Giòng An Giang
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 27 của 68 trang, bài viết từ 391 đến 405 trên tổng số 1007 bài trong đề mục
lá chờ rơi 10.08.2011 16:17:38 (permalink)
0
Trích đoạn: Nguyen Thi An Giang


Trước Khi Nổi Sóng.

Như biển cả sau khi nổi sóng.
Cả không gian phẳng lặng mơ màng.
Em hồn nhiên, nói cười duyên dáng .
Em ngẩn ngơ tinh khiết dịu dàng
Không gắt gỏng cau mày hiếu động.
Vẻ đăm chiêu dáng dấp hiền ngoan.
Anh vui sống ngày ngày vui sống.
Bỗng tự dưng cơn bão quét ngang.(*)
Nguyễn Thị An Giang.
(*) Không có lửa làm sao có khói
Oan ức ???



CHỈ MONG ...

Đôi khi biển cả không vờn sóng
Là bởi đông phong đến muộn màng
Tình xuân như nước còn sôi động
Nghĩa cũ chia tay chẳng dễ dàng
Những ước duyên hờ thơm lại nóng
Đâu cần ai đó đẹp mà ngoan
Chỉ mong vẹn vẽ tình mây nước
Một mối tơ hồng chẳng đứt ngang !


Lá chờ rơi 10/08/11
Trần Mạnh Hùng 11.08.2011 01:32:05 (permalink)
0
Hôm nay thứ ba rùi , em xin dán lên cho quí huynh tỷ cùng Bác Lá xem vui nè hì hì....

Gái thời đại
(Hoạ Mê của T 45)

Con gái thời này thấy lạ ghê
Vừa quen phách lạc mất đường về
Chân dài lãng mạn như làn khói

Váy ngắn đa tình tựa bến mê

Ánh mắt ru hồn mơ nệm ấm

Vành môi trĩu mộng ước vai kề

Đêm về thao thức lòng nhung nhớ

Dõi bước theo nàng mặc kẻ chê.



Vancali









KHÔNG LẠ ...

Lạ thời không lạ chỉ ghê ghê
Chốn ấy lên chơi dễ khó về
Tối đến nghe khoe là thoát tục
Sáng rồi ngắm lại vẫn còn mê
Đôi gò non trắng thèm tay vịn
Một mớ rêu xanh muốn mặt kề
Lỡ bước đến rồi nên ở lại
Mặc người thêu dệt tiếng khen chê.


Lá chờ rơi 10/08/11




THIÊN THAI
Này bạn nghĩ sao? tớ khoái ghê
Thơm như múi mít khó quay về.
Hằng đêm tắm suối đời say mộng.
Mỗi sáng trèo non kiếp đắm mê.
Đây cảnh bồng lai đồi, núi lượn…
Nọ vườn tiên giới suối, hoa kề…
Trăng vàng dẫn lối vào hang động
Ướt đậm sương khuya đẹp khỏi chê
Trần Mạnh Hùng
9-Aug- 2011
SuongAnh 11.08.2011 04:47:14 (permalink)
0
|||TÌNH||||THƠ|||

Ai người hiểu rõ ý tình thơ.
Tiếng nói con tim tha thiết mơ.
Từng chữ yêu đương đan nỗi nhớ.
Mỗi câu quyến luyến nối đường tơ.
Hồn thơ mang lại bao rung động.
Ý nhạc trao về những ngẩn ngơ.
Vắt cạn nỗi lòng khi cảm xúc.
Gởi vào tâm sự dệt vần thơ.

Trần Mạnh Hùng 15-5-2009


CẠN Ý THƠ

Cất bút lên mà cạn ý thơ …
Ai làm khô héo góc trời mơ
Khi nao sóng bạc tô màu nước
Thuở ấy trăng vàng trải mối tơ
Nghĩa bạn tình thơ vang tiếng gọi
Đầu gành cuối bãi khó làm ngơ
Giờ sao biển lặng trời u tối
Cất bút lên mà cạn ý thơ !

Lá chờ rơi

NGƯỜI YÊU DẤU

Xao xuyến tình yêu lại dệt thơ.
Mơ màng thổn thức chốn ươm mơ.
Nhớ làn môi mộng câu hồn phách.
Yêu cánh tay ngà thả lưới tơ.
Say nét dễ thương khi nũng niụ.
Say tình khi nhớ đến ngu ngơ.
Tên em anh viết Người Yêu Dấu
Quay quắt vì em, lại dệt thơ.

Trần Mạnh Hùng

THY LỄ


Đứng trước tiền nhân bỗng bí thơ
Sững sờ chả biết tỉnh hay mơ
Huynh trao tâm sự vang lời ngọc
Bác gửi nỗi lòng lặng ý tơ
Cảm bời ân tình đâu thể trốn
Vui vì nghĩa cử dám làm ngơ
Hậu sinh ráng kiếm đôi vần mọn
Thy lễ cùng người xướng hoạ thơ

Liên Hương


Tình Đến Từ Thơ

Vào vườn góp nhặt cánh hoa thơ
Cảm thấy hồn dâng những sóng mơ
Tiếng sáo ngày xưa ghi dạ nhớ
Cung đàn năm ấy dậy tim tơ
Đong đưa ánh mắt như ngây dại
Mấp máy bờ môi luống ngẩn ngơ
Ngắm ánh sao trời lòng tự hỏi
Tình yêu có phải đến từ thơ?

Sương Anh


THƠ

Hư cấu kết thành những chuỗi thơ.
Thế mà dệt mộng chốn trời mơ.
Để đem thương nhớ vào tâm thức.
Xin nguyện tình yêu kết tóc tơ.
Vẫn biết tình thơ là ảo giác.
Thế sao hồn phách lại ngu ngơ.
Thơ là trừu tượng không là thật.
Biết thế nhưng lòng vẫn thẩn thơ.

Trần Mạnh Hùng

ÚA THƠ !

Giá trước ta đừng lạc chốn thơ
Để rồi kết mộng với đan mơ
Thì không bận trí dăm dòng nhạc
Cũng chẳng nao lòng mấy khúc tơ
Tình thắm ngày dài trơ mắt dõi
Người quen phút chốc ngoảnh đầu lơ
Lời thương gió cuốn về xa thẳm
Chua xót ùa về liệm úa thơ !




NHỚ THƠ

Nguyệt Ánh lâu rồi vắng bóng thơ
Lấy chồng hạnh phúc cõi trời mơ
Quán xưa ảm đạm buông rèm vải
Bạn cũ sầu buồn đứt sợi tơ
Xa mặt cách lòng âu cũng lẽ
Vì cây dây quấn vậy mà lơ
Tình xưa nghĩa cũ đâu còn nhớ
Chả biết bao giờ lại thả thơ ?

K.N

TRĂNG RỌI TRỜI THƠ

Cũng vì trăng sáng rọi trời thơ !
Thao thức gieo vần dệt mộng mơ
Sân trước chim khuya ngừng tiếng hót
Đầu kèo con nhện cứ giăng tơ
Bảy chữ tám câu tình nối ý
Nửa chừng đứt đoạn chữ làm ngơ
Mất ngủ nhưng bài thơ chẳng trọn
Cũng vì trăng sáng rọi trời thơ !

Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi

Đắm Ý Tình Thơ

Nâng niu trân quý một bài thơ.
Anh gởi cho em những ước mơ.
Mỗi chữ, mỗi câu đầy ý vị.
Từng lời, từng ý kết duyên tơ.
Tình lên ngôi những lần mong đợi
Tình đắm say trong lúc ngẩn ngơ
Em nhớ anh lòng tràn cảm xúc.
Anh yêu ơi! đắm ý tình thơ

Nguyễn Thị An Giang

HONG THƠ

Hỡi ánh trăng vàng đắm suối thơ
Thương hồn bướm trắng lạc vườn mơ
Cho đêm trở gió vương sầu nhớ
Để sáng bơ phờ gỡ mối tơ
Thấy cánh chim xuân lòng nuối tiếc
Trông thuyền bến hạ dạ lơ ngơ
Giơ tay níu nắng hong màu lụa
Sợ nữa Ngâu rồi úa nét thơ

Kim Giang

Dạo Vườn Thơ

Thoả lòng mặc khách dạo vườn thơ
Cảnh đẹp ngờ như lạc cõi mơ
Vọng tiếng tỳ bà buông dạ khúc
Âm ba phím nhạc trỗi cung tơ
Vần câu lả lướt hồn ngây ngất
Nét bút tung hoành dạ ngẩn ngơ
Ý tưởng dạt dào lời diễm ái
Thoả lòng mặc khách dạo vườn thơ

Sương Anh

Cám ơn Bác Lá, anh TMH và các bạn KG, AG, NÁ, KN và các bạn thân ở xóm Đường, LH, TTH, Van... đã cùng vui hoạ xướng  với SA nha, song rất tiếc là SA lại vắng mặt tiếp cho muà Vu Lan, hôm nay xin hoạ bài này đáp lễ cùng cả nhà, tuần sau về sẽ thù tạc tiếp ha. Chúc cả xóm Đường cuả mình muà Vu Lan thật là hạnh phúc, an lạc. Thương.
vancali96 11.08.2011 13:01:39 (permalink)
0
Gần tới ngày Vu Lan em xin dán lên cho quí huynh tỷ xem vui nhen hì hì ....

Vu lan nhớ mẹ

Mắt lệ vơi đầy mẹ biết không ???
Vu Lan gởi vạn cánh bông hồng
Vì ơn cốt nhục cao như núi
Bởi nghĩa thâm tình rộng tựa sông
Sức lực bao ngày cây đỏ quả
Mố hôi suốt tháng lúa vàng đồng
Gia đình hạnh phúc người vui sướng
Cực khổ đâu màng ...chả nệ công

Vancali 8.11.11





Chúc tỷ An Giang ngày Vu Lan an vui bên gia đình....
TTH 11.08.2011 21:08:01 (permalink)
0
Vu lan nhớ mẹ

Mắt lệ vơi đầy mẹ biết không ???
Vu Lan gởi vạn cánh bông hồng
Vì ơn cốt nhục cao như núi
Bởi nghĩa thâm tình rộng tựa sông
Sức lực bao ngày cây đỏ quả
Mố hôi suốt tháng lúa vàng đồng
Gia đình hạnh phúc người vui sướng
Cực khổ đâu màng ...chả nệ công

Vancali 8.11.11




Vu Lan Nhớ Mẹ

Nơi này Mẹ hỡi có hay không???
Buốt rát tim con nhận đoá hồng
Nhìn sắc hoa cài màu trắng xoá
Làm tâm tư vọng bên kia sông
Ngôi mồ đơn lẻ ngoài chân núi
Bóng mẫu thân đơn cuối cánh đồng
Nhớ lại ngày xưa thương mấy nỗi
Thân cò lặn lội chẳng màng công

Sương Anh


ƠN MẸ

Nhang trầm thơm toả giữa hư không
Tưởng bóng mẹ yêu giữa nắng hồng
Ơn đức sinh thành cao tựa núi
Nghĩa người dưỡng dục rộng hơn sông
Thân cò sống mãi bên làng xóm
Cánh vạc còn đây giữa ruộng đồng
Chiu chắt cho đời mùa trái ngọt
Ngàn đời mọi thế hệ ghi công

Liên Hương


MẸ

Tiếng Mẹ ru hời vang giữa không
Theo con khắn khít tựa tim hồng
Mắt mờ nghĩa nặng câu vàng đá
Tóc bạc tình đầy nước biển sông
Mẹ của bài thơ ngâm trước gió
Mẹ là khúc hát vọng trên đồng
Thương yêu chất chứa không mờ nhạt
Cho cả một đời chẳng quản công

Thanh Huy

Nguyen Thi An Giang 12.08.2011 02:58:31 (permalink)
0
TRÒNG KÍNH LÃO
Mới đó... hôm nào đã hết năm.
Nhớ mùi nhang tết với hương trầm.
Họ hàng trịnh trọng câu thân ái.
Bè bạn xum xuê đón cố nhân.
Năm tháng...phủ dày...tròng kính lão.
Thời gian...tô đậm...kiếp phù vân.
Còn chăng là chuyện xưa hay nhắc.
Chuyện mới lơ mơ cố nhớ lần.
Nguyễn Thị An Giang


An Giang xin sửa lại hai chữ "TRÔI QUA" ở câu năm bây giờ là "PHỦ DÀY" cho rõ nghĩa

Mong chư vị cảm thông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2011 07:51:50 bởi Nguyen Thi An Giang >
Nguyen Thi An Giang 12.08.2011 08:43:56 (permalink)
0

Trước Khi Nổi Sóng.

Như biển cả sau khi nổi sóng.
Cả không gian phẳng lặng mơ màng.
Em hồn nhiên, nói cười duyên dáng .
Em ngẩn ngơ tinh khiết dịu dàng
Không gắt gỏng cau mày hiếu động.
Vẻ đăm chiêu dáng dấp hiền ngoan.
Anh vui sống ngày ngày vui sống.
Bỗng tự dưng cơn bão quét ngang.(*)
Nguyễn Thị An Giang.
(*) Không có lửa làm sao có khói
Oan ức ???



CHỈ MONG ...

Đôi khi biển cả không vờn sóng
Là bởi đông phong đến muộn màng
Tình xuân như nước còn sôi động
Nghĩa cũ chia tay chẳng dễ dàng
Những ước duyên hờ thơm lại nóng
Đâu cần ai đó đẹp mà ngoan
Chỉ mong vẹn vẽ tình mây nước
Một mối tơ hồng chẳng đứt ngang !


Lá chờ rơi 10/08/11


HÃY VUI
Tình nát người ơi đừng chán nản
Yên tâm vui sống chớ lo màng
Khi hờn dạ héo mang sầu cảm
Lúc giận duyên đau mất dễ dàng
Trăng khuyết rồi tròn soi mộng thắm
Yêu vơi lại đậm giữ lòng ngoan
Ngày mai xây dựng đời tươi sáng
Bỏ hết sau lưng chuyện trái ngang

Thanh Huy





Không Là Dzậy
Nhiều khi tưởng dzậy không là dzậy.
Che dấu lung tung mắt kéo màng.
Lấy vải thưa mà che mắt thánh (*)
Cắm thuyền đợi khách lại dềng dàng(*)
Vạch đường hưu chạy nhiều mưu dối.(*)
Chờ nước đẩy thuyển tưởng nết ngoan.(*)
Anh dấu em, làm sao dấu được.
Chuyện trăm năm bỗng chốc gẫy ngang.
Nguyễn Thị An Giang
(*) Trong tục ngữ Dân Gian
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2011 13:09:04 bởi Nguyen Thi An Giang >
#397
    Trần Thảo Uyên 13.08.2011 03:04:58 (permalink)
    0

    Chẳng Ai Lo
    Qua sông không muốn luỵ đò.
    Chỉ thích rong chơi hưởng của cho.
    Há miệng chờ sung đầy nguyện ý.
    No lòng đói mắt những quanh co.
    Việc nhà việc sở ngoài tầm mắt.
    Hành vợ hành con rống tựa bò.
    Cứ tưởng dưới trời ta số một.
    Cuộc đời biến đổi có ai lo.
    Thảo Uyên

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2011 01:20:39 bởi Trần Thảo Uyên >
    #398
      lá chờ rơi 13.08.2011 18:21:23 (permalink)
      0


      Trích đoạn: Trần Thảo Uyên


      Chẳng Ai Lo
      Qua sông không muốn luỵ con đò.
      Chỉ thích rong chơi hưởng của cho.
      Há miệng chờ sung đầy nguyện ý.
      No lòng đói mắt những quanh co.
      Việc nhà việc sở ngoài tầm mắt.
      Hành vợ hành con rống tựa bò.
      Cứ tưởng dưới trời ta số một.
      Cuộc đời biến đổi có ai lo.
      Thảo Uyên




      NÉT ĐẸP TRỜI CHO

      Hôm nọ sang sông phải mượn đò
      Thấy người mang nét đẹp trời cho
      Thon thon bóng hạc vờn mây nước
      Thấp thoáng đồi xuân khéo lượn co
      Không rượu cũng say lòng tục tử
      Đôi dòng bút quẹt nét cua bò
      Dám xin trao chút tình tao ngộ

      Dâu bể mai nầy có kẻ lo !


      Lá chờ rơi 13/08/11

      #399
        lá chờ rơi 13.08.2011 20:10:50 (permalink)
        0


        Trích đoạn: Nguyen Thi An Giang


        Trước Khi Nổi Sóng.

        Như biển cả sau khi nổi sóng.
        Cả không gian phẳng lặng mơ màng.
        Em hồn nhiên, nói cười duyên dáng .
        Em ngẩn ngơ tinh khiết dịu dàng
        Không gắt gỏng cau mày hiếu động.
        Vẻ đăm chiêu dáng dấp hiền ngoan.
        Anh vui sống ngày ngày vui sống.
        Bỗng tự dưng cơn bão quét ngang.(*)
        Nguyễn Thị An Giang.
        (*) Không có lửa làm sao có khói
        Oan ức ???



        CHỈ MONG ...

        Đôi khi biển cả không vờn sóng
        Là bởi đông phong đến muộn màng
        Tình xuân như nước còn sôi động
        Nghĩa cũ chia tay chẳng dễ dàng
        Những ước duyên hờ thơm lại nóng
        Đâu cần ai đó đẹp mà ngoan
        Chỉ mong vẹn vẽ tình mây nước
        Một mối tơ hồng chẳng đứt ngang !


        Lá chờ rơi 10/08/11


        HÃY VUI
        Tình nát người ơi đừng chán nản
        Yên tâm vui sống chớ lo màng
        Khi hờn dạ héo mang sầu cảm
        Lúc giận duyên đau mất dễ dàng
        Trăng khuyết rồi tròn soi mộng thắm
        Yêu vơi lại đậm giữ lòng ngoan
        Ngày mai xây dựng đời tươi sáng
        Bỏ hết sau lưng chuyện trái ngang

        Thanh Huy





        Không Là Dzậy
        Nhiều khi tưởng dzậy không là dzậy.
        Che dấu lung tung mắt kéo màng.
        Lấy vải thưa mà che mắt thánh (*)
        Cắm thuyền đợi khách lại dềng dàng(*)
        Vạch đường hưu chạy nhiều mưu dối.(*)
        Chờ nước đẩy thuyển tưởng nết ngoan.(*)
        Anh dấu em, làm sao dấu được.
        Chuyện trăm năm bỗng chốc gẫy ngang.
        Nguyễn Thị An Giang
        (*) Trong tục ngữ Dân Gian



        LÀ HƠN DZẬY

        Ai mà nói dzậy là hơn dzậy
        Miệng chối quanh co bảo chẳng màng
        Mắt nhìn đắm đuối người duyên dáng
        Lòng luống say sưa nét dịu dàng
        Những muốn ai kia hiền lại đẹp
        Tự khen mình nọ xấu mà ngoan
        Vợ kia chồng nọ cùng an phận
        Tay nắm cùng sang một chuyến ngang.


        Lá chờ rơi 13/08/11
        #400
          Trần Thảo Uyên 13.08.2011 22:45:59 (permalink)
          0
          Chẳng Ai Lo

          Qua sông không muốn luỵ đò.
          Chỉ thích rong chơi hưởng của cho.
          Há miệng chờ sung đầy nguyện ý.
          No lòng đói mắt những quanh co.
          Việc nhà việc sở ngoài tầm mắt.
          Hành vợ hành con rống tựa bò.
          Tưởng dưới vòm trời ta số một.
          Cuộc đời biến đổi có ai lo.
          Thảo Uyên


          TỰ LO THÂN

          Hễ muốn sang sông tất luỵ đò
          Chơi hoài ai lắm của mà cho
          Phúc nghèo phận mỏng khôn giành giật
          Sức mọn tài hèn dám kéo co
          Vật giá leo thang đời giống ngựa
          Tiền lương nhỏ giọt số như bò
          Đói ăn thì phải lăn vào bếp
          Gia cảnh nhà nào nấy tự lo !

          Liên Hương


          KHỔ HẾT LO

          Muốn bước sang sông lại lỡ đò
          Thương người người phụ lẻ ai cho
          Chia tình hai lối thôi mơ tưởng
          Thủ phận một thời chẳng duỗi co
          Thuyền giữa nổi trôi chèo phải nạy
          Đời trong bươi chải gối luôn bò
          Qua cơn bĩ cực trời quang đãng
          Xây mái gia đình khổ hết lo

          Thanh Huy




          NÉT ĐẸP TRỜI CHO

          Hôm nọ sang sông phải mượn đò
          Thấy người mang nét đẹp trời cho
          Thon thon bóng hạc vờn mây nước
          Thấp thoáng đồi xuân khéo lượn co
          Không rượu cũng say lòng tục tử
          Đôi dòng bút quẹt nét cua bò
          Dám xin trao chút tình tao ngộ
          Dâu bể mai nầy có kẻ lo !


          Lá chờ rơi 13/08/11



          Chuyện Trời Lo
          Qua sông quên phéng chuyện chờ đò.
          Lại tưởng người mời hưởng lộc cho.
          Có nhớ lấn chen tìm chỗ đứng.
          Hay quên xô đẩy lúc đôi co.
          Rồi sau ngay đó huyên hoang khoác.
          Cũng trước khi kia ngã quỵ bò
          Chuyện đến như ri còn giả bộ.
          Tự nhiên, thoả mái có trời lo.
          Thảo Uyên


          Cám ơn bác Lá an ủi
          tìm lại chút nguồn vui
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2011 01:20:03 bởi Trần Thảo Uyên >
          duonglam 14.08.2011 03:38:12 (permalink)
          0
          quote



          Chẳng Ai Lo


          Qua sông không muốn luỵ đò.

          Chỉ thích rong chơi hưởng của cho.

          Há miệng chờ sung đầy nguyện ý.

          No lòng đói mắt những quanh co.

          Việc nhà việc sở ngoài tầm mắt.

          Hành vợ hành con rống tựa bò.

          Tưởng dưới vòm trời ta số một.

          Cuộc đời biến đổi có ai lo.

          Thảo Uyên




          TỰ LO THÂN

          Hễ muốn sang sông tất luỵ đò
          Chơi hoài ai lắm của mà cho
          Phúc nghèo phận mỏng khôn giành giật
          Sức mọn tài hèn dám kéo co
          Vật giá leo thang đời giống ngựa
          Tiền lương nhỏ giọt số như bò
          Đói ăn thì phải lăn vào bếp
          Gia cảnh nhà nào nấy tự lo !

          Liên Hương


          KHỔ HẾT LO

          Muốn bước sang sông lại lỡ đò
          Thương người người phụ lẻ ai cho
          Chia tình hai lối thôi mơ tưởng
          Thủ phận một thời chẳng duỗi co
          Thuyền giữa nổi trôi chèo phải nạy
          Đời trong bươi chải gối luôn bò
          Qua cơn bĩ cực trời quang đãng
          Xây mái gia đình khổ hết lo

          Thanh Huy





          NÉT ĐẸP TRỜI CHO


          Hôm nọ sang sông phải mượn đò

          Thấy người mang nét đẹp trời cho

          Thon thon bóng hạc vờn mây nước

          Thấp thoáng đồi xuân khéo lượn co

          Không rượu cũng say lòng tục tử

          Đôi dòng bút quẹt nét cua bò

          Dám xin trao chút tình tao ngộ

          Dâu bể mai nầy có kẻ lo !


          Lá chờ rơi 13/08/11



          Chuyện Trời Lo

          Qua sông quên phéng chuyện chờ đò.

          Lại tưởng người mời hưởng lộc cho.

          Có nhớ lấn chen tìm chỗ đứng.

          Hay quên xô đẩy lúc đôi co.

          Rồi sau ngay đó huyên hoang khoác.

          Cũng trước khi kia ngã quỵ bò

          Chuyện đến như ri còn giả bộ.

          Tự nhiên, thoả mái có trời lo.

          Thảo Uyên


          Cám ơn bác Lá an ủi

          tìm lại chút nguồn vui





          SAY!!!

          Qua sông  lội suối lại chèo đò,
          Cảnh vật ngàn xưa trời đất cho.
          Đất phẳng đồi cao ngồi thẳng đứng,
          Truông ngoằn * núi hẹp lượn quanh co.
          Đường đời chớ ngại lên hay xuống,
          Cõi thế nài chi lạy với bò,
          Một giấc bên thềm say luý tuý,
          Ngai vàng điện ngọc há thèm lo?..

          Tú lang thang

          *ngoằn = ngoằn ngoèo.
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2011 07:24:45 bởi duonglam >
          lá chờ rơi 14.08.2011 05:58:47 (permalink)
          0
          Trích đoạn: duonglam





          Chẳng Ai Lo


          Qua sông không muốn luỵ đò.

          Chỉ thích rong chơi hưởng của cho.

          Há miệng chờ sung đầy nguyện ý.

          No lòng đói mắt những quanh co.

          Việc nhà việc sở ngoài tầm mắt.

          Hành vợ hành con rống tựa bò.

          Tưởng dưới vòm trời ta số một.

          Cuộc đời biến đổi có ai lo.

          Thảo Uyên




          TỰ LO THÂN

          Hễ muốn sang sông tất luỵ đò
          Chơi hoài ai lắm của mà cho
          Phúc nghèo phận mỏng khôn giành giật
          Sức mọn tài hèn dám kéo co
          Vật giá leo thang đời giống ngựa
          Tiền lương nhỏ giọt số như bò
          Đói ăn thì phải lăn vào bếp
          Gia cảnh nhà nào nấy tự lo !

          Liên Hương


          KHỔ HẾT LO

          Muốn bước sang sông lại lỡ đò
          Thương người người phụ lẻ ai cho
          Chia tình hai lối thôi mơ tưởng
          Thủ phận một thời chẳng duỗi co
          Thuyền giữa nổi trôi chèo phải nạy
          Đời trong bươi chải gối luôn bò
          Qua cơn bĩ cực trời quang đãng
          Xây mái gia đình khổ hết lo

          Thanh Huy





          NÉT ĐẸP TRỜI CHO


          Hôm nọ sang sông phải mượn đò

          Thấy người mang nét đẹp trời cho

          Thon thon bóng hạc vờn mây nước

          Thấp thoáng đồi xuân khéo lượn co

          Không rượu cũng say lòng tục tử

          Đôi dòng bút quẹt nét cua bò

          Dám xin trao chút tình tao ngộ

          Dâu bể mai nầy có kẻ lo !


          Lá chờ rơi 13/08/11



          Chuyện Trời Lo

          Qua sông quên phéng chuyện chờ đò.

          Lại tưởng người mời hưởng lộc cho.

          Có nhớ lấn chen tìm chỗ đứng.

          Hay quên xô đẩy lúc đôi co.

          Rồi sau ngay đó huyên hoang khoác.

          Cũng trước khi kia ngã quỵ bò

          Chuyện đến như ri còn giả bộ.

          Tự nhiên, thoả mái có trời lo.

          Thảo Uyên


          Cám ơn bác Lá an ủi

          tìm lại chút nguồn vui





          SAY!!!

          Ba sông bảy núi lại năm đò,
          Không có gì đâu chẳng phải lo.
          Đất phẳng trời cao nhìn thẳng đứng,
          Truông ngoằn * núi hẹp lượn quanh co.
          Đường đời chớ ngại lên hay xuống,
          Cõi thế nài chi lạy với bò,
          Một giấc bên thềm say luý tuý,
          Ngai vàng điện ngọc há thèm lo?..

          Tú lang thang

          *ngoằn = ngoằn ngoèo.



          Chào Thảo Uyên,
          Thấy cháu ở trong bụi lâu lâu mới chui ra cho một bài thơ với bộ vần rắc rối muốn họa rất khó tìm tứ thơ dùng chữ “bò”, nên cảm hứng đến với bác như sau :

          Khó họa chữ “BÒ”*
          (tặng Thảo Uyên)

          Tên mới nghe thơm thảo ngạt ngào
          Ra vần sắc bén tựa gươm đao
          Bên kia bốn chữ hiền như bụt
          Bên nọ con “bò” đứng ngắm sao
          Ông bụt quen dùng xôi với oản
          Thịt bò đâu biết nướng hay xào
          Đem thay trật cách làm thơ họa
          Giữ lại thì cho nó thế nào ?
          Lá chờ rơi 14/08/11
          * bài Chẳng Ai Lo có chữ vần “bò” rất khó tìm tứ thơ để họa
          Trần Thảo Uyên 14.08.2011 17:48:25 (permalink)
          0

          Trích đoạn: lá chờ rơi

          Trích đoạn: duonglam





          Chẳng Ai Lo


          Qua sông không muốn luỵ đò.

          Chỉ thích rong chơi hưởng của cho.

          Há miệng chờ sung đầy nguyện ý.

          No lòng đói mắt những quanh co.

          Việc nhà việc sở ngoài tầm mắt.

          Hành vợ hành con rống tựa bò.

          Tưởng dưới vòm trời ta số một.

          Cuộc đời biến đổi có ai lo.

          Thảo Uyên




          TỰ LO THÂN

          Hễ muốn sang sông tất luỵ đò
          Chơi hoài ai lắm của mà cho
          Phúc nghèo phận mỏng khôn giành giật
          Sức mọn tài hèn dám kéo co
          Vật giá leo thang đời giống ngựa
          Tiền lương nhỏ giọt số như bò
          Đói ăn thì phải lăn vào bếp
          Gia cảnh nhà nào nấy tự lo !

          Liên Hương


          KHỔ HẾT LO

          Muốn bước sang sông lại lỡ đò
          Thương người người phụ lẻ ai cho
          Chia tình hai lối thôi mơ tưởng
          Thủ phận một thời chẳng duỗi co
          Thuyền giữa nổi trôi chèo phải nạy
          Đời trong bươi chải gối luôn bò
          Qua cơn bĩ cực trời quang đãng
          Xây mái gia đình khổ hết lo

          Thanh Huy





          NÉT ĐẸP TRỜI CHO


          Hôm nọ sang sông phải mượn đò

          Thấy người mang nét đẹp trời cho

          Thon thon bóng hạc vờn mây nước

          Thấp thoáng đồi xuân khéo lượn co

          Không rượu cũng say lòng tục tử

          Đôi dòng bút quẹt nét cua bò

          Dám xin trao chút tình tao ngộ

          Dâu bể mai nầy có kẻ lo !


          Lá chờ rơi 13/08/11



          Chuyện Trời Lo

          Qua sông quên phéng chuyện chờ đò.

          Lại tưởng người mời hưởng lộc cho.

          Có nhớ lấn chen tìm chỗ đứng.

          Hay quên xô đẩy lúc đôi co.

          Rồi sau ngay đó huyên hoang khoác.

          Cũng trước khi kia ngã quỵ bò

          Chuyện đến như ri còn giả bộ.

          Tự nhiên, thoả mái có trời lo.

          Thảo Uyên


          Cám ơn bác Lá an ủi

          tìm lại chút nguồn vui





          SAY!!!

          Ba sông bảy núi lại năm đò,
          Không có gì đâu chẳng phải lo.
          Đất phẳng trời cao nhìn thẳng đứng,
          Truông ngoằn * núi hẹp lượn quanh co.
          Đường đời chớ ngại lên hay xuống,
          Cõi thế nài chi lạy với bò,
          Một giấc bên thềm say luý tuý,
          Ngai vàng điện ngọc há thèm lo?..

          Tú lang thang

          *ngoằn = ngoằn ngoèo.



          Chào Thảo Uyên,
          Thấy cháu ở trong bụi lâu lâu mới chui ra cho một bài thơ với bộ vần rắc rối muốn họa rất khó tìm tứ thơ dùng chữ “bò”, nên cảm hứng đến với bác như sau :

          Khó họa chữ “BÒ”*
          (tặng Thảo Uyên)

          Tên mới nghe thơm thảo ngạt ngào
          Ra vần sắc bén tựa gươm đao
          Bên kia bốn chữ hiền như bụt
          Bên nọ con “bò” đứng ngắm sao
          Ông bụt quen dùng xôi với oản
          Thịt bò đâu biết nướng hay xào
          Đem thay trật cách làm thơ họa
          Giữ lại thì cho nó thế nào ?
          Lá chờ rơi 14/08/11
          * bài Chẳng Ai Lo có chữ vần “bò” rất khó tìm tứ thơ để họa


          Bác Lá à
          Chữ BÒ tại vì bác ghét, chứ đâu có khó tìm, bác làm khó Thảo Uyên rồi.

          Cứ Khéo Lo
          Sự thực hiển nhiên cứ giả đò
          Mong sao mọi chuyện được qua cho.
          Miễn rằng thắng lợi dù gian dối.
          Mặc kệ gian lao lúc đánh co.
          Đắc thế mặt vênh tung vó ngựa
          Thất thời bụng đói chống tay bò.
          Trời sanh cái tật làm sao bỏ.
          Sự thật buồn lòng cứ phải lo.
          Trần Thảo Uyên
          Tháng 8-14-2011

          Tật thì khó bỏ phải không bác???
          Chứng nào tật đó, Nói làm sao, Vì thế cứ lo hoài
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2011 17:52:00 bởi Trần Thảo Uyên >
          lá chờ rơi 15.08.2011 10:08:31 (permalink)
          0
          chỉnh lại và repost :

          THƯƠNG TRAI GIÀ Ế

          Chủ nhật người đâu cưới vợ đông
          Riêng mình đứng đợi mãi chưa xong
          Bà chê ốm yếu bà chê móm
          Chị muốn công kênh chị muốn bồng
          Sánh tới so lui thân cá chậu
          Trông qua ngắm lại kiếp chim lồng
          Tránh nơi câu thúc đành cam ế
          Ngang dọc đi về tối ngủ không!
          Lá chờ rơi 14/08/11


          NGHỈ XẢ HƠI

          Suốt tuần xướng họa góp lời vui
          Thắm mệt nay cần nghỉ xả hơi
          Cháu dưới nhà quê mời đám cưới
          Bạn trên thành phố giận ông trời
          Nay đây mai đó chia ngày tháng
          Mỏi gối đau lưng lúc đứng ngồi
          Thơ thẩn lấy đâu ra mãi được
          Nên đành gác bút tạm ngừng chơi!
          Lá chờ rơi 15/08/11
          Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 27 của 68 trang, bài viết từ 391 đến 405 trên tổng số 1007 bài trong đề mục
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9