Sao anh không thể là
một nơi chốn bình yên dành cho em ?
Anh yêu em. Vâng , em hiểu điều đó. Tình yêu luôn làm con người
mạnh mẽ và vững vàng hơn, dù có phải đối mặt với bất kỳ phong ba bão táp nào. Còn anh , sao không là người cho em nương tựa?
Yêu nhau bao năm , em rất hiểu tính tình anh. Anh dễ mệt mỏi , dễ muộn phiền trước những áp lực của cuộc sống. Và em đã tin rằng , tình yêu của hai chúng ta có thể giúp anh
vượt qua những buồn chán nhất thời đó. Tại sao không hả anh? Chắc chắn em phải có một ý nghĩa nào đó trong cuộc đời anh chứ?
" Đúng , em là cuộc sống của anh ". Thế mà giờ đay , em đang phải
tự hỏi mình về điều đó. Em có thể làm gì thêm được cho anh? Khuyên anh hãy đi đâu xa một thời gian , quên hết tất cả những nỗi muộn phiền
hằng ngày và quên cả em đi?Em chỉ muốn anh bình tâm và tỉnh táo để suy nghĩ xem , mình cần gì trong cuộc đời này ? Vậy mà tất cả chẳng có ích gì. Anh càng ngày
càng chìm đắm trong rượu chè, bỏ bê công việc ,chẳng còn ngó ngàng gì đến bản thân , huống hồ là em.
Anh yêu em. Vâng, em cũng yêu anh. Nhưng em cần một người yêu vững chãi , cần anh là một chốn
bình yên cho cuộc đời mình. Còn giờ đây , em chỉ xin anh một lần tỉnh táo và nói cho em biết , phải làm sao để có thể nói lời chia tay ít đau đớn nhất , hỡi anh !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2007 22:40:35 bởi lbebygones >
* Đời người có bao nhiêu ước mơ
Mấy khi mơ mà đạt được ước mơ
Điều mơ ước cứ trôi dần xa mãi
Điều không mơ cứ nhích lại gần *