HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ
Tỷ Thí Em chắc luyện xong được tuyệt chiêu
Đánh anh văng xuống, súyt lăn queo
Thầy trò đệ tỷ thương hay ghét
Chú cháu muội huynh quí hoặc yêu
Trò quỉ người ta chê nghịch phá
Thầy ma thiên hạ trách nuông chiều
Học văn học võ bao nhiêu nhỉ
Lâm trận xông pha khéo chết tiêu Nguyên Đỗ
Cho Thầy 2 Thầy ơi, hôm nay em buồn quá Chẳng thiết làm thơ với làm bài (Lẽ nào con tim đang chợt nhớ Về một khoảnh khắc đã chia hai...?) Thầy ơi, cô bé ưa mơ mộng Trò cưng nhất lớp (của riêng thầy)... Cõi lòng như sóng dâng từng lớp Thầy rằng nào có biết có hay... Bài vở hôm qua còn chưa thuộc Hôm nay chồng chất nỗi lo âu (Ngày mai chẳng dám mong lên lớp) Số em chắc mãi bị kí đầu... Thầy ơi con toán và con chữ Thầy đừng giảng nữa, chẳng nghe đâu (Một khi con nước tràn qua bến Thì ai ngờ được những thương đau...)...
Cô Học Trò Ngoan
Học trò ngoan thường ngồi ngay dãy trước
Bỗng hôm nay ngồi cuối lớp buồn thiu
Thầy cảm thương cũng không hỏi gì nhiều
Chỉ hỏi nhỏ hôm nay trò chắc mệt?
Ngước mắt nhìn, ôi ánh nhìn tha thiết
Thầy giật mình vội quay bước lên ngay
Ờ hôm nay bài giảng bỗng thật hay
Khác giáo án đã soạn chiều thứ bảy
Tình thầy trò tình cao đẹp biết mấy
Chớ hiểu sai nhầm lẫn với tình yêu
Sai một ly đi một dặm khổ nhiều
Năm học cuối các em phải chịu khó
Bốn năm nữa sẽ là chặng đường khổ
Phải học thêm phải làm việc không ngừng
Trường đại học là chỗ tiến không ngưng
Không chăm chú các em thành đào thải
Giờ lười biếng, có thầy cô chỉ dạy
Đại học đường, phải tự chủ mà thôi
Thiên hạ xem các em đã lớn rồi
Không la phạt như bây giờ đâu nhé
Cô học trò mắt như tràn ngấn lệ
Thầy bâng khuâng chỉ liếc khẽ qua mau
Rồi sẽ xa, rồi thầy sẽ nhớ lâu
Nhưng phải giữ tâm tình thầy trò quý
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2007 10:28:56 bởi Nguyên Đỗ >
Thuốc Tiên
Người ta bảo: có một liều thuốc tiên
Uống đi anh, để quên mình đang nhớ
Vì hai đứa hai phương trời
Cách trở
Nên phải đành đổi chữ nhớ thành quên
Sóng cuộc đời là những chuỗi bấp bênh
Chỉ lẳng lặng và bình yên giây lát
Rồi sẽ phong ba
Sẽ làm tan nát
Đôi tâm hồn thành sỏi cát mông mênh
Em với anh là con nước lênh đênh
Có quyện lấy những bồng bềnh hư ảo
Rồi cũng tan nhanh
Sóng cuồng điên đảo
Giống tố một ngày – Mưa bão triền miên
Người ta bảo: liều thuốc ấy thần tiên
Sẽ quên hết những nỗi niềm dang dở
Uống đi anh
Để trong từng mạch thở
Sẽ quên rằng mình đã lỡ... iêu nhau.
Thi Hạnh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2007 14:30:28 bởi Huyền Băng >
Xóa
Em xóa tên anh trên giấy
Xóa luôn hết những đợi chờ
Chúng mình có nhau bằng ấy
Hỏi đời đã đủ hay chưa?...
Năm tháng, tháng năm tồn tại
Nhưng Anh – Em mãi xa rồi
Bước đời có xoay chuyển lại
Cũng là dang dở mà thôi
Xóa nhòa những trang thơ cũ
Những lời thăm hỏi vu vơ
(Xóa hoài vẫn không sao đủ
Vẫn nghe cay đắng vô bờ)…
Rồi mai, rồi mai… rồi mốt
Mốt qua, mốt lại thêm sầu
Cuộc đời sẽ như con trốt
Đi hoài chẳng biết về đâu…
Thi Hạnh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2007 12:27:46 bởi Huyền Băng >
Nếu Hai Đứa Mình…
nếu hai đứa mình…
… là người yêu anh nhỉ
như cung đàn thủ thỉ với lời thơ
(nếu hai đứa mình…
… không ai dùng lý trí
thì hồn kia chắc đã qụy bao giờ…)
anh đã đến như ngàn muôn tia nắng
xoáy vào cuộc đời đang quạnh vắng hương yêu
anh đã đến như rừng hoa tươi thắm
nở lung linh những đóa rất yêu kiều
em đã đến
đem cho anh huyền thoại
để tương tư chảy mãi những canh trường
em đã đến bên anh
không ngần ngại
dù cuộc đời nhiều ngang trái
… nhiễu nhương
nếu hai đứa mình…
… là tình nhân anh nhỉ
em sẽ khóc ngọt ngào trên vai anh
để hiểu rằng giữa ngàn câu tri kỷ
vẫn long lanh những phím rất...
... ngại ngần
Thi Hạnh
[sm=rain.gif]
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2007 00:38:00 bởi Viet duong nhan >
Đôi Dòng
Là con sóng nên chẳng hòng đưa tiễn
(Như tình em chợt đến sẽ chợt đi)
Nếu mai thấy chút dỗi hờn của biển
Là tương tư đang cõng tiếng ầm ì
Là hạt nước nên mấy khi khô cạn
Giữa dòng sông tán loạn đuổi xô nhau
Ví như nước là giọt màu lóng lánh
Em nhờ chàng vẽ lại khối tình đau
Là giọt lệ nên oằn sâu khóe mắt
Cho dòng đời quặn thắt những tan hoang
Chàng có biết trong đêm buồn hiu hắt
Lệ em đong trên những cánh tơ đàn
Là men đắng nên gối chăn ngơ ngác
Lúc bình minh gọi nắng chiếu qua song
Môi chưa thấm giọt cà phê buổi sáng
Thì em, anh đã chia cách đôi dòng
Thi Hạnh
[sm=rose1.gif]
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2007 00:40:56 bởi Viet duong nhan >
Nhìn Ảnh Cũ Nhìn tấm ảnh của thời mình đi học
Trắng trinh nguyên màu giấy vở học trò
Kỷ niệm xưa hương còn đậm thơm tho
Em áo trắng dịu dàng sân hoa nở Nhìn ảnh cũ anh giật mình bỗng nhớ
Em bây giờ phiêu bạt những nơi đâu
Phương trời nào, bên châu Úc, châu Âu
Hay châu Mỹ, hay châu Phi, châu Á Nhìn ảnh cũ nhớ một thời êm ả
Đi học chung, đùa nghịch phá, song song
Những luyến thương cất giữ ở trong lòng
Những lúc lén cầm tay trên sân cỏ Em bây giờ ở trời nào có nhớ
Những ngày vô tư lự đã qua mau
Mai kia đây mái tóc sẽ phai màu
Trong trí nhớ vẫn nhớ về thời trẻ Nguyên Đỗ
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2007 04:35:58 bởi Viet duong nhan >
Sao có tấm hình mà post dobble vậy anh NĐ? Bộ tưởng H mờ mắt .. nên không thấy thật sao
----------------- Nỗi Niềm Rất Xa Anh này rõ chỉ vu vơ (Hay là… ừ nhỉ… giả vờ hỏi thôi) Trời em anh biết lâu rồi Tận bên xứ tuyết, một nơi… rất buồn Nên lòng luôn nhớ cố hương Nhớ hàng me đứng bên đường ta đi Nhớ từng ánh mắt làn mi Ngày anh, em gói chia ly, ngậm ngùi Nhớ nhiều cái thuở cùng vui Nụ cười e ấp trên môi học trò Nhớ từng chiếc nón bài thơ Và câu ca rót hằng giờ bên hiên Giờ em phương bắc buồn tênh Trông mưa lại buốt nỗi niềm rất xa Tưởng chừng như mới hôm qua Cầm tay anh bảo: ”mãi là nhớ nhau… Dẫu cho con nắng thay màu Phím xưa vẫn dệt ngàn câu êm đềm”… Thi Hạnh R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2007 04:39:05 bởi Viet duong nhan >
Chuỗi Tương Tư đành phải đánh lừa cảm giác của con tim (vì biết yêu anh là điều không thể) những phút hẹn hò nơi đầu non cuối bể thì bây giờ đành chối nghĩa yêu thương hai chúng ta như con lốc hai đường lùa cát bụi về những phương vô định ngày ta gặp nhau gió mây bịn rịn phía chân trời tim tím buổi hoàng hôn đang đứng giữa những khoảng trống cô đơn chợt đầy ắp những vấn vương nhung nhớ con lốc đời em không còn xoáy nữa con lốc đời chàng hết lần lữa, phân vân giữa cõi trần là những chuỗi bâng khuâng thiên đường ấy chưa một lần tỏ rạng đời em chong chênh đời anh choáng váng con lốc đời mình cuồng xoáy những thương đau đành đánh lừa những cảm giác cho nhau dù môi mắt sẽ hằn sâu chờ đợi không thể bên nhau chẳng thể nào chung lối (cuối chân trời đành làm chuỗi tương tư) Thi Hạnh
Bức Tranh Đơn Sơ
Em ngồi tư lự
Nghĩ lời ca, lời thơ
Chọn lựa từng chữ
Hát vang lên bất ngờ
Lời mộng hoa đào
Ca trầm bổng thấp cao
Vang xa tứ xứ
Rung hồn ta dạt dào
Bài ca em viết
Bao nhiêu người say mê
Lời tình tha thiết
Gói trọn niềm đam mê
Nàng thơ áo đỏ
Hoa đào nở kín cây
Bao nhiêu nụ nhớ
Mai kia trọn tình đầy
Nguyên Đỗ
Đổ Gian Rõ là mình đi lạc
Lại đổ gian người ta
Em mải mê sọan nhạc
Lại trách anh lộn nhà Ừ anh rảnh anh ghé
Chăm Hạnh Phúc Đơn Sơ
Cho tình thơ tươi trẻ
Mai sau sẽ trổ cờ Đừng giả ngơ trách nữa
Địa chỉ viết rõ ràng
Đề tên anh dán cửa
Gió thổi đưa mênh mang Chiều nay trời nắng gắt
Hòang hôn nóng hâm hâm
Cõi hồn như hiu hắt
Tự dưng bị trách lầm Nguyên Đỗ
Gởi Về Thi Hạnh Lâu rồi nhé, em có sao không nhỉ
Đi lạc đâu, để lạnh lẽo phòng thơ
Anh canh chừng, anh mở cửa đợi chờ
Em có ghé, cơm canh dành nấu sẵn Anh có vắng, anh khóa nhà cẩn thận
Chìa khóa em, anh để lại chỗ xưa
Khi em về dù trời nắng hay mưa
Căn phòng cũ vẫn ngập đầy hơi ấm Vườn hoa đó anh chăm hoa nở thắm
Khi em về nhớ cắt đủ bình bông
Cho hương thơm ngan ngát tỏa đầy phòng
Thấy hạnh phúc giữa căn nhà ấm cúng Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2007 04:22:26 bởi Nguyên Đỗ >
Vô tình đi lạc vào trang nhà này, nơi đây đã gây cho SA một chút suy tư..Xin phép chủ nhà Thi Hạnh cho SA gửi vài câu đơn điệu....để đi tìm chút Hạnh Phúc Đơn Sơ nha...
*** HẠNH PHÚC ??! *** Hạnh phúc...Ôi...hạnh phúc là gì nhỉ ?!
Ai có thể mách bảo, chỉ cho tôi ..
Là niềm vui hân hoan ánh rạng ngời
Khi được toại nguyện những niềm mơ ước Hạnh phúc là khi ta đón nhận được
Dầu chỉ một đôi lời chia xẻ thôi
Để xoa dịu lòng những lúc rối bời
Và không thấy lẻ loi hay hiu quạnh Hạnh phúc ở đâu sao hoài trốn tránh?
Một chút đơn sơ cũng thấy yêu đời
Một phút gặp nhau quên mất đơn côi
Một tình bạn hiểu hồn ta - tri kỷ! Hạnh phúc...Ôi...hạnh phúc là gì nhỉ ?!
Chỉ một nụ cười khi ta gặp nhau
Một ánh mắt vui, hơn cả ngàn câu
Chút đồng cảm... hạnh phúc dài năm tháng. Sương Anh
Cám ơn anh NĐ đã giữ nhà cho Hạnh và quét dọn sạch sẽ
Cám ơn SA đã ghé ngang và để lại bài thơ, và mong SA ghé thường cho vui nha
(Cho hỏi nhỏ, Suong Anh có phải là Song Anh không?)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2007 17:39:30 bởi thihạnh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: