CẢM XÚC & CẢM TÁC
TÌNH YÊU BÓNG ĐÁ Trái bóng tròn lăn trước buổi bình minh Mang theo biết bao tình yêu bóng đá Nghiêng khung thành con tim cùng sa ngã Sân cỏ vang rền hai đội đã giao tranh Một trái bóng hai hai người tranh giành Trên diện tích của hình thanh chữ nhật Mang theo đó niềm thiêng liêng duyên nhất Tín đồ túc cầu ngây ngất trong đêm Có những chông gai có cả êm đềm Có nước mắt có tiếng cười êm ả Có giận dữ có dịu dàng hòa nhã Nói chung là có tất cả người ơi Nào một lần chúng ta hãy cùng chơi Môn thể thao vua không rời ra được Mắt dõi theo chân người cầu thủ bước Xuyên dọc khung thành trước những đam mê
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ Một thời dễ nhớ sao quên Những trang lưu bút ghi bên sân trường Tình đầu còn vấn còn vương Làm sao quên được người thương năm nào Một thời vui vẻ bên nhau Trắng trong một thưở vàng thau biết gì Qua rồi nhưng phút cuồng si Để lại hiện tại người đi có về? Xa rồi khoảng lặng đê mê Dù sầu chất chứa vỗ về từng đêm Sao quên được tiếng êm đềm Ngày xưa xa quá bên thềm tương lai Ước gì chẳng có chia tay Mùa hè không đến chẳng phai tình đầu Dù rằng đặt dấu chấm câu Nhưng còn muốn viết cho sầu vơi đi
ĐÀNH THÔI Em về đi em về đi Em còn đứng đấy làm chi bẽ bàng Đường tình hai đứa sang ngang Còn chi em hỡi hai hàng lệ rơi Buồn chi nước mắt đầy vơi Về đi em nhé cuộc chơi hết rồi Để mình chiếc bóng đơn côi Quạnh hiu tâm sự bồi hồi niềm đau Hết rồi chẳng thể có nhau Về thôi người hỡi đơn đau cũng đành Chia tay mộng ước trăng thanh Như chia đôi trái tim xanh hững hờ Còn ta với lại vần thơ Đành ôm gối chiếc ngẩn ngơ đầu giường Vài câu ai đó tỏ tường Đành thôi em hỡi đôi đường chia ly
GIỌT NHỚ Từng giọt nhớ nhỏ đầy trong tim tôi Là những giọt bồi hồi lòng xao quyến Lời nức nở con tim thường lên tiếng Đoạn tình trường hòa quyện với nỗi đau Biết làm sao ta biết phải làm sao Cho vơi hết những đêm nào tình ái Khi ra đi hai cuộc đời ngang trái Chấm dứt bao ngày thắm thiết còn đâu Từng giọt nhớ hòa chung với nỗi sầu Ta uống cạn trong một bầu cay đắng Trong đêm trường canh khuya và hoang vắng Lặng lẽ nhìn bóng tối của triền miên Ta say chăng? Ta mơ mộng hão huyền Cùng ánh trăng viết lên thiên tình sử Cho tất cả chứ ta không hề giữ Chút muộn màng nhỏ giọt cứ trào tuôn
XA CÁCH Thân tặng NCT & NTTH
Cách xa nhau ôi nửa vòng trái đất Muốn thắt chặt tình rất khó người ơi Khi trăng kia còn nửa mảnh chơi vơi Còn cổ lẻ đêm trời không muốn sáng Miền xa xứ cô đơn anh chán ngán Tận tâm can muốn cất bước quay về Tìm lại hôm nào một chút đêm mê Phút êm ấm gần kề người em nhỏ Nhưng còn không? Hay chỉ là vò võ Những nhớ thương nhỏ giọt xuống cõi đời Ta yêu nhau từng hứa chẳng xa rời Dù ly biệt hai phương trời xa xứ Nhưng em ơi đường dài nên em cứ Hãy bước đi và giữ lại trong tim Dù anh tìm em biền biệt cánh chim Vẫn hy vọng dù lịm tim chất ngất
CÕI BÌNH YÊN ? Hãy chỉ nơi nào cõi bình yên Cho ta quên hết những danh quyền Hư không hờ hững trong phút chốc Để đời ta thấy chút bình yên Hãy chỉ nơi nào cõi bình yên Cho ta vứt hết những bạc tiền Bề bộ lo toan đời hư ảo Nơi nào cho thấy chút bình yên Hãy chỉ nơi nào cõi bình yên Không ghen không ghét sẽ không phiền Chỉ thấy yêu thương tràn bờ cõi Nơi này sẽ có chút bình yên Hãy chỉ nơi nào cõi bình yên Tìm đâu cho thấy những dịu hiền Quên đi giông tố đang gào thét Ôi hỡi nơi nào cõi bình yên
KHÓ HIỂU Chân trời còn tím hư vô Xa xa còn thấy nhấp nhô biển đời Bể dâu mấy cuộc chơi vơi Thương đau mấy lúc người ơi hiểu rằng Đường đi sao quá nhọc nhằn Lê thân qua cõi khó khăn kiếp người Nào lệ ướt đẫm môi cười Nào là cay đắng phần người dở dang Sao làm kiếp sống lang thang Rừng hoa tình ái về chiều hoàng hôn Đó đây sao cứ bồn chồn Tình yêu sao cứ vô hồn với ai Hẹn người đã nói không phai Thế mà vàng đá cũng cày biển dâu Ngoảnh đầu một tiếng còn đâu Chân trời tim tím nghẹn sầu trong tôi
Trích đoạn: James Jee
KHÓ HIỂU
Chân trời còn tím hư vô
Xa xa còn thấy nhấp nhô biển đời
Bể dâu mấy cuộc chơi vơi
Thương đau mấy lúc người ơi hiểu rằng
Đường đi sao quá nhọc nhằn
Lê thân qua cõi khó khăn kiếp người
Nào lệ ướt đẫm môi cười
Nào là cay đắng phần người dở dang
Sao làm kiếp sống lang thang
Rừng hoa tình ái về chiều hoàng hôn
Đó đây sao cứ bồn chồn
Tình yêu sao cứ vô hồn với ai
Hẹn người đã nói không phai
Thế mà vàng đá cũng cày biển dâu
Ngoảnh đầu một tiếng còn đâu
Chân trời tim tím nghẹn sầu trong tôi
TỎ TƯỜNG...!!! Thân yêu mà tím hư vô Là màu chung thủy..ngây ngô ở đời Chân trời màu tím chơi vơi Đâu là khó hiểu...người ơi tỏ tường...!!! Cuộc đời dâu bể lẽ thường Trần gian bể khổ...ta người vương mang Luân hồi phải kiếp...lỡ làng Đâu nào biết trước...dỡ dang thế này...??? Lỡ vương cuộc tình đọa đày Thôi đành trả hết...nợ này cho xong Tình tôi người có trong mong? Nên tôi cứ phải...một lòng sầu đau.... Mong rằng số kiếp qua mau Nợ vay ân trả....đắng cay kiếp này... Dẫu rằng tôi phải nhọc nhằn... Cũng xin cầu chúc....đó đây vui cười... Chân Trời Tím. Cám ơn JJ ghé nhà chị Tím nhé....Vui nhé em...
Trích đoạn: James Jee
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Một thời dễ nhớ sao quên
Những trang lưu bút ghi bên sân trường
Tình đầu còn vấn còn vương
Làm sao quên được người thương năm nào
Một thời vui vẻ bên nhau
Trắng trong một thưở vàng thau biết gì
Qua rồi nhưng phút cuồng si
Để lại hiện tại người đi có về?
Xa rồi khoảng lặng đê mê
Dù sầu chất chứa vỗ về từng đêm
Sao quên được tiếng êm đềm
Ngày xưa xa quá bên thềm tương lai
Ước gì chẳng có chia tay
Mùa hè không đến chẳng phai tình đầu
Dù rằng đặt dấu chấm câu
Nhưng còn muốn viết cho sầu vơi đi
Chàng Thơ mến:
Dạ, đôi dòng Thu xin ghé thăm James vẫn khỏe và Thu xin được gởi lời cảm ơn tới chàng thơ đêm qua đã dừng chân ghé thăm nhà và đã mến tặng cho Thu một bài thơ hay, Thu nghe thật hân hạnh và cảm kích nhiều, khi biết chàng thơ vẫn còn nhớ và nghĩ tới người bạn thơ này, vạn lời Thu xin mến chúc bình an và tốt đẹp tới Chàng Thơ trong cuộc sống hôm nay và mãi mãi về sau, mến chúc James một ngày mới vui tươi và dễ thương nơi quê Mẹ, mong chàng thơ bảo trọng, thêm lần nữa, Thu xin cảm kích nhiều :)
Thân ái
NuocMatMuaThu
______________________________________
MẶT NẠ
Ta là ai? Khi đã mang lên chính mặt ta.... một chiếc mặt nạ. Vui cười, buồn đau, tiếc nhớ,... có ai hiểu cho ta? Vì họ chỉ nhìn ta qua một chiếc mặt nạ.
Ta chẳng là ai? Cũng chẳng biết là ai Khi dòng đời luôn luôn là ngang trái Chiếc mặt nạ che giấu nên ta phải Giả bộ với đời với cả những niềm đau Phía bên trong chiếc mặt nạ tuôn trào Những dòng lệ ai đâu nào có hiểu Thôi thì thế mình mang nên đành chịu Cứ vui buồn thiu thỉu một mình thôi Ai biết được đơn chiếc hay có đôi Ai thấu được nỗi bồi hồi sau đó Hay giận dữ, dịu hiền và cau có Ai biết được mình? Mặt nạ đã che đi Có lắm lúc ta muốn có một khi Một chíu xíu cởi đi chiếc mặt nạ Cho ta sống là ta là trong tất cả Nhưng hỡi trời! Đã có được đâu...
TỎ TƯỜNG...!!!
Thân yêu mà tím hư vô
Là màu chung thủy..ngây ngô ở đời
Chân trời màu tím chơi vơi
Đâu là khó hiểu...người ơi tỏ tường...!!!
Cuộc đời dâu bể lẽ thường
Trần gian bể khổ...ta người vương mang
Luân hồi phải kiếp...lỡ làng
Đâu nào biết trước...dỡ dang thế này...???
Lỡ vương cuộc tình đọa đày
Thôi đành trả hết...nợ này cho xong
Tình tôi người có trong mong?
Nên tôi cứ phải...một lòng sầu đau....
Mong rằng số kiếp qua mau
Nợ vay ân trả....đắng cay kiếp này...
Dẫu rằng tôi phải nhọc nhằn...
Cũng xin cầu chúc....đó đây vui cười...
MÀU TÍM Nếu ai hỏi màu gì màu chung thủy? Xin trả lời màu tím sẽ thủy chung Màu của trời chiều màu của nhớ nhung Màu sẽ lạnh đêm bão bùng băng giá Và cuộc đời đâu cho ta tất cả Nên cửa hoài sa ngã giữa cuộc chơi Trong biển tình thấp thoáng chút đầy vơi Cho màu tím cứ u hoài nơi đó Ai biết được những gì mình đang có Khi mất đi lại vò võ nhớ về Để đêm buồn màu tím vẫn đê mê Mãi cuốn hút dù khen chê vẫn mặc Cứ thế đấy muôn đời luôn thắc mắc Màu tím buồn? Mặc cả với suy tư Và trong tim của Tím đó hình như Vẫn dĩ vãng vẫn nhớ thương từ đấy
SẦU THU
Thu về mất dấu biết làm sao?
Lòng ta sao mãi cứ cồn cào
Sầu trong mắt lệ mờ sân vắng
Còn lại được gì chút nao nao Thu về nên ta thấy xót xa Mất dấu chim bay ánh trăng tà Bàng bạc lá vàng bay trong gió Tự cửa âm thầm viết lời ca Thu về để lại phút hoang mang Cảnh thêm cô vắng chút hoang tàn Lòng ta như lá rơi chiều muộn Mang khối tình sầu muốn đi hoang Thu về thu để lại niềm đau Xót xa ai biết lệ tuôn trào Sầu dâng lên mắt niềm tâm sự Ai thấu lòng này nhớ biết bao
NẾU CÓ THỂ Vài dòng tản mạn cùng Hoài Tình
Nếu có thể mọi người đầu hiểu thấu Thì chẳng có đâu chuyện dở khó dở cười Nếu chuyện rõ ràng hiển thị mười mươi Thì đâu có những nụ cười héo hắt Nếu có thể thì tình yêu đâu tắt Nó cháy lên để gieo rắc nỗi đau Rồi lụi tàn ngày tháng cũng qua mau Chỉ có ta lệ trào theo tiếc nuối Nếu có thể bên nhau lần sau cuối Thì lệ buồn chẳng có buổi tan thương Bước đăng trình cũng sẽ chẳng vấn vương Vì ta có con đường cho ta đó Nếu có thể cho mọi người cùng rõ Sẽ chẳng u hoài giấu giếm lo âu Khoác chi lên chiếc áo của đời sầu Mang chiếc mặt nạ ai thấu cho tình cảnh
HÌNH NHƯ Đời dâu bể nên mỗi người mỗi cảnh Sóng vỗ về một mảnh cuối mùa đông Trăng còn treo chênh chếch bóng má hồng Sao cô quạnh vắng tiếng lòng thổn thức Đành phó thác cho cuộc đời rất mực Chí tang bồng bất lực kể từ đây Còn chút mơ chút mộng chút sum vầy Cũng vụt mất trời mây người đôi ngả Ôi mảnh đời hiến dâng tôi từng đã Sao quá dại khờ nhớ nhớ quên quên Và thời gian vụt như một mũi tên Xuyên qua tất cả trên con tim đỏ Cúi xuống nhặt lại từng dòng lệ nhỏ Để đem về bỏ vào chút tương tư Canh vắng đêm thâu nhấm pháp từ từ Ai thấu được hình như... là mình khóc?
NHỚ EM Lạc dấu chân trời lạc bước em Tình thơ anh viết đã cũ mèm Còn đâu ngày cũ chân trời thắm Nay đã xa rồi tôi với em Người đi tôi bước cửa cài then Khắc dấu yêu đương tháng năm chèn Còn trong kí ức bao đè nén Dĩ vãng tan tành chẳng hờn ghen Em dấu yêu ơi dấu yêu ơi Yêu em yêu lắm thoáng xa vời Để lại tình côi anh cô lẻ Vụt cánh chim trời thấy chơi vơi Còn lại mình tôi với nỗi sầu Mất dấu em rồi biết tìm đâu Để cho thương nhớ mờ kỷ niệm Xóa ánh trăng tà khuất đêm thâu
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: