CẢM XÚC & CẢM TÁC
ĐƠN PHƯƠNG CUỘC TÌNH Tôi trót lỡ yêu một người con gái Nên tháng ngày cứ mãi mãi tương tư Nhưng mà em thì cứ hình như Ôm lấy bóng suy tư về người khác Tôi biết được nghe lòng buồn man mác Yêu em nhiều đắng chát cuộc tình tôi Biết làm sao khi lời nói phai phôi Em cứ giữ nổi trôi đời ai đó Mối tình tôi em vẫn còn bỏ ngỏ Để đợi chờ lệ nhỏ suốt đêm thâu Ngưu Lang kia đợi Ô Thước bắc cầu Còn tôi đợi tình đầu bao giờ nữa Tôi biết em đang làm người ở giữa Lắm buồn phiền thêm nửa mảnh hồn thương Thôi tôi đi mang theo hết vấn vương Em hạnh phúc, tôi đường trường hiu quạnh
BẠN THƠ CÙNG NHẬU Bạn nhậu bạn thơ bạn quá lời Cùng nhau vui uống chén đầy vơi Ai người hầu hạ ai người uống Hai đứa say nhìn ánh sao rơi Nhậu đã ngà ngà đọc thơ chơi Ngâm nga vài tiếng chút gọi mời Đã tới "chỉ" chưa? Chưa? Uống tiếp Uống khi còn lại một góc trời Bạn thơ bạn nhậu bạn tôi ơi Lâu lâu cụng chén thấy đã đời Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu Uống nữa đi nào tới sớm mơi Bạn thơ cùng nhậu đã quá trời Say trong thơ tứ cứ mãi rơi Lượm vần ghép ý đôi ba chữ Mượn rượu giảu khuây có mấy lời Uống Thơ Say
Miên man gió thổi cánh buồm xa Con nước ngập ngừng chở cánh hoa Nhấp nhô ngọn sóng về đâu hỡi? Dưới bến hai chàng uống ánh Nga Đêm nay lạnh lẽo trút buồn vơi Mượn chén tiêu sầu bạn đến chơi Trăng khuya lơ lửng ngang chừng núi Lãng đãng mây ngàn ngỡ dáng ai Đây hương men đắng chuốc tàn đêm Thi sĩ nằm thơ ngã giấc chìm Mang đi cả ánh trăng vàng vọt Để nắng trưa hè đốt cháy tim 2007 Bạch Vân Nam
Trích đoạn: Bach Van Nam
Uống Thơ Say
Miên man gió thổi cánh buồm xa
Con nước ngập ngừng chở cánh hoa
Nhấp nhô ngọn sóng về đâu hỡi?
Dưới bến hai chàng uống ánh Nga
Đêm nay lạnh lẽo trút buồn vơi
Mượn chén tiêu sầu bạn đến chơi
Trăng khuya lơ lửng ngang chừng núi
Lãng đãng mây ngàn ngỡ dáng ai
Đây hương men đắng chuốc tàn đêm
Thi sĩ nằm thơ ngã giấc chìm
Mang đi cả ánh trăng vàng vọt
Để nắng trưa hè đốt cháy tim
2007
Bạch Vân Nam
BẠN GHÉ NHÀ Hiu hiu gió thổi cuối đồi xa Quạnh vắng đơn côi chỉ ở nhà Sao làn mây trắng từ Nam hạ Ghé quán đơn côi uống chén trà Trà xong thì rượu với thi ca Vui say lúy túy ngắm trăng ngà Kia Bạch Vân Nam đây Carlos Xướng họa vài dòng chút ba hoa
TIỄN EM Nhà bên cạnh pháo hồng đang rộn rã Chúc đôi người cầm sắc đã nên duyên Tiễn đưa em bước những bước sang thuyền Về nhà mới quyện tình yêu nồng thắm Người hàm xóm lặng người mà nhìn ngắm Lòng đắm chìm trong vông vọng buồn tênh Tiễn em đi chúc phúc chữ lâu bền Lòng cay đắng chông chênh đời cứ bước Em cùng ai với hình hài tha thướt Em đi rồi vượt trên những nỗi đau Để lại đây niềm nhung nhớ cao trào Bức thư cũ đã nhàu cùng kỷ niệm Ly rượu tiễn cùng người yêu kiều diễm Say mem nồng chiêm nghiệm một chữ yêu Chúc người đi bao mơ ước dệt thêu Còn tình cũ thôi như diều đứt chỉ
BỖNG CHỐC Khi tất cả đã trở thành dĩ vãng Anh vội vàng ôm kỷ niệm lang thang Còn lại gì sau một phút ngỡ ngàng Khi tất cả ngả vàng chiều kí ức Em đi mất những đêm dài thao thức Còn nơi đây cùng cực nỗi đau thương CÒn nơi đây u uất những đêm trường Tình chóng vỡ hai con đường ta bước Em quyết định em là người đi trước Anh ước gì em còn mãi bên anh Nhưng đó là một hy vọng mong manh Không hiện thực chỉ mành treo chuông nặng Em cho anh những đêm dài thức trắng Mắt thâm quầng giọt đắng cứ mãi rơi Em đi theo tiếng yêu đó gọi mời Anh về lại nơi em từng đếm bước
TÔI VỚI TÔI Người hỡi từ nay lạc mấy rồi Còn đâu ngày tháng đã phai phôi Mình tôi vẫn bước đời buồn bã Một chút tình sầu nhớ không thôi Em hỡi tình yêu đã hết rồi Người đành cất bước bỏ lại tôi Còn đâu ngày tháng xưa yêu dấu Còn lại tình đời bạc như vôi Vẫn cứ bước đi dẫu bồi hồi Tình đầu nay nhẹ áng mây trôi Còn ai trên cõi trời tiếc nuối Để khóc tình ta chẳng lên ngôi Chiều nay vắng em tím núi đồi Còn đâu tình cũ mãi nổi trôi Em đi mang hết niềm mong nhớ Để lại còn tôi với mỗi tôi
NGÀY XƯA ĐÓ Ngày xưa đó nước mắt là hạnh phúc Còn bây giờ là địa ngục tình yêu Vì người đi tình còn lại bao nhiêu Cứ yêu mãi phôi phai rồi tình hỡi Còn luyến ái bao đêm ngày xưa gời Nay bay về rơi lại trước nhà tôi Ngắm ngày xưa mà tôi chợt bồi hồi Thấy tội tội cho khoảng trời mơ mộng Còn đâu nữa chỉ vài lời vọng động Cho tình buồn cho lòng bớt sầu đi Mùa thu về cứ nhớ mãi mọi khi Tình đã chết vu quy em cất bước Ngày tháng cũ còn lại gì tha thướt Cố đưa chân bước vộ bước đường đời Nhiều đêm về lòng bỗng thấy chơi vơi Nhớ sao nhớ cái thời xa xưa đó
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2007 13:01:03 bởi James Carlos >
PHÁO HỒNG Pháo hồng vương bước em đi Rượu nồng chúc phúc phân ly đôi đường Tình đầu ai có tỏ tường Dẫu rằng tiếc nuối tình thương khi nào Pháo hồng tiếng nổ tình đau Rượu nồng say chết nghẹn ngào con tim Bóng em biền biệt cánh chim Thì tôi biết có kiếm tìm đâu ra Pháo hồng đưa bước người xa Rượu nồng đắm đuối tình ta đâu còn Ngày nào tình đỏ như son Ngày nay tình lỡ như con sóng chiều Pháo hồng rơi xác tiêu diêu Rượu nồng ai uống quạnh hiu tháng ngày Nỗi sầu trong trí chưa phai Em đi cuối nẻo tình ai chết rồi
Cảm xúc về em Đêm khuya nghe tiếng hát Khánh Ly Lời ca như dĩ vãng dội về Giọng ca khắc khoải mang niềm nhớ Có thể nào quá khứ là lãng quên? Tiếng vọng thời gian tan vào trong đêm. Tình ai xưa sáng ảnh hình quá khứ Trái tim đau vì tình yêu dang dở Vượt trùng dương, tình nguyên vẹn mênh mang. Khánh Ly ơi, đời chua xót bẽ bàng Thời gian trôi có vơi đi nỗi nhớ? Có bao giờ giọng ca thôi trăn trở? Có bao giờ thôi khắc khoải tình xưa? Quá khứ quanh em như một giấc mơ Giữa đời thường, như hư như thực Nỗi đau dở dang làm con tim day dứt Tình yêu không tròn, nức nở lời ca em!!!
Trích đoạn: NganGiang
Cảm xúc về em
Đêm khuya nghe tiếng hát Khánh Ly
Lời ca như dĩ vãng dội về
Giọng ca khắc khoải mang niềm nhớ
Có thể nào quá khứ là lãng quên?
Tiếng vọng thời gian tan vào trong đêm.
Tình ai xưa sáng ảnh hình quá khứ
Trái tim đau vì tình yêu dang dở
Vượt trùng dương, tình nguyên vẹn mênh mang.
Khánh Ly ơi, đời chua xót bẽ bàng
Thời gian trôi có vơi đi nỗi nhớ?
Có bao giờ giọng ca thôi trăn trở?
Có bao giờ thôi khắc khoải tình xưa?
Quá khứ quanh em như một giấc mơ
Giữa đời thường, như hư như thực
Nỗi đau dở dang làm con tim day dứt
Tình yêu không tròn, nức nở lời ca em!!!
TRỐN CHẠY KÍ ỨC Đêm khuya vắng giọng ai đang nức nở Tiếng tơ buồn vụn vỡ giữa đêm thâu Lời trách than cho một mối tình đầu Nay hai ngã thôi âu sầu vĩnh biệt Để tất cả lại sức cùng lực kiệt Bám víu vào oanh liệt những ngày xưa Để dĩ vãng chợt về giữa ban trưa Cho tình ái mối duyên thừa sống lại Đã lắm lúc nhiều lần tôi cố chạy Để đổi thay kí ức của một đời Nhưng làm sao? Cuộc đời quá chơi vơi Sợi tơ vướng làm rơi con tim nhỏ Thôi còn gì xót xa đưa lá cỏ Biển nhớ về tình nhỏ có ai hay Điệu tango điên trong mối tình này Ôi một cõi đi về nay muôn kiếp
Xót xa kí ức Sông sâu nước chảy hững hờ
Lẻ loi một bóng câu thơ qua rồi
Lạnh lùng con nước cứ trôi
Về nơi xa lắm chơi vơi đôi bờ
Dòng sông tím một áng thơ
Lòng người tím nỗi đợi chờ, nhớ nhung
Tình đời đưa đẩy theo dòng
Khổ cho cây cỏ xót trông bên nguồn.
Con tim ôm mãi nỗi buồn
Trăm năm trọn kiếp sầu tuôn vì tình.
Trích đoạn: NganGiang
Xót xa kí ức
Sông sâu nước chảy hững hờ
Lẻ loi một bóng câu thơ qua rồi
Lạnh lùng con nước cứ trôi
Về nơi xa lắm chơi vơi đôi bờ
Dòng sông tím một áng thơ
Lòng người tím nỗi đợi chờ, nhớ nhung
Tình đời đưa đẩy theo dòng
Khổ cho cây cỏ xót trông bên nguồn.
Con tim ôm mãi nỗi buồn
Trăm năm trọn kiếp sầu tuôn vì tình.
TRÁI NGANG Sao nàng cứ mãi ngẩn ngơ Tình xưa tình cũ hững hờ đi qua Sao còn vương vấn xót xa Quên người mới đến câu ca nghẹn ngào Biết chừng nào mới có nhau Biết chừng nào mới cùng trao nụ cười Em thương em nhớ một người Xa rồi quá khứ gần mười năm nay Còn tình tôi đó không phai Mà em cứ mãi tháng ngày thờ ơ Để tôi cứ mãi chơ vơ Để cho lạc vận câu thơ nhớ nàng Tình đời sao lắm trái ngang Đến giờ cũng thế tôi nàng lặng thinh Đêm đêm thui thủi một mình Theo tình tình trốn trốn tình tình theo
Còn tình tôi đó không phai Mà em cứ mãi tháng ngày thờ ơ Để tôi cứ mãi chơ vơ Để cho lạc vận câu thơ nhớ nàng ----------------------------
Xin có lời chia xẻ với JC. Mau tìm lại được nàng thơ nha.
Ai đem con sáo sang sông
Mình ai ở lại xót trông thẫn thờ.
Bâng khuâng chiều tím đôi bờ
Sương lam giăng mắc xa mờ dòng trôi.
Xót xa thương nhớ khôn nguôi
Hoàng hôn đơn chiếc ngóng người đã xa.
Trách tình sao chóng phôi pha
Trách người sao nỡ bước qua lời thề.
Bơ vơ tiếng sáo ven đê
Bến xưa vò võ đi về bóng ai...
Ai đem con sáo sang sông
Mình ai ở lại xót trông thẫn thờ.
Bâng khuâng chiều tím đôi bờ
Sương lam giăng mắc xa mờ dòng trôi.
Xót xa thương nhớ khôn nguôi
Hoàng hôn đơn chiếc ngóng người đã xa.
Trách tình sao chóng phôi pha
Trách người sao nỡ bước qua lời thề.
Bơ vơ tiếng sáo ven đê
Bến xưa vò võ đi về bóng ai...
TÌNH ĐỜI Đời là thế đó người ơi Theo tình tình trốn, trốn thời tình theo Được gì cho chút vui reo Được gì cho chút đời gieo neo buồn Đời có lắm lúc lệ tuôn Tình có lắm lúc người buông tay rồi Lời than âm ỉ nổi trôi Còn đâu ngày tháng tình tôi ngút ngàn Đời là kiếp sống lang thang Thương cho cái cảnh trái ngang tình đời Sóng to thuyền nhỏ giữa khơi Vụn chèo khéo chống để chơi vơi hoài Đời là con tạo chuyển xoay Đời là cái kiếp đổi thay tình sầu Tình là điệp khúc mưa ngâu Đời là một chữ âu sầu thiên thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2007 08:54:04 bởi James Carlos >
THÔI EM HÃY VỀ ĐI Thôi em hãy về đi Chờ làm gì những ký ức xa xôi không tìm thấy Vì dòng đời đầy rẫy Những kẻ nhớ thương nhau Tình còn đau Tiếng thét gào còn vang trong dĩ vãng Mây trời trôi lãng đãng Nhặt lại ánh dương chiều Thời gian còn bao nhiêu? Cho ta những tình yêu không biên giới Xa rồi tầm tay với Chỉ gợi những sầu bi Thôi em hãy về đi Đừng ôm ghì trong tim tình xưa cũ Có bao giờ là đủ Ru giấc ngủ ngàn năm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: