Chợt nhớ Huế
lê huy 11.03.2006 12:15:16 (permalink)
… … …

“… Tui chợt nhớ Huế chi lạ, nhớ dễ sợ, nhớ đến … mềm mình ra rứa!”.
Tui sinh ra ở một nơi khác. Cứ mỗi lần Hè đến là ba má cho tui ra “ngoài nớ” nghỉ Hè cho vui với anh Hai của mình. Anh Hai tui hồi đó học trường Cao Đẳng Mỹ Thuật ở Thành Nội. Thi ra trường ảnh đậu á khoa đó, oai chưa!

Lần đầu ra Huế, tui chỉ mới mười-bốn mươì-lăm tuổi chi đó thôi. Cái tuổi đã biết ngắm nghía, đã biết ngẩn ngơ nhìn theo mái tóc thề đen huyền buông phủ đôi bờ vai thon thon nho nhỏ, đã biết thả hồn theo tà áo dài thước tha bay bay trong gió, đã biết ước sao được một lần che chung chiếc nón bài thơ, đã biết … – nhưng nào có được đâu vì tui … “Nhác quạ …! Nhác dễ sợ …!”.
Tui cũng có nhiều kỷ niệm với Huế lắm chớ, nhưng phần nhiều chỉ là kỷ niệm với đất trời mây nước, với Đại Lượt, Kim Luông, Chùa Thiêng Mụ, với Cầu Bạch Hổ, Cầu Tràng Tiền, Chợ Đông Ba, Chùa Diệu Đế, với Bến Đò Thừa Phủ, đường hàng me Phạm Ngũ Lão, xít xuống dưới tí xíu là Cầu Đá … Và, tui còn có kỷ niệm nhiều với kẹo cau, mè xửng Song Hỷ, với bánh bèo, bánh nậm, với bún bò Mụ Rớt, cà phê Lạc Sơn; riêng Cơm Âm Phủ thì tui chưa được biết đến. “Ôi thôi, nhiều lắm …! Kể hoài không hết mô...!”. À …! Tui nhớ nhất là những chuyến đò ngang từ chợ Đông Ba qua Trường Trung Học Kiểu Mẫu và ngược lại. Có phải do “ma đưa lối quỉ dẫn đường” không mà tui cứ qua qua lại lại hoài trên những chuyến đò ngang ấy nhiều lần vào những chiều cuối tuần.

Giờ thì, mỗi lần về Orange County là tui ghé vào quán Vĩ Dạ quen thuộc chỉ để ăn bánh bèo bánh nậm, chỉ để ngắm mấy bức sơn mài với người với cảnh “ngoài nớ” -- Răn mà nhớ chi lạ, nhớ dễ sợ …!” –- “Nhưng mà chỉ nhớ đất trời mây nước thôi đó nhen …!”.

… … …

(trích Chợt nhớ Huế)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2006 05:02:46 bởi TTL >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9