NHỮNG DẤU CHÂN SON .
Cũng lâu lắm rồi . . . tôi quên thơ ,
Sợ như lối cũ vẫn là xưa ,
Dấu chân kỷ niệm chưa mờ hẵn,
Cuối nẻo đường quen . . . vẫn ngẩn ngơ .
Rồi tôi e ngại bước qua đây ,
Nhớ dấu chân son thủa biết người ,
Mà không ngăn được niềm xúc động ,
Lòng riêng riêng giữ có đâu vơi .
Năm tháng ơ hờ để tôi đi ,
Mang theo dư ảnh cuộc tình si ,
Mà bao bến lạ tôi qua đó ,
Nào có gì vui . . . chẳng có gì !
Tôi biết lòng mình chưa hẳn quên ,
Mỗi chiều buồn bã vẫn còn quen ,
Nhớ bao điệu hát xưa yêu dấu ,
Như là câu kệ tụng đêm đêm . . .
Tôi ngại đi về lối quen xưa ,
Gặp bao kỷ niệm chưa phai mờ ,
Như dư âm cũ còn đâu đó ,
Những dấu chân son của ai xưa .