HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 17 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 251 bài trong đề mục
thihạnh 04.01.2007 17:31:22 (permalink)
0








 


Bắt Đền Ai ?
 
Bắt đền một thuở mình yêu
Để giờ tim có thật nhiều nhớ thương
Bắt đền một thuở chung đường
Để giờ đối bóng trăng suông, thở dài
 
Bàn tay không nắm bàn tay
Bờ môi đó với môi này cách xa
Bắt đền một chuyến xe qua
Sau lưng gió cát, phong ba ngập trời
 
Bắt đền, biết cũng vậy thôi
Đã là... khác họ, đã rồi... người dưng
Có khi ra phố, ngập ngừng
Gặp nhau thoáng chốc, mắt rưng rưng buồn
 
Vì trên lối rẽ tâm hồn
Anh còn vương vấn, em còn xuyến xao
Dẫu gì cũng đã yêu nhau
Vờ như... chẳng biết, hỏi sao cho đành?
 
Bắt đền em, bắt đền anh
(tại ai bẽ gãy một nhành tóc tơ?)
Đi trên năm tháng hững hờ
Nhớ xưa về lại, bơ vơ gọi... mình
 
Trần Tường Vi
 
 
 
 
Ai Bắt Đền ?
 
Bắt đền, em bắt đền tôi
Trời yêu một thoáng bên người thuở xưa
Dặm về tí tách hạt mưa
Nhẹ vương tóc rối để bờ mi say
 
Bàn tay chưa nắm bàn tay
Mà nghe thương nhớ dâng đầy mạch tim
Mắt tình em chớp lim dim
(Giận ta khờ quá chẳng nhìn thật lâu)
 
Chẳng nhờ thoang thoáng hạt ngâu
Hôn em từng nụ thật sâu thật nồng
(Để ngày sau có theo chồng
Em còn giữ chút tình hồng ta trao)
 
Bây giờ em bắt đền nhau
Tìm đâu cái thuở ngày nào đây em
Tìm đâu xao xuyến nguồn tim
Tìm đâu môi mắt trộm nhìn (mà say)
 
Đời ta tay lấm bàn tay
Đâu còn những trái mộng đầy yêu thương
Nếu còn một chút tơ vương
Ngàn sau hứa sẽ trăm trường đền em
 
Thi Hạnh
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2007 17:52:55 bởi thihạnh >
thihạnh 05.01.2007 03:53:19 (permalink)
0
Giờ Mình Lớn...

Ừ, có lẽ đã qua rồi ngày ấy
Thuở hồn nhiên và chưa thấy Thu buồn
Như... đưa tiễn bên cầu, ai đứng lại
Mắt xa vời, thấp thoáng bóng hoàng hôn

Giờ mình lớn để trầm tư nỗi nhớ
Nhớ người ta, người ta có nhớ mình?
Câu hỏi nhỏ nhưng làm sao bày tỏ
Gặp mỗi lần, thêm lần nữa... lặng thinh

Mưa Thu lạnh, lá vàng hơn một chút
Mai lìa cành, lá có khóc biệt ly
Tình mới chớm sẽ là trang hạnh phúc
Hay cơ cầu, tình sẽ bỏ ra đi

Làm sao biết Thu già hay Thu trẻ
Mà hắt hiu và cứ thế, Thu gầy
Dòng sông chảy trong mơ hồ, lặng lẽ
Mang tháng ngày vùn vụt lướt qua đây

Thì mình lớn để... ngang vai người ấy
Khi sánh đôi sẽ chẳng thấy... gập ghềnh
Lúc bất chợt cả hai cùng... ngần ngại
Bàn tay này, tay đó rất... gần bên

Ừ, có lẽ nhỏ bạn thân sẽ biết
(Giấu được đâu tim tha thiết đợi chờ)
Ai chẳng có đoạn đường mơ diễm tuyệt
Khi yêu rồi tất cả bỗng thành... thơ

Trần Tường Vi



Ừ Thì Lớn

Ừ thì lớn (nhưng cũng chưa lớn lắm)
Tóc hãy còn cột túm ở đằng sau
Ừ thì lớn (nhưng hỏi nè, có dám)
Đứng bên anh khi nắng tắt giang đầu ?

Này cô bé chắc tại em đã… nhớ
Đã phải lòng người nào đó, đúng không ?
Nói anh nghe, anh hứa dù cách trở
Cũng giúp em cho sau trước vẹn lòng

Mùa thu đến, em có hay lá chết
Đêm chợt dài, ngày lê lết buồn thiu
Mùa thu đến, nghe gió mây mỏi mệt
Chẳng thiết tha ươm cung sắc yêu kiều

Này cô bé, anh nói rồi đó nhé
Nhớ nhung ai thì khe khẽ bảo anh
(Chừng mai mốt anh theo người … lặng lẽ)
Có hờn anh, cũng đâu nữa dỗ dành…

Thi Hạnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2007 22:30:08 bởi thihạnh >
thihạnh 05.01.2007 03:59:12 (permalink)
0
Mùa Rơi

Anh có thấy chiều hôm nay tuyết phủ
Trắng không gian, và lối cũ ta về
Bước chậm bước đôi chân mềm cô lữ
Mà thấy ngày sao dài đến lê thê

Anh có thấy mảnh hồn trinh tuyết trắng
Sáng long lanh như những cánh ngân hà
Những phím trắng tận cùng nơi xa vắng
Anh lượm về dệt thắm bản tình ca

Những cánh tuyết của thời xa xưa đó
Đã dần tan trong ngắt ngõ linh hồn
Những phím trắng dệt tình ca bé nhỏ
Đã vùng vằng làm vỡ cả càn khôn

Anh có thấy chiều hôm nay … lại tuyết
Cũng như xưa, những hạt quyện chân người
Nhưng trời hỡi (còn đâu màu lưu luyến)
Để ngàn đời thương tiếc một mùa rơi…

Thi Hạnh


Mùa Vẫn Rơi

Anh đã thấy màu buồn trong ánh mắt
Giọt tình hờn tuôn chảy, ngập tim anh
Nghe chua xót hơn những lời em trách
Tại ai đâu mộng thắm đã không thành

Tình là tuyết trắng trong và tinh khiết
(Cũng vội tan theo thời tiết đất trời)
Nhớ hôm đó, ta cúi đầu tiễn biệt
Trái linh hồn trĩu nặng một mùa rơi

Em, nhặt nhạnh làm chi bông tuyết trắng
Cho hoàng hôn ướt lạnh những dấu đời
Đường xa quá, anh làm sao gởi gấm
Vòng tay choàng ấm lại thuở chung đôi

Đừng khóc nhé, khi về trong lặng lẽ
Mình kiếp này dẫu không thể bên nhau
Nhưng tình ấy bện thành duyên cội rễ
Vẫn bây giờ cho đến vạn ngày sau

Anh đã biết hơn một lần, khói thuốc
Vờn quanh đời, thêm giá buốt đôi môi
Địa đàng xưa bàn chân ta trượt mất
Từng mùa rơi, ôi tuyết trắng ngậm ngùi

Trần Tường Vi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2007 22:30:46 bởi thihạnh >
thihạnh 08.01.2007 04:01:16 (permalink)
0
Dễ Thương

Và... mình lại nhớ ai nhiều đến thế
Chắc mùa Thu này riêng để mình buồn
Hạt mưa rớt nơi đầu nguồn cuối bể
Thầm ngỡ là... giọt nước mắt dễ thương

Dễ thương lắm như... ngày đầu vụng dại
Muốn trao lời nhưng lòng ngại... gió nghe
Muốn đặt khẽ bàn tay vào... tay ấy
Cho trăm năm lạc cả lối quay về

Chiều buông xuống trên dòng sông thơ thẩn
Con nước nào quanh quẩn chẳng đành đi
Vẫn biết chứ, nước luân phiên ròng, lớn
Nhưng... hôm nay rồi... giữ lại được gì?

Mùa Thu trước ai để quên chiếc lá
Vùng tâm tư vàng nhuộm cả Thu này
Mình để quên một nhịp tim rất lạ
Ở bên người, sao người nỡ... không hay?

Mình làm thơ chẳng để thành thi sĩ
Chuyện của lòng dành riêng chỉ... người ta
Mỗi một dòng là mênh mang tình ý
Rất đơn sơ mà... nguyên vẹn, thật thà

Mai đi nhé, gởi cho người ở lại
Phút yếu lòng, mình chẳng phải... mình đâu
Nếu có lúc người nghe hồn trống trải
Đọc thơ này và... xin nghĩ đến... nhau...

Trần Tường Vi



Dễ Ghét

Này cô bé nhớ ai thì hãy nói
Đừng giấu lòng để bối rối cuồng dâng
Mùa xuân thắm đang về ngang ngõ lối
Bé có nghe mây với khói thì thầm…

Anh vẫn biết lòng em còn ái ngại
Sợ ân tình… lỡ vụng dại thì… nguy
Anh vẫn biết dù mình không qua lại
Tim vẫn rung… những khúc hát diệu kỳ

Mùa xuân thắm mà lòng anh tê tái
(Nhớ nhung nhiều nhưng cũng ngại người hay)
Làn môi thắm em nung chiều hồm ấy
Anh nâng niu tha thiết biết bao ngày

Chiều vơi nắng lạnh về run vai nhỏ
Em có chờ hay khẽ nhớ về anh?
Và mây nước cợt đùa bên khung cửa
Em có mơ được anh ở… thật gần ?

Dù anh biết em chẳng làm thi sĩ
Để dâng đời những tình ý mê say
Dù anh ước em thầm trong ý nghĩ
Chỉ có anh cho thơ thắm từng ngày

Chợt thấy ghét và giận mình ké né
Giá như chiều hôm ấy ghé qua song
Mình… đôi mắt chạm vào nhau khe khẽ
Anh nhìn em, và ta nói … thật lòng !

Thi Hạnh

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2007 22:31:41 bởi thihạnh >
thihạnh 15.01.2007 17:52:15 (permalink)
0
Nhói Buốt
 
Anh có biết rằng tim em nhói buốt
Khi thấy người ve vuốt những cung thơ
Cung thơ đó (những lời anh trau chuốt)
Chẳng vì em mà dệt nữa bao giờ
 
Như con sóng xô bờ cho nước vỡ
Từng giọt tan bỡ ngỡ đến không ngờ
Như mây xám gục đầu trong nức nớ
Để nhạt nhòa mưa rớt hạt bơ vơ
 
Anh đã đến trao em vần thơ lạ
Bỗng tương tư chợt trắng xóa mộng thường
Em đánh đổi thiên đường, dâng tất cả
Để ngọt ngào nhận lấy mật yêu thương
 
Vần thơ đó anh gieo không đoạn kết
Nên vỡ toang cả dấu vết ân tình
Vần thơ cũ hôm nay anh lại dệt
Dâng một người …(để chết một sinh linh !)
 
thihạnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 01:14:39 bởi thihạnh >
thihạnh 28.01.2007 01:59:59 (permalink)
0
Tóc Ngắn
 
Anh có thấy chiều hôm nay trời nắng
Những hạt hồng lại lóng lánh xuyên tim
Tóc em ngắn như mùa đông rất ngắn
Mới thoáng đây mà óng ánh xuân tình
 
Anh có thấy nắng vàng hong nồng lá
Như pha màu cho sắc má em tươi
Anh có thấy vết hồng trên môi đã
Ngợp xuyến xao như thuở ấy … bồi hồi
 
Mùa nắng đến mang về đây sức nóng
Để ươm nồng đôi chiếc bóng thân quen
Mùa nắng đến mang niềm tin, hy vọng
Để tiếng đêm không nhuốm những ưu phiền
 
Nếu anh thấy thì nhờ anh nhắn giúp
Rằng nắng ơi đừng núp nữa bao giờ
Hãy sưởi ấm những mạch lòng thổn thức
Để cuộc đời chợt chốc biến thành thơ …
 
ThiHạnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2007 22:33:08 bởi thihạnh >
phuongvu_210 28.01.2007 12:40:48 (permalink)
0
xin chào bạn THI HẠNH.
PV vào( xem trộm )thơ thi hạnh thấy hay quá.
chúc TH vui và có nhiều cảm xúc, mong được
thường xuyên đọc những sáng tác của TH.
một tuần mới an vui.
Gửi bạn bài thơ nhỏ sau khi pv đọc MAI MỐT EM VỀ.


MAI MỐT EM VỀ.


Mai mốt em về gom tâm sự
Đong ánh trăng tan rã mặt hồ,
Mai mốt ai nhìn theo...tư lự
Xuôi ngược dòng chiều bóng hư vô.

Mai mốt em về quê nếu thấy
Cánh gió sau vườn tiễn đông xa,
Hoa sao lúc lỉu treo cành tối,
Lấp lánh buồn,vui chuyện quê nhà.

Mai mốt em về quê hương vẫn...
Tên đất tên làng mãi thủy chung.
Biển bao la sóng cho muối mặn,
Đồng đất cằn khô vẫn cay gừng.

Mai mốt em về ai nhắn gọi...?
Quê ơi,đằng đẵng những canh chờ?
Ngồi nối sợi buồn xa vời vợi!
Ai người gieo lời nhớ nên thơ.


phuongvu_210
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2007 08:44:19 bởi phuongvu_210 >
thihạnh 29.01.2007 15:18:01 (permalink)
0
Xin chân thành cám ơn PV đã ghé đọc thơ và còn để lại những lời khen khuyến khích.
Cám ơn luôn bài thơ họa của bạn nghen,
và TH cũng xin đáp lễ 1 bài:

Về Theo Hương Nắng
 
Mai mốt anh về anh nhớ hỏi
Con đường xưa cũ có còn không
Những buổi tan trường khoe áo mới
Còn ai rong ruổi bước chân cùng…?
 
Mai mốt anh về anh nhớ gặp
Mẹ già em đó, một lần thôi
Hãy nhắn cho dùm: nơi xa cách
Tìm trong lau lách mắt nhau cười
 
Mai mốt anh về bên hiên vắng
Nhắn dùm anh nhé mảnh trăng đau
Đừng héo cánh sầu đêm hiu hắt
Đừng vuốt cho cong giấc mơ đầu 
 
Mai mốt anh về anh nhớ gởi
Nỗi niềm em đó, một lần đi
Hãy nhắn ngày mai xuân chói lọi
Về theo hương nắng bước em thì
 
thihạnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2007 22:33:33 bởi thihạnh >
thihạnh 05.02.2007 19:21:18 (permalink)
0
Vì Thương Và Nhớ Cũng Dư Thừa
 
Em đã quên rồi anh của em
Quên câu ân ái rót êm đềm
Quên giấc mộng hờ ta xây đắp
Quên nồng tha thiết thuở mình quen
 
Em đã quên rồi đấy anh yêu
Quên thơ ta vót những ban chiều
Quên đêm trăng sáng bên hè vắng
Quên nốt thăng trầm vọng tiếng yêu
 
Em đã quên rồi những cung thơ
Xưa anh nắn nót khúc mong chờ
Xưa anh ve vuốt từng con chữ
Để kết tơ lòng thắm duyên mơ
 
Nay em quên hết chuyện ngày xưa
Vì thương và nhớ cũng dư thừa
Mực đã lỗ loang từng trang giấy
Thì tiếc làm gì những con thơ
 
ThiHạnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2007 22:33:51 bởi thihạnh >
thihạnh 06.02.2007 22:35:22 (permalink)
0
Xin
 
Xin hương nắng tưới quanh vùng nước mắt
Một lần thôi cho ngây ngất xuân nồng
Xin men ấm rót qua vùng ngõ ngách
Để tâm hồn xa vắng những đêm đông
 
Xuân trước ngõ treo trên cành lơ lửng
Từng cánh hoa giăng những ngón thật hồng
Con bươm bướm như mới vừa chập chững
Lượn quanh vườn hí hửng thật thong dong
 
Từ trăng ấy anh rời xa phố vắng
Xuân trong em chẳng thắm nữa bao giờ
Từ năm ấy anh vời xa thăm thẳm
Tim âu sầu chẳng ấm nữa bài thơ
 
Xin hương nắng một lần thôi nhỏ xuống
Những vạt êm cho tươi luống môi cười
Xin hơi ấm quyện lòng tôi, dẫu muộn
Để xuân này men thắm cuộn nơi nơi 
 
ThiHạnh

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2007 21:29:55 bởi Viet duong nhan >
thihạnh 08.02.2007 01:13:41 (permalink)
0
Chẳng Thể Còn Nhau
 
Mình còn gì để nói nữa không anh?
Khi hai đứa đã trở thành xa lạ
Dẫu trong đêm thâu…
Nghe hồn tàn tạ
Cũng đâu nữa còn…
Đôi bóng ngả vào nhau
 
Mình chỉ còn cao ngất chuỗi thương đau
Từ hai đứa giữa vực sâu gục ngã
Anh ở phương xa…
Giăng buồn trên lá
Em cuối dòng đời…
Nghe tơi tả mạch tim
 
Mình còn gì ngoài đôi tiếng: lặng im
Giữa hạnh phúc lại đi tìm hư ảnh
Cõi anh riêng anh
Cõi em trống vắng
Để đôi cánh lòng
Chợt lạnh ngắt mùa đông
 
Mình muôn đời như những trận cuồng phong
Nên nắng ấm chẳng xuyên lòng có thể
Để em hôm nay…
Một mình dâu bể
Để suốt cuộc đời...
Ta chẳng thể còn nhau
 
ThiHạnh
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2007 21:31:52 bởi Viet duong nhan >
thihạnh 10.02.2007 00:12:56 (permalink)
0

Một Nửa Hồn Xuân
 
Lâu rồi em chẳng làm thơ nữa
Vì người đâu hứa sẽ chờ mong
Vần gieo như khúc ca trầy trụa
Nên đành che dấu tận cung lòng
 
Bên ấy người đang say men nắng
Lạc vào muôn cảnh chốn thiên thai
Người có ngờ không em canh cánh
Tận trong cõi vắng chốn hiên ngoài…
 
Xuân mới mon men bên song cửa
Vuốt ve từng cánh tựa uyên ương
Nắng ấm lung linh hay hoa lửa
Mà nghe cháy nám cả thiên đường…
 
Thơ em chẳng nữa vàng hương nắng
Từ người xa vắng cõi thơ chung
Một nửa hồn xuân nồng men đắng
Mà cả trời thơ hóa điên khùng…
 
Thi Hạnh

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2007 04:36:15 bởi thihạnh >
thihạnh 13.02.2007 20:24:07 (permalink)
0
Có Những Điều
 
có những điều chẳng biết
tỏ cùng ai
nên năm tháng cứ mãi hoài
ôm ấp
như cơn mưa thấm sâu vùng đất thấp
ủng hạt mầm
và u uất lòng nhân
 
có những điều sao cứ mãi
phân vân
nên ngòi bút cũng bâng khuâng
mực nhỏ
có những điều
tưởng chừng như là CÓ
nhưng sau cùng thì nó cũng là KHÔNG
 
có những điều thoáng nhìn
tưởng mông lung
nhưng phút cuối lại bừng bừng
hiện thực
và có lúc tưởng mình yêu nhau
thật
nhưng suy cùng
thì là những chiêm bao
 
có những điều chẳng biết tính làm sao…
 
Thi Hạnh
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2007 21:35:44 bởi Viet duong nhan >
thihạnh 16.02.2007 15:36:56 (permalink)
0
Hỏi Người Có Tiếc
 
Thơ rách cả rồi làm sao vá
Hỏi người có tiếc mũi kim đau
Để chừ héo uá như nhành lá
Một thoáng thu lay ngút hận sầu
 
Thơ đắm như mùa con nước lũ
Ta giữa đôi bờ chẳng biết bơi
Để rồi thơ chết theo vần vũ
Nát cả trong nhau nửa cuộc đời
 
Người đi hôm ấy em nào biết
Tưởng vẫn còn nhau với nụ cười
Ngờ đâu một thoáng thành cách biệt
Nửa bờ chợt bỗng rất xa xôi
 
Thơ chết hay lòng ta đã chết
Nên vỡ trong thơ giấc ngạt ngào
Thơ hết hay tình ta đã hết
Cho mùa thơm nắng bỗng xanh xao 
 
Thi Hạnh
Ngô Thiên Tú 17.02.2007 22:25:09 (permalink)
0
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 17 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 251 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9