Tôi người lữ khách phương xa
Đến quê em một chiều tà vấn vương
Hành trang, áo, lấm bụi đường
An Giang ơi! Nhuộm gió sương một người
Lững lờ hoa lục bình trôi
Về đâu cánh tím, ngậm ngùi nẻo xa
Như thân ta, kẻ xa nhà
Rù rừ chậm chạp, con phà sang sông
Bâng khuâng lòng tự hỏi lòng
Rằng em phương ấy chờ mong người về
Lạnh lùng, một chút đau tê
Còn chăng một mái tóc thề, trăng soi
An Giang ơi có đón người
Một mình lang bạc, một thời bơ vơ
Ngàn năm dòng nước lững lờ
Lục bình trôi mãi hững hờ về đâu!!!
Hậu Giang, dòng nước đục ngầu
Ai thương thân phận, ai sầu nhớ mong.....
Đình Thế