Trích đoạn: thihạnh
Bến Cạn
Nếu đã thế ngày mai ta sẽ chẳng
Dám mộng làm thi sĩ của riêng ai
Vì bỗng ngại vầng trăng sầu lẻ đợi
Dõi tin nhau qua vạn nẻo đường dài
Nếu đã thế ngày xưa ta cũng chẳng
Dám nhận làm tên lính trấn biên cương
Đang hò hẹn , bút nghiên ngày tháng cũ
Bỏ sân trường với vạn nỗi tơ vương
Nếu đã thế này em người xứ lạ
Ước mơ gì khi nhớ bóng quê xưa
Trời đất rộng mà mây vần vũ tủi
Chắng thiết bay xa tuy gió dư thừa …
Nếu đã thế người em miền xứ lạnh
Đôi ba vần ghép chuyện núi sông đau
Rồi khi biết tình tàn nơi bến cạn
Chúc em tròn đếm nốt những hư hao …
Em ở lại ta về như chửa gặp …
NhượcThu
R
Hỡi Thi Nhân...!
-Trường Phi Bảo-
Hỡi thi nhân, buông chi lời cay nghiệt!
Rót vào lòng những khúc chiết riêng tôi
Tình xưa đã như mộng chẳng đổi dời,
Mong gì nữa được thêm lần tái hợp.
Ngày theo chồng, tôi bỏ trường, bỏ lớp,
Người hận đời mới giũ áo thư sinh.
Bước lên đàng theo tiếng gọi đăng trình
Còn ẳm ủ trong nhau tình thương nhớ.
Hỡi thi nhân, đừng gieo thêm nức nở,
Tơ lòng tôi trăm mối thảy đều rung
Người tủi hờn, tôi đau đớn tột cùng,
Vầng trăng lạnh, phím đàn chùng lỗi nhịp.
Hỡi thi nhân, khói lửa tàn giấc điệp.
Sao người đi nào nối tiếp bước về
Tôi lỡ phận đứng, ngồi bến sông mê,
Tàu đã đắm bao hẹn thề đã tận.
Thi nhân hỡi,chớ buông lời oán giận!
Như chưa từng nói chẳng nhận nhìn nhau
Mình quen biết từ trong muôn kiếp nào
Giờ lạc lối nhẽ nào ta quên lãng!
Tháng chạp rồi, mùa đông cũng đi ngang
29-12-2006