HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ
Cám ơn huynh NTT H cũng xin mến chúc huynh năm mới nhiều may mắn và nhiều sáng tác nhé [sm=drunk.gif]
Nhặt Dùm Em Nhé Chút Hương Xuân
Anh có về ngang cho em hỏi
Mùa này bên ấy đã xuân chưa?
Nơi đây tuyết mờ giăng khắp lối
Dường xuân chẳng biết có em chờ
Em muốn hương xuân làm cỏ ấm
Ủ vào tim óc những yêu thương
Em muốn thì thào mưa lấm tấm
Cho mầm tha thiết dậy tơ vương
Em muốn làn hơi ta thở nhẹ
Để nồng môi má chút hương say
Em muốn vườn hoa thơm rất lẹ
Để xuân xanh ngát cả nơi này
Anh có về ngang cho em nhắn:
Nhặt dùm em nhé chút hương xuân
Để trời phương bắc không nắng ấm
Vẫn nghe xao xuyến đến vô ngần...
Thi Hạnh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2007 19:50:02 bởi Viet duong nhan >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2007 18:10:02 bởi thihạnh >
Có Buồn Có Nhớ Lắm Không Anh ?
Nếu lỡ vắng em chiều mưa đổ
Có buồn có nhớ lắm không anh?
Hương tóc em hong mùa nắng chở
Còn không hơi hớm chút ngọt lành?
Bên ấy mùa xuân đang hồng nắng
Bướm vàng e ấp những thương yêu
Nghe gió đùa vui bên hiên vắng
Hỏi anh có nhớ đến em nhiều?
Nơi đây tuyết trắng mờ sương ảo
Dầu ngày với tháng nối đuôi nhau
Dầu nơi đâu đó người xiêm áo
Để đón xuân thơm sắc thắm màu
Ngày mưa, ngày nắng miền xa đó
Anh có còn mong bóng em về?
Ru anh vào chuỗi chiêm bao để
Trọn đời êm ấm mộng đam mê...?
Thi Hạnh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2007 15:16:38 bởi Huyền Băng >
Chối Bỏ
Ta đi ngang qua miền nắng ấm
Vội ghé vào xin thấm làn xuân
Có ai thương lượm dùm chút phấn
Để thoa lên đôi má xanh ngần
Đôi chân bước qua vùng bão tố
Kéo lê thê như vó lạc bầy
Đôi tay vuốt theo từng con số
Mà thấy đời vò võ lất lây
Một chút nắng hồng lên môi má
Đủ xua tan băng giá cuộc đời
Một chút tình người thay sỏi đá
Đủ xanh rờn chiếc lá mồ côi
Ta xin nhé làn hơi để thở
Hãy cho ta nỗi nhớ dâng tràn
Dầu phương ấy người đang chối bỏ
Ta cũng còn một chút để mang...
Thi Hạnh
Trả Lại
xin anh hãy trả lại con tim
như trả lại những bình yên
mỗi tối
trả cho em những chuỗi ngày
nông nổi
đã dại khờ theo đuổi những hư vô
trả cho em con sóng biển
nhấp nhô
đã tàn bạo xẻ đôi bờ
giông tố
trả đi anh
trả ngàn muôn nhung nhớ
vì sẽ chẳng bao giờ chung hơi thở
nữa đâu
trả cho em
xin trả hết lòng đau
để nguyên vẹn như buổi đầu gặp gỡ
đừng anh ơi
tiếc làm chi chút gió
chỉ cợt đùa theo hương cỏ mà thôi
trả cho em xin trả nhé
bờ môi
đuôi con mắt liếc giận người
trễ hẹn
dẫu đời nhau chẳng còn chi
nguyên vẹn
cũng xin trả một lần
trả hết những vu vơ
Thi Hạnh
cô giáo ơi ! lâu rồi trò không vào thăm cô
Hôm nay vào thăm cô lại thấy bài thơ hay
Cho trò hoạ thơ cô phá chút xíu nghe
Hy vọng cô không phạt trò quỳ võ mít hay đánh bằng thước bảng Tề thiên như hồi còn học cô mẫu giáo haha Trả Ngô Thiên Tú Làm sao trả những dấu yêu kỷ niệm Trong con tim rung động bao tháng ngày Thấm tâm hồn đắm đuối mộng tương tư Cuồng si nhớ theo thời gian ám ảnh Làm sao trả vần thơ tình hò hẹn Biển yêu thương tràn ngập sóng thầm thì Âp tâm hồn ru bờ nhớ mênh mang Không bình yên bao đêm dài đày đoạ Mãi lưu trử trong buồng tim ký ức Dù mai nầy đôi bờ phải chia ly Để nhung nhớ một thiên đường tình ái Hồn rủ buồn say men rượu nhớ em Anh sẽ trả một trái tim tha thiết Chất chứa hồn chuyện mơ ước chung đôi Trả cho em một vòng tay xiết chặt Đêm tân hôn lơi lả một thiên đường Trả cho em bằng lời thì thầm đôi mắt Chuyện trăm năm bờ môi nhạt son hồng Trên dòng sông hò hẹn một bến bờ Ru tình yêu bên vầng trăng kỷ niệm Người yêu ơi anh mơ màng được trả Nhận đi em không xa cách nghìn trùng Xót xa hồn trong cô độc cách ngăn Chờ với đợi rong rêu tim mộng mị
Chắc phải chạy nhanh để cô nỗi sùng hét gọi trở lại thì chết trò
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2007 07:52:22 bởi Ngô Thiên Tú >
Hi Thi Hạnh và huynh NTT,
HP ghé thăm Thi Hạnh nè, may gặp huynh NTT nơi đây luôn
Chúc cả 2: TH & NTT một cuối tuần vui vẻ nha
Ui, HP đọc ké thơ 2 người hoài à
Mới đây về xứ Tuyết, đọc được 1 bài hay quá,
cô giáo TH là pro MC a hihihi
Thân
HĐHP
Cám ơn Nhỏ Hạ ghé thăm
Nhỏ về xứ tuyết mà không vào lớp học để Thiên Tú phá tanh bành lớp bên đó gùi
Giết Đời Nhau tôi nhốt tôi vào khoảng trống … thời gian để nghe gió bàng hoàng lay động nhốt tôi vào vực sâu thăm thẳm vì cuộc đời này nhiều lắm những truân chuyên… tôi muốn tôi làm hơi thở của lòng đêm để đón rước những cánh mềm tan vỡ muốn tôi làm một con giun bé nhỏ giữa chốn bụi đời vẫn còn chỗ dung thân tôi nhốt tôi vào chính giữa phân vân đâu là thật đâu nửa phần hư ảo? nghe thời gian trôi ... lạnh lùng ... ão não để biết chính mình là gươm giáo giết đời nhau Thi Hạnh
Thơ Rách
Thơ rách rồi anh, rách cả rồi
Có dệt có vá cũng vậy thôi
Từ ta xa cách phương trời nhớ
Đã xẻ làm đôi, đã xẻ đôi…
Cắt chia con chữ là ta lỡ
Cả vòng tay ấm thuở yêu đương
Cắt chia con chữ là tan vỡ
Những nốt tình tang phím vô thường
Thơ nát rồi anh, nát rồi anh
Ai làm lu cả ánh trăng thanh?
Để phương trời đó nghe nuối tiếc
Máu nhỏ mà sao... viết chẳng thành
Thôi thế là thôi, hết cả rồi
Hết tình, hết nghĩa, hết anh - tôi
Chừ thơ đã uá màu, tan tác
Thì dấu chân nhau cũng rã rời...
Thi Hạnh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2007 05:43:17 bởi Viet duong nhan >
Em Rót Vào Tim Những Đoạn Trường
Em rót vào tim những đoạn trường
(Bên trời ai đó có còn thương…?)
Nhặt trong nắng ấm vần thơ cuối
Nghe chữ phôi phai nét vô thường…
Em rót vào em những lạnh lùng
Cho mùa xuân vỡ tận không trung
Từng cánh hoa tàn bên hiên vắng
Như con tim héo khúc tương phùng
Em rót vào thơ những âm từ
Nhưng vần lạc lõng tợ tương tư
Mực rơi giọt thấm trên trang giấy
Mà nghe như máu rỉ ly từ
Em rót vào anh những ngọt ngào
Tan thành men đắng một đêm nao
Trăng đau, thơ uá, tình lây lất
Để cả trời nhau uất nghẹn trào
Thi Hạnh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2007 05:46:24 bởi Viet duong nhan >
Vô Định
bến vắng
con đò bao nhiêu tuổi…
sao mình ta rong ruổi hoàng hôn?
thơ kết ân tình bao nhiêu buổi
phút giây thôi
sao đã muốn sờn…
ta đi mãi
phương trời vô định
nghe như lòng bịn rịn…
… nhớ nhung?
Không!
chỉ là nắng vô tình nhuốm bịnh
nên mưa giăng
giăng kín trong hồn
bến vẫn thế
đò xưa vẫn thế
nước xuôi dòng lặng lẽ
ung dung
thơ vẫn thế
tình em vẫn thế
nhưng tim anh…
sao nắng dập dồn?
ta cúi lượm chút buồn rơi vãi
buồn của ai?
hay của riêng ta…?
mưa với gió trói đời nhau mãi
ôi
phong ba phủ lấp quan hà
Thi Hạnh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2007 05:38:02 bởi Viet duong nhan >
Trượt
ừ,
thế cũng xong
đời đôi ngả
em về khỏi mặc cả yêu thương
khỏi chờ
khỏi đợi
không khâu vá
mặc thơ rách nát những đoạn trường
ừ,
thế cũng xong
không mắc nợ
nợ tình
nợ nghĩa
nợ lung tung
(giá như nợ tiền thì dễ trả
nợ chi…? sao trả miết chẳng cùng)…
ừ,
thôi cũng được
anh về bên ấy
ươm mùa xuân hoa trái ngọt ngào
(nếu có một ngày anh chợt thấy…
thoáng buồn
xin giữ nghĩa nhau trao)
ừ,
thôi đành thế
em coi như chưa gặp
chưa yêu thương
tay ấp
mặt kề
(nếu có nhớ, cũng đành thôi chôn lấp
coi như ta dại khờ để trượt đỉnh đam mê)...
Thi Hạnh
Người Đừng Nhặt Lấy Thơ Rơi
người đừng nhặt lấy thơ rơi
để cho chúng rớt tả tơi
đi người
không còn nhau nữa
trong đời
thì thơ có lượm
cũng vơi hương tình…
người đừng gọi ánh bình minh
chỉ thêm ngày với điêu linh
cơ cầu
thiên đường đã hoá biển sâu
chôn ta vào những nát nhàu
… nhiêu khê
người đừng dõi bóng chim về
(vì con én nhỏ chưa hề
bay đi)
người ơi…
thuở ấy tình si
vì ai mà chữ chia ly
đoạn đành
người đừng kéo nữa
... mong manh
hương chùng
tơ rối loanh quanh tim rồi
đừng,
đừng nhặt lấy thơ rơi
khung trời thương nhớ đã rồi
chia hai
Thi Hạnh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2007 16:51:09 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: