Biển sầu, người đau      Anh có nói chi tình cũng hết 
  Chỉ còn tro nguội với tàn hơi 
  Biển xa mãi tận mù khơi 
  Thuyền neo bến cạn giữa trời buông xuôi    
  Gieo chi giọt đắng nhau anh hỡi 
  Héo tim sầu trách nỗi nhớ thương 
  Vì đâu mang nỗi vấn vương 
  Vì đâu thương nhớ canh trường đợi mong    
  Biển mãi xanh cùng trời soi bóng 
  Vọng hải đăng em ngóng biển khơi 
  Chiều mênh mang biển xanh ngời 
  Gió mang nỗi nhớ một người đã xa    
  Tha thiết chi dây tình đã đứt 
  Hấp hối rồi còn chút bụi tàn 
  Hạ qua đông đến vội vàng 
  Mưa nhòa chợt tắt ngỡ ngàng tuyết rơi    
  Buông rèm liễu ngoảnh lưng quay bước 
  Giấu lệ sầu ôi nước mắt cay 
  Nhẫn tâm im lặng- ngỡ nay 
  Lãng quên biển vắng_những ngày đã qua ?    
  Sao nỗi nhớ tràn về khoảnh khắc 
  Ác chi ai trói chặt trái tim 
  Một lần là mãi lặng im 
  Thôi chờ...thôi đợi..thôi tìm bóng ai    
  Xin tình mãi ngủ yên muôn kiếp 
  Sóng tràn bờ, biển thét gào nhau 
  Một lời cho đến ngàn sau 
  Người xa... biển nhớ ... biển sầu....người đau    
  Ứ sis..bài thơ cũ nì của em dở tệ mà răng nhờ giọng sis nên hình như nó hay hơn á 
   
 thanks sis nhiều nhiều, ôm sis nữa nì