HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 17 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 251 bài trong đề mục
thihạnh 25.09.2006 23:38:24 (permalink)
0
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2006 04:39:11 bởi thihạnh >
phuongvu_210 27.09.2006 12:11:59 (permalink)
0
Chào THI HANH
pv đang nghe bạn hát mai mốt em về,chợt có một câu...

mai mốt em về gom tâm sự
đong ánh trăng tan rã mặt hồ
......

cho mình thăm sức khoẻ anh NHƯỢC THU pv chúc anh mạnh khoẻ
có bài thơ nho nhỏ nhờ TH gửi tới anh NT rất mong anh NT đọc dùm.


CHỢ CHIỀU

Chợ chiều bán vắng cho chiều
Bán mây cho gió,bán diều cho mây...
Bến quê mua chuyến đò đầy
Để mùa thu chở heo may về làng.

Chợ chiều gồng gánh lo toan
Vai nghe kĩu kịt muộn màng đường xa.
Ai ơi, mua trứng cho gà
Mai về ríu rít nở ra xum vầy,
Ai ơi,mua hạt ươm cây
Mai về lúc lỉu vườn đầy trái xuân.
Ai buôn xa bán cho gần...
Chợ chiều bận bịu,nợ nần,trả vay...

Tôi đi mua rượu cho say !
Liêu xiêu rót một chai đầy hoàng hôn.

phuongvu_210
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2006 17:23:08 bởi phuongvu_210 >
thihạnh 28.09.2006 03:52:06 (permalink)
0
Chào PV, TH đã chuyển dùm lời cho bạn rồi, yên tâm nhé.
Chúc vui và nhiều sáng tác hen.

__________________________________

Men Hờ

Một giọt đắng men cà phê vụn vỡ
Anh nghĩ gì khi chợt nhớ mùa sang
Là nhụy thắm trên làn môi vỡ lở
Hay tương tư chợt thoáng đã phai vàng

Anh đừng trách vì sao em nông nổi
Chưa nói gì mà đã vội ra đi
Anh có biết vầng trăng xưa không tuổi
Nhưng giờ đây cũng héo hắt …( lạ kỳ )

Dấu chân quen một chiều in cát mỏng
Áo ai xanh cho thắm cả khung trời
Dấu chân nay một mình theo con sóng
Trôi về đâu hay lạc lõng ven đời … ?

Thôi đành thế anh về nơi bến ấy
Để cùng người vùng vẫy giữa cung thơ
Thôi đành thế em về vo trang giấy
Để mực phai giãy nảy những men hờ…

thihạnh
thihạnh 02.10.2006 23:20:05 (permalink)
0
Thu Rơi

Thu này da diết nhớ thu xưa
Nhớ nhung dậy sóng thuở lạc mùa
Em gom nắng ấm hong vàng lá
Dẫu lá ngủ vùi giữa thu mưa

Hỏi người nơi ấy có còn thương
Xót xa cho kiếp lá ven đường
Tháng tháng tủi hờn trong cô quạnh
Mong chờ mùa nắng mới ươm hương

Lá vàng hết tuổi lá lại xanh
Chút thôi, một chút nắng dỗ dành
Cũng đủ làm tan đông lạnh giá
Xuân về gieo sắc nhụy long lanh

Hỏi người nơi phương đó xa xôi
Rồi đây khi nắng ấm gọi mời
Còn không duyên cũ ta thề ước
Hay tình như hạt nước thu rơi ?

ThiHạnh



Hay Đã Nhòa Theo Nắng Bạc Lòng ..?

Thu giữa vườn mơ nắng hắt hiu
Buồn ai theo lá rụng ven chiều
Nắng vàng không nhuộm sao đầy nhớ
Từ buổi em về bóng đổ xiêu

Em nhớ gì không buổi hẹn đầu
Hương tình vời vợi chút niềm đau
Đờii không như gió không như nắng
Mà cả muôn trùng cách bể dâu

Dẫu biết màu xanh lá sẽ về
Cho em tìm nhặt tuổi đam mê
Hồn ta là mộng vừa đau tới
Em nhặt rồi thơ cũng ủ ê ..

Em nhé từ hôm đời cách biệt
Môi hồng còn thắm những chờ mong ..
Màu son còn vẹn màu hôn trước
Hay đã nhòa theo nắng bạc lòng ..?

NhượcThu
02-Oct-2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2006 18:14:48 bởi thihạnh >
thihạnh 03.10.2006 18:16:40 (permalink)
0
Thu Bơ Vơ

Nhỏ nghe không mùa thu như đã đến
Gió mơn man làn tóc rối nhẹ bay
Trong tiếng gió mơ hồ Nhỏ có hay
Đó là lúc anh gọi thầm tên Nhỏ

Chiếc lá buồn nhẹ rơi trên thảm cỏ
Lá úa vàng cây cỏ cũng vàng theo
Trong tim anh như cũng có những điều
Rất mong manh thoáng buồn như lá uá

Đã lâu rồi Nhỏ không về đây nữa
Nghe lạc loài từng chiếc lá rụng rơi
Không còn ai thấy thổn thức ngậm ngùi
Khóc thương cho kiếp lá mong manh phận

Anh bây giờ cũng không còn ngơ ngẩn
Ngắm dáng gầy bước nhẹ trong chiều thu
Nhỏ nơi ấy còn hát khúc nhạc sầu ?
Và còn hay ép lá vàng trong tập ?

Nhỏ đi rồi mùa thu buồn nhiều lắm
Chiếc lá vàng úp mặt khóc bơ vơ
Hạt mưa thu cũng tan trong hững hờ
Và trong anh ... nỗi nhớ nhung chất chứa

ThiHạnh


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2006 20:02:11 bởi Huyền Băng >
thihạnh 06.10.2006 03:18:44 (permalink)
0
Quá Nhiều

Nhật ký xưa lật từng trang khe khẽ
Để đừng khơi một nỗi nhớ xa vời
Giấy trở mình ru lời thơ rất nhẹ
Mây ngại ngùng giọt nắng ngả nghiêng rơi

Bảo đừng nhớ, nhưng nghe hồn trăn trở
Chợt xuyến xao như cái thuở ban đầu
Trăng chênh chếch chờ chia đôi vầng nửa
Có ngậm ngùi cũng lần lữa kiếp sau

Trang giấy trắng đã loang màu nhiều lắm
Nhưng lời thơ vẫn đậm nét ai cười
Chiều hôm ấy lối về nghiêng nghiêng nắng
Gởi ân tình trong ánh mắt lả lơi

Chỉ một thoáng tim bồi hồi giao động
Nhưng nghìn sau ôm ấp mộng ban đầu
Tà giáo trắng của muôn chiều gió lộng
Chợt hiện về trong vô vọng đêm thâu

Nhật ký xưa từng trang em vẫn giữ
Quấn quýt hoài những nét chữ thân yêu
Chuyện đôi lứa tả tơi theo vần vũ
Giữ được dăm nét chữ cũng quá nhiều.

ThiHạnh





Thơ Bỏ Đi Rồi Ai Nhớ Nhau ..

Như thế mà em bảo đã nhiều
Ít giòng nhật ký chở đìu hiu
Úa vàng trang giấy cong ngoài góc
Là bởi em lười vuốt phẳng phiu

Một ít sầu xưa lạc cuối giòng
Em thừa ít mộng nhốt sầu chung
Vầng trăng hờ hững nhìn thơ khuyết
Một thoáng vàng phai đến lạnh lùng

Một ít ngậm ngùi pha nắng muộn
Ta nhìn như giọt nhỏ rời tim
Dù thu có úa màu hơn nữa
Đâu đủ tàn phai cả cánh chim

Em ghé mộng hờ bên góc nhớ
Ta về bóng xế cõi trầm không
Vài ba cụm chữ còn đang múa
Trời chửa xong mùa đã chớm đông

Ta gác nỗi buồn trên bếp lạnh
Hơ hoài cũng chỉ ấm vài câu
Vài câu vàng cả mùa thương nhớ
Thơ bỏ đi rồi ai nhớ nhau ??

NhượcThu
thihạnh 07.10.2006 19:44:40 (permalink)
0
Thu Về Nắng Sẽ Mồ Côi

Em về nắng có về theo
Hay mùa vội chở gió heo may, buồn !
Buồn như những cánh chuồn chuồn
Khi làn thu mới gọi hồn lên ngôi

Thu về nắng sẽ mồ côi
Thu về nắng sẽ lẻ loi một mình
Còn ai gọi nắng ru tình
Còn ai ươm nắng khi bình minh lên

Thu về nắng sẽ quên tên
Võ vàng như phím lá mềm rớt rơi
Một vài cánh rũ chơi vơi
Một vài cánh vỡ làm đôi … hững hờ

Cả mùa nắng chở men thơ
Giờ như lịm chết giữa bờ yêu thương
Hỏi rằng nắng có vấn vương
Khi mùa chuyển gió thổi hương ? nhạt nhòa !...

thihạnh
thihạnh 13.10.2006 15:42:34 (permalink)
0
Men Thơ

Thu vàng vàng bao nhung nhớ
Héo tàn như mảnh trăng cong
Thu vàng vàng theo hơi thở
Rã tan luôn những thì thầm

Một nửa hồn thu nứt nẻ
Nửa hồn lạc lõng chơi vơi
Như lá vàng run khe khẽ
Chờ thu để rớt ngậm ngùi

Dấu tình xưa xa hun hút
Bụi mờ cả những men thơ
Tiếng lòng còn vương tâm thức
Cũng đành vàng võ, xác xơ

Thu tàn tàn bao phím lá
Vội vàng như tuổi thanh xuân
Gục đầu chết bên cội đá
Một lần vàng cả trăm năm

thihạnh


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2006 19:27:22 bởi Huyền Băng >
thihạnh 16.10.2006 14:49:23 (permalink)
0
Vẫn Tưởng

Có những lúc giật mình trong đêm vắng
Vẫn tưởng anh … vẫn tưởng ở cận kề
Sóng tóc rối xõa hời trong thinh lặng
Vẫn tưởng mình … quyện bóng cõi đam mê

Vì sao ấy vẫn nơi đây lấp lánh
Gió đưa mây xa tránh chốn bụi mờ
Vẫn tưởng anh giấu thầm trong mông quạnh
Hạt sương mờ để ánh mắt em mơ

Lời thánh thót ai ru câu tình tứ
Vẫn tưởng anh … vẫn tưởng tự muôn đời
Đem hơi thở tuyệt vời như thiên tử
Để rạng ngời tô thắm má em tươi

Vần trăng khuyết đã tròn thêm lần nữa
Vẫn tưởng anh… vẫn tưởng giữa đêm nồng
Bóng trăng cũ tô hồng tim hai đứa
Anh lượm về làm gối để mơ chung…

thihạnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2006 16:02:54 bởi thihạnh >
thihạnh 19.10.2006 04:39:05 (permalink)
0
Hỏi Rằng

Hỏi rằng có nhớ đêm xưa
Đường đi chợt bỗng dư thừa dấu chân
Dìu nhau những bước ân cần
Bóng dài xõa bóng tần ngần dấu thu

Hỏi rằng có nhớ mùa ru
Lá xưa từng cánh rối bù nét xuân
Như đời ta cũng một lần
Xuân thu đông hạ phân vân sắc màu

Hỏi rằng có nhớ hàng cau
Đu đưa vào những buổi đầu yêu thương
Vót xanh những đốt vô thường
Lá trầu gói cánh uyên ương sắc cầm

Hỏi rằng có nhớ ngàn năm
Vòng tay ân ái ôm chầm lấy nhau
Mùa này rồi nữa mùa sau
Hỏi rằng người có giữ câu chung tình…?

thihạnh
thihạnh 19.10.2006 04:44:55 (permalink)
0
Khờ Dại

Rồi bỗng dưng ta thấy mình khờ dại
Chốn tình trường chối mãi một lời yêu
Để năm tháng bao bóng người qua lại
Bước chân ta lạc lõng bấy nhiêu chiều

Chẳng thể hiểu được trái tim ta nữa
Nhịp rộn ràng êm ái giữa mênh mông
Khi cần thiết lại nắng mưa lần lữa
Để tủi hờn dâng kín giữa đêm đông

Ta chối bỏ những gì tha thiết nhất
Để đem về trăm vạn mối tơ hoang
Rồi chợt hiểu thiên đường ta đánh mất
Giọt long lanh thấp thoáng ở bên đàng

Rồi bỗng dưng ta thấy mình bé nhỏ
Giữa muôn ngàn những lối ngõ trần gian
Đêm trở giấc cuộn tròn theo hơi thở
Chợt thấy mình tan biến giữa thênh thang

thihạnh
thihạnh 31.10.2006 03:23:33 (permalink)
0
Tội Tình

Tình người cho, mượn, trả, vay
Chỉ là những khúc đọa đày mà thôi
Mùa về, lá xẻ làm đôi…
Mùa về, con nước cuốn trôi, tội tình…

Còn đâu những bóng với hình
Chiều nao hai đứa cuộn tình vào thơ
Thơ rời, chữ rụng xác xơ
Thơ rời, chữ chết giữa bờ yêu thương

Còn đâu những cánh vô thường
Trăng mòn vì bởi lạc đường tìm nhau
Hỏi người, người biết chi đâu
Hỏi đời, đời cũng gục đầu, ăn năn

Còn đâu những bước song hành
Dấu chân bẽn lẽn một lần tìm chân
Vết tỳ xưa bỗng chênh vênh
Từ mùa gọi nước xối quanh lối về

Tình giờ vụn vỡ đam mê
Người giờ chối cả lời thề sắc son…!

thihạnh
Trần Quốc Bảo 31.10.2006 18:16:28 (permalink)
0


Trích đoạn: thihạnh

Vẫn Tưởng

Có những lúc giật mình trong đêm vắng
Vẫn tưởng anh … vẫn tưởng ở cận kề
Sóng tóc rối xõa hời trong thinh lặng
Vẫn tưởng mình … quyện bóng cõi đam mê

Vì sao ấy vẫn nơi đây lấp lánh
Gió đưa mây xa tránh chốn bụi mờ
Vẫn tưởng anh giấu thầm trong mông quạnh
Hạt sương mờ để ánh mắt em mơ

Lời thánh thót ai ru câu tình tứ
Vẫn tưởng anh … vẫn tưởng tự muôn đời
Đem hơi thở tuyệt vời như thiên tử
Để rạng ngời tô thắm má em tươi

Vần trăng khuyết đã tròn thêm lần nữa
Vẫn tưởng anh… vẫn tưởng giữa đêm nồng
Bóng trăng cũ tô hồng tim hai đứa
Anh lượm về làm gối để mơ chung…

thihạnh


Nhỡ Một Mai...
Trần Quốc Bảo

Mai nếu nhỡ anh không còn thơ nữa
Em có còn vẫn tưởng được anh yêu
Lời hoa mỹ anh không còn chắt chiu
Vẫn tưởng chứ rằng anh yêu em nhất!

Mai nếu nhỡ anh xa rời mặt đất
Rã hình hài trong cái cõi hư vô
Buồn không em hay vẫn tưởng dại khờ
Anh vẫn sống từ giấc mơ vàng ngọc

Vẫn tưởng tượng bàn tay vuốt mái tóc
Mỗi đêm về vẫn tưởng được ấp ôm
Mai nếu nhỡ kỷ niệm anh vùi chôn
Có gì đâu? vẫn tưởng là tha thiết

Mà thôi em chẳng có gì bất diệt
Tình chết rồi cũng đừng tiếc làm chi
Nhỡ một mai đường đời hai lối đi
Vẫn tưởng đó...nhưng... ừ thì... "chấm hết!"

31-10-2006
thihạnh 07.11.2006 23:07:19 (permalink)
0
Rất cám ơn TQB đã cảm hứng
Chúc bạn 1 ngày vui nhé...

_____________________________


Vâng, Em Biết!

Vâng, em biết, … và từ lâu tường tỏ
Chuyện ngày qua chỉ là gió bay đi
Vâng, em biết, nhưng làm sao chối bỏ
Một không gian xanh lớp mộng xuân thì

Vâng, em biết, … nên nhủ lòng thôi nhé
Hãy quên nhau, như những kẻ qua đường
Vâng, em biết, và từ đây hứa sẽ
Không đợi chờ, chẳng lặng lẽ buồn vương…

Mùa đông đến, trắng không gian rất vội
Em bước đi lầm lủi giữa cuộc đời
Mùa đông đến, tuyết kia không lỗi tội
Sao hoen mờ và vụn nát tả tơi…?

Vâng, em biết, … một lần thôi sẽ nhớ
Cuộc đời này không lầm lỡ mấy ai…?
Vâng, em biết, chẳng đời nhau đánh vỡ
Dẫu niềm đau ray rứt tháng năm dài…

thihạnh
thihạnh 07.11.2006 23:10:05 (permalink)
0
Rồi Em Sẽ Quên

Rồi em sẽ quên chuyện hôm ấy
Câu chuyện ân tình của ngày xưa
Rồi em sẽ quên vòng tay ấy
Trời ơi … (thương nhớ để đâu vừa?)

Rồi em sẽ quên chiều thu nắng
Bóng người hòa bóng bước em đi
Rồi em sẽ quên chiều đông vắng
Trời ơi … (tuyết trắng nhớ mong gì?)

Rồi em sẽ quên câu tình tự
Giọt nồng ai rót những mùa thương
Rồi em sẽ quên (không tư lự)
Tình thơ ai vót đến vô thường

Rồi em sẽ quên men ân ái
Thuở mình lạc lối giữa vườn yêu
Rồi em sẽ quên (ôi ngây dại)
Trời ơi … (tê tái đến trăm chiều…)

thihạnh
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 17 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 251 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9