CẢM XÚC & CẢM TÁC
LÀM BẠN VỚI NGƯỜI YÊU Từ khi gặp em Anh đã đem cuộc tình này dâng tặng Đâu đây còn văng vẳng Tiếng tơ lòng nhắn nhủ nỗi tương tư Nhưng trong em hình như Cứ ấp ủ những suy tư ngày đó Lời yêu anh bỏ ngỏ Để phai màu vàng võ với thời gian Em yêu ơi từng đêm cứ ngập tràn Hình bóng em miên man trong niềm nhớ Trong từng làn hơi thở Gọi tình khờ tình lỡ phút mộng mơ Đối với em tình ta chẳng nên thơ Nên em cứ mãi vu vơ xem là bạn Cuộc tình không lãng mạn Anh vẫn hoài làm bạn với người yêu r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2007 18:45:14 bởi Huyền Băng >
VIẾT CHO EM Viết tặng Hạ Âu...
Tôi gặp em Trong một đêm thèm thuồng và khao khát Rồi từ đó cuộc đời em tan nát Lỗi lầm này nghe đắng chát bờ môi Em là ai tình ôm ấp đơn côi Cuộc đời em là cuộc đời trôi nổi Để cuối đời cằn cỗi Để lại người tình với nỗi nhớ thiên thu Em vì tôi còn tôi thật là ngu Cứ như thế chìm đắm trong tù tội Rồi một lần nông nổi Mất em rồi thôi tất cả hóa hư không Cuộc đời em sao có lắm long đong Nhớ mãi mãi trong lòng - em: Vĩnh Viễn Mặt trời hè quyến luyến Em đi rồi tôi nguyện mãi khắc ghi R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2007 14:45:40 bởi BĂNG NGUYỆT >
VIẾT CHO ANH Viết tặng Hà Niệm Bân
Anh có biết không anh Lần đầu gặp anh là mong manh nỗi nhớ Để rồi đó từ trong làn hơi thở Nhớ về anh Cuộc đời em không có một màu xanh Chỉ u ám nước mắt quanh ngày tháng Nhìn đời mà chán ngán Có anh rồi em quên lãng nỗi đau Nhưng ta chẳng có nhau Em vì anh nhưng anh nào có biết Vì trần thế là chiến trường khốc liệt Nên ly biệt từ đây Em chúc anh êm ấm phút sum vầy Em ra đi dù không lần đôi tay vẫy Bóng hình anh trong tim em đầy rẫy Không bao giờ che đậy được nhớ nhung R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2007 14:44:59 bởi BĂNG NGUYỆT >
MỘT ĐỜI BÊN NHAU
Năm năm hòa quyện ân tình
Bốn mùa ân ái đẹp xinh tuyệt vời
Hai vai cùng gánh đầy vơi
Không hề ly biệt xa rời tầm tay
Một lòng đã quyết không phai
Ba đào sóng gió tháng ngày bước qua
Một đời dẫu có bôn ba
Bốn phương in dấu không xa bao giờ
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14737/09507D0415E54FAAB621F81F584821C2.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2007 21:25:08 bởi James Jee >
LỜI CUỐI CHO EM Em dấu yêu Khi những điều ước không trở thành hiện thực Anh trằn trọc nửa quãng đời thao thức Ngực nhói cơn đau Mất nhau rồi cũng đành thôi anh chịu Em dấu yêu Những những điều kỳ diệu không còn nữa Anh mất đi cái quyền chọn lựa Định mệnh giữa đôi ta Hai ngã đường con tim anh ngọng nghịu Em dấu yêu Nhớ em nhiều trong cao trào trống vắng Quay mặt nhìn tình đắng Anh cố gắng rất nhiều nhưng chỉ phí tâm tư Hình như em không hiểu Em dấu yêu Anh chắt chiu tháng ngày ta hạnh phúc Sưởi ấm lòng một lúc Trong dòng đời đông đúc quá bơ vơ Ngỡ như là mộng
ANH NGÃ ĐÃ QUEN Em yêu ơi tiếng anh vẫn vang xa Gọi em về bên mái nhà yêu dấu Cho dù em không bao giờ hiểu thấu Để anh buồn ngồi ngấu nghiến nỗi đau Giữa dòng đời nhộn nhịp ta gặp nhau Anh đến sau chậm hơn người đến trước Đợi chờ em anh bên lề cứ bước Mắt dõi nhìn tha thướt dáng em đi Em từng nói để cho em nghĩ suy Để em đi để cho em chọn lựa Cho em thời gian trôi ngoài song cửa Cứ nhìn đời chất ngất giữa cơn say Em biết không câu nói quá đắng cay Mắt hoen lệ trải dài trên gò má Dù cho anh bước ái tình vấp ngã Vẫn gượng cười rằng: "Anh ngã đã quen"
ANH YÊU EM Anh hiểu rằng em chẳng phải của anh Mà là của trời xanh muôn ngàn vẻ Của một thời mộng mơ và đẹp đẽ Của một người ghé lại trái tim em "Anh yêu em" lời nói đã cũ mèm Nhưng anh vẫn vẫn còn thèm được nói Dù anh biết em đã từng nông nỗi Nhưng qua rồi vẫn nhớ thế sao em Gặp được em tất cả anh đã đem Trao em hết kém chi tình thứ nhất Nhưng sao em cứ một đời chất ngất Dĩ vãng gối đầu rất mực yêu thương Anh yêu em yêu trong nỗi đoạn trường Anh yêu em trong bước đường cùng quẫn Anh yêu em trong đêm dài vô tận Giận sao mình quá trễ bước bên ai
ĐỂ LẠI MỘT TÌNH YÊU Xin một lần anh được nói cùng em Dù lần cuối cũ mèm lời xin lỗi Con tim anh đã hao gầy cằn cỗi Phút dại khờ nông nỗi bởi chữ yêu Gặp được em anh yêu thật là yêu Yêu nhiều lắm chưa bao giờ là đủ Mang theo em anh vào trong giấc ngủ Để nỗi niềm phủ kín cả tâm tư Và trong tim em khắc khoải hình như Em vẫn nhớ bóng dáng từ xưa ấy Để hiện tại anh mỏi mòn tay vẫy Em vẫn cúi đầu che đậy nỗi đau Để đến giờ ta thật sự mất nhau Ôi đắng chát làm sao men tình ái Một lần nữa cõi đời anh từng trải Nếm trái sầu để lại một tình yêu
KẺ ĐI TÌM QUÊN LÃNG Anh dốc cạn cốc rượu men cay đắng Một mình anh lẳng lặng với thời gian Một mình anh ở lại cõi hoang mang Để nhớ em âm vang bao lời nói Em ra đi để u buồn đá sỏi Để sầu còn réo gọi tiếng không tên Để cho anh nhấm nháp nỗi lãng quên Dù anh biết con tim còn rên rĩ Đừng trách anh đã buông lời ủy mị Nước mắt nào ngẫm nghĩ những ngày qua Nụ cười nào còn vang những lời ca Mà nay đã chỉ còn là dĩ vãng Anh bước trên hoàng hôn chiều lãng đãng Dấu chân buồn làm bạn với cô đơn Xót xa nào cho tôi đớn đau hơn Khi lòng chợt gợn bóng hình ai đó
MẸ YÊU DẤU Dấu chân ấy đã đạp bằng đá sỏi Dẫn con về gói trọn những tâm tư Và trong tim nỗi vui sướng hình như Có chất đắng rơi từ đôi vai mẹ Mẹ yêu hỡi nhớ lời ru khe khẽ Rất nhẹ nhàng với vẻ đẹp thời gian Cho con vui bên cuộc sống đàng hoàng Cho con bước huy hoàng vào cuộc sống Ôi nghĩa mẹ là gió cao lồng lộng Ơn sinh thành công khó nhọc dưỡng nuôi Nhớ lời ru nghe phút chốc ngậm ngùi Cái ngày xưa đó lui cui mình mẹ Mẹ là thế một đời và một vẻ Nét tuyệt vời trẻ mãi với ngàn thu Hành trang con còn mãi những lời ru "Ôi mẹ yêu dấu" ngủ mơ con khẽ gọi
MỖI NỖI BUỒN MANG MỘT TÊN RIÊNG Mỗi nỗi buồn mang một cái tên riêng Nỗi buồn của tôi "Triền miên nhung nhớ" Là tình ái phút chốc rơi tan vỡ Là bước đời vấp ngã lỡ cơn mơ Còn lại gì một nỗi buồn chơ vơ Ôi hiu quạnh thẫn thời theo ngày tháng Một nỗi buồn trong cuộc đời chán ngán Một niềm sầu lãng đãng cuối chiều thu Một nỗi buồn mang tên chữ "ngục tù" Một nỗi nhớ phủ đầy con tim nhỏ Để dòng đời trôi trên ngày vàng võ Bước phêu bồng còn đó những nỗi đau Một nỗi buồn mang câu hỏi "vì sao?" Nào ai biết những cao trào nhung nhớ Ôm ngày tháng nay gục đầu bỡ ngỡ Một nỗi buồn mang hai chữ "vỡ tan"
ĐIỆP KHÚC SẦU BI
Vắng bóng em đi cuối con đường Chập chờn khung cảnh dưới mù sương Tiếng yêu còn đó còn dang dở Luyến tiếc tràn đầy những niềm thương Nghiêng nghiêng chiều vắng lòng hoang tưởng Một chút thẫn thờ chút tơ vương Giật mình xao xuyến tình nhung nhớ Đã thấy mây về cuối bốn phương Vắng bóng em yêu khúc vô thường Chập chờn giấc mộng níu yêu đương Tiếng yêu bay bổng theo làn gió Luyến tiếc tình đầu đẹp nhưng gương Nghiêng nghiêng ánh nắng hình vất vưởng Một chút sầu rơi thấy chán chường Giật mình tỉnh giấc mơ ảo vọng Đã thấy dáng em chẳng tỏ tường
Mẹ Êm ả tiếng chim cúc cu Hoàng hôn lãng đãng lá thu rơi đầy Về quê nhớ dáng mẹ gầy Giọt mồ hôi mặn trắng vai áo màu Tương cà đĩa tép đĩa rau Bửa cơm gần mẹ tranh nhau chổ ngồi Mẹ già áo đẫm mồ hôi Vẫn là cái dáng đầu nồi xới cơm Quê nghèo mảnh đất đồng chiêm Nuôi con từng đứa lớn khôn mỗi ngày Thương quê hương dáng mẹ gầy Thương theo cả cánh cò bay cuối chiều (Kính tặng JJ một bài thơ về Mẹ. Chúc JJ luôn vui vẻ và sáng tác hay...) [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/9EC04512DFDE4A318482292BB4602DF9.gif[/image]
CON THUYỀN KHÔNG BẾN Thân tặng CTKB
Thuyền không bến không phải thuyền không có bến Neo nhổ đi rồi nên thuyền mãi lênh đênh Mãi bềnh bồng trên sóng nước chông chênh Quên đi đời sâu lắng Quên cả em quên cả lời tình đắng Quên cả khô cằn quên cả những ước mong Để trong lòng còn một khoảng hư không Miền thoáng đãng nghe gió lùa lồng lộng Thuyền không bến không bao giờ vô vọng Không cả hận sầu không mộng ước tương lai Cứ trôi hoài hôm nay đến ngày mai Rồi ngàn ngày nữa trải dài trong tiềm thức Có khi nào thuyền về trong kí ức Chợt vô tình dừng thiên chức lênh đênh Là một ngày thuyền sẽ nhớ chẳng quên Bờ mơ mộng không còn "thuyền không bến"
DẤU ẤN ĐỜI TÔI Em đến bên đời tôi Trong một thoáng bồi hồi sao lắng đọng Vương mang rồi hình bóng Nỗi mộng tình có một chút mong manh Hy vọng tình vẫn xanh Nhưng sao cứ lanh quanh ta buồn chán Tháng ngày dài chán ngán Quên đi hết lảng vảng buổi chiều thu Biết bao giờ ta nghe lại tiếng ru Của con tim của ngục tù thương nhớ Từng làn hơi thở Tháng năm nào hòa quyện nhớ làm sao Giờ còn lại xanh xao Một nỗi niềm trời cao nào hiểu thấu Một đời ta in dấu Ngấu nghiến nỗi đau
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: