CẢM XÚC & CẢM TÁC
Trích đoạn: James Jee
DÒNG SÔNG BẠC
Thân tặng Ngân Giang
Anh ru tình trên một dòng sông bạc
Lấp lánh sao trời trên thác ưu tư
Ngân hà ơi sao anh thấy hình như
Em thấp thoáng về từ trong kí ức
Anh ru mộng giữ quãng đời thao thức
Sức mạnh nào đã xé nát con tim
Lời yêu thương trên đời chút nổi chìm
Để anh mãi tìm về trong dĩ vãng
Lời ru đó em nhớ hay quên lãng
Em có còn mối tình lặng vương mang
Để phong trần anh cất bước lang thang
Ru tình lỡ bằng cung đàn tuyệt vọng
Dòng sông bạc gió thổi ùa lồng lộng
Bay mất rồi những giấc mộng ngày xưa
Để trời chiều chợt bỗng đổ cơn mưa
Để anh cứ nhớ người xưa trong mộng
Nỗi nhớ dòng sông
Thân tặng James Jee
Em đắm mình trên dòng sông bạc
Tưởng thấy anh trong bóng dáng Ngân Hà
Lấp lánh sao hay nỗi nhớ ngàn xa
Cháy trong em muôn đời niềm say đắm.
Em thao thức từng đêm dài vắng lặng
Kí ức tình nồng ấp ủ mãi trong tim
Dòng sông xưa ru mộng ước êm đềm
Đam mê ấy gọi con tim trăn trở.
Nay dòng đời một mình em bỡ ngỡ
Tìm đâu còn hình bóng ấy xa xăm
Cung đàn ngân se sắt nỗi âm thầm
Niềm nuối tiếc suốt ngàn năm vang vọng.
Dòng sông buồn ru tình ta thầm lặng
Dù tan rồi mộng ước của ngày xưa
Anh vẫn trong em ấm một niềm mơ
Ngày mai đến có nhau trên sông bạc.
Nỗi nhớ dòng sông
Thân tặng James Jee
Em đắm mình trên dòng sông bạc
Tưởng thấy anh trong bóng dáng Ngân Hà
Lấp lánh sao hay nỗi nhớ ngàn xa
Cháy trong em muôn đời niềm say đắm.
Em thao thức từng đêm dài vắng lặng
Kí ức tình nồng ấp ủ mãi trong tim
Dòng sông xưa ru mộng ước êm đềm
Đam mê ấy gọi con tim trăn trở.
Nay dòng đời một mình em bỡ ngỡ
Tìm đâu còn hình bóng ấy xa xăm
Cung đàn ngân se sắt nỗi âm thầm
Niềm nuối tiếc suốt ngàn năm vang vọng.
Dòng sông buồn ru tình ta thầm lặng
Dù tan rồi mộng ước của ngày xưa
Anh vẫn trong em ấm một niềm mơ
Ngày mai đến có nhau trên sông bạc.
NGÀY VỀ BÊN DÒNG SÔNG Dòng sông trắng đắm mình trong nhung nhớ Bạc màu đời tháo gỡ những đau thương Để tình anh còn đầy những vấn vương Ru mộ kiếp trên con đường anh bước Ngân Hà ơi một đời em tha thướt Say khướt mộng tình anh mãi ngao du Để cuối cùng bên ngày tháng miên ru Dòng sông bạc đắp bù cho tất cả Em có biết dù bao lần sa ngã Anh vẫn cố về dù đã muộn đi Nhưng người ơi đời đâu biết một khi Ta cất bước cũng vì em - người hỡi! Anh vẫn thế anh vẫn chờ vẫn đợi Vẫn kêu gào vẫn khơi gợi nhớ mong Một ngày kia tình ấy hóa đóa hồng Màu tươi thắm bênh bồng trong sông bạc
Ru mộng bên sông
Suốt một đời tìm nhau trong da diết
Mắt em buồn ngóng mãi ánh trăng trôi
Dải Ngân Hà hay dĩ vãng xa xôi?
Để em chìm trong mộng lòng say đắm.
Bên dòng sông em ước mình là sóng
Vỡ tan thành muôn nỗi nhớ long lanh
Lấp lánh hoài chỉ xô mãi bờ anh
Suốt ngàn năm ru tình trong nhung nhớ...
Anh xa rồi trái tim em vụn vỡ
Nhặt nỗi buồn dệt thương nhớ bên sông
Mênh mang trôi say đắm cuốn theo dòng
Biết về đâu sóng ân tình chìm nổi.
Dù cuộc đời bể dâu em vẫn đợi
Ngày tương phùng trong sóng mắt yêu thương.
Anh bên em ấm lại những đêm trường
Tình tươi thắm thắp hồng trên sông bạc.
Ru mộng bên sông
Suốt một đời tìm nhau trong da diết
Mắt em buồn ngóng mãi ánh trăng trôi
Dải Ngân Hà hay dĩ vãng xa xôi?
Để em chìm trong mộng lòng say đắm.
Bên dòng sông em ước mình là sóng
Vỡ tan thành muôn nỗi nhớ long lanh
Lấp lánh hoài chỉ xô mãi bờ anh
Suốt ngàn năm ru tình trong nhung nhớ...
Anh xa rồi trái tim em vụn vỡ
Nhặt nỗi buồn dệt thương nhớ bên sông
Mênh mang trôi say đắm cuốn theo dòng
Biết về đâu sóng ân tình chìm nổi.
Dù cuộc đời bể dâu em vẫn đợi
Ngày tương phùng trong sóng mắt yêu thương.
Anh bên em ấm lại những đêm trường
Tình tươi thắm thắp hồng trên sông bạc.
NGÂN HÀ TÌNH MỘNG Tình ta ru mộng bên sông Trắng tinh lấp lánh trong lòng tình yêu Ru đời mơ ước tiêu diêu Ru tình ta đó nhẹ phiêu tháng ngày Ngân hà tình mộng đắm say Ngày xưa còn nhớ tình ai hỡi người Thơ ngây ánh mắt nụ cười Còn đâu hiện tại của mười năm sau Xa nhau ruột thắt cơn đau Mong về chốn cũ ru nhau thưở đầu Để cho xa cách tiếng sầu Để cho gần gũi bao lâu chia lìa Đợi chờ nhau dưới trăng khuya Bên dòng sông bạc ô kìa ai đây? Vui sao giây phút sum vầy Tình ta vẫn thế vun đầy ánh sao
Dòng sông tình sầu Ngân Hà lấp lánh sao đêm Bao nhiêu thương nhớ dệt thêm cõi tình. Ru đời giấc mộng phiêu linh Ru tình lấp lánh chung chinh một lòng. Mịt mờ một cõi hư không Đắm say thắp sáng, đêm đông chẳng tàn Ơ hờ lạc bước trần gian Đường tình lắm ngả, đa mang trọn đời. Vấn vương mượn gió trao lời Ân tình trót gửi một trời mộng mơ Nhớ thương dệt những vần thơ Thả trôi theo sóng giấc mơ tình nồng. Trăng khuya thăm thẳm niềm mong Ngân Hà vời vợi sao giăng u sầu Giọt buồn xa xót niềm đau Tìm đâu cho thấy tình đầu đắm say. Chia li mộng vỡ đắng cay Dòng sông lặng lẽ đêm ngày ngóng trông. Mênh mang một cõi hư không Một đời lấp lánh tình sông mãi sầu.
Dòng sông tình sầu
Ngân Hà lấp lánh sao đêm
Bao nhiêu thương nhớ dệt thêm cõi tình.
Ru đời giấc mộng phiêu linh
Ru tình lấp lánh chung chinh một lòng.
Mịt mờ một cõi hư không
Đắm say thắp sáng, đêm đông chẳng tàn
Ơ hờ lạc bước trần gian
Đường tình lắm ngả, đa mang trọn đời.
Vấn vương mượn gió trao lời
Ân tình trót gửi một trời mộng mơ
Nhớ thương dệt những vần thơ
Thả trôi theo sóng giấc mơ tình nồng.
Trăng khuya thăm thẳm niềm mong
Ngân Hà vời vợi sao giăng u sầu
Giọt buồn xa xót niềm đau
Tìm đâu cho thấy tình đầu đắm say.
Chia li mộng vỡ đắng cay
Dòng sông lặng lẽ đêm ngày ngóng trông.
Mênh mang một cõi hư không
Một đời lấp lánh tình sông mãi sầu.
THÌ THẦM CÙNG DÒNG SÔNG Dòng sông hỡi em có thương có nhớ Có dãi dầu chờ đợi bóng tình nhân Như anh đây thấp thoáng thấy xa gần Nghe như tựa bước chân ai về đến Dòng sông hỡi có lần nào cảm mến Một bóng hình ta không thể nào quên Buồn gọi ai giữa tĩnh mịch không tên Như con suối chảy kề bên róc rách Dòng sông hỡi ta đang nghe rành mạch Tiếng ân tình lẫn than trách cô liêu Đó! Lời ru của ai buổi xế chiều Khi không gian tiu đìu hoàng hôn phủ Niềm thương nhớ biết nói sao cho đủ Nhắn nhủ về với dĩ vãng thời gian Dòng sông ơi có thầm lặng vương mang Một huyền thoại hoang sơ thời tiền sử
Dòng sông tình mộng Dòng sông buồn suốt ngàn năm ủ rũ Chợt hôm nay như tỉnh giấc Thiên Hà Anh đến kia hay gió tự ngàn xa Thổi vào sông sống dậy niềm khao khát. Sóng cuộn bờ rung lên ngàn câu hát Khúc yêu thương thăm thẳm đáy sông trong Mênh mang thế vẫn say đắm một dòng Như ngàn năm sông chỉ về với bể. Niềm thương nhớ suốt thiên thu vẫn thế Gửi về anh nguyên vẹn ánh tinh khôi Yêu thương xưa vẫn sưởi ấm môi cười Mơ ngày mai bước ai về thấp thoáng. Đêm từng đêm ánh sao giăng thắp sáng Dệt mối tình lấp lánh dải sông Ngân Anh có nghe khúc yêu thương trong ngần Lời tình si trái tim sông ấp ủ?
Dòng sông tình mộng
Dòng sông buồn suốt ngàn năm ủ rũ
Chợt hôm nay như tỉnh giấc Thiên Hà
Anh đến kia hay gió tự ngàn xa
Thổi vào sông sống dậy niềm khao khát.
Sóng cuộn bờ rung lên ngàn câu hát
Khúc yêu thương thăm thẳm đáy sông trong
Mênh mang thế vẫn say đắm một dòng
Như ngàn năm sông chỉ về với bể.
Niềm thương nhớ suốt thiên thu vẫn thế
Gửi về anh nguyên vẹn ánh tinh khôi
Yêu thương xưa vẫn sưởi ấm môi cười
Mơ ngày mai bước ai về thấp thoáng.
Đêm từng đêm ánh sao giăng thắp sáng
Dệt mối tình lấp lánh dải sông Ngân
Anh có nghe khúc yêu thương trong ngần
Lời tình si trái tim sông ấp ủ?
TÌM LẠI MỘT DÒNG SÔNG Sông Ngân Hà sao vẫn còn lấp lánh Nhưng vắng tanh hiu hắt bóng tình nhân Để ai trông ai nhớ phút xa gần Còn kí ức bần thần chiều kỷ niệm Dòng sông bạc trong lòng tôi tắt lịm Ngân Hà buồn chiều tím cả không gian Giọt đàn sầu trống vắng chút mênh mang Để đọng lại lòng ta trang lưu bút Xin chúc phúc cho người! Xin chúc phúc Trên dòng đời đông đúc lạc mất nhau Nên tìm về dòng sông với nỗi đau Mong xoa dịu lòng ta bao ngày tháng Ngân Hà ơi! Đường tình đâu đơn giản Sóng xô bờ ta cứ mãi lang thang Dòng sông xưa tìm lại phút huy hoàng Của ngày đó tình ta đang vào mộng
VỀ ĐÂU Về đâu khi tất cả là dĩ vãng Hòa quyện vào những nỗi nhớ vương mang Tình của ta giờ chia cách đôi đàng Em nhung nhớ cũng hoang mang một cõi Ngày xưa đó mộng tình ta chói lọi Nay đâu còn chỉ trói một trái tim Một trái tim đâu ai dễ kiếm tìm Cho hợp ý đành thôi chìm quên lãng Tình của ta bóng xế đà chạng vạng Hoàng hôn về năm tháng sẽ còn đâu Về nơi đâu cho vơi bớt tình sầu Cho quên hết mối tình đầy day dứt Vẫn còn đó những đêm dài thao thức Vẫn còn đây ngực nơi trái tim đau Vẫn còn đây! Sao ta chẳng có nhau Dù ngăn cách vẫn cao trào nhung nhớ
THUYỀN TÌNH LẠC BẾN Từ ngày cất bước em đi Thuyền tình lạc bến từ khi xa người Tiếng yêu cũng biếng cũng lười Còn chi để nói để cười với nhau Có chăng còn một niềm đau Cộng thêm buồn tủi làm sao vời dần? Hoàng hôn về chốn xa gần Để lại đây mãi một chân trời sầu Lệ buồn đọng giọt mưa ngâu Tình đầu ân ái còn đâu hỡi người Còn đâu một nụ cười tươi Còn đâu chan chứa giờ mười phần đau Ước gì ta có được nhau Viễn vông tình ái làm sao bây giờ Để đời một chút ngẩn ngơ Em đi từ đấy đợi chờ làm chi
THƯ QUÁN VIỆT NAM TRÒN SÁU TUỔI Thân tặng thư quán với tất cả chân thành
Mừng thư quán năm nay đà sáu tuổi Trên bước đường rong ruổi khắp năm châu Là bàn tay chung sức để bắc cầu Cho tất cả thắm một màu hạnh phúc Mừng sinh nhật vài lời James xin chúc Trang web ta càng lúc tiến càng dài Dòng văn thơ thêm những vẻ đắm say Trang tin tức ngày ngày luôn nóng hổi Phần âm nhạc mang cung đàn ngân trỗi Khúc tình ca dẫn lối bước ta về Ngày kim bằng hội ngộ thấy vui ghê Xóm tán dóc ê hề niềm vui sướng Xin chúc cho ban điều hành chấp chưởng Ngọn bút vàng âm hưởng cả nghìn năm Hoạt động trong lặng lẽ chút âm thầm Những cống hiến ngầm rất nên tưởng thưởng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2008 12:20:50 bởi James Jee >
NGẪM Ta nghe sóng xô cõi lòng Trên đường dài lông bông đầy mệt mỏi Trái tim già cằn cỗi Mệt nhoài những nỗi hư vô Mơ ước đó ai khéo vẽ khéo tô Cho bề mặt cứ gồ ghề tưởng tượng Có không? Lòng vui sướng? Hay gượng cười cùng với nỗi đau Biết làm sao? Ta biết phải làm sao? Trong cuộc sống ba đào luôn giăng phủ Không bao giờ là đủ Luôn thiếu thốn tình đời trong giấc ngủ đêm qua Đường ta đi cứ mãi ở nơi xa Cho ta cứ lê la bàn chân bước Mắt nhoè lệ mà hướng về phía trước Thấy được gì trên những cõi hư vô
Ngẫm làm chi? Dù chẳng thấy gì trong cõi hư vô Nhưng chiều bàn chân luôn hướng về phía trước. Mặc hàng lệ rơi mà chân ta vẫn bước Mỗi nẻo đường đời thấm đẫm một niềm đau. Gánh tình đời nặng trĩu tâm sâu Ta chẳng thể ru nổi trái tim cằn mỏi mệt. Thôi cứ để mộng mơ giấc đêm thêu dệt Một cầu vồng cuối nẻo đến xa xăm.
Ngẫm làm chi?
Dù chẳng thấy gì trong cõi hư vô
Nhưng chiều bàn chân luôn hướng về phía trước.
Mặc hàng lệ rơi mà chân ta vẫn bước
Mỗi nẻo đường đời thấm đẫm một niềm đau.
Gánh tình đời nặng trĩu tâm sâu
Ta chẳng thể ru nổi trái tim cằn mỏi mệt.
Thôi cứ để mộng mơ giấc đêm thêu dệt
Một cầu vồng cuối nẻo đến xa xăm.
VẪN THẾ Dù chẳng thấy gì trong cõi hư vô Dù mưa nắng xô bồ đường ta bước Nhưng chân ta vẫn hướng về phía trước Bước trên đường dù vạn nẻo chông gai Mặc lệ rơi cho đến cả ngày mai Ta vẫn thế nén đắng cay đi tới Mỗi đoạn đường là khoảng xa vời vợi Thấm đẫm trần đời với những nỗi đau Ta gánh đời thơ mộng để trao nhau Ta gánh cả cao trào niềm hạnh phúc Ta gánh luôn những gì tim ngã gục Mệt mỏi tinh thần trước lúc đi xa Lời ru nào lúc đó sẽ ru ta? Thôi cứ để câu ca còn vang vọng Trong kí ức những khoảng trời trống rỗng Hy vọng sắc màu trông ngóng về đâu?
RỒI CŨNG VẬY Rồi cũng thế con đường ta đi đó Cứ xa hoài dù có cố mà đi Rồi gục đầu dĩ vãng những nghĩ suy Cho kí ức trở về từ dạo ấy Rồi cũng vậy đã bao lần ta thấy Những trái ngang đầy rẫy chốn bụi trần Những đớn đau những sự việc xa gần Cứ tiếp diễn bên thân ta ngày tháng Đường ta đi dẫu đã từng chán ngán Nhưng vẫn đi cho đáng một kiếp người Để biết khóc và biết cả nụ cười Và biết cả lòng con người như thế Đường at đi gian nan nào đâu dễ Mỗi bước đi luôn ghê sợ với đời Sóng cuộn trào trong thế giới mù khơi Ai biết được chơi vơi ngày may đó
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: