HEONAILEOCAY & CÓ CHÚT GÌ TRONG ĐÔI TA
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2006 11:28:34 bởi heonaileocay >
TÌNH ÃO MỘNG
Có nhau chưa , hay chỉ là hoài vọng
Tâm tư buồn ray rức bởi xa nhau
Lời yêu thương đầy ứ muốn tuôn trào
Chợt luyến tiếc phút gần nhau không nói
Trong hụt hẩng nghe tim lòng đau nhói
Sân ga buồn đèn le lói rưng rưng
Mờ bóng tàu vẫn chưa muốn quay lưng
Về lối nhỏ ôm bâng khuâng tiếc nuối
Đoạn đường tình chắc đây là trạm cuối
Hay chỉ là hờn giận tuổi đang yêu
Nhưng dù sao cũng thấy mất mát nhiều
Người bỏ lại khoảng trời chiều héo úa
Từng dòng thơ chập chờn như nhảy múa
Lời ngọt mềm tua tủa những gai chông
Câu hứa suông trên nét chữ bềnh bồng
Nghe chát đắng cả cõi lòng rướm máu
Ôi hư ảo , tình yêu là hư ảo
Bao thơ tình ta góp lại để xem chơi
Chia tay rồi , thơ cũng hết ý lời
Xin giữ lại hồn thơ đời cay đắng.
HNLC Oct 02-06 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2006 21:59:52 bởi Huyền Băng >
NẾU BIẾT ĐƯỢC
Nếu biết được vì sao em sầu khổ
Anh nguyện lòng đem đổ gánh sầu kia
Để mắt nai thôi ngấn lệ đầm đìa
Thơ ngây sẻ không rời đôi mắt ấy
Nếu biết được dòng đời đầy cạm bẩy
Anh nguyện lòng vào trong bẩy thay em
Dù xả thân , lòng không chút yếu mềm
Để em vẫn êm đềm bên cuộc sống
Nếu biết được trời mây em mơ mộng
Anh nguyện lòng cầm lộng để chở che
Để ước mơ không còn chút rụt rè
Vươn cao mãi theo nắng hè ấm áp
Nếu biết được từng phong ba bão táp
Anh nguyện lòng làm bãi đáp bình yên
Để cho em trút bỏ gánh ưu phiền
Đeo vương miện bước lên đài hạnh phúc
Nếu biết được yêu em là khổ cực
Anh nguyện lòng chịu đựng chẳng than van
Kìa em ơi , đây ngưởng cửa thiên đàng
Thôi ta hãy cùng nhau mà sánh bước.
HNLC Oct 02-06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2006 06:31:25 bởi heonaileocay >
CHIỀU THẢ LÒNG ĐI HOANG
Chiều ra biển hát một mình
Bao con sóng nhỏ rập rình lắng nghe
Mây đâu bỗng kết từng bè
Về râm bóng mát những khe đá buồn
Dã tràng xây đụn cát vuông
Sóng tràn vùi lấp nỗi buồn hoài công
Xa xa nước dợn bềnh bồng
Bóng con thuyền nhỏ mênh mông độc hành
Hãi âu vờn kiếm quẩn quanh
Chút đời mục rã rêu xanh giữa dòng
Nghe như hồn bỏ đi rong
Còn ta ở lại chờ mong đêm về
Chợt buồn tiếng hát lê thê
Thương đời bạc phận chán chê tình trường
Lòng chìm giữa đáy đại dương
Nghe như lành lạnh mù sương đão mờ
Riêng ta nửa bến , nửa bờ
Bến đời xiêu vẹo , bờ chờ vỡ đê
Tràn theo thác lũ hẹn thề
Tình trôi xa khuất não nề dư âm
HNLC Oct 02-06 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2006 22:04:20 bởi Huyền Băng >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2006 14:34:25 bởi heonaileocay >
BỨC THƯ TÌNH CUỐI CÙNG
Thư anh viết chữ không đều mực
Cứ run run như mãi bâng khuâng
Bao tâm tư ùa về náo nức
Làm chữ kia gảy vụng bao lần
Thư giấy trắng như tình nguyên thủy
Giữ cho thư chẵng chút bợn nhơ
Tình gói ghém theo ngàn tâm ý
Nào phải đâu trăng gió hững hờ
Không cắn bút nghĩ sao viết vậy
Cứ thật lòng như thế mà hay
Nơi xa thẳm em nhìn sẽ thấy
Lòng chân thành nào chóng đổi thay
Ngàn hoa mộng dệt đan trên giấy
Gom kết từ ngần ấy nhớ thương
Câu văn không mượt mà bóng bẩy
Nhưng tình anh vẫn vậy , đời thường
Đây có lẽ là tình thư cuối
Vì đợi chờ ngày tháng ngất ngư
Dán tem xong mà anh không gửi
Sẽ viết nhiều trong bức điện thư.
HNLC Oct 05-06 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2006 15:43:38 bởi Huyền Băng >
LÃNG TỮ THƠ
Chân lãng tủ dẫm bừa trên vô định
Quả đất mòn chưa bịn rịn ngừng xoay
Giông gió đời còn đeo đuổi quắt quay
Lòng những tưởng trời mây gần tay với
Chốn cô phòng người ơi đừng ngóng đợi
Cánh chim hoang còn vời vợi phương nao
Giữa biển trời , chân mây có gặp nhau
Hay vẫn mãi tràn nỗi đau cách biệt
Người giam hãm giữa bức tường thanh khiết
Ta lưu đày trong đơn chiếc phong sương
Gặp gở nhau đi cạnh một quãng đường
Duyên hạnh ngộ dể thường mau quên lãng
Cảm ơn đời , dù chỉ là một thoáng
Nghe lòng chùng bởi thoang thoảng hương yêu
Gió sắt se cài nhung nhớ trong chiều
Sương lãng đãng chút đìu hiu hoang dại
Từ giã chưa sao lòng còn sót lại
Chút hành trang đau oằn oại tiễn chân
Người quay về nghe hụt hẫng bâng khuâng
Ta cất bước mà như tâm chuyển hướng
Còn trong nhau những êm đềm mộng tưởng
Đôi vần thơ mang âm hưởng thời gian
Trải lòng ra cho dài mãi ngút ngàn
Như nhung lụa trên bước đời phiêu lãng
HNLC Oct 08-06 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2006 10:30:16 bởi Huyền Băng >
GHEN HỜN CON GÁI
Thương ghê lắm , những giận hờn con gái
Tự lần đầu là nguýt háy nhẹ trao
Cứ hỏi hoài mấy chữ : "tại vì sao"
Làm điên đão bao vần thơ vừa chớm
Rồi từ từ sẽ biến thành ghê gớm
Tan trường rồi , sao không sớm đón em ?
Có lẻ vì muốn chúng bạn ngợi khen
Phải có mặt trước khi em ra cổng
Thuở xưa đó , nào biết xài di động
Trể hẹn hoài khiến bão lộng nhiều khi
Giận thiệt nhiều , chả muốn nói điều chi
Chờ vào quán ngọt ngào ly xá tội
Nhưng than ôi , cũng đừng nên mừng vội
Vì dần dà , ngắt nhéo sẽ nhân đôi
Cho anh chừa cái tật cứ lôi thôi
Lời em nói phải coi là mệnh lệnh
Rồi có lúc hẹn xong anh không đến
Bởi mệt nhừ vì căn bệnh không đâu
Và lần nầy , cơn giận thật là lâu
Hằng thế kỹ ôi cơn sầu dai dẳng
Bên cạnh em , anh cuộc đời thầm lặng
Ước mơ lòng được may mắn cùng em
Lể tân hôn bao gã khát khao thèm
Anh khoan khoái , đòn ghen giờ chắc hết ? ? ?
HNLC Oct 16-06
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: