HEONAILEOCAY & CÓ CHÚT GÌ TRONG ĐÔI TA
BUỒN THƯƠNG
Ngồi đây lặng ngắm mây ngàn
Bay về phương ấy lòng tràn nhớ mong
Nẽo về xa thẳm hoài trông
Mây cho nhắn gửi cõi lòng phương xa
Gió về thấm lạnh trên da
Buồn nâng chén rượu , ngân nga cung đàn
Thu sầu trăm mối ngổn ngang
Xây mơ , đắp mộng , mộng tàn mỗi đêm
Cho buồn mãi chất đầy thêm
Nếu bên nhau đã ấm êm nửa đời
Bây giờ vẫn kiếp chơi vơi
Ta đây , người đó , ông trời chắc vui
Cớ sao trời mãi khiến xui
Không gian chia cách , tình thui thủi buồn
Một người suối lệ trào tuôn ,
Một người vẫn cứ sầu cuồng cuộn dâng ...
HNLC Oct 14-05
THỨ SÁU và EM
Hờ hững đưa tay đón lá vàng
Lá như nặng cõi lòng riêng mang
Như ta mãi đau lần xa cách
Thu ấy đến nay quá lỡ làng
Man mác tâm tư cứ rối mù
Sao lòng vương vấn mỗi vào thu
Trời nghe nằng nặng khi mây ám
Nhớ lúc chia tay , phút giã từ
Giã biệt thơ ngây , thuở vui đùa
Kỷ niệm chất chồng những cơn mưa
Giờ ai ôm ấp , ai dìu dắt
Tiếc nuối bao nhiêu cũng chưa vừa
Tình ấy trong em chắc vẫn còn
Bây giờ thu đến chắc buồn hơn
Thứ sáu , vẫn là ngày em nhớ
Thứ sáu , sao mang lắm dỗi hờn
Ta gửi nơi đây chút tình buồn
Xin đừng , thứ sáu để lệ tuôn
Cho em đừng thấy lòng đơn chiếc
Ngơ ngác trông ta giữa phố phường.
HNLC Oct 24-05
THU GỢI NHỚ
Gió đã sang mùa mấy hôm nay
Hạt sương lành lạnh buổi ban mai
Không gian im ắng như đọng lại
Ru hồn cô lữ chút mê say
Thơ thẩn trong lòng mấy hôm nay
Có phải tiết trời đã đổi thay
Cây lá vẫn còn xanh thì phải ?
Thu đã nhuốm buồn trên áng mây
Khói toả mơ màng , nắng lưa thưa
Vội vàng rơi rớt vài giọt mưa
Như muốn khơi sầu thêm có phải ?
Quạnh vắng bây giờ lối quen xưa
Người hởi tôi đà trở lại đây
Tìm dư âm cũ cuộc tình say
Lẫn trốn bao mùa thu vàng úa
Vẫn nhớ ai tà áo trắng bay .
HNLC Oct 24-05
XIN ĐỪNG ĐI VỘI
Đừng , xin chớ nhìn bằng đôi mắt ấy
Bởi trong anh như dòng đã cạn khô
Nửa cuộc đời đuổi bắt những hư vô
Tay hụt hẩng ôm vồ bao mộng ão
Có còn chăng là cõi lòng áo nảo
Từng đêm dài trao tráo thức triền miên
Hồn phách này đôi lúc quá cuồng điên
Mượn men rượu dấu che niềm chua xót
Qua men cay , rượu dừơng như dịu ngọt
Ngọt qua lời trao chuốc của người dưng
Đêm tàn dần , chai cũng đã cạn lưng
Rồi lặng lẽ quay về vùng kỷ niệm
Ở nơi đó , chắc có người cầu nguyện
Cho một người , yên ấm cõi trời xa
Hay một người ôm trọn những phong ba
Mà thương nhớ cho người xa ứa lệ
Đời ra sao , đời vui buồn mặc kệ
Sống cho mình và cho những thương yêu
Để mai kia hối tiếc sẽ không nhiều
Tình có đến , chỉ xin đừng đi vội .
HNLC Nov 02-05
GIỮA DÒNG ĐỜI
Trong quẩn quanh của cuộc đời trôi nỗi
Những nghĩ suy làm mòn mõi tâm linh
Ta nhìn ta như đày đoạ cuộc tình
Cơn mộng ão thoáng qua rồi tan biến
Từ thuở nào , lời thương yêu trò chuyện
Bỗng như thành câu nhắn nhủ gần xa
Nhìn quanh ta bao kẻ lại người qua
Mà đơn chiếc vẫn hoàn thân đơn chiếc
Có chút gì gọi mời ta mãnh liệt
Tỉnh mộng đi , đừng tiếc nuối mà chi
Ta còn gì , khi lỡ tuổi xuân thì
Trăm vết nứt đường tình duyên gẩy gập
Nắng lên cao , lề đường thêm tấp nập
Trong muôn trùng ta có nghĩa gì đâu
Khói thuốc cay , bụi vương lấy u sầu
Chói chang nắng , tìm bóng cây râm mát
Em yêu ơi còn dấu chân trên cát
Để thấy rằng mình hiện diện nơi đây
Cuộc sống ta , giờ như kiếp lưu đày
Thôi cũng đủ , đời cứ buồn tiếp nối
HNLC Nov 03-05
THUỞ ẤY CÒN THƯƠNG
Chuyện chúng mình quen nhau từ nhỏ
Thuở vụng về ngôn ngử đơn sơ
Em thì còn quá ngây thơ
Anh chưa chải tóc lơ ngơ cười đùa
Học chung lớp tan trường chung lối
Chưa thẹn thùng tay nắm bàn tay
Cuộc đời thanh thản như nai
Rong chơi đâu cũng có hai đứa mình
Rồi khôn lớn trăm cài lược vắt
Tuổi mười ba chớm biết mộng mơ
Giận hờn trách móc vu vơ
Để cho năm tháng hững hờ trôi nhanh
Lên mười sáu mình hơi chửng chạc
Trường hai ta đã khác lối nhau
Ngõ về em trước anh sau
Tình thơ nhét vội , lén trao hẹn thề
Thời hoa mộng êm đềm trôi chảy
Chuyện chúng mình thuở ấy còn thương
Ngỡ rằng êm ả chung đường
Nào hay mỗi đứa một phương xa vời
Kinh tế mới em dời về đấy
Anh chiến trường thư khó đến tay
Tình buồn như lá me bay
Gặp nhau mới biết mình nay trể đò
Thôi đã lỡ không tròn mộng ước
Chuyện ngày xưa xin cất trong tim
Em về sầu khổ nỗi niềm
Anh quay vội bước mong tìm lãng quên . . . .
HNLC Nov 09-05
CHIA TAY
Anh muồn nói ngàn lời trìu mến
Trao về em xoá nỗi xót xa
Vòng tay ân ái ngọc ngà
Đã không giữ trọn tình ta thuở nào
Em tiếc nuối dâng trào mí mắt
Anh lững lờ cúi mặt quay lưng
Lòng còn đôi chút bâng khuâng
Trống trơ nỗi nhớ mấy vần thơ suông
Giờ xin đứng bên đường lặng lẽ
Vẩy chào nhau , tim khẻ quặn đau
Em về xây cuộc tình sau
Anh về lẫn trốn lao đao vết buồn
Đêm vây kín ngàn muôn trăn trở
Lỗi lầm này bởi dở tính toan
Vỡ rồi mộng ước tan hoang
Thiên đàng sụp đổ hồn mang mang sầu
HNLC Nov 15-05
ƯỚC MƠ SAU TAN VỞ
Có đôi khi nghe lòng sao trăn trở
Vương vấn gì khi quạnh vắng đơn côi
Nửa cuộc đời ta trót lỡ buông trôi
Tình dang dở không mong gì hàn gắn
Giửa im thinh của căn phòng vắng lặng
Nghe giọt buồn lăn chảy giữa buồng tim
Khói vàng tay cho hồn ngất ngư chìm
Bao ão ảnh thiên đường đà tan biến
Giữa cuồng nộ sóng lòng đang đay nghiến
Nợ ân tình sao cứ mãi dây dưa
Dối gian chi , nào toan tính lọc lừa
Niềm hạnh phúc vẫn chưa vừa tay với
Vòng tay ôm vẫn còn đang chờ đợi
Mà tình người như thấp thoáng ngàn xa
Dấu yêu xin dành dăm phút ngọc ngà
Để sưởi ấm lòng ta đang giá buốt
Thuỹ chung ơi , xin tơ trời trói buộc
Cho hồn này thôi đừng mãi đi hoang
Xin cùng ai dìu dắt đến thiên đàng
Mà định mệnh chẳng bao giờ toại ý...
HNLC Nov 17-05
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2006 19:44:29 bởi heonaileocay >
ĐÔNG VÀ NỖI NHỚ
Đông vừa về với tuyết
Trắng ngập cả lối đi
Có chút gì diễm tuyệt
Dù đượm vẻ sầu bi
Cây trơ xơ xác lá
Mà thông vẫn xanh rì
Hoa tuyết rơi lả tả
Ngập trời còn thấy chi
Khung cửa đầy hơi nước
Như lệ tràn ướt mi
Bao giờ lại thấy được
Nắng ấm vùng Cali
Hay là vùng quê mẹ
Xa hút bóng chim di
Dặn lòng về thôi nhé
Việt Nam lòng khắc ghi.
HNLC Nov 17-05 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2006 20:01:01 bởi Huyền Băng >
MÙA TUYẾT ĐỔ
Bầu trời xam xám thiếu nắng trong
Hạt bay trăng trắng khắp mênh mông
Đông đã lại về nơi đất khách
Một mình đơn lẽ , nghe buồn không
Đông sầu đổ tuyết mãi bao năm
Nhớ em mà ruột rối tơ tằm
Dáng nhỏ hao hao gầy trong nắng
Ta ước mong về để tìm thăm
Chốn ấy chắc giờ cũng gió mưa
Hạt rơi khe khẻ xuyên mành thưa
Em có mơ màng ngồi tựa cửa
Ngóng người xa biệt xem về chưa ?
Tuyết đổ thêm dày nỗi nhớ mong
Hàng cây lạnh cóng giữa trời đông
Gửi em chút ân tình xứ tuyết
Thương yêu vẫn giữ mãi trong lòng .
HNLC Nov 27-05 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2006 20:01:52 bởi Huyền Băng >
VỌNG NGÀY XANH
Trong ánh nắng bình yên
Không là ngày cuối niên
Nhưng nghe lòng náo nức
Bên bóng nhỏ dịu hiền
Em tíu tít cười xinh
Trong bầu trời lung linh
Anh thương hình bóng ấy
Bao ước mơ đượm hình
Ta vết sướt đầu tiên
Ngỡ hồn đang đảo điên
Con tim vừa tỉnh thức
Em đến trong muộn phiền
Khao khát những chờ mong
Qua rồi ngày long đong
Trong ta tình đã chớm
Tim hát ca nhạc lòng
Đã thấy biết mong chờ
Khi tình bay vẩn vơ
Em là muôn tia nắng
Soi sáng tên khù khờ
Vẫn vướng chút giận hờn
Khi mình tay trống trơn
Cho lòng nghe xa xót
Trong giấc mơ chập chờn
Xa quá thuở vào yêu
Bây giờ tình cô liêu
Đôi khi lòng vẫn nhớ
Em gái xưa yêu kiều
Mong ước chẳng thành đôi
Nay đành đau buốt thôi
Duyên đôi mình đã trót
Thôi nói chi muộn rồi
HNLC
ĐẬM ĐÀ NỖI NHỚ
Có phải trong ta đã nhạt nhòa
Chuyện tình thơ mộng lắm trăng hoa
Hay tại vô tình nên em đã
Làm vở trăng êm suối lệ nhòa
Có phải yêu em trót dại khờ
Mang hoài kỷ niệm mối tình thơ
Hay lỡ duyên mình không sum họp
Đành hiu hắt buồn nỗi bơ vơ
Có phải em đang đau buốt lòng
Khi mình đã rẻ lối sang sông
Chẳng duyên , chẳng nợ , sao còn khóc
Hãy để yên vui chuyện vợ chồng
Có phải thu sang đã mấy lần
Vẫn còn mơ tưởng đến cố nhân
Để nghe thu tím chiều thương nhớ
Cõi lòng giá lạnh nỗi bâng khuâng
HNLC
TÌNH XƯA
Vầng trăng từ độ xa người
Mang bao khắc khoải ngậm ngùi nhớ thương
Tơ lòng cứ mãi vấn vương
Giăng hồn đan kín canh trường lệ tuôn
Hỏi lòng , lòng quặn đau buồn
Hỏi tim , tim nhói quay cuồng tình xưa
Người đi , dể đã quên chưa
Còn đây kẻ ở duyên thừa riêng mang
Nở sao tình ấy phũ phàng
Để đây duyên phận lỡ làng vùi chôn
Tìm đâu hương vị nụ hôn
Tình đầu xa cách cho hồn ngu ngơ
Thu về thêm nỗi bơ vơ
Lòng ôm gối ngỡ tình thơ ngây còn
Năm qua , tháng lại mõi mòn
Sao hình bóng cũ vẫn tròn như xưa
Nhớ thương biết mấy cho vừa
Vái van chờ đợi duyên đưa lối về
Thu vàng lá rụng lê thê
Bàn chân ai dẩm lời thề nát tan
HNLC
NHỊP ĐÀN CŨNG LỠ
Ôm ấp trên tay mỗi cây đàn
Lòng buồn tay khải khúc ly tan
Nhớ thương cuồn cuộn sầu lên tiếng
Trầm bổng dặt dìu nhạc âm vang
Tình ái xưa nay cứ lỡ làng
Một người sầu hận , một người than
Ông tạo trớ trêu người trần thế
Để bao duyên nợ khóc bẽ bàng
Cuốn hút hồn theo khúc nhạc vàng
Ngỡ mình cũng lụy sầu riêng mang
Thánh thót tiếng đàn như ai oán
Xa nghe chắc hẳn lệ tuôn tràn
Khẻ cất giọng ca trong mơ màng
Lời nghe trìu mến ôi chứa chan
Tay rung phím lướt vang từng nốt
Ngọt giọng ca trầm , nghe khô khan
Tình ơi sao nỡ vội sang ngang
Để tiếng đàn tôi réo đêm tàn
Bình minh cho đời thêm tươi sáng
Giả biệt cuộc tình trót đi hoang
Tay đã hơi chùng , đau râm rang
Giọng ca dường như thoáng đâm ngang
Mới hay tay mõi , đàn lỡ nhịp
Ráng dứt lời ca chứa phũ phàng
HNLC Nov-09-2005
LỜI EM NÓI
Lời em nói nghe sao dịu dàng
Dẫu cho lòng biết mấy nát tan
Cũng không trách đời gieo cay đắng
Chỉ tiếc thương duyên cũ lỡ làng
Lời em nói giữ mãi trong lòng
Chuyện chúng mình chi nửa mà mong
Hai lối rẻ nay đành phải chọn
Để em vui cất bước theo chồng
Lời em nói rưng rưng nghẹn ngào
Mai em về chốn ấy buồn sao
Kỷ niệm xưa xin anh đừng giữ
Quên em đi dẫu có thế nào
Lời em nói khi xưa vẫn còn
Tình chúng mình tựa mảnh trăng non
Dẫu xa cách đầu ghềnh cuối bãi
Vẫn không sao năm tháng héo mòn
Lời em nói biết bao ân tình
Giờ u buồn nỗi nhớ lặng thinh
Anh xin hứa không buồn không trách
Sẻ chôn vùi tình cũ điêu linh .
HNLC
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: