Thực là chẳng có hỉu gì
Bao nhiu... kinh nghiệm Cỏ thì đã qua
Làm seo dính trấu si-da
Phong lưu đã định, bướm hoa phải vờn
Lộc đời hưởng thú gì hơn
Tội gì phải tắm nước lờn ao quê
Mai con chẳng biết mô tê
Mần răng mà được phê phê dài dài
Thương vợ, thì rõ thương hoài
Nhưng con gái thích, chẳng nhai cũng phiền
Thôi! mồi sẵn có làm liền
Vừa giúp người lại có quyền ra oai
Nhưng vợ chỉ một không hai
Đi chơi cho chán rồi trai cũng về
"Vợ ơi, em thật... có nghề
Giữ anh, em giữ trọn về tình iu
Chỉ trừ những phút phiu liu
Còn đâu tất cả anh iu... có mình (à)"