HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 17 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 251 bài trong đề mục
thihạnh 11.11.2006 18:12:46 (permalink)
0
Tím Cả Vô Thường

Tôi xin nhé một giây thôi để thở
Van lạy người hãy mở một vòng tay
Môi mấp máy từng câu tôi ú ớ
Hỏi rằng người nào có biết có hay…

Tôi đang sống hay chỉ đang tồn tại ?
Sao nghe tim vọng lại những âm hờ
Tôi đang sống ? Trời ơi … hay mãi mãi
Đeo đẳng hoài một khoảnh khắc, vu vơ…

Là tôi đó, hay chỉ là chiếc lá…?
Khi mùa về uá cả những yêu thương
Là tôi đó, hay ngu ngơ phiến đá…?
Chợt băn khoăn như tím cả vô thường…

thihạnh
thihạnh 13.11.2006 05:20:53 (permalink)
0
Phím Lệ

Em lại đến nơi chúng ta hò hẹn
Chẳng thấy anh (cho bẽn lẽn hương chờ)
Đôi má hồng thơm ngát một trời mơ
Chợt vàng võ từng nét thơ huyền thoại

Mùa thu chết, ngục đầu trong tê tái
Lá ngày xưa đã phai những hẹn hò
Cơn gió nào khờ dại đến ngu ngơ
Hoài vi vút cho đôi bờ lạnh cóng

Em đứng đó… (cõi lòng dâng như sóng)
Vẫn nhủ thầm sẽ thấy bóng anh qua
Anh của em, (em biết) rất thật thà
Chẳng thể hứa, rồi (điêu ngoa) đen trắng

Cơn gió lạnh thấm linh hồn quạnh vắng
Trái tim nồng chợt nhạt đắng vần yêu
Thôi về đi, một lần nhé (chẳng nhiều)
Mà rữa nát cả những điều không thể…

Tuyết nhẹ rơi ngỡ chừng như phím lệ…

thihạnh
thihạnh 14.11.2006 14:55:49 (permalink)
0
Ma Về

Ta về giữa cảnh tro tàn cháy
Bếp lửa quê nhà cũng đổ loang
Em có chờ mong trong héo hắt
Hay đang vui thú mộng thanh nhàn ?

Ta về vai cất nhừ đau tủi
Lửa vẫn bùng thiêu khắp cõi bờ
Nửa gánh mộng lòng cam gác lại
Đâu rồi bếp ấm thuở xa xưa …

Ta về như chứng nhân tiền sử
Sách vở chừng như vật lạ lùng
Em giấu dùm ta dăm mẫu tự
Đâu làm sao đủ góp cơm chung…

Ta về tay trắng hơn màu tóc
Chân bước theo đoàn diễn cố lư
Thảo khấu nhờ may lên tể tướng
Còn tên quan huyện nấu cơm tù…

Ta về đợi mãi trời chưa sáng
Em đốt nhang đèn khấn khứa ai
Có phải tên ta em lẩm bẩm
Trời ơi ta gọi chẳng ai hoài…

NhượcThu


r


Anh Về

Anh về trong hương tro tàn cháy ?
Hay về trong héo hắt phủ vây
Vẫn bàn tay trắng hơn lòng giấy
Dẫu bao năm tháng vẫn miệt mài

Anh về lòng đau như ai cắt ?
Nhớ cảnh tang thương buổi thiếu thời
Đôi bờ từ đó gieo ngăn cách
Nghẹn ngào theo nước mắt ai rơi

Anh về như chứng nhân tiền sử ?
Hay chỉ giản đơn - kẻ qua đường
Xin anh hãy uống dăm ngụm nước
Như uống từng giọt máu Quê Hương

Anh về mây trắng như màu tóc ?
Ngày tháng rong rêu kiếp con người
Vẫn dấu chân đời người lữ khách
Lê la từng bước ngậm ngùi ơi

Anh về trong màn đêm tăm tối ?
Hơi thở lụi tàn khói sương đêm
Và em … như vẫn hoài mong đợi
Dáng anh một sớm… dựa sân thềm

Thi Hạnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2006 15:56:51 bởi Huyền Băng >
thihạnh 15.11.2006 22:48:01 (permalink)
0
Quá Nhiều

Nhật ký xưa lật từng trang khe khẽ
Để đừng khơi một nỗi nhớ xa vời
Giấy trở mình ru lời thơ rất nhẹ
Mây ngại ngùng giọt nắng ngả nghiêng rơi

Bảo đừng nhớ, nhưng nghe hồn trăn trở
Chợt xuyến xao như cái thuở ban đầu
Trăng chênh chếch chờ chia đôi vầng nửa
Có ngậm ngùi cũng lần lữa kiếp sau

Trang giấy trắng đã loang màu nhiều lắm
Nhưng lời thơ vẫn đậm nét ai cười
Chiều hôm ấy lối về nghiêng nghiêng nắng
Gởi ân tình trong ánh mắt lả lơi

Chỉ một thoáng tim bồi hồi giao động
Nhưng nghìn sau ôm ấp mộng ban đầu
Tà giáo trắng của muôn chiều gió lộng
Chợt hiện về trong vô vọng đêm thâu

Nhật ký xưa từng trang em vẫn giữ
Quấn quýt hoài những nét chữ thân yêu
Chuyện đôi lứa tả tơi theo vần vũ
Giữ được dăm nét chữ cũng quá nhiều.

Thi Hạnh




Thơ Bỏ Đi Rồi Ai Nhớ Nhau ..

Như thế mà em bảo đã nhiều
Ít giòng nhật ký chở đìu hiu
Úa vàng trang giấy cong ngoài góc
Là bởi em lười vuốt phẳng phiu

Một ít sầu xưa lạc cuối giòng
Em thừa ít mộng nhốt sầu chung
Vầng trăng hờ hững nhìn thơ khuyết
Một thoáng vàng phai đến lạnh lùng

Một ít ngậm ngùi pha nắng muộn
Ta nhìn như giọt nhỏ rời tim
Dù thu có úa màu hơn nữa
Đâu đủ tàn phai cả cánh chim

Em ghé mộng hờ bên góc nhớ
Ta về bóng xế cõi trầm không
Vài ba cụm chữ còn đang múa
Trời chửa xong mùa đã chớm đông

Ta gác nỗi buồn trên bếp lạnh
Hơ hoài cũng chỉ ấm vài câu
Vài câu vàng cả mùa thương nhớ
Thơ bỏ đi rồi ai nhớ nhau ??

Nhược Thu
Trần Quốc Bảo 16.11.2006 18:52:20 (permalink)
0


Trích đoạn: thihạnh

Tím Cả Vô Thường

Tôi xin nhé một giây thôi để thở
Van lạy người hãy mở một vòng tay
Môi mấp máy từng câu tôi ú ớ
Hỏi rằng người nào có biết có hay…

Tôi đang sống hay chỉ đang tồn tại ?
Sao nghe tim vọng lại những âm hờ
Tôi đang sống ? Trời ơi … hay mãi mãi
Đeo đẳng hoài một khoảnh khắc, vu vơ…

Là tôi đó, hay chỉ là chiếc lá…?
Khi mùa về uá cả những yêu thương
Là tôi đó, hay ngu ngơ phiến đá…?
Chợt băn khoăn như tím cả vô thường…

thihạnh


Không Đề
-Trần Quốc Bảo-

Tử thần ơi, người khoan buông lưỡi hái
Chầm chậm chờ tôi trăn trối vài giây
Hỡi người tình, xin hãy xích gần đây
Cho tôi được hôn đôi tay gầy guộc

Trả lại em Tự Do không gàng buộc
Đừng vì tôi chuốc phiền muộn khổ đau
Cặp mắt này rồi khép chặt sắc màu
Tôi rồi sẽ mãi chìm vào hoang vắng

Xung quanh tôi mọi vật dường yên ắng
Và em chừ buồn héo úa dung nhan
Miền dương thế hay là chốn suối vàng
Tôi vẫn sống trong muộn màng em đó

Trong tích tắt em hãy nhìn thật rõ
Thân xác còm như cọng cỏ chết khô
Tiếc chi em tình theo tôi xuống mồ
Còn năm tháng chớ đợi chờ son sắt

16-11-2006

thihạnh 18.11.2006 18:22:49 (permalink)
0
Sang Sông
 
Sang sông ai đã sang sông
Bên này chiếc lá lòng vòng muốn rơi
Trách tôi em cứ trách tôi
Giờ em sang trước cả người lẫn thơ
 
Phơi mơ ta nắn dây tơ
Nắn dây chưa thẳng tình hờ đã khô
Ta đi săn cuộc đợi chờ
Làm sao vá mộng hải hồ vừa tan
 
Em buồn trách gió thu sang
Gió không gom đủ lá vàng đền nhau
Mong đời mưa nắng thôi đau
Vóc em ngà ngọc , ta sầu mình thôi…
 
NhượcThu
 
 
 
 
Uá Vàng
 
Em nào cất bước sang sông
Chỉ là chiếc lá thay lòng đó thôi
Ngày mai lá sẽ buông lơi
Ngày mai lá sẽ chơi vơi bẽ bàng
 
Hay là lá muốn sang ngang?
Nên vội khoác lấy áo vàng làm duyên
Quên nàng nắng ấm bên hiên
Quên lời son sắt những đêm trăng ngà
 
Cũng là một giấc mơ hoa
Ai người đem cất đậm đà vào rương?
Giật mình, len lén soi gương
Thấy đời như chiếc lá đương… úa vàng.
 
ThiHạnh
Trường Phi Bảo 19.11.2006 16:54:58 (permalink)
0

Trích đoạn: thihạnh

Sang Sông
 
Sang sông ai đã sang sông
Bên này chiếc lá lòng vòng muốn rơi
Trách tôi em cứ trách tôi
Giờ em sang trước cả người lẫn thơ
 
Phơi mơ ta nắn dây tơ
Nắn dây chưa thẳng tình hờ đã khô
Ta đi săn cuộc đợi chờ
Làm sao vá mộng hải hồ vừa tan
 
Em buồn trách gió thu sang
Gió không gom đủ lá vàng đền nhau
Mong đời mưa nắng thôi đau
Vóc em ngà ngọc , ta sầu mình thôi…
 
NhượcThu
  
 

Thôi Đành
Trường Phi Bảo
 
Thôi đành nhé bạn ban sơ
Tình chung xẻ múi dại khờ chia chung
Lỡ chân chẳng bước theo cùng
Vụng tay mới để đàn chùng phím dây
 
Thôi đành bạn đó tôi đây
Pháo hồng đỏ lối treo đầy đèn hoa
Bên sông đám cuời người ta
Bạn giờ áo gấm, áo hoa thêu hồng
 
Rước dâu về một bến sông
Tôi nhìn theo quá đau lòng bạn ơi!
Nói gì thôi cũng chồng người
Phận tôi nên khóc hay cười vu vơ
 
Thôi đành khâu lại vần thơ
Mà bao năm tháng vẫn ngờ vấn vương
Tôi ôm gối chiếc đêm trường
Bạn ôm gối mộng yêu thương cạnh nàng
 
Tôi đâu có đến muộn màng
Bạn sao nở để lỡ làng trao nhau.
 
19-11-2006
 
 
 
thihạnh 20.11.2006 16:37:34 (permalink)
0
 
 
Tình Khúc Buồn
Nhạc và Lời : Ngô Thụy Miên
Trình Bày: Duy Quang

Em như một nụ hồng cầu mong chẳng lạnh lùng.
Em như một ngày mộng mà ta hằng ngại ngùng,
Sẽ ru ta nghìn nhớ một ngày thoáng mây đưa.
Cuộc tình đã như mơ ...

Em như giọt rượu nồng dìu ta vào cuộc mộng.
Em như vạt lụa đào quyện ta lời thì thào,
Sẽ qua đi ngày tháng tình rồi cũng xa xưa, buồn ...

Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào.
Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời.
Cuộc tình quý giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời,
Nghìn trùng dòng sông có vui.

Ôi ! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài.
Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ.

Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần.
Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm,
Có qua đi ngày tháng trả lại thoáng mây bay buồn ...

Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào.
Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời.
Cuộc tình quý giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời,
Nghìn trùng dòng sông có vui.

Ôi ! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài.
Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ.

Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần.
Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2006 16:39:07 bởi thihạnh >
thihạnh 27.11.2006 20:17:42 (permalink)
0
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2007 03:56:04 bởi thihạnh >
nguyens 28.11.2006 10:30:04 (permalink)
0
Cô hàng xóm

Cô bé ngày xưa chợt ..lớn rồi
Chẳng còn vòi vĩnh , chắng qua chơi
Ngập ngừng môi hé.. chào anh đến
Bối rối mắt vờ.. ngó lá rơi
Mái tóc búp bê ..giờ óng mượt
Bờ vai thon thả chút buông lơi
Bâng khuâng nhớ lại chiều thu ấy
Bờ dậu hôm nào cô tiễn tôi..

Áo trắng sân trường chẳng có tôi
Nắng chiều nhạt bóng gió buông lơi
Bên hàng phượng rũ tàn hoa rụng
Có ánh mắt buồn ngấn lệ rơi
Em dặn khi nao về ghé lại
Anh ừ có phép sẽ sang chơi
Đã mấy thu vàng sai hẹn ước
Cô bé ngày xưa... chợt lớn rồi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2006 12:33:56 bởi nguyens >
thihạnh 01.12.2006 19:28:35 (permalink)
0
Trả Hết

Nếu biết thì đâu ai mắc nợ
Nợ đời nợ nước nợ trầm luân
Đời ta gươm súng vừa thua loạn
Thua cả trăng thề rã xác thân

Nếu biết thì ai cam phận chịu
Chịu sầu chịu đắng chịu gian nguy
Thời gian như vó câu xung trận
Tất cả theo mùa đã bỏ đi

Trả hết cho em ngày mới lớn
Nợ buồn ta gói kín vào thơ
Trùng dương chưa lấp đầy cơn sóng
Ta đã bên trời vỡ ước mơ

Trả hết quê xưa dòng nước cạn
Thân buồn như lá vướng cành xiêu
Tình em không tưới xanh màu lá
Cũng mát đôi dòng quên hắt hiu

Ta nợ nửa đời sông núi gọi
Bây giờ và mãi mãi nghìn sau
Ngày em về lại quê thanh tịnh
Không chắc thu còn lá để đau…

NhượcThu





Đâu Cần

Anh đâu cần trả mùa hạ nắng
Vì nắng sẽ hờn buổi vào thu
Khi gió buốt về ngang ngõ vắng
Làm phai thương nhớ thuở ban đầu

Anh đâu cần trả lời hẹn ước
Khi dấu ân tình đã hắt hiu
Ngày mai có lưu vong từng bước
Cũng còn một chút để mang theo

Anh đâu cần trả bài thơ ấy
Khi đã lạc rồi những thanh âm
Rồi đây có gép vần thơ mới
Cũng chẳng còn ai để thì thầm

Anh đâu cần trả ngày với tháng
Hay trả cho đầy tuổi đời em
Một khi ân tình kia quá vãng
Thì tuổi cho nhiều cũng hom hem.

ThiHạnh
thihạnh 05.12.2006 17:30:57 (permalink)
0
Nhủ Lòng

Nhủ lòng chẳng nhớ nữa đâu
Chẳng thơ chẳng thẩn chẳng sầu vì ai
Dã tràng năm tháng miệt mài
Biển đông se cát cũng hoài công thôi

Nhủ lòng quên nhé người ơi
Sao tim vẫn cứ bồi hồi chờ trông
Nắng xuân ươm má em hồng
Nhưng trong vạt nắng mênh mông nỗi buồn

Nhủ lòng thôi nhé cô đơn
Về đây làm bạn keo sơn tháng ngày
Trăm năm ôm ấp tình này
Người đem hờ hững trao tay vội vàng

Nhủ lòng một kiếp đa đoan
Nên thơ cũng chỉ bàng hoàng xót xa

ThiHạnh

 
 
 
 
Nhớ Em
Trăng Cũng Quên Rằm

Sao em lại nhớ người xưa
Để ta nhốt gió thôi đùa tóc bay
Lỡ buồn em vỡ trên tay
Sầu ta chưa hái đã đầy nhớ nhung

Sao em lại nhớ người dưng
Để ta bảo nắng thôi đừng ngóng trông
Má hồng em ửng chờ mong
Nắng hồng ta nhốt vì không người chờ…

Sao em lại nhớ người mơ
Cho trăng thả mộng thập thò mái hiên
Hỏi trăng có biết ưu phiền
Theo ta lẽo đẽo khắp miền gian nan …

Cõi xa thơ nhả tơ tằm
Cõi gần trăng cũng quên rằm - nhớ em…

NhượcThu

thihạnh 11.12.2006 17:04:32 (permalink)
0
Ví Dụ

Ví dụ cõi đời như bóng nắng
Sáng hồng chiều úa đổi thay mau
Tình như giọt rượu chưa ai nếm
Em có nghe buồn khi vắng nhau ?

Ví dụ cõi đời như phím nhạc
Tay ngà lướt nhẹ thoa/ng cung tơ
Thời gian như súng vừa lên đạn
Có nát không em những đợi chờ ?

Ví dụ mai này hoa nhụy rữa
Men đời phai nhạt nét kiêu sa
Còn chăng đâu đó mùi hương nhạt
Em tiếc gì chăng tuổi ngọc ngà ?

Ví dụ chỉ là ví dụ thôi
Môi hồng mai mốt bạc như vôi
Tóc xanh lỡ ngã màu mây xám
Em có còn nguyên những nụ cười ?

Ví dụ chỉ là ví dụ nghe
Đời như cơm chín lẫn cơm khê
Dù em có vạn lần như thế
Thơ vẫn là thơ vẹn ước thề

NhượcThu





Ừ, Ví Dụ ... !

Ừ, ví dụ như ngày mai mình sẽ
Bước chung đường, chung ngả rẽ về đi
Ừ, ví dụ như người dưng … hai kẻ
Chợt trăm năm duyên se kết (diệu kỳ)

Ừ, ví dụ như trời đang hanh nắng
Bỗng mưa rào cho ngõ vắng xôn xao
Chiếc ô nhỏ chẳng đủ che hai bóng
Nên bâng khuâng bong bóng nước thì thào

Ừ, ví dụ như mùa thu thưa lá
Bởi cánh vàng vội vã đón chân nhau
Nước róc rách mân mê từng phiến đá
Để mùa sau thương nhớ quá mùa đầu

Ừ, ví dụ như ngày đông trống trải
Tuyết giăng giăng thêm tê tái đường về
Ừ, ví dụ như tình ta vụng dại
Biết lấy gì để vá lại nhiêu khê…

Ừ, ví dụ…(giá như đừng ví dụ)
Thì vần thơ đâu ấp ủ dạt dào
Ừ, ví dụ…(giá như mình đang ngủ)
Thì cuộc đời chỉ là giấc chiêm bao…

thihạnh
thihạnh 29.12.2006 03:14:51 (permalink)
0
Hoang Đường
 
Thôi anh nhé đừng buông lời hò hẹn
Bởi tình ta đã lạc bến huy hoàng
Có tìm về trong những giấc mơ hoang
Cũng rã nát cõi thiên đàng mộng mị
 
Ta biết lắm hồn thơ người thi sĩ
Lúc dâng cao muôn ý vị ngọt ngào
Lúc tủi hờn canh cánh giữa đêm thâu
Lúc tha thiết, lúc chìm sâu ảo mộng
 
Như ta đã một thời nuôi hy vọng
Rất tuyệt vời như men nóng vần thơ
Rồi men kia tan biến giữa bụi mờ
Ta nghiệt ngã nơi bến bờ hư, thực
 
Thôi anh nhé, đã cùng sâu đáy vực
Dẫu lòng mình vẫn rất mực yêu thương
Chẳng là thơ nên chết giữa hoang đường
Chẳng là nhạc nên vô thường vời vợi
 
Và anh nhé, hãy đi đi, đừng đợi …!
 
thihạnh
 
 
 
Bến Cạn
 
Nếu đã thế ngày mai ta sẽ chẳng
Dám mộng làm thi sĩ của riêng ai
Vì bỗng ngại vầng trăng sầu lẻ đợi
Dõi tin nhau qua vạn nẻo đường dài

Nếu đã thế ngày xưa ta cũng chẳng
Dám nhận làm tên lính trấn biên cương
Đang hò hẹn , bút nghiên ngày tháng cũ
Bỏ sân trường với vạn nỗi tơ vương

Nếu đã thế này em người xứ lạ
Ước mơ gì khi nhớ bóng quê xưa
Trời đất rộng mà mây vần vũ tủi
Chắng thiết bay xa tuy gió dư thừa …

Nếu đã thế người em miền xứ lạnh
Đôi ba vần ghép chuyện núi sông đau
Rồi khi biết tình tàn nơi bến cạn
Chúc em tròn đếm nốt những hư hao …

Em ở lại ta về như chửa gặp …

NhượcThu

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2006 08:51:21 bởi Viet duong nhan >
Trường Phi Bảo 29.12.2006 20:08:41 (permalink)
0

Trích đoạn: thihạnh


Bến Cạn
 
Nếu đã thế ngày mai ta sẽ chẳng
Dám mộng làm thi sĩ của riêng ai
Vì bỗng ngại vầng trăng sầu lẻ đợi
Dõi tin nhau qua vạn nẻo đường dài

Nếu đã thế ngày xưa ta cũng chẳng
Dám nhận làm tên lính trấn biên cương
Đang hò hẹn , bút nghiên ngày tháng cũ
Bỏ sân trường với vạn nỗi tơ vương

Nếu đã thế này em người xứ lạ
Ước mơ gì khi nhớ bóng quê xưa
Trời đất rộng mà mây vần vũ tủi
Chắng thiết bay xa tuy gió dư thừa …

Nếu đã thế người em miền xứ lạnh
Đôi ba vần ghép chuyện núi sông đau
Rồi khi biết tình tàn nơi bến cạn
Chúc em tròn đếm nốt những hư hao …

Em ở lại ta về như chửa gặp …

NhượcThu


R

Hỡi Thi Nhân...!
-Trường Phi Bảo-
 
Hỡi thi nhân, buông chi lời cay nghiệt!
Rót vào lòng những khúc chiết riêng tôi
Tình xưa đã như mộng chẳng đổi dời,
Mong gì nữa được thêm lần tái hợp.
 
Ngày theo chồng, tôi bỏ trường, bỏ lớp,
Người hận đời mới giũ áo thư sinh.
Bước lên đàng theo tiếng gọi đăng trình
Còn ẳm ủ trong nhau tình thương nhớ.
 
Hỡi thi nhân, đừng gieo thêm nức nở,
Tơ lòng tôi trăm mối thảy đều rung
Người tủi hờn, tôi đau đớn tột cùng,
Vầng trăng lạnh, phím đàn chùng lỗi nhịp.
 
Hỡi thi nhân, khói lửa tàn giấc điệp.
Sao người đi nào nối tiếp bước về
Tôi lỡ phận đứng, ngồi bến sông mê,
Tàu đã đắm bao hẹn thề đã tận.
 
Thi nhân hỡi,chớ buông lời oán giận!
Như chưa từng nói chẳng nhận nhìn nhau
Mình quen biết từ trong muôn kiếp nào
Giờ lạc lối nhẽ nào ta quên lãng!
 
Tháng chạp rồi, mùa đông cũng đi ngang
 
29-12-2006
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 17 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 251 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9