CẢM XÚC & CẢM TÁC
VUI THU TRỞ LẠI
Thu về đây đẹp lắm thay
Thu về lại thấy ngất-ngây trong lòng
Thu về ta hết chờ mong
Như người tình đến... thỏa mong một người
Thu về có kẻ vui cười
Hoa tàn kết trái...hết đời dở-dang
Thu về lá phải lang-thang
Vàng rơi phủ đất mênh-mang mỗi ngày
Vòng quanh nơi chốn trần-ai
Thu đi, Thu lại chẳng ngoài tầm xa
Đợi Thu đâu chỉ mình ta
Thu mà đi nữa thì ta vẫn chờ
Nào đâu ta có dại khờ
Đợi Thu ta đợi chỉ chờ một năm
Dẫu rằng Đông đến lạnh căm
Xuân tươi, Hạ nóng...vẫn mong Thu về.
Rdinh
THU VỀ CÓ PHẢI KHÔNG
Thu về có phải không?
Biết bao lần mong ngóng
Thu về trong giấc mộng
Tiết thu trời xanh trong
Thu về có phải không?
Trên trần đời còn trống
Tâm hồn ta còn rỗng
Đợi mùa thu xanh trong
Thu về có phải không?
Thu đã vui trở lại
Hay là ta mãi mãi
Cứ vậy say và say
Thu về có đắng cay
Nhưng ngày xưa thu đến
Thôi đừng lên thu nhé
Để nhớ hoài khẽ thôi
NGƯỜI CÔ ĐƠN Người cô đơn hay thế giới cô đơn Vũ trụ cứ thế lớn hơn trời đất Ta nhỏ bé và đang say ngây ngất Chất men tình đắng chát cả con tim Người cô đơn nên người vẫn kiếm tìm Như mò kim nơi trần đời dâu bể Ta cứ thế và ta còn ngạo nghễ Ai nào ngờ để lại vết đau thương Người cô đơn trên những bước đường trường Ta hiu quạnh vấn vương tình thuở nhỏ Người có biết cho tháng ngày vàng võ Ta hiểu đời sáng tỏ vết chân đi Người cô đơn cô đơn lắm những khi Trăng vành vạnh khuyết tròn chi cho lắm Ôi canh thâu khuya rồi ta còn ngắm Ngắm trăng tròn ngẫm thế sự cô đơn
NGƯỜI CÔ ĐƠN Người cô đơn hay thế giới cô đơn Vũ trụ cứ thế lớn hơn trời đất Ta nhỏ bé và đang say ngây ngất Chất men tình đắng chát cả con tim Người cô đơn nên người vẫn kiếm tìm Như mò kim nơi trần đời dâu bể Ta cứ thế và ta còn ngạo nghễ Ai nào ngờ để lại vết đau thương Người cô đơn trên những bước đường trường Ta hiu quạnh vấn vương tình thuở nhỏ Người có biết cho tháng ngày vàng võ Ta hiểu đời sáng tỏ vết chân đi Người cô đơn cô đơn lắm những khi Trăng vành vạnh khuyết tròn chi cho lắm Ôi canh thâu khuya rồi ta còn ngắm Ngắm trăng tròn ngẫm thế sự cô đơn
ẢO GIÁC
Họa lại bài thơ của Hoàng Xuân bằng thể lục bát
Tên anh em viết trời xanh Nơi bình yên ấy mong manh bao điều Sợ mây kéo đến mỗi chiều Cuốn anh đi mấy tiu đìu ngày mai Bóng anh em thả sông dài Sợ dòng sông cuốn nhạt phai tình đầu Mong mưa gột bớt nỗi sầu Đau thương xóa hết tình đầu mùa thu Giấu anh rừng vắng âm u Lặng thinh êm ấm lời ru rừng già Đêm về chẳng có ai qua Sương dày che phủ tình ta suốt đời Ngày qua năm tháng rụng rơi Trời xanh sông bạc chơi vơi nỗi buồn Chìm sâu giấc ngủ lệ tuôn Ngỡ anh về đến cửa buồng của em
TÌNH VÀ TRĂNG Trăng tà chênh chếch gần xa Ai sầu trăng đó mình ta u buồn Ngẫm đời mà suối lệ tuôn Như trăng tròn khuyết mà buông cung đàn Chuyện đời hai chữ ngỡ ngàng Tình duyên đôi đứa lỡ làng thuyền quyên Tình đời sao lắm truân chuyên Tay chèo lạc sóng bến thuyền nơi nao Làm sao ai biết làm sao Nhìn trời nhìn nước mây cao chín tầng Thoáng trông phút chốc xa gần Nhưng mà vẫn đứng ngoài sân thế mà Đêm về ấp ủ tình ca Vỡ đôi hai ngả tình ta không còn Khuyết rồi trăng lại sẽ tròn Tình không còn nữa gót son nơi nào
THU CÔ LIÊU Chiều thu se sắt nỗi cô liêu Buồn trong kí ức ôi mỗi chiều Lá vàng rơi rụng hồn hiu quạnh Nghe chống dương trần chút tịch liêu Cô đơn lạnh giá bóng trăng xiêu Có ước mơ chi hãy ước nhiều Bóng ngiêng nghiêng đổ chiều non nước Chiều nằng buồn tênh biết bao điều Thì thế đành thôi chút ngóng trông Thấy ai se sắt tái tê lòng Gửi trong đêm vắng niềm nhung nhớ Bóng một người thôi mãi nhớ mong Ai đi mất dấu chân trời cũ Để lại nụ cười chút sầu thu Bao nhiêu tình nhỏ đem chôn hết Gởi lại người xưa phút ngục tù
MỘT ĐIỀU ƯỚC Một điều ước anh mong cả cuộc đời Được lo lắng không xa rời nửa bước Một lần thôi mà anh hằng ao ước Được yêu hoài người hỡi dấu yêu ơi Cuộc tình ta dẫu còn quá xa vời Anh vẫn đợi muôn đời anh vẫn đợi Vài dòng thôi lời anh đây nhắn gởi Cả cuộc đời này mãi thuộc về em Em không anh khao khát anh thèm Được ở bên em vô vàn hạnh phúc Dù anh biết trên dòng đời đông đúc Vẫn nhiều người chen chúc đợi yêu em Nhưng anh mong em vẫn mãi là em Cho dù em không chọn anh đi nữa Suốt đời này tình anh còn chất chứa Nửa cuộc đời còn gọi mãi tên em
HỒNG VÀNG SAO KHÓ KIẾM Hôm nay em sinh nhật Anh rất lấy làm vui Hoa hồng tặng em thôi Chẳng biểu lời tình ý Cả ngày anh suy nghĩ Và đôn đáo kiếm tìm Hai mươi bông hồng vàng Kèm theo ba bông đỏ Nhưng trời ơi có rõ Cả ngày kiếm không xong Hai mươi bông hồng vàng Thế gian sao biệt tích Đành giỏ hoa tĩnh mịch Hồng phấn với đỏ thôi Mong em hiểu lòng anh Không tròn câu hứa hẹn
THU MẤT EM Lạc mất nhau rồi có phải không? Từ mùa thu cuối đến mùa đông Cho tim héo úa buồn thêm chán Mưa phủ mây mù em biết không? Xác xơ lá rụng nỗi sầu đông Bao mùa thu cũ tái tê lòng Ân tình rơi rụng chiều mưa gió Cuốn hết đi rồi ta rỗng không Thu đến rồi đi thu biết không? Mấy mùa thu chết ở trong lòng Phố quen vẫn thế người xưa vắng Mất dấu chim bay quạnh cô phòng Ngập ngừng dấn bước buổi trời đông Cỏ úa tàn phai mộng phấn hồng Nghe hồn buốt lạnh chiều hoang vắng Tuổi già đã đến ai biết không?
MẶC KỆ Họa thơ Hoàng Xuân
Ngày mai ta sẽ trở về Phai mờ đâu được đam mê ảnh hình Với người, bé nhỏ làm thinh Níu đâu có được đành nhìn người đi Dòng đời lặng lẽ mỗi khi Nặng lòng qua ánh mắt đi cuối đời Thu về xếp lại buồn vơi Gởi theo ngọn gió xa vời về đâu Muốn quên tất cả u sầu Vội vàng chớm nở tình đầu xa nhau Niềm đau - tuổi trẻ - niềm đau Ta âm thầm bước mà sao ngút ngàn Biết rằng tình đã sang trang Nhưng ta vẫn nhớ hai hàng lệ rơi An bày số phận chiều rơi Thì thôi mặc kệ chơi vơi biển tình
quote:
TÌNH VÀ TRĂNG Trăng tà chênh chếch gần xa Ai sầu trăng đó mình ta u buồn Ngẫm đời mà suối lệ tuôn Như trăng tròn khuyết mà buông cung đàn Chuyện đời hai chữ ngỡ ngàng Tình duyên đôi đứa lỡ làng thuyền quyên Tình đời sao lắm truân chuyên Tay chèo lạc sóng bến thuyền nơi nao Làm sao ai biết làm sao Nhìn trời nhìn nước mây cao chín tầng Thoáng trông phút chốc xa gần Nhưng mà vẫn đứng ngoài sân thế mà Đêm về ấp ủ tình ca Vỡ đôi hai ngả tình ta không còn Khuyết rồi trăng lại sẽ tròn Tình không còn nữa gót son nơi nào James Jee

TÌNH KHUYẾT Trăng khuyết rồi sẽ lại tròn Còn tình người khuyết có tròn được đâu Nghĩ chi thêm nhuốm muộn sầu Tình ta chỉ thế nhịp cầu gãy đôi Giờ đây chỉ có mình tôi Ngắm trăng thu vịnh bồi hồi nhớ ai Mối tình ngỡ sẽ không phai Thời gian sẽ đợi cùng ai phỉ nguyền Lời thề câu hứa thuyền quyên Đây đâu còn nữa chiếc thuyền vỡ tan Khóc cho tình muộn bẽ bàng Em về xa xứ cung đàn đứt dây Trăng ơi trăng có về đây Trăng tròn trăng khuyết vơi đầy tình thương Sao người khuyết mãi vấn vương Để ta sống với đoạn trường yêu em
NGÀN NĂM YÊU MÃI SAO EM? Tôi buồn tôi bỏ đi rong Lang thang mưa ướt lệ đong tháng ngày Ân tình còn mãi không phai Sao người quên hết đắm say qua rồi Giờ đây chỉ một mình tôi Người đã xa khuất nổi trôi theo đời Còn đâu câu hát gọi mời Ngàn năm yêu mãi những lời thủy chung Em đi xóa hết mông lung Dối gian câu nói không trung bạc màu Tình sao một mối tình đau Theo em tình chết lệ trào trong tim Em ơi mò bể tìm kim Tìm rồi kim sẽ đâm tim máu trào Làm sao để có được nhau Ngàn đời anh hỏi mà sao chẳng màng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2008 11:47:58 bởi James Jee >
XIN EM MỘT LẦN CUỐI Em bảo anh cho em thời gian nhé Anh khẽ buồn, ừ anh đợi em yêu Nhưng mới đây trong một buổi cuối chiều Em đành đoạn dối lừa tình yêu đó Rồi em nói em còn nhiều chỗ khó Xử sao đây để cho thỏa tấm lòng Tình em đó anh cứ mãi anh đong Anh vẫn yêu dù trong lòng cay đắng Từng đêm trắng anh thức từng đêm trắng Khói thuốc vàng quặn thắt nỗi đau anh Tình trong xanh tình còn mãi trong xanh Sao em nỡ em nỡ đành chôn giấu Xin em đến một lần thôi tình dẫu Đã xa lìa tầm với dấu yêu ơi Tình hai ta xa tít chốn mù khơi Xin lần cuối gọi tên người yêu dấu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2008 12:10:37 bởi James Jee >
TÌNH KHUYẾT
Trăng khuyết rồi sẽ lại tròn
Còn tình người khuyết có tròn được đâu
Nghĩ chi thêm nhuốm muộn sầu
Tình ta chỉ thế nhịp cầu gãy đôi
Giờ đây chỉ có mình tôi
Ngắm trăng thu vịnh bồi hồi nhớ ai
Mối tình ngỡ sẽ không phai
Thời gian sẽ đợi cùng ai phỉ nguyền
Lời thề câu hứa thuyền quyên
Đây đâu còn nữa chiếc thuyền vỡ tan
Khóc cho tình muộn bẽ bàng
Em về xa xứ cung đàn đứt dây
Trăng ơi trăng có về đây
Trăng tròn trăng khuyết vơi đầy tình thương
Sao người khuyết mãi vấn vương
Để ta sống với đoạn trường yêu em
James Jee
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2008 12:30:48 bởi Rdinh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: