôn
      Là nhung nhớ là buông tay tim vỡ
       
      Tình là gì sao thường hay trắc trở
      Sao thường hay mắc cỡ lúc mới quen
      Sao thường hay chịu làm tên lính quèn
      Theo đuôi mãi và khen em thật đẹp
       
      Tình là gì có phải là sao chép
      Những chuyện tình thiệt đẹp rất giống nhau
      Cái đoạn cuối đoạn cuối của nỗi đau
      Khi chất ngất phai mau tình thôi đã
       
      Tình là gì sao nhiều người sa ngã
      Sao nhiều người tha thiết bước vào yêu
      Dốc tất cả và cho thật là nhiều
      Nhận lại được bao nhiêu cho là đủ
       
      Tình là gì có phải liều thuốc ngủ
      Rất nhiều người bị dẫn dụ vào yêu
      Một lần thôi rồi cảm thấy tiu đìu
      Câu tình ái ngàn đời không ai hiểu
       
      Tình là gì sao mà không ai biểu
      Vẫn cắm đầu thất thiểu bước vào chi
      Rồi đến khi tình cất bước quay đi
      Gục ngã xuống sầu bi trăm ngàn kiếp
       
      Tình là gì sao sợ chi không kịp
      Cứ bước vào vội vã kiếp yêu đương
      Rồi cứ vương cứ vấn cứ mãi thương
      Trái tình rớt mới hay đường sai lối
       
      Tình là gì sao cứ hờn cứ dỗi
      Cứ làm tình làm tội trái tim tôi
      Yêu thật nhiều đường về vẫn đơn côi
      Chênh chếch bóng bồi hồi niềm cảm xúc
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2007 08:24:16 bởi James Carlos >
      #262
        James Jee 26.01.2007 08:28:01 (permalink)
        0
        NGƯỜI TỪNG NÓI
         
        Người từng nói những lời người từng nói……
         
        Người từng nói yêu nhau và mãi mãi
        Sao giờ đây trái tình đắng tôi mang
        Áng mây xưa còn đâu nữa sang ngang
        Người đi mất sang cầu nên duyên nợ
         
        Lời mật ngọt ngày xưa làm tôi sợ
        Tại vì sao bỡ ngỡ phút chia ly
        Tại vì sao mạnh bước tiễn người đi
        Vương xác pháo biệt ly lòng tôi nhói
         
        Câu ân ái ngày nào người vẫn nói
        Những lời yêu lạc vào cõi mộng du
        Giờ thức tỉnh mới thấy đó mình ngu
        Ngồi bật khóc thiên thu sầu trăm ngã
         
        Lời yêu dấu tình đầu giờ nay đã
        Quá xa rồi theo những bước vu quy
        Người tươi cười đâu lệ ướt hoen mi
        Người đâu nhớ những gì em từng có
         
        Rượu cưới đó tiễn ai ra đầu ngõ
        Ái tình này người bỏ mặc quay đi
        Đâu thèm buồn đâu thèm nhớ làm chi
        Gã thi sĩ tình đầu khi vừa chớm
         
        Người từng nói trong bình minh nắng sớm
        Lời hẹn thề thơm hoa cỏ đẹp xinh
        Lời mộc mạc lại đầy ấp chân tình
        Nay quên hết một mình người cất bước
         
        Người từng nói yêu có sau có trước
        Sao bây giờ người tha thướt cùng ai
        Mối tình đầu sao cho lắm đắng cay
        Nhớ quay quắt những ngày xưa yêu dấu
         
        Lời người nói bây giờ người có thấu
        Những nỗi niềm hằn dấu trái tim tôi
        Đành quên thôi chuyện tình đã xa rồi
        Ước mơ cũng phai phôi năm và tháng
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2007 08:29:19 bởi James Carlos >
        #263
          James Jee 26.01.2007 09:01:30 (permalink)
          0
          ĐÀNH PHỤ TÌNH NHAU
           
          Thôi nhé anh ơi chết thật rồi
          Cuộc tình vun đắp tháng năm trôi
           
          Thôi nhé anh đừng trách em phụ rẫy
          Mối tình đầu đầy ấp những mộng mơ
          Vì gia đình em đánh mất ngày thơ
          Đành gạt lệ chơ vơ về bên ấy
           
          Còn đâu nữa tháng ngày không tìm thấy
          Những ngọt ngào nét chấm phẩy vàng son
          Còn đâu nữa những đêm sáng trăng tròn
          Ước nguyện chỉ mãi còn trong tâm trí
           
          Thôi đừng trách nhé khi em bước đi
          Thôi đừng trách khi em về xa vắng
          Mong cho anh một đời xanh phẳng lặng
          Quên em rồi kẻ bạc trắng như vôi
           
          Đừng hờn trách anh ơi đời em tội
          Đâu muốn mình có lỗi với tình yêu
          Yêu thật yêu và mong ước thật nhiều
          Đâu ai ngờ lửa tiền thiêu tất cả
           
          Đừng anh nhé đừng sống đời buông thả
          Em sẽ buồn mưa xối xả chiều thu
          Em nép mình theo bóng dáng người tu
          Dù sống kiếp ngục tù bên nhà mới
           
          Đừng anh nhé sống cuộc đời chới với
          Vững tay chèo vời vợi ánh bình minh
          Em sẽ vui khi bóng dáng đẹp xinh
          Chăm dùm em người tình ngày thơ dại
           
          Đừng anh nhé nhớ chi lời không phải
          Của người mà anh từng trải yêu thương
          Đừng tiếc nuối và đừng có vấn vương
          Em giờ đã vướng trong lồng trong chậu
           
          Thôi nhé anh đường tình nay mất dấu
          Tập thư xưa em đành giấu trong tim
          Giờ tình ta như màu tím hoa sim
          Chết hoang lạnh chìm trong mồ dĩ vãng
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2007 12:20:58 bởi James Carlos >
          #264
            James Jee 26.01.2007 12:15:37 (permalink)
            0
            TÓC MAI NGÀY XƯA ĐÓ
             
            Gởi tặng Tóc Mai
             
            Tóc mai sợi ngắn sợi dài
            Lấy nhau chẳng đặng thương hoài ngàn năm
            Ân tình giá buốt lạnh căm
            Ngàn ngày trằn trọc ngặm tăm mối tình
             
            Cuộc tình xinh thật là xinh
            Tuyệt vời như ánh bình minh sáng lòa
            Nhưng hoàng hôn xuống buồn xo
            Trôi tình đi mất buồn xo khóc thầm
             
            Ước thề duyên sẽ trăm năm
            Tơ duyên sẽ thắm trăng rằm tròn xoay
            Nhưng đời cứ thế đổi thay
            Xa nhau từ đó ngày ngày nhớ mong
             
            Xót xa giấu ở trong lòng
            Sang ngang mà tiếc duyên hồng đứt dây
            Chuyện này do tại ai đây
            Trách ai giờ đã vơi đầy tiếc thương
             
            Sợi tình đi hãy còn vương
            Mưa về trên lối con đường ngày xưa
            Ngày xưa cũng thế trời mưa
            Cho mình ước hẹn sớm trưa thề nguyền
             
            Nhưng đời còn quá truân chuyên
            Nên em đành phải xuống thuyền vu quy
            Lệ sầu tiễn bước người đi
            Pháo hồng đỏ thắm sầu bi trong lòng
             
            Từ nay có kẻ phòng không
            Từ nay có kẻ bên chồng ái ân
            Từ nay có kẻ ngoài sân
            Trông về cố xứ bần thần trong tim
             
            Người đi biền biệt cánh chim
            Người ở buồn xót trong tim tháng ngày
            Mong được gì ở tương lai
            Ngậm ngùi chua xót tóc mai u sầu
            #265
              James Jee 01.02.2007 10:53:24 (permalink)
              0
              EM ĐÃ QUÊN RỒI

              Em quên tôi vì đời gian dối quá
              Bởi thế nên phụ tôi rồi

              Em cất bước đi quên mất rồi
              Tháng năm ân áiđã xa xôi
              Kim tiền đã cuốn trôi nhân nghĩa
              Để lại bên đời tiếng bôi vôi

              Em đã bước đi đi thật rồi
              Đâu còn lời lứa gió mây trôi
              Đời là chữ dối người quên mất
              Để mãi dại khờ chỉ mình tôi

              Em đã quên đường xưa chung lối
              Em đã quên để dĩ vãng trôi
              Còn đâu những tối ngồi bên cạnh
              Nay chỉ một mình bóng đơn côi

              Em đã đi rồi tình đổi ngôi
              Phút chốc tình yêu lỡ làng rồi
              Ái ân từ đó trôi theo nước
              Gió cuốn dòng sông lở hay bồi

              Em đã đi rồi đã đi rồi
              Mối tình cay đắng hãy quên thôi
              Tại sao vẫn nhớ tôi căm ghét
              Trái tim đơn côi mãi bồi hồi

              Yêu em nên kim sinh vô hối
              Khóc thương tình yêu đã phai phôi
              Em đi tôi gối đầu mong nhớ
              Thoáng thấy cuộc đời bạc như vôi

              Đã biết dòng đời lắm nổi trôi
              Tháng năm ngây dại chỉ mình tôi
              Yêu em chi lắm xa xôi quá
              Một mảnh tình hờ của em thôi

              Sao em lại nỡ tâm gian dối
              Có tội cho tôi tội cho tôi
              Nhưng em đâu biết vôi màu trắng
              Bạc bẽo đau thương kiếp suy đồi
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2007 10:57:57 bởi James Carlos >
              #266
                James Jee 01.02.2007 10:59:18 (permalink)
                0
                BẠC NHƯ VÔI

                Bạc như vôi cảnh tình đời thay đổi

                Chẳng ai trên đời giống như tôi
                Đã biết trần ai tiếng chia phôi
                Đã biết yêu rồi vương chữ hận
                Nhưng vẫn cúi đầu bước mà thôi

                Tình là một tiếng thở than ôi
                Sao bạc thế này giống như vôi
                Tiếng yêu réo rắc trôi qua miệng
                Để kiếp tình khờ mãi xa xôi

                Em có biết không chỉ mình tôi
                Si em si kiếp sống bồi hồi
                Không hiểu yêu đương trôi theo song
                Sóng cuốn đi rồi mãi nổi trôi

                Thoáng chút yêu đương cõi luân hồi
                Cũng đành yêu giận bởi do tôi
                Lao vào tình ái ôi ngây dại
                Để lãnh đâu thương cũng muộn rồi

                Thời gian như gió mãi cứ trôi
                Lần lượt qua song khuất sau đồi
                Tuổi già đến viếng tôi ngày tháng
                Vẫn cứ si thôi cứ si thôi

                Tình yêu đầy chất đắng phai phôi
                Uống cho cạn dần chén ly bôi
                Mới biết là mình ngôi sao xấu
                Lỡ kiếp nhân duyên mất đi rồi

                Ân tình từng chút cứ đổi ngôi
                Để những đau thương cứ lấp bồi
                Cho đủ xót xa tôi nghìn kiếp
                Một chữ tình yêu một chữ ôi

                Nhắc ai xin chớ giống như tôi
                Để chữ tình yêu trói buộc rồi
                Mong người thông thấu vôi là bạc
                Đời còn trắng bệt gấp trăm vôi
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2007 11:01:23 bởi James Carlos >
                #267
                  James Jee 01.02.2007 11:04:48 (permalink)
                  0
                  ĐỪNG

                  Đời là giấc mộng mà thôi, Tiếc chi một lúc phai phôi tình người
                  Dù cho buồn khóc vui cười, Cũng qua rồi đó dù tươi dù sầu

                  Một đời người có bao lâu
                  Vài mươi năm lẻ ru sầu đời ta
                  Sống trong đời chớ kêu ca
                  Mà hãy tích đức vị tha với đời

                  Thuyền đời giông tố chơi vơi
                  Chỉ còn bờ giác vợi vời chờ mong
                  Biết rằng đời lắm long đong
                  Dù sang dù khó trong long không quên

                  Bỏ tất cả sang một bên
                  Chân thành tu tỉnh bước lên đài vàng
                  Xa rời cảnh tạm lang thang
                  Xa rời trần tục âm vang nhọc nhọc nhằn

                  Thời gian vội lướt băng băng
                  Đâu chờ đâu đợi trẻ măng vội già
                  Đời người khốn khó bôn ba
                  Giàu nghèo chi cũng củng là thế gian

                  Mơ chi giấc mộng gian nan
                  Tu đi kẻo muộn đừng than đừng buồn
                  Ngừng lại suối lệ đừng tuôn
                  U sầu chi tội tay buông cho rồi

                  Có ngày sao sẽ đổi ngôi
                  Thượng Ngươn lại đến xa xôi đâu còn
                  Chỉ còn lại tất long son
                  Là thành chánh quả là con nhà Thiền

                  Đừng nên đắm đuối triền miên
                  Đừng nên si mãi muộn phiền thế gian
                  Đừng nên tiếc chút cao sang
                  Đừng nên ham hố bạc vàng mà chi

                  Đường tu gắng bước mà đi
                  Thuyền sen đài giác đợi khi người về
                  Dù trên đường lắm nhiêu khê
                  Cũng nên cố gắng đừng mê cõi trần
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2007 11:08:19 bởi James Carlos >
                  #268
                    James Jee 01.02.2007 11:10:00 (permalink)
                    0
                    TÌNH

                    Quên đi đen bạc chữ tình
                    Tu đi một kiếp sửa mình lo thân

                    Xin người đừng quá chấp mê
                    Ở đời trần tục gớm ghê chữ tình
                    Mới đây còn đó đẹp xinh
                    Thay da đổi thịt bình minh cũng tàn

                    Đời là thế chữ sang ngang
                    Đắng cay cay đắng là trang sử tình
                    Tha thiết năm tháng hiển vinh
                    Khổ đau khi đã một mình đơn côi

                    Tiếng yêu ấy rất xa xôi
                    Đừng mơ đừng tưởng tình ôi tuyệt vời
                    Mau mau vượt biển vượt khơi
                    Tịnh tâm bỏ chữ "yêu" vơi lại đầy

                    Sống trong cuộc sống ngất ngây
                    Có ai biết được tháng ngày tương lai
                    Đâu ai biết ở ngày mai
                    Là đau là khổ vì say men sầu

                    Những khi đêm vắng canh thâu
                    Thở than hối tiếc cũng đâu được gì
                    Xin ai tiếc nuối tiếc chi
                    Chút tình ân ái bỏ đi cho rồi

                    Xa rời cái cảnh nổi trôi
                    Tịnh tâm tu lại không thôi muộn phiền
                    Đời là thế mãi triền miên
                    Sướng vui buồn giận sầu riêng một mình

                    Mong người xa lánh chữ tình
                    Bến mê lìa khỏi tâm minh sang lòa
                    Không nghe rồi sẽ xuýt xoa
                    Sao tình quá đắng chu choa quá sầu

                    Mau tu đời chẳng còn lâu
                    Cơn mê sẽ tỉnh cơn sầu sẽ nguôi
                    Mấy lời cho rõ đầu đuôi
                    Mong người hiểu thấu ngược xuôi chữ tình
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2007 11:16:30 bởi James Carlos >
                    #269
                      James Jee 01.02.2007 11:18:16 (permalink)
                      0
                      TÔI MẤT EM RỒI

                      Mất thật rồi bóng hình trăm năm nhớ
                      Chiến chinh sầu đã nỡ cướp em đi

                      Tôi gặp em trong một chiều nắng gió
                      Khi trở về đơn vị có mình tôi
                      Em thật xinh thoáng một chút bồi hồi
                      Đóa hoa dại đang trôi trên tuyến lửa

                      Anh bước vội còn em đang tựa cửa
                      Chiều đang về mưa bụi lại giăng giăng
                      Vương bóng hình người em gái trẻ măng
                      Đêm về đến tìm có chăng giấc mộng

                      Đời sương gió chẳng dám mơ hình bóng
                      Chuyện tình yêu mong mỏi có được đâu
                      Đất nước đang kêu nhân dân than sầu
                      Trời lửa đạn canh thâu bừng tỉnh giấc

                      Đành thôi nhé bóng dáng kia đem cất
                      Cất trong tim xin cất tận đáy lòng
                      Trong một ngày ta chẳng còn long đong
                      Chinh chiến sẽ không còn trên đất Việt

                      Rồi khi đó trên đường về biền biệt
                      Tìm đâu ra ôi tiếc nhớ trăm năm
                      Người em gái dáng ngọc ánh trăng rằm
                      Nơi chốn cũ lạnh căm hoang tàn quá

                      Chắc có lẽ bây giờ em yêu đã
                      Xa rời rồi đất cũ mãi ra đi
                      Ngôi đồi vắng mái tranh cũ mọi khi
                      Lửa chinh chiến đốt đi rồi tất cả

                      Đốt cháy nốt bóng hình mà tôi đã
                      Ấp ủ nhiều giấc mộng đã xa xôi
                      Nay còn đâu tôi và chỉ mình tôi
                      Buồn lê bước trên đồi chiều hoang vắng

                      Rồi năm tháng qua đi cùng tình đắng
                      Đất nước hòa bình văng vẳng tiếng ca
                      Vui mùa xuân Nam Bắc đã một nhà
                      Nhưng tôi mất em rồi và mãi mãi
                       
                      r
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2007 22:09:20 bởi Huyền Băng >
                      #270
                        Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 121 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 1807 bài trong đề mục
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9