CẢM XÚC & CẢM TÁC
NGUYỆN Nguyện người rời khỏi bến mê Xa lìa trần tục đang về hư vô Thuyền đi mấy đợt sóng xô Đài sen mong mỏi nhấp nhô biển đời Hai tay bấu víu chơi vơi Linh hồn nương náu sớm mơi tìm đường Gian nan thiên lý dặm trường Nguyện cho dứt bỏ con đường tử sinh Nguyện làm đệ tử minh linh Nguyện tiêu trừ hết tội tình đã mang Nguyện đường tây tiến thênh thang Nguyện thân trong sạch chẳng màng điều chi Học theo hai chữ từ bi Tu thân giác ngộ bước đi xa rời Trở về cát bụi ai ơi Nguyện cho tất cả về nơi niết bàn
TA LÀ AI ? Ta là ai trong trần đời sa ngã Là chính mình mà có thấy giống đâu Giả tạo thôi cho một chút sau giầu Rồi có lúc cũng cúi đầu rời bước Ta là ai giữa đường chiều tha thướt Những cánh hồng mà mượt tuổi thanh xuân Ai hiểu rằng sau đấy là gian truân Là khắc khổ bâng khuâng bao ngày tháng Ta là ai trong bao lời than vãn Có là chính mình lãng mạn một đêm? Một chút thôi đường trần thế êm đềm Cho ta biết dịu êm tình yêu đó Ta là ai cùng nỗi đau vàng võ Là tuyệt tình là ngọn cỏ sương mai Ta là ai? Cứ hỏi thế bao ngày Không lời giải không một lời đáp trả
SANG SÔNG Khi tất cả đã trở thành dĩ vãng Tiếng gọi đò nàng cất bước sang ngang Để lại đây tôi thương nhớ vô vàn Niềm luyến tiếc dâng trào trang nhật ký Suy nghĩ lại tình yêu là ủy mị Là mộng khờ tìm đâu chử thủy chung Là phiêu bồng là một ph1ut mông lung Khi tất cả bổ sung cho khiếm khuyết Tình là gì sao con người bám riết Đuổi theo tình mài miệt với thời gian Dù phong bao bão táp cuốn gian nan Tình vẫn thế trang hoàng cuồng si mãi Ta đứng lại bên bờ sông ngang trái Chuyến đò hồng trải bước lối sang sông Còn đâu đây vĩnh viễn một mùa đông Cho ấp ủ trái tim hồng thao thức
YÊU!!! Ta dìu nhau đi đến đỉnh thương yêu Bằng má thắm tấm thân kiều nà nõn Làn tóc rối cho một đêm không trọn Ta ngả người dọn cỗ của tình yêu Rồi từng phút từng phút cứ phiêu diêu Qua vòng tay dịu dàng và siết chặt Những nụ hôn cháy trong lò nung sắt Hòa nhiệt tình chia cắt hẳn nhân sinh Ta bên nhau cho đến lúc bình minh Vẫn như thế chúng mình còn hòa quyện Vẫn nồng cháy giọt mồ hôi quyến luyến Tiếc sao giờ quá ít để yêu nhau Ta bên nhau dâng xúc cảm cao trào Máu đông cứng trong cái ao hạnh phúc Từng dòng chảy vẫn cùng nhau chen chúc Tận hưởng cuối cùng cảm giác đê mê Ta quấn lấy nhau tay khẽ vồ về Như là để nhớ hoài đêm huyền diệu Ta thả lỏng tâm tư lời ngọng nghịu "Yêu" là một điều "thú" nhất trần gian
NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÔNG BAO GIỜ KHÓC Người đàn ông không bao giờ khóc Là những người không bộc phát nỗi đau Họ giấu trong tim khúc mắc cao trào Để rồi nuốt lệ ai đâu nào có biết Không ủy mị và họ không rên xiết Chỉ biết cúi đầu gặm nhấm nỗi đau Để cho con tim cứ mãi kêu gào Trong vô vọng tiềm tàng niềm kiêu hãnh Họ đối mặt không bao giờ lảng tránh Chấp nhận cuộc đời gánh vác tương lai Họ cứ đi dù không biết ngày mai Cứ lầm lũi ôm đắng cay hạnh phúc Khi vinh quang họ không hề trên bục Lúc thất thời không gục ngã đau thương Không bao giờ có hai chữ “chán chường” Trong từ điển “Người đàn ông không khóc”
Những tác phẩm anh hiền quả......."tuyệt đỉnh". kính phục anh.
em: huytuandesign
Trích đoạn: huytuandesign
Những tác phẩm anh hiền quả......."tuyệt đỉnh". kính phục anh.
em: huytuandesign
Cám ơn em đã khen tặng, thơ anh cũng tả pín lù lắm, thích gì viết đó, cứ thử đi em rồi cũng "tuyệt đỉnh" cho mà xem hehehe (có hơi khoa trương bản thân quá!

)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2008 12:20:12 bởi James Jee >
GÃ SINH TÌNH NGỜ NGỆCH Em ra đi để một người ở lại Một gã si tình khắc khoải bên em Tình yêu kia lời nói đã cũ mèm Nên em đã đem chôn vùi theo gió Tên khờ ấy vẫn nghĩ rằng mình có Có được người trong mộng chẳng nghĩ suy Nên đâu ngờ khi đó bước em đi Trang nhật ký viết đầy tên em mãi Em có hiểu cho tình yêu ngang trái? Của một người mãi mãi chỉ yêu em Em vứt đi tình yêu đó, chẳng thèm Em nhẫn tâm xem như không biết đến Tên ngốc ấy có biết đâu định mệnh Đã phủ trùm lên tất cả yêu thương Cuốn đi rồi phút cuối những vấn vương Còn lại một tên khờ tương tư mãi
TA ĐI TÌM ... Ta đi tìm một thứ cho riêng ta Đi tìm mãi bản tình ca bất tử Để hát vang trước gió to sóng dữ Không cúi đầu trước thử thách gian gian Ta đi tìm nhật ký sót một trang Của điểm hẹn tương lai đang phía trước Để ngấu nghiến đọc thời gian đuổi rượt Bắt kịp chuyến tàu đến trước hoàng hôn Ta đi tìm một thứ đã vùi chôn Của tình ái còn tồn ngàn năm cũ Của thiên thu của ngục tù thầm nhủ Gông xiềng nào phủ được chí nam nhi? Ta đi tìm một nửa cứ mãi đi Cứ đến trễ khi người vừa cất bước Cứ chìm đắm trong mộng vàng tha thướt Ta đi tìm người ngàn năm trước ta yêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2008 12:38:51 bởi James Jee >
ĐỪNG VÁ TIM ANH Em sẽ vá tim anh? Bằng nỗi nhớ mong manh sao em hỡi? Sao cứ thế ta vẫn chờ vẫn đợi Chẳng thể tương phùng... vời vợi giữa đêm thâu Em sẽ vá tim anh? Bằng nụ hôn tình xanh trong mộng mị? Dù là giấc tro tàn còn âm âm ỉ Vẫn thấy tim mình rên rĩ một nỗi đau Em sẽ vá tim anh? Bằng tiếng thơ ngọt lành và rộn rã? Em có biết trong anh... tim từng đã Có vết sẹo dài ngã gục bởi tình yêu Em sẽ vá tim anh? Thôi không cần tim anh không cần vá! Cứ để thế cho nỗi đau rỉ rả Suốt một cuộc đời vì anh đã yêu em
CÓ NHỮNG TÌNH YÊU NHƯ THẾ Tình yêu như cánh diều! Đúng là sẽ chao chao liêu xiêu quá Nhưng tình yêu cần có khi nghiêng ngả Mới đánh thức được mình từng đã yêu nhau Màu tình yêu màu của lá sao nào? Ai nói thế? Chỉ đúng sao phân nửa Vì lá xanh như tình yêu bên cửa Lá sẽ lìa cành tựa tình sẽ buông lơi Sợ nhất là mảnh thủy tinh rơi Như tình ái chợt rời tay đổ vỡ Tình yêu là thế nâng niu... nặng nợ Chớ để tình lỡ vụt chốc chợt tan Tình yêu như thảm cỏ hai hàng? Màu xanh ngắt trang hoàng con đại lộ Ví như thế tình yêu là ngồ ngộ Nhưng lỡ mai này cỏ úa chỗ người qua
TA VÀ TÌNH Ta từng trải trên những bước đường tình Ôi con đường có muôn nghìn lối rẽ Ai là thật? Ai là đồ con trẻ Quá nhiều rồi, thêm mới mẻ tình yêu! Ta là người từng muốn yêu thật nhiều Nhưng đổ vỡ quạnh hiu ta run sợ Đối với chữ "tình" ta còn nặng nợ Nên cứ khổ hoài ngơ ngẩn đêm thâu Ta với tình như hai thù sâu Nhưng cũng là dài lâu đôi tri kỷ Ta với tình con đường dài bền bỉ Cứ đi hoài chẳng hết chỉ thêm đau Ta biết rồi mãi mãi chẳng có nhau Nhưng cứ rượt đuổi với bao nhiêu hy vọng Hy vọng đó rồi cuối cùng vỡ mộng Để trong lòng thêm một vết tình chai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2008 12:29:11 bởi James Jee >
NƯỚC MẮT EM KHÔNG MÀU
Nước mắt em không màu nhưng chua chát Những giọt sầu làm đất cát vùi sâu Những giọt sầu làm hờn tủi mưa ngâu Ai đâu biết trên một chiều hai lối Nước mắt em không màu nhưng trôi nổi Cứ bềnh bồng rồi cứ mãi hòa quanh Trong tim anh từng ngóc ngách ngọn ngành Chảy cho hết... sao đành lòng như thế Nước mắt em không màu nhưng sẽ để Để trong anh biển rộng nước mắt em Một lần thôi, một lần nữa không thèm Sao nỡ thế em rơi đôi dòng ngọc Nước mắt em không màu nhưng phút chốc Đã làm anh bộc phát những nỗi đau Như vết thương dâng đến lúc cao trào Nhưng nước mắt em không màu, vô sắc
Trích đoạn: James Jee
NƯỚC MẮT EM KHÔNG MÀU
Nước mắt em không màu nhưng chua chát
Những giọt sầu làm đất cát vùi sâu
Những giọt sầu làm hờn tủi mưa ngâu
Ai đâu biết trên một chiều hai lối
Nước mắt em không màu nhưng trôi nổi
Cứ bềnh bồng rồi cứ mãi hòa quanh
Trong tim anh từng ngóc ngách ngọn ngành
Chảy cho hết... sao đành lòng như thế
Nước mắt em không màu nhưng sẽ để
Để trong anh biển rộng nước mắt em
Một lần thôi, một lần nữa không thèm
Sao nỡ thế em rơi đôi dòng ngọc
Nước mắt em không màu nhưng phút chốc
Đã làm anh bộc phát những nỗi đau
Như vết thương dâng đến lúc cao trào
Nhưng nước mắt em không màu, vô sắc
vòng vây
cười khóc
một hồn đau
ai đã cho tôi nửa trái sầu
đầy vơi
dòng máu mực
khóc cười tóc bạc níu đời nhau
buồn vui
bao giờ cạn
mắt mi xanh giọt lệ phai màu
đồng khô
cồn trơ cát
một màu lá trở một hồn đau
* Nước mắt nào cũng là nước mắt nhưng có những dòng nước mắt chảy ngược vào trong.
vòng vây
cười khóc
một hồn đau
ai đã cho tôi nửa trái sầu
đầy vơi
dòng máu mực
khóc cười tóc bạc níu đời nhau
buồn vui
bao giờ cạn
mắt mi xanh giọt lệ phai màu
đồng khô
cồn trơ cát
một màu lá trở một hồn đau
* Nước mắt nào cũng là nước mắt nhưng có những dòng nước mắt chảy ngược vào trong.
GIỌT NƯỚC MẮT CHẢY NGƯỢC VÀO TRONG Đúng như thế nước mắt là nước mắt Khổ nhất là nước mắt chảy vào trong Nghe đắng cay tiếng đau khổ kiềm lòng Ai biết được long lanh con tim nhỏ Ta là ai? Cũng chỉ đời lá cỏ Phủ rêu xanh cho bỏ những tháng ngày Ta là ai? Rồi cũng hết đắm say Cũng cay đắng chảy ngược vào "nước mắt" Ta nghe thấy cõi lòng như đắng ngắt Chết lịm tim tích tắc tiếng đồng hồ Ta là ai? Giữa cuộc sống xô bồ Chung quanh ta vập vồ bao biến cố Trong tim ta sóng buồn kia cứ vỗ Nước mắt tràn... tràn ngập chỗ thê lương Ta nén lòng cứ cố bước dặm trường Cho nước mắt không đường nên chảy ngược
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2008 08:15:57 bởi James Jee >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: