Trích đoạn: heonaileocay
CỐ QUÊN
Nhỏ yêu dấu , mình xa nhau rùi đó
Xa từ lần nhỏ giận dỗi quay lưng
Cũng là lần tim chợt thấy bâng khuâng
Ray rức nhớ một đậm đà xưa cũ
Vẫn biết nhỏ cố tình như vong phụ
Mà lòng đau hơn tất cả nỗi đau
Để cho đây lòng oán trách dâng trào
Yên tâm nhỏ bước vào xe hoa mộng
Mấy mươi năm cuộc đời đầy gió lộng
Thoảng nhiều đêm trong giấc mộng vô tri
Nhỏ thoáng về rồi chợt vội ra đi
Mang theo cả một trời anh mơ ước.
Nhỏ chắc sẻ không bao giờ biết được
Trong lòng anh , hình bóng nhỏ trọn đời.
HNLC Sept 15-06
r
Nhỏ
-Trường Phi Bảo-
Bảo anh rồi đừng gọi tôi là nhỏ
Gọi nhỏ hoài tôi giận đó thấy chưa!
Người gì đâu mà sao thật khó ưa
Một cũng Nhỏ, hai cũng Nhỏ...dạ thưa, tôi đã lớn!
Cái anh này sao cứ nhiều tưởng tượng
(Sợ nhỏ lớn rồi nhỏ đi lấy chồng)
Đừng ngụy biện, đừng có nói lòng vòng
Anh cố tình chọc cho tôi phải khóc
Tôi rất ghét bị anh gọi là ngốc
(Nhỏ anh khờ, nhỏ anh quá ngây thơ)
Đừng trách tôi vì sao đến trong mơ
Cho anh mãi ngẩn ngơ chiều thương nhớ
Mà biết đâu tình yêu đầu chớm nở
Anh phải lòng ngay cô nhỏ có duyên
Vừa đẹp nết lại hết sức thảo hiền
Ấy là tự anh chuốc phiền phức đấy
Tôi cảm thông chỉ lần này thôi vậy
Lần sao đừng gọi nhỏ đấy hiểu chưa?
Nếu trót yêu thì xin gật đầu ừa
Đặn tôi biết, dạ thưa...em đồng ý!
18-9-2006