Thơ Vũ Hoàng Chương

Tác giả Bài
Cổ Huyền
  • Số bài : 18
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.03.2006
  • Nơi: Australia
Thơ Vũ Hoàng Chương - 11.03.2006 10:16:16
Buồn Đêm Đông



Mây bay mờ thấp lối đông sang,
Hồn lạnh tương tư nẻo gió vàng,
Hương cúc mong manh tàn aó lụa
Tình thu dài mãi chút dư vang.

Hoa gầy lay lứt niú cành xương
Cánh nhỏ đêm qua rụng ngập đường
Gối chiếc nằm nghe sầu bốn mặt
Ddều đều mưa nhịp ý thê lương.


Rượu cũ Hoàng hoa vị đắng rồi .
Men tàn thêm gợi nhớ xa xôị
Hương say nhạt với màu thu uá
Chén lẻ sầu dâng lạnh thấm môị


Buồng vắng ơ hờ chăn chiếu đơn
Phên thưa lọt gió buốt từng cơn
Ngoài xa bàng bạc lên sương khói
Tuyết phủ chiêm bao mộng chập chờn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2006 10:20:12 bởi Cổ Huyền >
威武不能屈 uy vũ bất năng khuất
富贵不能淫 phú quý bất năng dâm
贫贱不能移 bần tiện bất năng di

Cổ Huyền
  • Số bài : 18
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.03.2006
  • Nơi: Australia
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 11.03.2006 10:18:57
Vũ Hoàng Chương--Chờ Đợi Hoài Công


Ta đợi em từ ba mươi năm
Uổng hoa phong nhụy hoài trăng rằm
Heo mây chớm đã lên mùa gió
Ngăn ngắt chiêm bao lạnh chiếu nằm

Cúc tả tơi vàng mộng xác xơ
Hiên sương ngõ lá vẫn trông chờ
Đêm dài quạnh hé đôi song lớn
Nguyệt đọng vòng tay úa giấc mơ

Ngai trống vàng son lợt sắc rồi
Lòng ta Hoàng Hậu chẳng về ngôi
Hồ ly không hiện người không đến
Chỉ ánh trăng vào khuôn cửa thôi

Hiu hắt tình trai một kiếp suông
Mênh mông nệm gối rét căn buồng
Lệ sa bạch lạp ngàn đêm trắng
Thơ vút sầu say rượu nhập cuồng

Đã mấy canh khuya nụ ngát nhài
Kết chưa thành mộng ý Liêu Trai
Lung linh nguyệt thắm vàng trang sách
Đợi chẳng bừng sen nhịp gót ai

Thôi thế hoài thơm tuổi dịu hiền
Cánh khô mầm lụi trót hoa niên
Chương đài, ca quán, ôi hồng liễu
Nửa cuộc trần gian lợm yến diên

Khắp đã nghe tìm mỏi núi sông
Đâu sương vó ngựa, gió mui bồng ?
Gió sương giờ vẫn buồng đây lạnh
Em hỡi! phương nào em có không ?
威武不能屈 uy vũ bất năng khuất
富贵不能淫 phú quý bất năng dâm
贫贱不能移 bần tiện bất năng di

Cổ Huyền
  • Số bài : 18
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.03.2006
  • Nơi: Australia
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 11.03.2006 20:49:41
Sao không ai đọc vậy,Chẳng lẽ ở đây không có ai biết thi sĩ Vũ Hoàng Chương????
威武不能屈 uy vũ bất năng khuất
富贵不能淫 phú quý bất năng dâm
贫贱不能移 bần tiện bất năng di

TNP
  • Số bài : 422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.10.2005
  • Nơi: Lều Cỏ .. Rừng Mơ
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 11.03.2006 23:14:53


Mười Hai Tháng Sáu


Trăng của nhà ai trăng một phương ?
Nơi đây rượu đắng mưa đêm trường.
Ồ! đêm tháng sáu mười hai nhỉ!
Tố của Hoàng ơi! Hỡi nhớ thương!

Là thế, là thôi, là thế đó!
Mười năm thôi thế mộng tan tành.
Mười năm trăng cũ ai nguyền ước,
Tố của Hoàng ơi! Tố của Anh.

Tháng sáu mười hai .. từ` đấy nhé
Chung đôi .. từ đấy nhé lìa đôi
Em xa lạ quá đâu còn phải
Tố của Hoàng xưa, Tố của Tôi.

Men khói đêm nay sầu dựng mộ,
Bia đề tháng sáu ghi mười hai
Tình ta ta tiếc, cuồng ta khóc,
Tố của Hoàng, nay Tố của Ai!

Tay gõ vào bia mười ngón rập
Mười năm theo máu hận trào rơi
Học làm Trang Tử thiêu cơ nghiệp,
Khúc Cổ-Bồn-Ca gõ hát chơi.

Kiều Thu hề Tố em ơi
Ta đang lửa đốt tơi bời Mái Tây,
Hàm ca nhịp gõ khói bay
Hồ Xừ Xang Xế bàn tay điên cuồng.

Kiều Thu hề trọn kiếp thương
Sầu cao ngùn ngụt mấy đường tơ khô
Xừ Xang Xế Xự Xang Hồ
Bàn tay nhịp gõ điên rồ khói lên.

Kiều Thu hề Tố hỡi em
Nghiêng chân bốn bể mà xem lửa bùng
Xế Hồ Xang khói mờ rung
Nhịp vươn sầu tỏa năm cung ngút ngàn.

Vũ Hoàng Chương


Bảo rằng... thôi nhớ, hết thương
Cớ sao buồn cứ tơ vương lòng tằm


TNP

TNP
  • Số bài : 422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.10.2005
  • Nơi: Lều Cỏ .. Rừng Mơ
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 11.03.2006 23:16:21


Chúng Ta Mất Hết .. Chỉ Còn Nhau


Chúng ta đánh mất cả rồi sao?
Cả những âm thanh một thuở nào
Da trống tơ đàn ôi trúc phách
Ðều khô như tiếng hát gầy hao

Ðàn mang bên đáy mà không đánh
Sút hết rồi sao sợi nhớ thương
Hay phách từ lâu rồi lạc phách
Không còn dựng nổi bến Tầm Dương

Hỡi ca hồng đã tan thành tuyết
Ðể tiếp vào cho má đỡ xanh
Bạc mệnh hỡi ơi hoàn mệnh bạc
Ðâu còn ấm nữa rượu tàn canh

Hay là đêm ấy Ngưu lìa chức
Xé nát da mình lau mắt ai
Còn được gì đâu cho mặt trống
Ðập lên hoang vắng đến ghê ngườI

Âm thanh trống rỗng còn chi nữa
Gắng gương chi cho đời nhạt phai
Ba kiếp lang thang ngồi chụm lại
Chúnh ta mất hết chỉ còn nhau.

Vũ Hoàng Chương


Bảo rằng... thôi nhớ, hết thương
Cớ sao buồn cứ tơ vương lòng tằm


TNP

TNP
  • Số bài : 422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.10.2005
  • Nơi: Lều Cỏ .. Rừng Mơ
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 11.03.2006 23:18:09


Bài Ca Sông Dịch

(Tâm Sự Kẻ Sang Tần)


Ðời lắng nghe đây trầm tư hồn bể dâu
Bàng bạc trường giang lạnh khói
Ðìu hiu điệp khúc ly sầu
Ðã mấy thời gian nằm u hoài sông Dịch
Tiễn kẻ một đi, nguời kiếm khách Ðông Châu
Ôi sông ngát dư linh ! trải bao đời có biết
Hào khí ai xưa giờ vang bóng nơi đâu
Phải chăng ngươi ! phải chăng kìa dấu vết
Tinh anh rờ rỡ ngàn sau
Nước trôi đây nước trôi bờ cõi Việt
Âm u gợn tiếng ghê màu
Ai tráng sỉ bao năm mài gươm dưới nguyệt
Còn tưởng nghe hồn thép múa sông sâu
Kinh Kha hề Kinh Kha
Vinh cho người hề ! ba nghìn tân khách
Tiễn người đi tiếng trúc nhịp lời ca
Biên thùy trống giục
Nẻo Tần sương sa
Gió thê lương quằn quại khói chiêu hà
Buồn xưa giờ chưa tan
Phong tiêu tiêu hề Dịch thủy hàn
Bạch vân ! Bạch vân ! kìa ngang rừng phất phới
Ôi mầu tang khăn gói lũ người Yên
Nhịp vó câu nẻo Hàm Dương tung bụi
Ta nghe, ta nghe ! này cuồng phong dấy lên
Tám phương trời khói lửa
Một mũi dao sang Tần
Ai tra'ch Kinh Kha rằng việc người đã lỡ
Ai khóc Kinh Kha hề thềm cao táng thân
Ai tiếc đường gươm tuyệt diệu
Mà thương cho cánh tay thần
Ta chỉ thấy
Tơi bời tướng sỉ thây ngã hai bên
Một triều rối loạn ngai vàng xô nghiêng
Áo rách thân rung hề ghê hồn bạo chúa
Hùng khí nuốt sao Ngâu hề nộ khí xung thiên
Một cánh tay đưa mà danh lừng vạn cổ
Hiệp sĩ Kinh Kha hề người thác đã nên
Ta há quan tâm gì việc thành hay bại
Thế gian ơi kìa bãi bể nương dâu
Cung điện Hàm Dương ba tháng đỏ
Thành xây cõi dựng là đâu
Nào ai khởi nghiệp đế
Nào ai diệt chư hầu
Ca trùng lửa đóm cùng hoàn phản không hư
Dù lăng ngà hay cỏ khâu
Riêng tồn tại với thời gian việc làm chính nghĩa
Tranh sáng với trăng sao tấm lòng trượng phu
Một nét dao bay ngàn thuở đẹp
Dù sai hay đúng cũng là dư
Kìa uy dũng kẻ sang Tần không trở lại
Đã trùm lấn Yêu Ly hề át Chuyên Chư
Ôi Kinh Kha
Hào khí người còn sang sảng
Đâu đây lòa chói giấc mơ
Nước sông Dịch còn trôi hay đã cạn
Gương anh hùng vằng vặc sáng thiên thu.

Vũ Hoàng Chương



Bảo rằng... thôi nhớ, hết thương
Cớ sao buồn cứ tơ vương lòng tằm


TNP

TNP
  • Số bài : 422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.10.2005
  • Nơi: Lều Cỏ .. Rừng Mơ
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 11.03.2006 23:19:54


Nét Ðau Mặt Chữ


Chẳng dùng chi được văn tài
Thân này lụy áo cơm ai bất ngờ
Phút giây chết điếng hồn thơ
Nét đau mặt chữ đến giờ còn đau.

Chắc gì ba trăm năm sau
Ðã ai vào nổi cơn sầu nằm đây
Nếu không cơm áo đọa đầy
Nhủ thân nào thịt xương nầy bỗng dưng.

Chết theo vào đến lưng chừng
Say từng mảnh rớt mê từng khúc rơi
Nửa chiều say ngất mê tơi
Khúc đâu lơ láo một đời Thi Vương.

Vũ Hoàng Chương
(Thơ trong tù sau 1975)




Bảo rằng... thôi nhớ, hết thương
Cớ sao buồn cứ tơ vương lòng tằm


TNP

TNP
  • Số bài : 422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.10.2005
  • Nơi: Lều Cỏ .. Rừng Mơ
Trả Ta Sông Núi - 13.03.2006 03:46:54


Trả Ta Sông Núi


Trải bốn nghìn năm dựng nước nhà
Sông khoe hùng dũng, núi nguy nga
Trả ta sông núi bao người trước
Gào thét đòi cho bọn chúng ta…
Trả ta sông núi từng trang sử
Dân tộc còn nghe vọng thiết tha
Ngược vết thời gian, cùng nhắn nhủ:
Không đòi, ai trả núi sông ta

Cờ báo phục hai bà khởi nghĩa
Ðuổi quân thù, xưng đế một phương
Long Biên sấm dậy sa trường
Ba thu xã tắc, miếu đường uy nghi
Xót nòi giống, quản chi bồ liễu
Dòng Cẩm Khê còn réo tinh anh
Một phen sông núi tranh giành
Má hồng ghi dấu sử xanh đời đời

Bể dâu mấy cuộc đổi dời
Lòng trăm họ vẫn dầu sôi bừng bừng
Mai Hắc Ðế, Phùng Hưng, Bố Cái
Liều thế cô dằng lại biên cương
Ðầu voi, Lệ Hải Bà Vương
Dù khi chiến tử vẫn gươm anh hào
Tinh thần độc lập nêu cao
Sài lang kia, núi sông nào của ngươi?
Núi sông ấy của người dân Việt
Chống Bắc phương, từng quyết thư hùng
Ngô Quyền đại phá Lưu Cung
Bạch Ðằng Giang nổi muôn trùng, sóng reo
Hồn tự chủ về theo lửa đuốc
Chữ thiên thu: Nam Quốc sơn hà
Phá tan nghịch lỗ không tha
Tướng quân Thường Kiệt gan già mấy mươi
Gươm chiến thắng trỏ vời Ðông Bắc
Hịch vải nêu tội giặc tham tàn
Dựng nhân nghĩa, vớt lầm than
Danh thơm ải ngoại, sấm ran biên thùy
Khí thiêng tỏa chói tư bề
Phường đô hộ có gai ghê ít nhiều?…

Cửa Hàm Tử vắng teo vết cáo
Bến Chương Dương cướp giáo quân thù
Trận Ðà Mạc dẫu rằng thua
Làm Nam quỷ, chẳng làm vua Bắc đình
Chém kiêu tướng, đồn binh Tây Kết
Triều Phú Lương gầm thét giang tân
Phá cường địch báo hoàng ân
Trẻ thơ dòng máu họ Trần cũng sôi
Kìa trận đánh bèo trôi, sóng dập
Sông Bạch Ðằng thây lấp xương khô
Những ai qua lại bây giờ
Nghe hơi gió thoảng, còn ngờ quân reo
Hịch Vạn Kiếp lời khêu tướng sĩ
Hội Diên Hồng quyết nghị toàn dân
Khuông phù một dạ ân cần
Vó thiêng ngựa đá, hai lần bùn dây
Sơn hà mấy độ lung lay
Máu bao chiến sĩ nhuộm say mầu cờ

Cảm ý núi ngồi mơ độc lập
Thuận tình sông trôi gấp tự do
Ấy ai đầu dựng cơ đồ
Gấm thêu lời chiếu Bình Ngô thuở nào
Cơn nguy khốn ra vào sinh tử
Thân nằm gai, lòng giữ sắt son
Linh Sơn lương chúa hao mòn
Quân tan Côi Huyện, chẳng còn mảy may
Chén rượu ngọt cùng say thấm thía
Tình cha con mà nghĩa vua tôi
Thuận dân là hợp ý trời
Sử xanh chót vót công người Lam Sơn

Quốc dân chung một mối hờn
Cần câu đánh giặc mà hơn giáo dài
Chống ngoại địch, gươm mài quyết chiến
Voi Quang Trung thẳng tiến kinh kỳ
Phá Thanh binh trận Thanh Trì
Sông Hồng khoảng khắc lâm ly máu hồng
Núi dậy sấm cho sông lòe chớp
Cờ Tây Sơn bay rợp Bắc Hà
Xác thù xây ngất Ðống Ða
Bụi trường chinh hãy còn pha chiến bào

Tinh thần độc lập nêu cao
Sài lang kia, núi sông nào của ngươi
Cường quyền vẫn muôn đời cưỡng áp
Dưới bàn tay giặc Pháp càng đau
Chúa tôi nhỏ lệ cùng nhau
Khua chiêng hải ngoại, rừng sâu kéo cờ
Dạ Cần Vương trơ trơ thiết thạch
Kẻ Văn Thân, hiệp khách cùng chung
Hoàng Hoa Thám, Phan Ðình Phùng
Khói reo Thanh Nghệ, lửa bùng Thái Nguyên
Hợp Nghĩa Thục kết liên đồng chí
Xuất dương tìm tri kỷ Ðông Ðô
Phan Sào Nam, Phan Tây Hồ
Long đong bốn bể, mưu đồ cứu dân
Vận nước chửa hết tuần bĩ cực
Sức người khôn đọ sức ông xanh
Mỗi phen gắng gỏi tung hoành
Thương ôi! sự nghiệp tan tành mỗi phen
Nguyễn Thái Học gan bền, chí cả
Họp đồng bang gióng giả nên đoàn
Rừng xanh bụi cỏ gian nan
Mong đem nhiệt huyết dội tan cường quyền
Tổ chức việc tuyên truyền, ám sát
Khắp nơi nơi, từng hạt, từng châu
Xiết bao hy vọng buổi đầu
Một đêm Yên Bái ngờ đâu tan tành

Ôi Việt sử là tranh đấu sử
Trước đến sau cầm cự nào ngơi
Tinh thần độc lập sáng ngời
Bao người ngã, lại bao người đứng lên

Ngày nay muốn sông bền, núi vững
Phải làm sao cho xứng nguời xưa
Yêu nòi giống, hiểu thời cơ
Bốn phương một ý: phụng thờ giang sơn
Ðừng lo yếu, hãy chung hờn
Cần câu đánh giặc từng hơn giáo dài

Trả núi sông ta! lời dĩ vãng
Thiên thu còn vọng đến tương lai
Trả ta sông núi! câu hùng tráng
Là súng là gươm giữ đất đai

Trông lên cao ngất phương trời
Hồn thiêng liệt sĩ bừng tươi sắc cờ.

Vũ Hoàng Chương


<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2006 03:49:06 bởi TNP >

Bảo rằng... thôi nhớ, hết thương
Cớ sao buồn cứ tơ vương lòng tằm


TNP

TNP
  • Số bài : 422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.10.2005
  • Nơi: Lều Cỏ .. Rừng Mơ
RE: Trả Ta Sông Núi - 13.03.2006 04:17:03


Lá Thư Ngày Trước


Yêu một khắc để mang sầu trọn kiếp
Tình mười năm còn lại mấy tờ thư
Mộng bâng quơ hò hẹn cũng là hư
Niềm son sắt ngậm ngùi duyên mỏng mảnh

Rượu chẳng ấm mưa hoài chăn chiếu lạnh
Chút hơi tàn leo lét ngọn đèn khuya
Giấc cô miên rùng rợn nẻo hôn mê
Gió âm tưởng bay về quanh nệm gốI

Trong mạch máu chút gì nghe vướng rối
Như tơ tình thắc mắc buổi chia xa
Ngón tay run ghì nét chữ phai nhòa
Hỡi năm tháng hãy đưa đường giấc điệp

Yêu mê thế để mang sầu trọng kiếp
Tình mười năm còn lại chút này đây
Lá thư tình xưa nhớ lúc trao tay
Còn e ấp thuở duyên vừa mới bén

Ai dám viết yêu đương và hứa hẹn
Lần đầu tiên ai dám ký "Em Anh"
Nét thon mềm run rẩy gắng đưa nhanh
Lòng tự thú giữa khi tìm trốn nấp

Mươi hàng chữ đơn sơ ồ ngượng ngập
E dè sao mươi hàng chữ đơn sơ
Màu mực tươi xanh ngát ý mong chờ
Tình hé nụ bừng thơm trong nếp giấy

Ôi thân mến nhắc làm chi thuở ấy
Đêm nay đây hồn xế nẻo thu tàn
Khóc chia lìa ai níu gọi than van
Ta chỉ biết nằm nghe tình hấp hối

Say đã gắng để khuây sầu lẻ gối
Mưa mưa hoài rượu chẳng ấm lòng đau
Gấm the nào từ buổi lạnh lùng nhau
Vàng son có thay màu đôi mắt biếc

Tình đã rời đi riêng mình tưởng tiếc
Thôi rồi đây chiều xuống giấc mơ xưa
Lá lá rơi nằm bệnh mấy tuần mưa
Say chẳng ngắn những đêm dằng dặc nhớ

Trăng nào ngọt với duyên nào thắm nở
Áo xiêm nào rực rỡ ngựa xe ai
Đây mưa bay mờ chậm bước đêm dài
Đêm bất tận đêm liền đêm kế tiếp

Yêu sai lỡ để mang sầu trọn kiếp
Tình mười năm còn lại chút này thôi
Lá thư xưa màu mực úa phai rồi
Duyên hẳn thắm ở phương trời đâu đó

Vũ Hoàng Chương


<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2006 04:18:53 bởi TNP >

Bảo rằng... thôi nhớ, hết thương
Cớ sao buồn cứ tơ vương lòng tằm


TNP

Cổ Huyền
  • Số bài : 18
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.03.2006
  • Nơi: Australia
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 13.03.2006 18:11:53
Hơi Tàn Đông Á ---------- Vũ Hoàng Chương


Phơi phới linh hồn lỏng khóa then
Say nghe giọt nhựa khóc trên đèn
Mê ly cả một trời Đông Á
Sực tỉnh trong lòng nấm mộ đen

Đây cốc bao la vạn vực sầu
Ngai vàng Mông Cổ ngự đêm nâu
Hãy nghe bão táp trong cô tịch
Vó ngựa dân Hồi dẫm đất Âu

Thuyền chiến nằm mơ cuộc viễn chinh
Buồm neo rời rạc bến U Minh
Đâu đây oằn oại trong làn khói
Lớp lớp uy nghi Vạn Lý Thành

Thuốc cháy âm thầm hãy lắng tai
Phương Đông là một tiếng than dài
Bao nhiêu năm đã từng oanh liệt
Bốn bể quy hàng nép dưới ngai

Nhựa chín dần trên ngọn lửa đào
Ngược dòng năm tháng khói lên cao
Hương thiêng rẽ lối đôi bờ mộng
Cung các vàng son một thuở nào

Gối nệm lênh đênh xác thịt hờ
Thuyền Say một cánh lướt giòng Thơ
Trăng hiu hắt ngủ đêm khuya rợn
Sương khói phù dung ngập bến bờ

Thế kỷ huy hoàng của Á Châu
Hiện về trên gối một đêm nâu
Mây xanh cánh rộng ai mơ đó?
Hồn có tiêu tan vạn cổ sầủ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2006 18:13:13 bởi Cổ Huyền >
威武不能屈 uy vũ bất năng khuất
富贵不能淫 phú quý bất năng dâm
贫贱不能移 bần tiện bất năng di

Cổ Huyền
  • Số bài : 18
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.03.2006
  • Nơi: Australia
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 13.03.2006 18:15:22
Hờn Dỗi -------------- Vũ Hoàng Chương


Tối qua em ngồi học
Lơ đãng nhìn đi đâu
Dưới đèn anh thoáng nhận
Nét mặt em rầu rầu

Em buồn? anh gặng hỏi
Mấy lần, em chẳng nói
Rồi anh không biết vì sao
Đẩy ghế đứng lên em giận giỗi

Rũ tung làn tóc rún đôi vai
Em vùng vằng
Ôm sách vở
Sang phòng bên
Không học nữa
Không cho ai vào nữa
Cũng không thèm nghe nữa
Lời thiết tha anh van gọi mái ngoài

Nhưng anh nghe thổn thức
Em khóc trên gối thêu
Nhưng anh nghe tấm tức
Em giận hờn bao nhiêu

Em khóc? làm sao mà dỗ được?
Nhưng anh còn biết làm sao!
Gọi em em nhất định
Không mở khóa cho vào
Từng giây từng phút lòng anh càng bối rối
nao naọ
Anh vẫn nghe tiếng khóc
Trong vạt áo len hồng
Anh vẫn nghe tiếng nấc
Dồn dập trên gối nhung

Sao em khóc? vì đâu hờn tủỉ
Em buồn, có phải lỗi anh không?
Hỏi em em chẳng nói
Mặc anh xô cửa phòng

Ngoài hiên vắng gió đưa vàng rụng đến
Ngọn tường vi xuống mãi chiếc liềm cong
Đêm gần khuya, sương đổ
Anh thấy ướt vai áo
Anh thấy lạnh trong lòng








威武不能屈 uy vũ bất năng khuất
富贵不能淫 phú quý bất năng dâm
贫贱不能移 bần tiện bất năng di

Cổ Huyền
  • Số bài : 18
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.03.2006
  • Nơi: Australia
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 13.03.2006 18:17:46
Đời Vắng Em Rồi ------------Vũ Hoàng Chương


Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu
Lênh đênh thương nhớ giạt trời Âu
Thôi rồi tay nắm tay lần cuối
Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhaụ

Trai lỡ phong vân, gái lỡ tình
Này đêm tri ngộ xót điêu linh
Niềm quê sực thức lòng quan ải
Giây phút dừng chân cuộc viễn trình.

Tóc xõa tơ vàng nệm gối nhung
Đây chiều hương ngát lả hoa dung
Sóng đôi kề ngọn đèn hư ảo
Mơ kiếp nào xưa đã vợ chồng.

Quán rượu liền đêm chuốc đắng cay
Buồn mưa trăng lạnh nắng hoa gầy
Nắng mưa đã trải tình nhân thế
Lưu lạc sầu chung mộng hướng saỵ

Gặp gỡ chừng như truyện Liêu Trai
Ra đi chẳng hứa một ngày mai
Em ơi lửa tắt bình khô rượu
Đời vắng em rồi say với aỉ

Phương Âu mờ mịt lối quê nàng
Trăng nước âm thầm vạn dặm tang
Ghé bến nào đây người hải ngoại
Chiều sương mặt bể có mơ màng.

Tuyết xuống phương nào lạnh lắm không
Mà đây lòng trắng một mùa đông
Tương tư nối đuốc thâu canh đợi
Thoảng gió trà mi động mấy bông.


威武不能屈 uy vũ bất năng khuất
富贵不能淫 phú quý bất năng dâm
贫贱不能移 bần tiện bất năng di

Cổ Huyền
  • Số bài : 18
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.03.2006
  • Nơi: Australia
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 13.03.2006 18:21:29
Tứ thập nhị niên tiền,Vũ Hoàng Chương thi sĩ thị ngã lão sư.
威武不能屈 uy vũ bất năng khuất
富贵不能淫 phú quý bất năng dâm
贫贱不能移 bần tiện bất năng di

vyvy
  • Số bài : 406
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.06.2005
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 14.03.2006 10:01:24

Im lặng
Em biết anh chờ em ngã ba
Trường-Thi Ngõ-Huyện vắng người qua
Đi chung một quãng, chiều tan học
Chẳng nói "yêu" mà yêu thiết tha.

Em biết anh chờ em ngã tư
Hàng-Khay Hàng-Trống để trao thư
Lời "yêu" chẳng viết nhưng trong ý
Ta đã cùng chia một động từ.

Em biết anh chờ em góc nào
Của Hồ-Gươm xanh như chiêm bao
"Lựa hoa cài tóc cho em nhé!"
Thầm dặn... không là "yêu" đó sao?

Em biết ngay từ buổi nắng phai
Giùm em thử áo đỡ ngang vai
Bàn tay anh chạm vào da thịt
In dấu "Tình-Yêu" lửa cháy dài.

Em biết, trời ơi!... những buổi chiều
Nghe trong im lặng nẩy mầm "Yêu"
Những đêm tay nắm tay ngồi ngồi học
Càng học bao nhiêu quên bấy nhiêu!

Im lặng cùng nhau sống giấc mơ
Tưởng như không tỉnh lại bao giờ...
Còn e đời chẳng tin là thật
Anh học làm thơ, em chép thơ.

[ Hà Nội 1937 ]
let it be

vyvy
  • Số bài : 406
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.06.2005
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 14.03.2006 10:06:08

Y Sa
Chén vàng men cháy những phong ba
Điên đảo ngàn phương giấc mộng ngà.
Xanh tuổi trăng tròn xanh bát ngát
Trời xanh chết đuối mắt Y-sa.

Nguyệt tỏ mười lăm chuốc chén đầy
Gió reo sóng múa vị đời say
Bước lên nàng đón chào thi hứng
Mở trọn hương màu đôi cánh tay.

Hồng nhạn truyền tin báo Hội-Thơ
Mây bay trắng lụa ruổi vàng tơ
Bỗng dưng mái tóc nàng mê hoặc
Mây bỏ trời xanh tự bấy giờ.

Sao cũng mê nàng sao bỏ ngôi
Đông Tây há chịu mài lìa đôi!
Tao đàn nhóm họp mùa Thu ấy
Là đã Sâm Thương lửa bén rồi.

Hôm mai vằng vặc mảnh tình ta
Giữa Hội-Thơ riêng mở tháp ngà.
Có phải hồng nghê cầu đã bắc
Hai chân trời nối... bảy màu pha?

"Lòng em là một cánh chim trời".
Mở sách, nàng ngâm giọng tuyệt vời.
- Ta cũng bể Đông liều cất cánh
Tìm chim bể Bắc đó nàng ơi!

Cầm tay, nàng bảo: Hỡi thi nhân,
Mộng cũng như Thơ, hẳn có vần?
Hãy buộc lên Trăng thuyền mật ngọt
Đôi ta chèo tới bến Siêu-chân!

Ôi, lời như ngọc ý như gương...
Bỗng mắt nàng xanh đến dị thường,
Bờ bến Siêu-chân vừa thấp thoáng
Nổi trên gò má bập bềnh hương.

Nét càng như đượm vẻ như lơi
Cặp mắt nàng xanh đến não người.
Bờ bến Siêu-chân vừa đánh đắm
Ngàn thu vào sóng tóc đầy vơi...

Giật mình! Đây sự thật phong ba
Đã xé tan tành duyên chúng ta.
Thơ Mộng lìa đôi, thuyền vắng ngắt
Quanh co lạc mãi nẻo Ngân-hà.

Để mỗi lần trăng hiện dáng thuyền
Phương này tê tái giấc mơ duyên.
Y-sa nàng hỡi, phương nào nhỉ
Thơ có còn say Mộng ảo huyền?

Bài Thơ ta mở với trăng đầy
Khép lại bằng trăng khuyết ở đây.
Diểu diểu nhất phương hề vọng mỹ...
Sao mờ chênh chếch bóng đêm vây.

Knokke - Sài Gòn 1959
let it be

TNP
  • Số bài : 422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.10.2005
  • Nơi: Lều Cỏ .. Rừng Mơ
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 14.03.2006 12:50:55


Ấm Lạnh


Yêu nhau từ thuở tóc còn buông
Một gái thơ ngây một gã cuồng
Khuya sớm vai kề vui đọc sách
Chung đèn chung cả ánh trăng xuông

Bẩy tám mùa hoa dệt trước lầu
Năm năm thương mến rễ càng sâu
Chia tay căn vặn lời sơn hải
Tạm biệt...ai ngờ vĩnh quyết đâu!

Lòng thu cỏ rối một chiều kia
Non động dừng chân gã trở về
Chỉ thấy Chương Đài trơ gốc liễu
Bướm gầy xao xác cánh hôn mê

Là thôi! Gái thị thành kiêu bạc
Đã ấm giàu sang lạnh ước thề!

Vũ Hoàng Chương



Bảo rằng... thôi nhớ, hết thương
Cớ sao buồn cứ tơ vương lòng tằm


TNP

TNP
  • Số bài : 422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.10.2005
  • Nơi: Lều Cỏ .. Rừng Mơ
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 14.03.2006 12:53:47


Phương Xa


Nhổ neo rồi thuyền ơi xin mặc sóng
Xô về Ðông hay giạt tới phương Ðoài.
Xa mặt đất giữa vô cùng cao rộng
Lòng cô đơn cay đắng họa dần vơi.

Lũ chúng ta lạc loài dăm bảy đứa
Bị quê hương ruồng bỏ giống nòi khinh.
Bể vô tận sá gì phương hướng nữa
Thuyền ơi thuyền theo gió hãy lênh đênh.

Lũ chúng ta đầu thai lầm thế kỷ
Một đôi người u uất nỗi trơ vơ.
Ðời kiêu bạc không dung hồn giản dị
Thuyền ơi thuyền xin ghé bến hoang sơ.

Men đã ngấm, bọn ta chờ nắng tắt
Treo buồm cao, cũng cao tiếng hò khoan
Gió đã nổi, nhịp trăng chiều hiu hắt
Thuyền ơi thuyền, theo gió hãy cho ngoan.

Vũ Hoàng Chương



Bảo rằng... thôi nhớ, hết thương
Cớ sao buồn cứ tơ vương lòng tằm


TNP

TNP
  • Số bài : 422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.10.2005
  • Nơi: Lều Cỏ .. Rừng Mơ
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 14.03.2006 12:57:22


Giấc Mộng Đầu


Có một ngày xuân cuối
Anh đến ngỏ tình yêu
Những bài thơ anh đọc
Tha thiết là bao nhiêu!

Em, anh, cùng cảm động
Cùng bối rối như nhau
Ðiên cuồng anh gạn hỏi
Im lặng em cúi đầu...
Hai ta cùng bẽn lẽn
Nhưng từ đấy về sau
Bao nhiêu là chuyện thần tiên quá
Nhẩy múa thi trong giấc mộng đầu.

Một hôm anh trêu tức
Em đuổi đánh vào vai
Vò đầu cho rối tóc
Và mím chặt môi cười.
Bao nhiêu cử chỉ làm duyên ấy
Ðã mách tình em đủ lắm rồi!...
Em còn giấu sao được
Anh hiểu hết, em ơi
Em đừng chối vô ích
"Làm duyên" là "yêu" rồi.

Anh bảo: em cố học
Rồi mai chung một nghề
Ðôi ta ngày bốn buổi
Dắt tay cùng đi về.
Bao giờ mùa hạ đến
Ta cùng được nghỉ ngơi
Chapa rừng núi đẹp
Là chỗ ta đi chơi.
Em reo: thích nhỉ!... như vừa được
Sống trước say sưa một quãng đời...
Em còn giấu chi nữa
Anh hiểu hết, em ơi
Cũng đừng chối, vô ích
"Thích nhỉ" là "yêu" rồi!

Một lá thư nhỏ nhắn
Chữ tươi màu mực xanh
Của cô nào không biết
Nhưng đề rõ tên anh
Anh cất trong túi áo
Ngồi bên em đánh rơi
Em vô tình bắt được
Hờn dỗi mấy hôm trời.
Nhưng đâu có phải anh lơ đãng,
Anh muốn thử lòng em đấy thôi...
Thôi em đừng giấu nữa
Em đã yêu anh rồi
Càng chối càng vô ích
"Hờn dỗi" là "yêu" rồi!

Bao nhiêu năm gần gũi
Bao nhiêu ngày bên nhau
Anh không phải là sắt
Em có là gỗ đâu!
Nụ cười đôi mắt say sưa ấy
Ðã hẹn yêu anh đến bạc đầu...
Nhưng em không chịu nói
Không thú nhận rằng yêu
Chỉ vì chưa bỏ được
Tính trẻ với lòng kiêu.
Vả lại em thường bảo:
Hương nhẹ vẫn thơm lâu
Tình yêu rõ rệt quá
Chỉ sợ không bền đâu.

Không cần phải hẹn hứa
Không cần nói yêu nhau
Không yêu mà vẫn là yêu đấy
Êm đẹp làm sao giấc mộng đầu!

Vũ Hoàng Chương
Hà Nội 1939




Bảo rằng... thôi nhớ, hết thương
Cớ sao buồn cứ tơ vương lòng tằm


TNP

TNP
  • Số bài : 422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.10.2005
  • Nơi: Lều Cỏ .. Rừng Mơ
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 14.03.2006 13:00:25


Gặp Lại Cố Nhân


Xa xôi lòng những ước ao:
Trăng ai rèm gấm, hoa nào vườn xuân.
Người xưa, này vẫn cố nhân
Mà, ôi thôi! đã phong trần cả hai!

Vắng tanh lòng gái đời trai
Đèn khêu tỏ ngọn đêm dài khóc nhau
Cười to, cho vỡ thương đau;
Giấc mơ xưa, gối chung đầu mà say!

Bao năm vị đắng mùi cay
Lênh đênh thân thế cầm tay nghẹn ngào
Nước cờ thua, giận mình cao;
Khói lên cuồng túy nhạc vào hàm ca

Nhìn nhau, ta lại là ta...
Nổi nênh hồn mộng phong ba chiếu nằm
Thôi thì thôi nhé tri âm!
Lỡ thanh xuân ấy còn tâm sự này.

Còn nhau cũng lại còn say
Đòi thêm gì, ở chua cay thế tình?


Vũ hoàng Chương

(* trích tập “ Ta Đợi Em Từ Ba Mươi Năm”
An Tiêm xuất bản, Sàigòn, 1970.
tái bản tại hải ngoại, Nam Cali, 1985)




Bảo rằng... thôi nhớ, hết thương
Cớ sao buồn cứ tơ vương lòng tằm


TNP

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Thơ Vũ Hoàng Chương - 24.06.2006 19:29:32
http://vnthuquan.net/tho/tacpham.aspx?thisi=Vu%20Hoàng%20Chuong

Một số thơ nữa của VHC được bạn bè đăng ở thư viện TQ nà...ko bít mấy bài mà CH, TNP và VV post đã được đưa vào chưa hà


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu