Dối gian biện bạch gì đâu
Cũng chỉ là nói mấy câu... thực lòng
Đào hoa đã vướng vô tròng
Làm sao tránh nổi hay mong (thoát) ra ngoài
Nỗi lòng biết tỏ cùng ai
Tìm đâu tri kỷ hiểu hoài mình đây
Tôi nào có muốn giăng dây
Tự người ta ngã, bắt đây phải chiều
Biết là người cũng khổ nhiều
Nhưng mình cũng bị tiêu điều theo thôi
Thân thì chỉ có mình tôi
Bao nhiêu người muốn thôi rồi cực thân
Đảo điên giữa chốn hồng trần
Ngàn năm luỵ khổ tấm thân anh hào
Tiền tuy chẳng mất xu nào
Nhưng mà phải nghĩ nói sao cho tròn
Từ vợ đến cho đến gái non
Cũng khổ lắm đấy chứ ngon lành gì
Mai con sao máu cưa đi...
Cặp giò anh để làm gì đây Mai
Nếu mà tình ái chưa phai
Giò dù bị cắt vẫn nhoài đi chơi
p/s: thì ra Mai con là con gái