Đất riêng
Tần Anh 09.03.2006 22:29:17 (permalink)

Hôm nay lại là một ngày bận rộn. Không thấy cô nhắn tin trả lời. Quay cuồng trong công việc, cũng chằng có thời gian để gọi điên cho cô dù rất nóng ruột. Chiều muộn mới thấy cô nhắn tin. Đau. Sao cô cứ chìm đắm vào những thứ đó mãi thế. Cô mong mỏi điều gì nơi tôi, một sự cảm thông chia sẻ chăng. Một kẻ như tôi đâu có tư cách gì để làm điều đó, khi mà chính bản thân tôi tôi còn chẳng cần đến, thì sao lo nổi cho người khác. Cô tin tưởng vào tôi làm chi. Đừng làm thế, vì tôi chẳng tốt đẹp như cô tưởng đâu. Sao cô cứ mong chờ vào một cái nick ảo mà không hiểu rằng, khi cô khóc, người đó mới là người lau nước mắt cho cô, khi cô lạnh, người đó mới là người ủ ấm cho cô

Cố gắng lên cô yêu. Qua ngày mới, mặt trời lại mọc, hãy để những điều không tốt lại ngày hôm qua. Hãy tin rằng, dù sao thì mặt trời vẫn mọc.

(Xin đừng trả lời vô đây - Cảm ơn)
#1
    Tần Anh 13.03.2006 21:32:17 (permalink)
    Hôm nay nhận được thư của cô, nét chữ mỏng mảnh dễ thương. Nhắn tin từ sáng nhưng không thấy trả lời. Có chút phiền muộn.

    Cuộc sống trống trải vô vị hình như đang dần trở lại. Trời lại bắt đầu lạnh, chỉ muốn trùm chăn ngủ, ngủ mãi và không tỉnh dậy. Cô hỏi tôi vì sao ư, chẳng vì sao cả, chỉ đơn giản cảm thấy việc tồn tại trong cái thế giới này quá mệt mỏi, và lười không muốn sống. Lúc cô giận, hình như tôi cảm thấy vui vui, vì cảm giác rằng trên đời này vẫn còn một người cần tới mình.

    Cảm tình pha lê mong manh. Hình như tôi không còn quá quan trong với cô như cô vẫn nói. Sao cô lại bắt tôi phải nhớ tên cô, lo lắng cho cô, giờ đây, cô phủi tôi sang một bên. Biết mà, tôi vẫn biết không ai chịu đựng nổi tôi lâu đâu. Nên tôi đâu có muốn dành tình cảm cho ai, vì biết, cuối cùng mình chỉ là kẻ bỏ đi. Đâu có ai yêu thương tôi, và tôi đã cố gắng không yêu thương thêm bất kỳ ai nữa. Quan tâm chi đến người ta, để rồi, khi người ta không cần mình nữa, lại thấy thêm cô đơn hụt hẫng.

    Sao trái tim mình muôn đời vẫn ngu ngốc đến vậy.
    #2
      Tần Anh 14.03.2006 21:24:44 (permalink)
      Tôi đang điên rồi, tôi đang tính làm gì vậy. Không tôi biết tôi là người không bình thường, nhưng đâu phải theo xu hướng đó. Phải chăng cái tính dễ lây nhiễm của tôi nó đã tiến triển đến mức này. Không biết. Tôi nên làm j đây. Hay kệ xác nó.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2006 21:36:35 bởi kotoko >
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9