HEONAILEOCAY & CÓ CHÚT GÌ TRONG ĐÔI TA
CHỐN CŨ
Em có quay về nơi đó chưa
Rì rào qua những luỹ tre thưa
Con đò uể oải chờ đưa khách
Chân bước ngập ngừng bên lối xưa
Chênh chếch sau nhà nắng lưa thưa
Bờ ao còn rợp bóng hàng dừa
Sàn nước im lìm nghe cá quẩy
Kẻo kẹt nhánh bần khẻ đu đưa
Chiếc võng u buồn giấc ngủ trưa
Oi nồng như sắp đổ cơn mưa
Chuồn chuồn cõng nắng đùa trong gió
Nhớ dáng em gầy thuở xa xưa
Ký ức ùa về với cơn mưa
Thơ ngây , trìu mến mấy cho vừa
Đuổi bắt theo từng cơn mưa đổ
Lòng hỏi lòng rằng : Đã yêu chưa ?
Cho đến một ngày không nắng trưa
Rộn ràng mâm quả nhà họ đưa
Có kẻ điếng lòng khi đã trễ
Giận đời cất bước biệt nơi xưa
HNLC R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2006 00:40:53 bởi Viet duong nhan >
QUÀ ĐƯA TIỄN
Có gì đâu phải sầu phải úa
Tình trao đi gửi tặng làm duyên
Đừng nghĩ suy , thờ thẫn muộn phiền
Đừng trách móc oan khiên ngang trái
Đường tình ái trăm ngàn trở ngại
Mong người luôn vững bước chân thon
Bết đâu người , may mắn gót son
Thân ngà ngọc xa hoa lộng lẫy
Bởi riêng anh đuờng tình vụn gẩy
Ngõ quanh co biết mấy cho vừa
Bao chuyện lòng chửa tạnh cơn mưa
Nên nào dám bước bừa dẩm đại
Chợt khi nào em quay ngoảnh lại
Thấy dấu yêu vẫn hướng về em
Là bao nhiêu trìu mến êm đềm
Anh gửi tặng làm quà đưa tiễn
HNLC
EMAIL CHO BÉ
Anh biết viết gì cho bé đây ?
Đã gửi cho anh cả hình hài
Qua khung "webcam" vừa đủ nhỏ
Anh đã âm thầm ... nhấn "full size"
Bé giờ xinh lắm đó bé ơi
Nhìn em anh bỗng thấy chơi vơi
Muốn mua ngay vé về bên ấy
Dù trả "visa" kể cả lời .
Năm ngoái anh về giữa tháng năm
Ngay mùa phượng nở tiếng ve trầm
Kỷ niệm "chat" chung anh nhớ mãi
Ôi hè yêu dấu ... nóng như hâm
Bé vẫn ngoan hiền phải thế không ?
Riêng anh rất ái ngại trong lòng
Hoa xinh giữa bầy ong lũ bướm
Ráng giữ ấm tình nỗi nhớ mong
Hỏi bé thích mua chút quà chi
Để anh chuẩn bị trước khi đi
Sẻ về thăm bé trong dịp Tết
Phone bé khi nào anh tới Phi..
HNLC
PHỐ BUỒN
Chân rời rã lê bước buồn phố vắng
Trời nghiêng nghiêng giọt nắng yếu xanh xao
Gió thổi lùa cơn buốt lạnh lao đao
Hồn vụn vở khi người xa ta mãi
Lối gập ghềnh như gieo thêm trở ngại
Song thưa buồn hiu hắt ánh vàng hoe
Chiều đang về lũ trẻ mắt tròn xoe
Nhìn khách lạ chao nghiêng chầm chậm bước
Tương lai ôi , ngõ sâu là phía trước
Cuộc tình buồn rồi rẽ lối về đâu
Mây giăng sầu theo chầm chậm đêm thâu
Ta còn lại chơ vơ niềm đau kín
Cũng đành thôi tơ duyên trời đã định
Một lần buồn , con phố cũng buồn theo...
HNLC
TRÁCH THẦM
Trách người đã vô tình không đến
Thu chưa vàng sao vội ra đi
Để ta ôm mãi mối tình si
Thân lạc lỏng như thuyền không bến
Trót trao người biết bao trìu mến
Tim vật vờ bao nỗi bâng khuâng
Mơ tơ duyên thắm đượm bao lần
Yêu dấu ấy mong sao vĩnh viễn
Trong tâm tư thu tràn nỗi luyến
Đến héo gầy lạnh buốt buồng tim
Nỗi mong chờ cứ mãi dài thêm
Làm vụn vở bao niềm yêu ái
Vô tình quá , thu còn quay lại
Người chưa về , nhói buốt hồn ta ....
HNLC
HOÀI VỌNG
Em có buồn hay không
Trời gần sắp vào đông
Nắng không còn ấm áp
Mây buồn trôi mênh mông
Thu tàn theo xác xơ
Vài cánh lá lơ thơ
Gieo mình trên sân vắng
Giả từ niềm ước mơ
Tình cũ hoài miên mang
Anh đau xót vô vàn
Quên đi ngày yêu dấu
Mộng lòng thôi vở tan
Từ dạo người ra đi
Bao ân ái còn chi
Thu này , nhiều thu nữa
Chắc mãi sầu biệt ly
Võ vàng niềm đơn côi
Men rượu đắng bờ môi
Tâm tình như đã cạn
Cuộc tình đành buông trôi .
HNLC
NHỚ QUÊ
Chầm chậm bước , chân dẩm bừa xác lá
Điếu thuốc tàn tay búng nhẹ bay xa
Nhả khói lên làn gió quyện chan hoà
Nghe hơi gió mùi lá cây vàng úa
Chung quanh ta mùa thu đang vây bủa
Trời tháng mười ôi lành lạnh trên vai
Như nhắc thầm chẳng còn bao nhiêu ngày
Đông rét buốc , lăm le như đe doạ
Hàng cây thôi không còn khoe xanh lá
Chim vội vàng ,quên ca hót véo von
Lo tìm mồi , vì còn lũ chim con
Khi đông tới ngàn nỗi lo chờ đón
Bên kia đồi , màu xanh thông giữ trọn
Đồng cỏ vàng , bầy gia súc thênh thang
Lũ chim trời xoải cánh hướng về Nam
Ta chợt nhớ về quê cha đất tổ
Ở nơi này mùa đông ôi tuyết đổ
Nhớ quá đi nắng ấm vùng trời xưa
Dù đôi khi chợt nắng rồi chợt mưa
Đủ để nhớ , nhớ trọn đời trọn kiếp .
HNLC Thu 2005
NGÕ Ý
Em muốn biết con đường nào ngắn nhất
Dẩn đến anh bằng tha thiết con tim
Và an lành cho những bước chân chim
Anh sẻ bảo : Chỉ cần em háy mắt
Anh biết em còn vương nhiều thắc mắc
Gã nào đâu cứ bám chắc theo sau
Đừng vô tình chân em bước thật mau
Nghe anh nói : Anh si tình em đấy
Em hay hờn nên thường hay giận lẫy
Lá me bay cứ quyện lấy tóc em
Giọt mưa phùn làm tóc rối lem nhem
Anh muốn nói : Lược đây , em dùng tạm
Áo trắng em xua tan trời ãm đạm
Bởi vì anh chỉ nhìn thấy em thôi
Em mĩm cười là đã ngọt vành môi
Anh ấp úng : Ước gì em cười mãi
Anh vẻ sẳn con đường thâu ngắn lại
Thế nhưng em quanh quẩn khiến dài thêm
Để anh hoài suy nghỉ trắng nhiều đêm
Nên thầm trách : Đường xa em mãi chọn
HNLC
Nguyên văn bởi HoaMuaThu_
Tình ai tìm thấy, giữ được chăng ?
Lỡ mai đánh mất, biết mần răng ?
Phôi phai duyên cũ, cho tàn héo
Phai nhạt môi cười, trời với trăng
Một khúc tơ vương, cũng là tơ
Khúc sầu còn biết viếng khúc mơ
Sầu không vơi hết, nên rung rảy
Cho mình quên lãng.... cũng phai mờ
Yêu là gì nhỉ ... ai biết không ?
Thương cho nhiều lắm, vấn vương lòng
Chết trong nhung nhớ, tương tư ạ
Mấy mùa đông đến, ai ngóng trông
Sông cạn đá mòn, ai hứa ai ?
Sâu xa duyên thắm, chớ lãng phai
Xa nhau cũng dữ lời hẹn ước
Người hứa sao quên .... để năm dài
Chỉ là lời hứa .... dễ lãng quên !
Thế thì luyến tiếc ... có phải nên .... ?
Và xuân không đến, đông rền rỉ
Chỉ mơ với mộng .... chẳng vững bền
Thế phải nhớ người ... hay quên người
Tình đã lỡ rồi ... cố ai ơi
Lỡ chuyến đò tình thôi nán lại
Phôi pha kỷ niệm .... cũng xa vời
Phai nét xuân xanh .... còn những gì ... ?
Phụ rảy cuộc tình, thôi ra đi
Tình đau rưng rức ... tim nhỏ máu ...
Đầu đã bạc màu .... thay chia ly ....
~~~ *** ~~~
Tình lỡ phôi phai một khúc sầu
Cho yêu thương chết mấy sông sâu
Xa người chỉ thế... và chỉ thế
Tình lỡ phôi phai , phụ tình đầu
Hiểu Phong
16.09.05
TÌNH LỠ PHÔI PHAI
Tình vổ bay rồi , đau đớn chăng
Xót thương khẻ nghiến đôi hàm răng
Xa em cõi lòng đang sầu héo
Đau cuộc tình rời , nửa mãnh trăng
Có ai gở giúp mấy đường tơ
Biết rối nhưng mà vẫn ươm mơ
Không trách ân tình khi phụ rảy
Oán than số kiếp , lệ dâng mờ
Than thở một mình cõi hư không
Sầu dâng tràn ngập ở trong lòng
Héo úa tâm hồn ... Vâng người ạ
Cả đời thôi nhé đừng ngóng trông
Cõi vắng riêng mình , thấu chăng ai
Lòng u buồn mãi , dể nào phai
Ai còn chờ đợi mà mơ ước
Gieo neo toan tính chuyện lâu dài
Sầu đắng duyên tình khó lãng quên
Khổ đau nghịch cảnh ai tạo nên
Tình chỉ âm thầm vương rầu rĩ
Mong ai gặp được mối duyên bền
Nhớ kỷ niệm xưa , lại nhớ người
Cũng vì quyến luyến quá người ơi
Đành ước mơ thời gian quay lại
Xa xôi dĩ vãng quá tuyệt vời
Xót dạ lòng đau , nghỉ làm gì ?
Mãi mất nhau rồi , tỉnh mộng đi
Vời vợi vết thương không rĩ máu
Trông chờ mấy cũng ... đành biệt ly
~~~ *** ~~~
Tình xót xa đau có biết không ?
Oán than sầu héo cả cõi lòng
Ai gieo sầu khổ tình mong nhớ
Cũng đành xa xót mãi vời trông
HNLC
ĐÔI LỜI
Đừng ai bảo : " Trời ! Sao thơ hay thế ? "
Bởi lời thơ xuất phát tự đáy tim
Thi nhân ơi , tình yêu khó kiếm tìm
Hãy giữ lấy một khi vừa nhen nhúm
Men tình ái , uống vô , dù một ngụm
Đủ để lòng say cả nửa đời sau
Giữ lấy nhau , trao nhau hết ngọt ngào
Cho dù gặp biết bao là gian khó
Tình mong manh , có khi là cơn gió
Chỉ thoáng qua vừa đủ mát làn da
Nhưng lại làm ray rứt cõi hồn ta
Khi vụt mất , đắng cay ùa theo tới
Tình yêu ơi xin đừng ham duyên mới
Hãy nguyện rằng chỉ có một mà thôi
Để trên đời bớt những kẻ đơn côi
Và mãi mãi , tình lên ngôi tuyệt đỉnh .
HNLC
BĂNG GIÁ
Trời mùa đông nghe lòng bao băng giá
Cây phủ dày tuyết thay lá hè xanh
Chim không còn đùa giởn nơi đầu cành
Trên đường xá bóng đen vì trơn trợt
Người vội vàng trốn từng cơn gió phớt
Chân ngập ngừng như tập tễnh trẻ thơ
Áo khoác dầy mà cứ ngỡ lơ thơ
Phà hơi gió mà như đang nhả khói
Trời chợt nắng tuyết tan dường le lói
Đêm kéo về biến thành những khoảng băng
Như mặt hồ , làm sao giử thăng bằng
Người già cả nghiến răng thù đông giá
Ai cũng ước mau trời xuân , nắng hạ
Nhìn hoa tươi , cỏ tốt , bầu trời xinh
Đừng như giờ nghe sao quá điêu linh
Cơn hiễm hoạ rập rình trên khắp nẽo
Nhìn đâu đâu cũng nghe lòng sầu héo
Mái ấm là nguồn an ủi vô biên
Ngồi trong nhà như đang cõi thần tiên
Nhìn băng giá lặng lờ trôi năm tháng .
HNLC
THU THƯƠNG NHỚ
Lăn trên từng phiến mây sầu
Mưa thu nhỏ giọt từ bầu trời cao
Bên khung cửa kính rì rào
Lá vàng trĩu nặng cơn đau trở mình
Ghế buồn hiu hắt lặng thinh
Người đi để lại cuộc tình đơn côi
Nghe mưa lòng chợt bồi hồi
Nhớ thương ngày cũ êm trôi đã tàn
Giờ người biết có gian nan ?
Còn ta chiếc bóng thở than vắn dài
Cuộc tình rẽ lối chia hai
Trách ai , vẫn trách , thương ai , vẫn còn
Duyên xưa đã lỡ không tròn
Người sang sông cũng héo hon trăm chiều
Mỗi người một nỗi đìu hiu
Thu sang gợi nhớ , nhớ nhiều càng thương
Lá thu ngập lối con đường
Nơi xa em có buồn vương trong lòng
Chốn này anh vẫn hoài mong
Dù cho là mộng , cũng không trách hờn
HNLC Nov 26-05
NGUYỆT MƠ
Nguyệt kia lẫn trốn nơi nào
Sao không tìm đến cho sao lu mờ
Năm canh khắc khoải đợi chờ
Liễu buồn rũ lá thẫn thờ nhớ trăng
Tình mình vẫn mãi cách ngăn
Đêm đêm trở giấc chiếu chăn lạnh lùng
Bao giờ gặp lại tình chung
Cho lòng vơi những nhớ nhung mõi mòn
Trăng kia còn có khi tròn
Nhưng riêng em biết có còn hoài mong
Tình anh vẫn mãi đậm nồng
Chờ trăng mong Nguyệt mà lòng quặn đau
HNLC Nov 18-05
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2006 20:24:46 bởi heonaileocay >
CHỜ TRĂNG
Trăng tà lẫn trốn lanh quanh
Để anh thi sĩ gầy xanh xao tìm
Đường tình chỉ một ngõ tim
Công danh lợi lộc như bìm bìm leo
Thân anh trót lỡ kiếp nghèo
Nên đành an phận bọt bèo mà vui
Thơ tình nắn nót lui cui
Thả trôi tứ hướng hên xui mặc đời
Băy giờ xa cách phương trời
Trăng ơi anh đợi chẳng lời oán than
Bao giờ tìm gặp được nàng
Đây hồ xây sẳn ... trăng vàng xuống chơi
HNLC Nov 18-05
GÃ KHỜ
Thẫn thờ uống chén đắng nồng
Dõi nhìn cánh nhạn cuối đồng nghỉ chân
Thu về nhạn có bâng khuâng
Có nghe hồn gã thi nhân úa gầy
Trăng về gã thấy ngất ngây
Tưởng người năm cũ về đây với mình
Tương tư một bóng một hình
Con tim hoá đá lặng thinh đau buồn
Xa xa vọng lại tiếng chuông
Tiếng gà xao xác đầu chuồng điểm canh
Trăng giờ đã đổi nên xanh
Soi mờ bóng gã lanh quanh đếm buồn .
HNLC
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: