Giòng An Giang
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 26 của 68 trang, bài viết từ 376 đến 390 trên tổng số 1007 bài trong đề mục
thanhsingle 09.08.2011 01:53:30 (permalink)
0

Trích đoạn: vancali96





THẾ LÀ EM ĐI LẤY CHỒNG


Trời hỡi ! thì ra bé lấy chồng
Để người mỏi mắt lệ hoài trông
Bao thu bến vắng câu chờ đợi
Mấy Hạ thuyền buồn chữ nhớ mong
Bỏ phế vườn thơ đây hoá dại
Lui về cảnh thực đó chơi ngông
Mây bay gió thổi còn đâu nữa
Một chốn đào viên tạnh nắng hồng

Liên Hương


Vân ơi ! " lên xe hoa " mà sao kín tiếng thế, không thông báo gì hết trơn để xóm Đường chung vui với chớ. Hu hu , bắt đền đấy , bỏ mặc LH giờ biết phải làm sao ???



THƯƠNG NỤ HÉO
---*---


Xe hoa em đến cổng nhà chồng
Xáo chộn lòng anh đứng ngõ trông
Ngoái cổ nàng nhìn mi ngấn lệ
Quay lưng tôi bước hỏi sầu không ?
Bạn bè nhiều đứa cười châm chọc
Huynh muội bao người bảo chớ ngông
Chưa bước qua cầu đừng rút ván
Hãy thương nụ héo giữa vườn hồng.

3/7/2011.
Tuyen45.



GÁI Ế CHỒNG GIÀ

Mừng nghe gái ế cua được* chồng
Già "khú" nhưng nhìn mặt dễ trông
Mắt kém không phân meo** với mốc
Đêm dài quen thói đợi rồi mong
Tay sờ biết chỗ thon nơi mập
Mũi ngửi nghe mùi điệu nết ngông
Gái ế chồng già vui kết hợp
Trăm năm giai lão đẹp duyên hồng.


Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi 07/08/11

* bắt chước các nhà thơ lớn thường hay bỏ Luật để dùng đúng chữ!
** gái “ế” thường bị gọi là “ế meo ế mốc”



MẤT GIÁ
Trên cổ gông treo một tấm chồng.
Còn đâu lãng mạn ngóng, chờ, trông.
Còn đâu liếc mắt thời hò hẹn
Hết cả chẩu môi thuở nhớ mong.
Và nụ cười duyên đều mất giá.
Cùng lời nhõng nhẽo giống đùa ngông.
Ngày xưa một tiếng"hừ" hờn mát.
Anh giống trong tay bốc lửa hồng
Nguyễn Thị An Giang

8-8-2011 9:09

  



                                        Chưa xong


                                          Tay mỏi lưng cong bởi có chồng
                                             Thôi thời con gái thế là xong
                                            Tiết nuối làm chi cho thêm tủi
                                            Vì mơ một buổi có xuân nồng
                                           Nay đã hết rồi thuở long nhông
                                    Nũng nịu bâng khuân ước nguyện lòng
                                            Giờ còn thân xác ôi thờ thẩn
                                     Lo tính ngày mai chuyện chưa xong.

Trần Thảo Uyên 09.08.2011 04:52:25 (permalink)
0
sai địc chỉ nhà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2011 05:16:14 bởi Trần Thảo Uyên >
Trần Thảo Uyên 09.08.2011 05:14:43 (permalink)
0
Chào Thảo Uyên,

Tên mới nhưng thâm tình cũ vẫn như xưa, đây là hoàn cảnh hiện tại của bác :


CHẲNG AI CẦN

Tám mươi ba tuổi hết thời xuân
Lại thấy Diêm Vương tiến đến gần
Quỉ sứ xách còng tay ngoắt ngoắt
Nam Tào giở sổ bảo khoan khoan
Xét công xướng họa thơ Đường luật
Trừ tội đùa dai chốn thế gian
Những đứa ăn xong ngồi lựa chữ
Đem về Âm phủ chẳng ai cần.
Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi 06/07/2011



TÌNH VẪN THẾ
Giữa trời hoa lá vẫn là xuân.
Mây nước trăng sao rất cận gần.
Thân hữu ôn nhu như ánh nguyệt.
Bạn bè hòa nhập giống hò khoan.
Giòng đời tươi đẹp hơn hoa mộng.
Cuộc sống bình yên kệ dối gian.
Tuế tuế, niên niên tình vẫn thế.
Tình ta thơ nhạc lắm ân cần.
Trần Thảo Uyên

Niên niên, tuế tuế hoa tươngb tự
Tuế tuế, niên niên nhơn bất đồng

Kính chúc bác vui



Vẫn còn xuân

Chữa đến mười mươi : vẫn mãi xuân !!!
Cớ chi chi than trách nói xa gần ???
… Chờ Rơi, Nhật Ngộ còn ngoắt ngoắt
Trần Mạnh …, Tú Gàn dám khoan khoan ???
chớ trách tình thơ sao lãng mạn
Gật gù Đường luật khó chơi gian
Hôm nay rảnh rỗi liền khua bút
Miệng thế khen chê tớ đếch cần

Diệp Khai



Thân chào Diệp Khai

Thấm thoát 3, 4 năm rồi phải không!!!!
Bây giờ mới gặp lại Diệp Khai.

Bạn có gì thay đổi không (trong cuộc sống) Như mua nhà mới, thăng quan tiến chức... vân vân và vân vân...

Chúc bạn luôn luôn khoẻ và vui cùng phát sồi.
Nguyễn Thị An Giang.
VẪN CẢM XUÂN
Hạ đến nhưng mà vẫn cảm xuân.
NHiều khi xa tít hóa ra gần.
Tưởng rằng mộng ảo - đâu ngờ thật.
Ngỡ giống liên hồi - lại nhặt khoan.
Cứ thế giòng đời như sóng dạt.
Để rối cuộc sống trộn ngay gian.
Biết ai mà gởi lời tâm sự
Chia sẻ cho nhau những lúc cần.
Nguyễn Thị An Giang



LẮM KẺ CẦN

Thơ họa trăm tình đậm nét xuân
Vui vui nhớ lại bạn xa gần
Anh kêu chị đáp lời tung hứng
Trẻ gọi già theo bước nhặt khoan
Nếu chửa xuôi tay rời cõi thế
Thời chưa trả hết nợ dương gian
Thơ nồng cảm xúc say tình bạn
Lời ghẹo câu trêu lắm kẻ cần.

Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi 08/07/2011


SA xin kính chào Bác Lá, cám on Bác đã đem bài xướng hoạ cuả Bác và các anh, chị TMH, DK, TU, AG đến với SA nha, xin hoạ tiếp theo mọi người nè.
Chúc bác và qyú anh, chị, bạn một weekend thiệt là vui vẻ.


Vẫn thấy Xuân

Hạ đến nhưng hồn vẫn thấy xuân
Người xa vẫn cảm thấy như gần
Lời thơ xướng hoạ trầm rồi bỗng
Nét bút thi ca nhặt đến khoan
Cuộc sống đa đoan trong cõi tục
Thân đời tất bật với trần gian
Đi tìm thanh thản quên ngày tháng
Chỉ bạn, tình thơ mới thật cần

Sương Anh


Thân chào Nguyễn Thị An Giang,

rất vui khi còn đọc được những bài thơ dí dỏm của Bác Lá Chờ Rơi, và nhất là nhận được sự tiếp đón nồng nhiệt của bạn.
Bạn rất tâm lý ! Nhưng làm DK đỏ cả mặt, vâng, khi vui thì người ta … quên ráo trọi, lúc buồn mới lục tung cả ngăn kéo dĩ vãng để tìm lại những giây phút tuyệt vời.
Cuộc đời con người hình như giống hệt đường biểu thị của parabol, mà cực đai hướng lên trên (y= -ax2+bx+c) , khi chưa quá nửa đời vẫn tìm đủ mọi cách để đi đến.
Còn An Giang thì sao rồi ? Hỏi thừa phải không cứ nhìn giòng thơ lai láng, mượt mà là đủ biết vạn sự hanh thông, muốn gì được đó ! DK đoán đúng không ?
Còn DK thì:

Mãi ước ao

Đã mấy năm rồi! Vâng, mấy năm
Công danh sự nghiệp lúc thăng, trầm …
Khi lên nhí nhố như thằng ngố
Lúc xuống co mình hệt tiểu nhân
Phật dạy vô thường song chữa thấm
Chúa nài xóa tội cứ phân vân
Ước ao được trẻ như năm cũ
Gom hết tình nhân dẫu một lần.

DK


Thân chào bạn Diệp Khai,
Chính bạn mới là người làm cho người khác trẻ lại.


GẤP MẤY LẦN

Loay hoay mà hết tháng rồi năm
Vận số không lên lại cứ trầm
Bởi tại cứng đầu luôn chẳng cúi
Vì do ‘mục hạ’ thấy ‘vô nhân’
Ghét kẻ hét to tin lếu láo
Hẹn ngày tái ngộ hội long vân
Sự đời mong đến hồi thay đổi
Thời được em yêu gấp mấy lần.

Lá chờ rơi 26/07/11



TRÒNG KÍNH LÃO
Mới đó... hôm nào đã hết năm.
Nhớ mùi nhang tết với hương trầm.
Họ hàng trịnh trọng câu thân ái.
Bè bạn xum xuê đón cố nhân.
Năm tháng...trôi qua...tròng kính lão.
Thời gian...tô đậm...kiếp phù vân.
Còn chăng những chuyện xưa hay nhắc.
Chuyện mới lơ mơ cố nhớ lần.
Nguyễn Thị An Giang





SA xin kính chào Bác Lá, cám on Bác đã đem bài xướng hoạ cuả Bác và các anh, chị TMH, DK, TU, AG đến với SA nha, xin hoạ tiếp theo mọi người nè.
Chúc bác, dì và qúy anh, chị, bạn một weekend thiệt là vui vẻ.

Vẫn thấy Xuân

Hạ đến nhưng hồn vẫn thấy xuân
Người xa vẫn cảm thấy như gần
Lời thơ xướng hoạ trầm rồi bỗng
Nét bút thi ca nhặt đến khoan
Cuộc sống đa đoan trong cõi tục
Thân đời tất bật với trần gian
Đi tìm thanh thản quên ngày tháng
Chỉ bạn, tình thơ mới thật cần

Sương Anh

Bác Lá kính mến! Các anh chị và các bạn quý mến!
Hôm nay như thấy lại cái cảm giác ban đầu vào trang Xướng Hoạ học làm thơ; Thấy háo hức thấy say say menĐường. Xin kính chúc Bác Làm Vườn mạnh khoẻ vui vẻ, Kính chúc các anh chị , các bạn hạnh phúc và thành đạt.

MỘNG XUÂN

Bỗng thấy mơ màng giấc mộng xuân
Trăng xa đối bóng ngỡ trăng gần
Chim xao xác cánh rừng thưa thớt
Gió xạc xào đêm bước nhặt khoan
Trải nắng phiêu diêu tràn trái đất
Cho hồn lãng đãng khắp trần gian
Thơ như ngải hóa bùa con chữ
Để đắm ai trong mắt rượu cần
Kim Giang


CÓ LẼ CẦN
Em đến mang theo giấc mộng xuân.
Của thời mơ ước đã kề gần
Về trong yêu dấu trong lưu luyến.
Hiện đắm nhớ thương đắm lạc khoan
Và cả trời xuân trong mộng ước
Là bao hương sắc của thời gian
Tình yêu tràn ngập trong thương nhớ.
Và cố tìm quên, có lẽ cần.
Trần Mạnh Hùng


Còn xuân

Mơ hoài cái tuổi hãy còn xuân
Bướm thấy vườn hoa vội tiến gần
Nhớ thuở trần lưng ngày nắng hạn
Thương đời ngắn cũn tiếng dùi khoan
Dưới sông cá lội xa dòng đục
Kẽ đá cua bò tránh kế gian
Thả mộng tương tư vào bể ái
Mặc ai châm biếm cũng khôn cần

Vancali 7.13.11


Chúc Bác Lá ngày vui hì hì....



Xin góp năm vần thơ tếu dzui
Dở hay quý vị chớ cười tui
Càng già càng dẻo càng duyên chứ
Chẳng lẽ già rồi chịu tối thui

BÀ GIÀ MỚI TÁM MƯƠI TƯ ...

Tám mươi tư tuổi vẫn còn xuân
ngồi viết tình thư gửi bạn gần :(*)
Bác hỡi ghé qua : Mau tới gấp !
Ông ơi lại sớm : Chớ kêu khoan !
Càng già càng dẻo : Không thêm bớt !
Có trẻ có dai : Chẳng dối gian !
Kinh nghiệm đôi ta đâu thiếu nhỉ
Giúp em giải quyến truyện đang cần

(*) Bà già đã tám mươi tư
Ngồi sau cửa sổ viết thư kén chồng

hi Hi

Ma Nữ



THÂN HOẠ

MƠ CHÉN CƠM NHÀ
Bác này hơ hớ tuổi hồi xuân.
Đất thấp trời cao cũng xắp gần.
Mơ chén cơm nhà thèm nhỏ dãi
Tưởng tô phở tiệm khó mà khoan
Da mồi tóc bạc khoe trời đất
Tay gậy lưng cồng chống thế gian.
Ngoảnh tới, ngoảnh lui rồi cũng thế.
Trăm năm chúc thọ có ai cần
THẢO UYÊN



lá chờ rơi 09.08.2011 09:19:18 (permalink)
0


Trích đoạn: Trần Thảo Uyên

Chào Thảo Uyên,

Tên mới nhưng thâm tình cũ vẫn như xưa, đây là hoàn cảnh hiện tại của bác :


CHẲNG AI CẦN

Tám mươi ba tuổi hết thời xuân
Lại thấy Diêm Vương tiến đến gần
Quỉ sứ xách còng tay ngoắt ngoắt
Nam Tào giở sổ bảo khoan khoan
Xét công xướng họa thơ Đường luật
Trừ tội đùa dai chốn thế gian
Những đứa ăn xong ngồi lựa chữ
Đem về Âm phủ chẳng ai cần.
Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi 06/07/2011



TÌNH VẪN THẾ
Giữa trời hoa lá vẫn là xuân.
Mây nước trăng sao rất cận gần.
Thân hữu ôn nhu như ánh nguyệt.
Bạn bè hòa nhập giống hò khoan.
Giòng đời tươi đẹp hơn hoa mộng.
Cuộc sống bình yên kệ dối gian.
Tuế tuế, niên niên tình vẫn thế.
Tình ta thơ nhạc lắm ân cần.
Trần Thảo Uyên

Niên niên, tuế tuế hoa tươngb tự
Tuế tuế, niên niên nhơn bất đồng

Kính chúc bác vui


Vẫn còn xuân

Chữa đến mười mươi : vẫn mãi xuân !!!
Cớ chi chi than trách nói xa gần ???
… Chờ Rơi, Nhật Ngộ còn ngoắt ngoắt
Trần Mạnh …, Tú Gàn dám khoan khoan ???
chớ trách tình thơ sao lãng mạn
Gật gù Đường luật khó chơi gian
Hôm nay rảnh rỗi liền khua bút
Miệng thế khen chê tớ đếch cần

Diệp Khai



Thân chào Diệp Khai

Thấm thoát 3, 4 năm rồi phải không!!!!
Bây giờ mới gặp lại Diệp Khai.

Bạn có gì thay đổi không (trong cuộc sống) Như mua nhà mới, thăng quan tiến chức... vân vân và vân vân...

Chúc bạn luôn luôn khoẻ và vui cùng phát sồi.
Nguyễn Thị An Giang.
VẪN CẢM XUÂN
Hạ đến nhưng mà vẫn cảm xuân.
NHiều khi xa tít hóa ra gần.
Tưởng rằng mộng ảo - đâu ngờ thật.
Ngỡ giống liên hồi - lại nhặt khoan.
Cứ thế giòng đời như sóng dạt.
Để rối cuộc sống trộn ngay gian.
Biết ai mà gởi lời tâm sự
Chia sẻ cho nhau những lúc cần.
Nguyễn Thị An Giang



LẮM KẺ CẦN

Thơ họa trăm tình đậm nét xuân
Vui vui nhớ lại bạn xa gần
Anh kêu chị đáp lời tung hứng
Trẻ gọi già theo bước nhặt khoan
Nếu chửa xuôi tay rời cõi thế
Thời chưa trả hết nợ dương gian
Thơ nồng cảm xúc say tình bạn
Lời ghẹo câu trêu lắm kẻ cần.

Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi 08/07/2011


SA xin kính chào Bác Lá, cám on Bác đã đem bài xướng hoạ cuả Bác và các anh, chị TMH, DK, TU, AG đến với SA nha, xin hoạ tiếp theo mọi người nè.
Chúc bác và qyú anh, chị, bạn một weekend thiệt là vui vẻ.


Vẫn thấy Xuân

Hạ đến nhưng hồn vẫn thấy xuân
Người xa vẫn cảm thấy như gần
Lời thơ xướng hoạ trầm rồi bỗng
Nét bút thi ca nhặt đến khoan
Cuộc sống đa đoan trong cõi tục
Thân đời tất bật với trần gian
Đi tìm thanh thản quên ngày tháng
Chỉ bạn, tình thơ mới thật cần.

Sương Anh


Thân chào Nguyễn Thị An Giang,

rất vui khi còn đọc được những bài thơ dí dỏm của Bác Lá Chờ Rơi, và nhất là nhận được sự tiếp đón nồng nhiệt của bạn.
Bạn rất tâm lý ! Nhưng làm DK đỏ cả mặt, vâng, khi vui thì người ta … quên ráo trọi, lúc buồn mới lục tung cả ngăn kéo dĩ vãng để tìm lại những giây phút tuyệt vời.
Cuộc đời con người hình như giống hệt đường biểu thị của parabol, mà cực đai hướng lên trên (y= -ax2+bx+c) , khi chưa quá nửa đời vẫn tìm đủ mọi cách để đi đến.
Còn An Giang thì sao rồi ? Hỏi thừa phải không cứ nhìn giòng thơ lai láng, mượt mà là đủ biết vạn sự hanh thông, muốn gì được đó ! DK đoán đúng không ?
Còn DK thì:

Mãi ước ao

Đã mấy năm rồi! Vâng, mấy năm
Công danh sự nghiệp lúc thăng, trầm …
Khi lên nhí nhố như thằng ngố
Lúc xuống co mình hệt tiểu nhân
Phật dạy vô thường song chữa thấm
Chúa nài xóa tội cứ phân vân
Ước ao được trẻ như năm cũ
Gom hết tình nhân dẫu một lần.

DK


Thân chào bạn Diệp Khai,
Chính bạn mới là người làm cho người khác trẻ lại.


GẤP MẤY LẦN

Loay hoay mà hết tháng rồi năm
Vận số không lên lại cứ trầm
Bởi tại cứng đầu luôn chẳng cúi
Vì do ‘mục hạ’ thấy ‘vô nhân’
Ghét kẻ hét to tin lếu láo
Hẹn ngày tái ngộ hội long vân
Sự đời mong đến hồi thay đổi
Thời được em yêu gấp mấy lần.

Lá chờ rơi 26/07/11



TRÒNG KÍNH LÃO
Mới đó... hôm nào đã hết năm.
Nhớ mùi nhang tết với hương trầm.
Họ hàng trịnh trọng câu thân ái.
Bè bạn xum xuê đón cố nhân.
Năm tháng...trôi qua...tròng kính lão.
Thời gian...tô đậm...kiếp phù vân.
Còn chăng những chuyện xưa hay nhắc.
Chuyện mới lơ mơ cố nhớ lần.
Nguyễn Thị An Giang





SA xin kính chào Bác Lá, cám on Bác đã đem bài xướng hoạ cuả Bác và các anh, chị TMH, DK, TU, AG đến với SA nha, xin hoạ tiếp theo mọi người nè.
Chúc bác, dì và qúy anh, chị, bạn một weekend thiệt là vui vẻ.

Vẫn thấy Xuân

Hạ đến nhưng hồn vẫn thấy xuân
Người xa vẫn cảm thấy như gần
Lời thơ xướng hoạ trầm rồi bỗng
Nét bút thi ca nhặt đến khoan
Cuộc sống đa đoan trong cõi tục
Thân đời tất bật với trần gian
Đi tìm thanh thản quên ngày tháng
Chỉ bạn, tình thơ mới thật cần

Sương Anh

Bác Lá kính mến! Các anh chị và các bạn quý mến!
Hôm nay như thấy lại cái cảm giác ban đầu vào trang Xướng Hoạ học làm thơ; Thấy háo hức thấy say say menĐường. Xin kính chúc Bác Làm Vườn mạnh khoẻ vui vẻ, Kính chúc các anh chị , các bạn hạnh phúc và thành đạt.

MỘNG XUÂN

Bỗng thấy mơ màng giấc mộng xuân
Trăng xa đối bóng ngỡ trăng gần
Chim xao xác cánh rừng thưa thớt
Gió xạc xào đêm bước nhặt khoan
Trải nắng phiêu diêu tràn trái đất
Cho hồn lãng đãng khắp trần gian
Thơ như ngải hóa bùa con chữ
Để đắm ai trong mắt rượu cần
Kim Giang


CÓ LẼ CẦN
Em đến mang theo giấc mộng xuân.
Của thời mơ ước đã kề gần
Về trong yêu dấu trong lưu luyến.
Hiện đắm nhớ thương đắm lạc khoan
Và cả trời xuân trong mộng ước
Là bao hương sắc của thời gian
Tình yêu tràn ngập trong thương nhớ.
Và cố tìm quên, có lẽ cần.
Trần Mạnh Hùng


Còn xuân

Mơ hoài cái tuổi hãy còn xuân
Bướm thấy vườn hoa vội tiến gần
Nhớ thuở trần lưng ngày nắng hạn
Thương đời ngắn cũn tiếng dùi khoan
Dưới sông cá lội xa dòng đục
Kẽ đá cua bò tránh kế gian
Thả mộng tương tư vào bể ái
Mặc ai châm biếm cũng khôn cần

Vancali 7.13.11


Chúc Bác Lá ngày vui hì hì....



Xin góp năm vần thơ tếu dzui
Dở hay quý vị chớ cười tui
Càng già càng dẻo càng duyên chứ
Chẳng lẽ già rồi chịu tối thui

BÀ GIÀ MỚI TÁM MƯƠI TƯ ...

Tám mươi tư tuổi vẫn còn xuân
ngồi viết tình thư gửi bạn gần :(*)
Bác hỡi ghé qua : Mau tới gấp !
Ông ơi lại sớm : Chớ kêu khoan !
Càng già càng dẻo : Không thêm bớt !
Có trẻ có dai : Chẳng dối gian !
Kinh nghiệm đôi ta đâu thiếu nhỉ
Giúp em giải quyến truyện đang cần

(*) Bà già đã tám mươi tư
Ngồi sau cửa sổ viết thư kén chồng

hi Hi

Ma Nữ



THÂN HOẠ

MƠ CHÉN CƠM NHÀ

Bác này hơ hớ tuổi hồi xuân.
Đất thấp trời cao cũng xắp gần.
Mơ chén cơm nhà thèm nhỏ dãi
Tưởng tô phở tiệm khó mà khoan
Da mồi tóc bạc khoe trời đất
Tay gậy lưng cồng chống thế gian.
Ngoảnh tới, ngoảnh lui rồi cũng thế.
Trăm năm chúc thọ có ai cần
THẢO UYÊN






BỞI CÓ BÀ TIÊN ...

Vậy thì lượm mót chục ngày xuân
Để tặng ai kia lúc lại gần
Đêm bảy ngày ba* theo sách vở
Thích đâu làm đó chẳng chờ khoan
Tu phật đúng đường lên cực lạc
Miệng đời sai bét kệ dương gian
Không thành ông phật không buồn lắm
Bởi có bà tiên những lúc cần !

Lá chờ rơi 09/08/11
• không nên hiểu theo người trần tục, mà :

ĐÊM BẢY NGÀY BA….
(vào ra không kể)

Bảy là bảy tiếng ngủ cho ngon
Ba bữa ăn no bụng đủ tròn
Lui tới miệng khô siêng uống nước
Sáng chiều chân khỏe giỏi trèo non
Mặc người nghĩ quấy điều trăng gió
Thây kẻ khoe ngông chuyện hết còn
Đêm bảy ngày ba theo sách vở
Đường dài xe cũ chạy bon bon.

Lá chờ rơi 25/11/09

vancali96 09.08.2011 09:24:58 (permalink)
0
 





THẾ LÀ EM ĐI LẤY CHỒNG


Trời hỡi ! thì ra bé lấy chồng
Để người mỏi mắt lệ hoài trông
Bao thu bến vắng câu chờ đợi
Mấy Hạ thuyền buồn chữ nhớ mong
Bỏ phế vườn thơ đây hoá dại
Lui về cảnh thực đó chơi ngông
Mây bay gió thổi còn đâu nữa
Một chốn đào viên tạnh nắng hồng

Liên Hương


Vân ơi ! " lên xe hoa " mà sao kín tiếng thế, không thông báo gì hết trơn để xóm Đường chung vui với chớ. Hu hu , bắt đền đấy , bỏ mặc LH giờ biết phải làm sao ???



THƯƠNG NỤ HÉO
---*---


Xe hoa em đến cổng nhà chồng
Xáo chộn lòng anh đứng ngõ trông
Ngoái cổ nàng nhìn mi ngấn lệ
Quay lưng tôi bước hỏi sầu không ?
Bạn bè nhiều đứa cười châm chọc
Huynh muội bao người bảo chớ ngông
Chưa bước qua cầu đừng rút ván
Hãy thương nụ héo giữa vườn hồng.

3/7/2011.
Tuyen45.



GÁI Ế CHỒNG GIÀ

Mừng nghe gái ế cua được* chồng
Già "khú" nhưng nhìn mặt dễ trông
Mắt kém không phân meo** với mốc
Đêm dài quen thói đợi rồi mong
Tay sờ biết chỗ thon nơi mập
Mũi ngửi nghe mùi điệu nết ngông
Gái ế chồng già vui kết hợp
Trăm năm giai lão đẹp duyên hồng.


Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi 07/08/11

* bắt chước các nhà thơ lớn thường hay bỏ Luật để dùng đúng chữ!
** gái “ế” thường bị gọi là “ế meo ế mốc”


MẤT GIÁ
Trên cổ gông treo một tấm chồng.
Còn đâu lãng mạn ngóng, chờ, trông.
Còn đâu liếc mắt thời hò hẹn
Hết cả chẩu môi thuở nhớ mong.
Và nụ cười duyên đều mất giá.
Cùng lời nhõng nhẽo giống đùa ngông.
Ngày xưa một tiếng"hừ" hờn mát.
Anh giống trong tay bốc lửa hồng
Nguyễn Thị An Giang

8-8-2011 9:09

  


 TƯỞNG

Những tưởng ai kia đã có chồng
Dáng hiền tình thắm khuất xa trông
Ngẩn ngơ bảo phận đừng ngồi ngóng
Lạnh lẽo nhủ mình chớ đứng mong
  Chẳng biết vướng mơ nên số hẩm
  Đâu ngờ luống ảo khiến đời ngông
Thôi người tỉnh giấc rời cơn mộng
Còn bạn còn thơ nối chỉ hồng

Thanh Huy

Kẻ cười người mếu !

Bác Lá trù cho mãi ế chồng
Muốn còn cơ hội đặng chờ trông
Cho ong lãng mạn còn mơ tưởng
Để bướm đa tình được nhớ mong
Khoái chí hay nàng duyên lận đận
Vui mừng biết ả phận hoài ngông
Dưới trăng uống rượu ông đàn hát
Chỉ tội ai kia ước kiệu hồng

Vancali 8.8.11

lá chờ rơi 09.08.2011 09:50:03 (permalink)
0


Trích đoạn: vancali96

 





THẾ LÀ EM ĐI LẤY CHỒNG


Trời hỡi ! thì ra bé lấy chồng
Để người mỏi mắt lệ hoài trông
Bao thu bến vắng câu chờ đợi
Mấy Hạ thuyền buồn chữ nhớ mong
Bỏ phế vườn thơ đây hoá dại
Lui về cảnh thực đó chơi ngông
Mây bay gió thổi còn đâu nữa
Một chốn đào viên tạnh nắng hồng

Liên Hương


Vân ơi ! " lên xe hoa " mà sao kín tiếng thế, không thông báo gì hết trơn để xóm Đường chung vui với chớ. Hu hu , bắt đền đấy , bỏ mặc LH giờ biết phải làm sao ???



THƯƠNG NỤ HÉO
---*---


Xe hoa em đến cổng nhà chồng
Xáo chộn lòng anh đứng ngõ trông
Ngoái cổ nàng nhìn mi ngấn lệ
Quay lưng tôi bước hỏi sầu không ?
Bạn bè nhiều đứa cười châm chọc
Huynh muội bao người bảo chớ ngông
Chưa bước qua cầu đừng rút ván
Hãy thương nụ héo giữa vườn hồng.

3/7/2011.
Tuyen45.



GÁI Ế CHỒNG GIÀ

Mừng nghe gái ế cua được* chồng
Già "khú" nhưng nhìn mặt dễ trông
Mắt kém không phân meo** với mốc
Đêm dài quen thói đợi rồi mong
Tay sờ biết chỗ thon nơi mập
Mũi ngửi nghe mùi điệu nết ngông
Gái ế chồng già vui kết hợp
Trăm năm giai lão đẹp duyên hồng.


Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi 07/08/11

* bắt chước các nhà thơ lớn thường hay bỏ Luật để dùng đúng chữ!
** gái “ế” thường bị gọi là “ế meo ế mốc”


MẤT GIÁ
Trên cổ gông treo một tấm chồng.
Còn đâu lãng mạn ngóng, chờ, trông.
Còn đâu liếc mắt thời hò hẹn
Hết cả chẩu môi thuở nhớ mong.
Và nụ cười duyên đều mất giá.
Cùng lời nhõng nhẽo giống đùa ngông.
Ngày xưa một tiếng"hừ" hờn mát.
Anh giống trong tay bốc lửa hồng
Nguyễn Thị An Giang

8-8-2011 9:09

  


 TƯỞNG

Những tưởng ai kia đã có chồng
Dáng hiền tình thắm khuất xa trông
Ngẩn ngơ bảo phận đừng ngồi ngóng
Lạnh lẽo nhủ mình chớ đứng mong
  Chẳng biết vướng mơ nên số hẩm
  Đâu ngờ luống ảo khiến đời ngông
Thôi người tỉnh giấc rời cơn mộng
Còn bạn còn thơ nối chỉ hồng

Thanh Huy

Kẻ cười người mếu !

Bác Lá trù cho mãi ế chồng
Muốn còn cơ hội đặng chờ trông
Cho ong lãng mạn còn mơ tưởng
Để bướm đa tình được nhớ mong
Khoái chí hay nàng duyên lận đận
Vui mừng biết ả phận hoài ngông
Dưới trăng uống rượu ông đàn hát
Chỉ tội ai kia ước kiệu hồng

Vancali 8.8.11




MÊ CHỒNG

Rõ ràng vu vạ bởi mê chồng
Đáng giá gì đâu phải đợi trông
Đêm lạnh hắn đi chơi mất biệt
Đói lòng gã mới quẹo về mong
Ăn xong phủi đít phôn ba cú
Rủ được hai khờ với một ngông
Xúm lại (kara)OK đàn với hát
Bưng tai đến lúc mặt trời hồng.

Lá chờ rơi 09/08/11
KimGiang 10.08.2011 01:12:44 (permalink)
0



|||TÌNH||||THƠ|||

Ai người hiểu rõ ý tình thơ.
Tiếng nói con tim tha thiết mơ.
Từng chữ yêu đương đan nỗi nhớ.
Mỗi câu quyến luyến nối đường tơ.
Hồn thơ mang lại bao rung động.
Ý nhạc trao về những ngẩn ngơ.
Vắt cạn nỗi lòng khi cảm xúc.
Gởi vào tâm sự dệt vần thơ.

Trần Mạnh Hùng 15-5-2009


CẠN Ý THƠ

Cất bút lên mà cạn ý thơ …
Ai làm khô héo góc trời mơ
Khi nao sóng bạc tô màu nước
Thuở ấy trăng vàng trải mối tơ
Nghĩa bạn tình thơ vang tiếng gọi
Đầu gành cuối bãi khó làm ngơ
Giờ sao biển lặng trời u tối
Cất bút lên mà cạn ý thơ !

Lá chờ rơi

NGƯỜI YÊU DẤU

Xao xuyến tình yêu lại dệt thơ.
Mơ màng thổn thức chốn ươm mơ.
Nhớ làn môi mộng câu hồn phách.
Yêu cánh tay ngà thả lưới tơ.
Say nét dễ thương khi nũng niụ.
Say tình khi nhớ đến ngu ngơ.
Tên em anh viết Người Yêu Dấu
Quay quắt vì em, lại dệt thơ.

Trần Mạnh Hùng

THY LỄ


Đứng trước tiền nhân bỗng bí thơ
Sững sờ chả biết tỉnh hay mơ
Huynh trao tâm sự vang lời ngọc
Bác gửi nỗi lòng lặng ý tơ
Cảm bời ân tình đâu thể trốn
Vui vì nghĩa cử dám làm ngơ
Hậu sinh ráng kiếm đôi vần mọn
Thy lễ cùng người xướng hoạ thơ

Liên Hương


Tình Đến Từ Thơ

Vào vườn góp nhặt cánh hoa thơ
Cảm thấy hồn dâng những sóng mơ
Tiếng sáo ngày xưa ghi dạ nhớ
Cung đàn năm ấy dậy tim tơ
Đong đưa ánh mắt như ngây dại
Mấp máy bờ môi luống ngẩn ngơ
Ngắm ánh sao trời lòng tự hỏi
Tình yêu có phải đến từ thơ?

Sương Anh


THƠ

Hư cấu kết thành những chuỗi thơ.
Thế mà dệt mộng chốn trời mơ.
Để đem thương nhớ vào tâm thức.
Xin nguyện tình yêu kết tóc tơ.
Vẫn biết tình thơ là ảo giác.
Thế sao hồn phách lại ngu ngơ.
Thơ là trừu tượng không là thật.
Biết thế nhưng lòng vẫn thẩn thơ.

Trần Mạnh Hùng

ÚA THƠ !

Giá trước ta đừng lạc chốn thơ
Để rồi kết mộng với đan mơ
Thì không bận trí dăm dòng nhạc
Cũng chẳng nao lòng mấy khúc tơ
Tình thắm ngày dài trơ mắt dõi
Người quen phút chốc ngoảnh đầu lơ
Lời thương gió cuốn về xa thẳm
Chua xót ùa về liệm úa thơ !




NHỚ THƠ

Nguyệt Ánh lâu rồi vắng bóng thơ
Lấy chồng hạnh phúc cõi trời mơ
Quán xưa ảm đạm buông rèm vải
Bạn cũ sầu buồn đứt sợi tơ
Xa mặt cách lòng âu cũng lẽ
Vì cây dây quấn vậy mà lơ
Tình xưa nghĩa cũ đâu còn nhớ
Chả biết bao giờ lại thả thơ ?

K.N

TRĂNG RỌI TRỜI THƠ

Cũng vì trăng sáng rọi trời thơ !
Thao thức gieo vần dệt mộng mơ
Sân trước chim khuya ngừng tiếng hót
Đầu kèo con nhện cứ giăng tơ
Bảy chữ tám câu tình nối ý
Nửa chừng đứt đoạn chữ làm ngơ
Mất ngủ nhưng bài thơ chẳng trọn
Cũng vì trăng sáng rọi trời thơ !

Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi

Đắm Ý Tình Thơ

Nâng niu trân quý một bài thơ.
Anh gởi cho em những ước mơ.
Mỗi chữ, mỗi câu đầy ý vị.
Từng lời, từng ý kết duyên tơ.
Tình lên ngôi những lần mong đợi
Tình đắm say trong lúc ngẩn ngơ
Em nhớ anh lòng tràn cảm xúc.
Anh yêu ơi! đắm ý tình thơ

Nguyễn Thị An Giang

HONG THƠ

Hỡi ánh trăng vàng đắm suối thơ
Thương hồn bướm trắng lạc vườn mơ
Cho đêm trở gió vương sầu nhớ
Để sáng bơ phờ gỡ mối tơ
Thấy cánh chim xuân lòng nuối tiếc
Trông thuyền bến hạ dạ lơ ngơ
Giơ tay níu nắng hong màu lụa
Sợ nữa Ngâu rồi úa nét thơ

Kim Giang

Nguyen Thi An Giang 10.08.2011 05:20:04 (permalink)
0

Trước Khi Nổi Sóng.
Như biển cả sau khi nổi sóng.
Cả không gian phẳng lặng mơ màng.
Em hồn nhiên, nói cười duyên dáng .
Em ngẩn ngơ tinh khiết dịu dàng
Không gắt gỏng cau mày hiếu động.
Vẻ đăm chiêu dáng dấp hiền ngoan.
Anh vui sống ngày ngày vui sống.
Bỗng tự dưng cơn bão quét ngang.(*)
Nguyễn Thị An Giang.
(*) Không có lửa làm sao có khói
Oan ức ???
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2011 07:30:01 bởi Nguyen Thi An Giang >
Trần Mạnh Hùng 10.08.2011 06:51:42 (permalink)
0


CẶP MÁ HỒNG
Nhớ thuở trót yêu cặp má hồng
Búa rìu, gươm giáo tựa cơn giông.
Những cơn thịnh nộ nghiêng trời Bắc.
Những trận đòn ghen ngập biển Đông.
Đành mặc nhân duyên theo số phận
Cầm bằng tình nghĩa trả cho xong.
Phù du một kiếp là sương khói.
Trân quý tình yêu ở cõi lòng
Trần Mạnh Hùng
3-5-2011


NHẠT MÁ XUÂN HỒNG

Vì đâu phai nhạt má xuân hồng
Dễ khiến lòng ai nổi bão giông
Nhớ phút chia tay ngày cuối Hạ
Thương người đan áo buổi đầu Đông
Nhạn đến theo mây tin chẳng có
Canh tàn nối sáp mộng chưa xong
Trăng khuya càng nhuộm màu sương sớm
Nỗi nhớ càng dâng ngập cõi lòng.
Võ Nhựt Ngộ/LCR 07/03/2011



Mối Tơ Lòng
Thương em bẽn lẽn má ươm hồng.
Tràn ngập tiếng cười giữa xoáy giông
Ánh mắt rụt rè say nắng hạ
Bờ môi nũng niụ ấm mùa đông.
Tình yêu quay quắt trong niềm nhớ
Thương nhớ dày vò nỗi ngóng mong.(*)
Anh nhớ em tiếng cười cuốn hút.
Dáng thân thương thắt mối tơ lòng
Trần Mạnh Hùng
9 -Aug -2011
(*) Ngoài Vận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2011 06:54:58 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trần Mạnh Hùng 10.08.2011 06:53:24 (permalink)
0


Trích đoạn: Nguyen Thi An Giang


Trước Khi Nổi Sóng.
Như biển cả trước khi nổi sóng.
Cả không gian phẳng lặng mơ màng.
Em hồn nhiên, nói cười duyên dáng .
Em ngẩn ngơ tinh khiết dịu dàng
Không gắt gỏng cau mày hiếu động.
Vẻ đăm chiêu dáng dấp hiền ngoan.
Anh vui sống ngày ngày vui sống.
Bỗng tự dưng cơn bão quét ngang.(*)
Nguyễn Thị An Giang.
(*) Không có lửa làm sao có khói
Oan ức ???



"chiện gì dzậy" Nói nghe được không
Chúc vui
TMH
TTH 10.08.2011 08:43:38 (permalink)
0
Trước Khi Nổi Sóng.
Như biển cả sau khi nổi sóng.
Cả không gian phẳng lặng mơ màng.
Em hồn nhiên, nói cười duyên dáng .
Em ngẩn ngơ tinh khiết dịu dàng
Không gắt gỏng cau mày hiếu động.
Vẻ đăm chiêu dáng dấp hiền ngoan.
Anh vui sống ngày ngày vui sống.
Bỗng tự dưng cơn bão quét ngang.(*)
Nguyễn Thị An Giang.
(*) Không có lửa làm sao có khói
Oan ức ???


HÃY VUI

Tình nát người ơi đừng chán nản
Yên tâm vui sống chớ lo màng
Khi hờn dạ héo mang sầu cảm
Lúc giận duyên đau mất dễ dàng
Trăng khuyết rồi tròn soi mộng thắm
Yêu vơi lại đậm giữ lòng ngoan
Ngày mai xây dựng đời tươi sáng
Bỏ hết sau lưng chuyện trái ngang

Thanh Huy
TTH 10.08.2011 09:36:02 (permalink)
0
CẶP MÁ HỒNG
Nhớ thuở trót yêu cặp má hồng
Búa rìu, gươm giáo tựa cơn giông.
Những cơn thịnh nộ nghiêng trời Bắc.
Những trận đòn ghen ngập biển Đông.
Đành mặc nhân duyên theo số phận
Cầm bằng tình nghĩa trả cho xong.
Phù du một kiếp là sương khói.
Trân quý tình yêu ở cõi lòng
Trần Mạnh Hùng
3-5-2011


NHẠT MÁ XUÂN HỒNG

Vì đâu phai nhạt má xuân hồng
Dễ khiến lòng ai nổi bão giông
Nhớ phút chia tay ngày cuối Hạ
Thương người đan áo buổi đầu Đông
Nhạn đến theo mây tin chẳng có
Canh tàn nối sáp mộng chưa xong
Trăng khuya càng nhuộm màu sương sớm
Nỗi nhớ càng dâng ngập cõi lòng.
Võ Nhựt Ngộ/LCR 07/03/2011


Mối Tơ Lòng
Thương em bẽn lẽn má ươm hồng.
Tràn ngập tiếng cười giữa xoáy giông
Ánh mắt rụt rè say nắng hạ
Bờ môi nũng niụ ấm mùa đông.
Tình yêu quay quắt trong niềm nhớ
Thương nhớ dày vò nỗi ngóng mong.
Anh nhớ em tiếng cười cuốn hút.
Dáng thân thương thắt mối tơ lòng
Trần Mạnh Hùng
9 -Aug -2011


ĐOÁ HỒNG

Đời nở xinh xinh một đoá hồng
Tôi ôm kín mặc cảnh trời giông
Mặc mưa rơi rớt giăng phương lạ
Mặc sấm vang rền lan phố đông
Hình khắc vào tim đời đã thoả
Tình mang trong trí mộng như xong
Nuôi em hạnh phúc bằng con chữ
Bằng cánh thơ yêu đẹp với lòng

Thanh Huy

lá chờ rơi 10.08.2011 11:03:19 (permalink)
0
Trích đoạn: TTH

CẶP MÁ HỒNG
Nhớ thuở trót yêu cặp má hồng
Búa rìu, gươm giáo tựa cơn giông.
Những cơn thịnh nộ nghiêng trời Bắc.
Những trận đòn ghen ngập biển Đông.
Đành mặc nhân duyên theo số phận
Cầm bằng tình nghĩa trả cho xong.
Phù du một kiếp là sương khói.
Trân quý tình yêu ở cõi lòng
Trần Mạnh Hùng
3-5-2011


NHẠT MÁ XUÂN HỒNG

Vì đâu phai nhạt má xuân hồng
Dễ khiến lòng ai nổi bão giông
Nhớ phút chia tay ngày cuối Hạ
Thương người đan áo buổi đầu Đông
Nhạn đến theo mây tin chẳng có
Canh tàn nối sáp mộng chưa xong
Trăng khuya càng nhuộm màu sương sớm
Nỗi nhớ càng dâng ngập cõi lòng.
Võ Nhựt Ngộ/LCR 07/03/2011


Mối Tơ Lòng
Thương em bẽn lẽn má ươm hồng.
Tràn ngập tiếng cười giữa xoáy giông
Ánh mắt rụt rè say nắng hạ
Bờ môi nũng niụ ấm mùa đông.
Tình yêu quay quắt trong niềm nhớ
Thương nhớ dày vò nỗi ngóng mong.
Anh nhớ em tiếng cười cuốn hút.
Dáng thân thương thắt mối tơ lòng
Trần Mạnh Hùng
9 -Aug -2011


ĐOÁ HỒNG

Đời nở xinh xinh một đoá hồng
Tôi ôm kín mặc cảnh trời giông
Mặc mưa rơi rớt giăng phương lạ
Mặc sấm vang rền lan phố đông
Hình khắc vào tim đời đã thoả
Tình mang trong trí mộng như xong
Nuôi em hạnh phúc bằng con chữ
Bằng cánh thơ yêu đẹp với lòng

Thanh Huy



Chào bạn Thanh Huy,

Hơi bận rộn quên trước nhớ sau nên có phần chào chậm trễ, bạn thông cảm cho ông già lẩm cẩm.
Cám ơn sự đóng góp những lời thơ đẹp và nồng ấm cho trang thơ. Quý nhất là cái chất « mới » mà bạn là hiện thân. Người cũ gợi tình xưa cũ, người mới mang vào nhựa sống và niềm tin mới.
Thân mến. Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi


KHI YÊU

Khi yêu sông núi nhuộm màu hồng
Má áp môi kề mặc gió giông
Đủ cặp sá chi buồn tỉnh lẻ
Tình nồng đâu ngại tuyết trời đông
Bên nhau đêm giá mong càng lạnh
Để nụ hôn đầu dứt chẳng xong
Trời đất mênh mông thu nhỏ lại
Trong vòng tay nhịp tiếng tim lòng.

Lá chờ rơi 10/08/11
vancali96 10.08.2011 11:43:26 (permalink)
0
Hôm nay thứ ba rùi , em xin dán lên cho quí huynh tỷ cùng Bác Lá xem vui nè hì hì....

 Gái thời đại
(Hoạ Mê của T 45)

Con gái thời này thấy lạ ghê
Vừa quen phách lạc mất đường về
Chân dài lãng mạn như làn khói

Váy ngắn đa tình tựa bến mê

Ánh mắt ru hồn mơ nệm ấm

Vành môi trĩu mộng ước vai kề

Đêm về thao thức lòng nhung nhớ

Dõi bước theo nàng mặc kẻ chê.



Vancali






lá chờ rơi 10.08.2011 12:26:09 (permalink)
0

Trích đoạn: vancali96

Hôm nay thứ ba rùi , em xin dán lên cho quí huynh tỷ cùng Bác Lá xem vui nè hì hì....

Gái thời đại
(Hoạ Mê của T 45)

Con gái thời này thấy lạ ghê
Vừa quen phách lạc mất đường về
Chân dài lãng mạn như làn khói

Váy ngắn đa tình tựa bến mê

Ánh mắt ru hồn mơ nệm ấm

Vành môi trĩu mộng ước vai kề

Đêm về thao thức lòng nhung nhớ

Dõi bước theo nàng mặc kẻ chê.



Vancali









KHÔNG LẠ ...

Lạ thời không lạ chỉ ghê ghê
Chốn ấy lên chơi dễ khó về
Tối đến nghe khoe là thoát tục
Sáng rồi ngắm lại vẫn còn mê
Đôi gò non trắng thèm tay vịn
Một mớ rêu xanh muốn mặt kề
Lỡ bước đến rồi nên ở lại
Mặc người thêu dệt tiếng khen chê.


Lá chờ rơi 10/08/11

Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 26 của 68 trang, bài viết từ 376 đến 390 trên tổng số 1007 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9