HEONAILEOCAY & CÓ CHÚT GÌ TRONG ĐÔI TA
Trích đoạn: Nguyen Thi An Giang
Chào anh HNLC
An Giang vô tình ghé vào trang thơ anh , Giang thích lắm, nhất là bài thơ " CÁM ƠN EM " Anh quả xứng đáng là một trang nam nhi hào kiệt, ở đây Giang chỉ có một thắc mắc " khi hai người tâm tình với nhau lời lẽ " Du dương vang rền như sóng biển " nếu tâm tình với Giang như vậy, thì Giang hãi lắm , Giang nghĩ rằng "anh " đang quát tháo với Giang thì có , hai người yêu nhau, tâm tình cần những lời nói thì thầm du dương ngọt gào , còn nói lớn như sóng biển vang rền , thì. . .eo ơi.
Đó có phải là một sự nghịch lý rất nhỏ và rất đáng tiếc ( có thể chấp nhận được không? )hiện diện trong một bài thơ hay. Ý kiến của Giang rất mộc mạc mong anh đừng thèm để ý
Thân chào anh
An Giang
Xin chào Nguyển Thị An Giang đã ghé bước vào đây đàm đạo. Thật sự thì HNLC viết bài thơ này để cảm ơn một người bạn đã và đang họa thơ cùng với HNLC. Người ấy mang đến cho HNLC thật nhiều cảm xúc bất chợt để tạo nên những dòng thơ ướt át như thế này.
Câu Lời du dương như sóng biển vang rền HNLC muốn diển tả là nó dạt dào và liên tu bất tận giống như tiếng sóng vổ vào mạn thuyền. Tiếng sóng ấy nếu nghe vào ban ngày sẻ không ầm ỉ lắm , nhưng nghe giửa đêm trường tịch mịch lại là những âm thanh rất vang dội và tạo nên ấn tượng khó quên vì nó giống như lời hăm dọa của một đại dương bao la đối với chiếc thuyền mong manh như chiếc lá. Câu thơ trên không diển tả cái trạng thái của tình cảm mà chỉ là diển tả cái khái niệm của sự bao la to lớn đó thôi An Giang ạ.
Mong An Giang vẫn thường xuyên ghé chơi để HNLC có dịp trò chuyện và học hỏi thêm , nhất là về thể thơ Đường mình rất là còn yếu kém. Chúc An Giang sáng tác nhiều thêm những bài hay để HNLC và bà con được thưởng thức nha. Mến
HNLC.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2006 07:47:53 bởi heonaileocay >
Weocom HNLC nha, chúc vui.
Trời hoàng hôn nhuốm buồn trên bãi vắng
Sóng gập ghềnh xô vách đá rong rêu
Ngở đời mình như thuyền nhỏ lêu bêu
Tìm bến đổ qua đêm cuồng cuộn gió
Biết đến bao giờ
Có chút gì động lại...ở đôi ta
Khi đất trời chẳng dung hòa một nhịp
Ta yêu nhau duyên từ khi tiền kiếp
Thoáng gặp thôi cũng đã kịp khắc lòng
Quyện máu tim em dệt dãy tơ hồng
Gom trăng sáng trải phòng loan mà đợi
Những bài thơ là lời yêu ta gửi
Cái siết tay hồ hởi...lạc trong mơ
Những giận hờn như con nít bé thơ
Cuống cuồng giải thích như mớ tơ vò rối
Biết ngừoi ta thương , tôi mừng quá đỗi
Nghịch đi à...ai nói ,,,chẳng biết...ghen
Mùa hạ lại về, đầy những cách hoa sen
Mình như thuyền nan, len lỏi
giữa lá xanh hoa trắng
Anh một góc, em một bờ....xa rộng
Bắt được nhau, chắc tàn rụng cả sen...
Tặng Cuội của tui.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2006 09:17:07 bởi BĂNG NGUYỆT >
Trích đoạn: heonaileocay
Trích đoạn: Nguyen Thi An Giang
Chào anh HNLC
An Giang vô tình ghé vào trang thơ anh , Giang thích lắm, nhất là bài thơ " CÁM ƠN EM " Anh quả xứng đáng là một trang nam nhi hào kiệt, ở đây Giang chỉ có một thắc mắc " khi hai người tâm tình với nhau lời lẽ " Du dương vang rền như sóng biển " nếu tâm tình với Giang như vậy, thì Giang hãi lắm , Giang nghĩ rằng "anh " đang quát tháo với Giang thì có , hai người yêu nhau, tâm tình cần những lời nói thì thầm du dương ngọt gào , còn nói lớn như sóng biển vang rền , thì. . .eo ơi.
Đó có phải là một sự nghịch lý rất nhỏ và rất đáng tiếc ( có thể chấp nhận được không? )hiện diện trong một bài thơ hay. Ý kiến của Giang rất mộc mạc mong anh đừng thèm để ý
Thân chào anh
An Giang
Xin chào Nguyển Thị An Giang đã ghé bước vào đây đàm đạo. Thật sự thì HNLC viết bài thơ này để cảm ơn một người bạn đã và đang họa thơ cùng với HNLC. Người ấy mang đến cho HNLC thật nhiều cảm xúc bất chợt để tạo nên những dòng thơ ướt át như thế này.
Câu Lời du dương như sóng biển vang rền HNLC muốn diển tả là nó dạt dào và liên tu bất tận giống như tiếng sóng vổ vào mạn thuyền. Tiếng sóng ấy nếu nghe vào ban ngày sẻ không ầm ỉ lắm , nhưng nghe giửa đêm trường tịch mịch lại là những âm thanh rất vang dội và tạo nên ấn tượng khó quên vì nó giống như lời hăm dọa của một đại dương bao la đối với chiếc thuyền mong manh như chiếc lá. Câu thơ trên không diển tả cái trạng thái của tình cảm mà chỉ là diển tả cái khái niệm của sự bao la to lớn đó thôi An Giang ạ.
Mong An Giang vẫn thường xuyên ghé chơi để HNLC có dịp trò chuyện và học hỏi thêm , nhất là về thể thơ Đường mình rất là còn yếu kém. Chúc An Giang sáng tác nhiều thêm những bài hay để HNLC và bà con được thưởng thức nha. Mến
HNLC.
Chào anh HNLC
Anh không giận An Giang là may rồi. Ở nhà mẹ hay la Giang , con nhỏ xí xọn, nhiều chuyện, khi nào anh có giận Giang thì ảnh của Giang ở góc bên, Giang có nói với anh là Giang xin lỗi.
Chào anh
Nguyễn Thị An Giang
Trích đoạn: Nguyen Thi An Giang
Chào anh HNLC
Anh không giận An Giang là may rồi. Ở nhà mẹ hay la Giang , con nhỏ xí xọn, nhiều chuyện, khi nào anh có giận Giang thì ảnh của Giang ở góc bên, Giang có nói với anh là Giang xin lỗi.
Chào anh
Nguyễn Thị An Giang
Để HNLC phá AnGiang chút xíu không thôi AnGiang buồn tội nghiệp. Biết con không ai bằng mẹ , mà bà Mẹ AnGiang nổi tiếng là thật thà trung hậu thì lời nói của bác gái chắc không sai lệch chút nào đâu. Phải không An Giang?
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Weocom HNLC nha, chúc vui.
Biết đến bao giờ
Có chút gì động lại...ở đôi ta
Khi đất trời chẳng dung hòa một nhịp
Ta yêu nhau duyên từ khi tiền kiếp
Thoáng gặp thôi cũng đã kịp khắc lòng
Quyện máu tim em dệt dãy tơ hồng
Gom trăng sáng trải phòng loan mà đợi
Những bài thơ là lời yêu ta gửi
Cái siết tay hồ hởi...lạc trong mơ
Những giận hờn như con nít bé thơ
Cuống cuồng giải thích như mớ tơ vò rối
Biết ngừoi ta thương , tôi mừng quá đỗi
Nghịch đi à...ai nói ,,,chẳng biết...ghen
Mùa hạ lại về, đầy những cách hoa sen
Mình như thuyền nan, len lỏi
giữa lá xanh hoa trắng
Anh một góc, em một bờ....xa rộng
Bắt được nhau, chắc tàn rụng cả sen...
Tặng Cuội của tui.
HNLC xin chào Băng Nguyệt.
Băng Nguyệt đến chơi là mình vui rồi , lại còn mang theo quà làm chi? ( Nhìn lại thì thấy tên người nhận là chú Cuội , làm mình mừng hụt.
). Xin chúc Băng Nguyệt luôn vui tươi và xinh đẹp để các nhà thơ nơi đây tha hồ mà phóng bút nha.[sm=MexicanWave.gif]
NỤ SEN VƯỜN TÌNH
Thoáng bùi ngùi vương vấn ở trong ta
Vùng quê mẹ là cầu tre đưa nhịp
Con kênh dài chở sầu từ vạn kiếp
Trôi lênh đênh ru mộng điệp cõi lòng
Tuổi thơ xa chìm trong giấc ngủ hồng
Khi mới lớn đã nghe mong với đợi
Lục bình kia chốn nao đời trao gởi
Sao lạc loài mãi tận cuối dòng mơ
Nghe thẩn thờ lời ru thuở ấu thơ
Và tiếng hát gieo lòng bao bối rối
Nét thân thương chưa một lần thay đổi
Mà thời gian như ghìm nỗi hờn ghen
Mảnh đất vườn chợt thấy đóa hoa sen
Ta lem lấm cũng cố tình len lỏi
Để được gần ngắm xem cành hoa trắng
Và chung quanh một khoảng trời cao rộng
Sao chỉ còn thấy được nụ hoa sen.
HNLC Mar 31-06
BIỂN CHIỀU
Chiều nghe biển hát rì rào
Sóng xô vổ nhịp buồn vào trong em
Vòng tay ân ái chợt thèm
Ru cơn mộng mị bên rèm gối chăn
Hẹn thề đã hóa ăn năn
Lệ rơi theo nỗi nhọc nhằn cưu mang
Biển xưa lầu mộng dã tràng
Chia tay một thoáng giờ ngàn trùng xa
Hãi ngư đùa sóng chiều tà
Nhấp nhô rặng núi chói lòa vần dương
Trong em dịu cõi vô thường
Mơ qua hãi đảo mù sương bóng chàng
Tình xưa réo gọi mơ màng
Sao chưa về trả tình lang bạc lòng
Biển đời còn mãi mênh mông
Em còn mê muội , hư không tình người
HNLC Mar 14-06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 15:10:03 bởi heonaileocay >
Lặng nghe sóng biển Đêm nay sóng biển êm đềm quá
Làn điệu êm ru khúc dương cầm
Lặng nhìn biển đêm sao tĩnh lặng
Gió biển rì rào khẽ ru ta
Ngày mai không còn nghe sóng biển
Biển còn vẫy gọi - nhớ đến ta
Hay là cũng như bao người khác
Một lần quen biết - một lần quên
BIỄN VẪN NHỚ
Biển vẫn nhớ như bài tình ca cũ
Lời thì thầm biển gọi suốt canh thâu
Dù bão giông , dù sấm chớp trên đầu
Biển réo gọi người đi mau trở lại
Người xa rồi biển buồn như tê tái
Lời khóc than dài theo bãi mênh mông
Biển quặn đau ầm ỉ tận trong lòng
Chờ cơ hội trào dâng cơn phẩn nộ.
Tình của biển dù một lần hội ngộ
Cũng nhớ hoài muôn kiếp vẫn xanh lơ
Người sẻ quên , hay người có hững hờ
Biển vẫn nhớ từng dấu chân kỷ niệm.
HNLC April 01-06
KHUNG CỬA SỔ.
Cũng nơi nầy ngồi ngóng em thinh lặng
Bước chân vui qua khỏang nắng dịu hiền
Những chiều vàng ôi sao quá bình yên
Niềm xao xuyến nghe triền miên rung động
Em thoáng hiện như người trong giấc mộng
Nhưng bây giờ thì mộng đã bay cao
Cố với tay làm sao giử được nhau
Khung cửa sổ giờ đi vào quên lãng
Anh muốn khép , ngăn nắng chiều soi sáng
Ngại thấy em từ xa dáng dịu dàng
Để lòng mình nghe sao lại hoang mang
Nên vẫn mở , bàn tay che bóng tối
Sao mãi cứ nghe như lòng bối rối
Hay thói quen ngồi mong đợi người ta
Lại thẩn thờ... bên cửa sổ nhìn ra
Vẫn như cũ... Bình yên?... đâu còn nửa.
HNLC Mar 13-06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 19:46:06 bởi heonaileocay >
TA TÌM LẠI HƯỚNG ĐI.
Chiều nay nghe gió gào than
Lạnh đâu buốt cóng về sang bên này
Trời ơi người ấy có hay
Hay là đang mãi vui say tiệc nồng
Còn ta quấn chiếc mền bông
Ngỡ mùi hương tóc , má hồng còn vương
Bây giờ cách trở đôi đường
Sao ta cảm thấy chiếu giường rộng thênh
Mai rối phải cố mà quên
Kẻo không có kẻ ngông nghênh trêu mình
Hay là ta cứ lặng thinh ?
Tìm quen người mới thỏa tình ức ghen
Bởi ta thôi đã phận hèn
Trắng tay , mọt sách , bút đèn chưa xong
Hay ta hãy thử đi rong
Say sưa một chập để lòng nguôi ngoai
Nhưng rồi cũng cứ u hoài
Thôi quên tình cũ , miệt mài ngày đêm
Mai này thân khỏi lênh đênh
Mối tình vụng dại đành quên cho rồi.
HNLC Mar 13-06
CHI VẬY ?
Những đêm dài lòng trống vắng mông mênh
Nghe tiếc nuối thấm trong từng nỗi nhớ
Ngày đầu quen nhìn nhau sao bở ngở
Mắt thẹn thùa e ấp nụ cười duyên
Cười làm chi ? Đêm về ngủ không yên
Nên cắn bút làm thơ tình ru ngủ
Rồi vẫn vơ nhiều khi lòng thầm nhủ
Yêu làm chi ? Biết bền vững hay không ?
Khi xa nhau , nghe lưu luyến ngập lòng
Và trăn trở nỗi mong chờ rất lạ
Còn có khi mưa buồn như trút lá
Vẫn đứng chờ giửa phố xá thênh thang
Chờ nhau chi ? Lòng nhung nhớ dâng tràn
Nên hờn giận , trách than người lạnh nhạt
Ôi tình yêu phải chăng giờ đã khác
Để con tim nghe xơ xác buồn lo
Hẹn mà chi ? Để em cứ giả đò
Quên điểm hẹn , quên giờ , lo công chuyện
Rồi giờ đây cuộc đời đà xoay chuyển
Thầm hỏi lòng quyến luyến nửa mà chi ?
Nhớ nhung nhau ta trì kéo được gì ?
Đành quên lãng cho dù lòng đau xót
Và mai đây những mặn nồng cay ngọt
Em xẻ chia cùng người mới thân thương
Chỉ riêng anh ôm nỗi nhớ chán chường
Thầm khẻ hỏi :" Yêu để làm chi vậy."
HNLC Mar 15-06
NGÀY TÌNH NHÂN
Ngày vui con nắng chói chang
Hoa xuân đua nở thênh thang biển hồng
Gái trai hoà nhịp theo dòng
Kẻ trao người nhận ôi lòng xuyến xao
Tim đời rộng mở đón chào
Tình nhân say đắm ngọt ngào yêu thương
Dập dìu từng cặp uyên ương
Trao câu tình tự phố phường rộn vang
Chúc tình năm mới vừa sang
Se tơ kết tóc mộng vàng lứa đôi
Tình yêu chấp cánh lên ngôi
Hôn nhau kẻo trể vành môi đợi chờ
Giửa vùng mộng ảo nên thơ
Tiệc vui nối tiếp đèn mờ ái ân
Mỗi năm dù chỉ một lần
Vui say bên cạnh tình nhân thoả lòng .
HNLC Feb 11-06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 15:15:51 bởi heonaileocay >
HỒN SAY
Tìm em giửa chút trầm tư đáy cốc
Say sưa gì khi chỉ mấy chung vơi
Chút dư thừa lắng đọng chén rượu đời
Ta trân trọng sợ lệ rơi ly vỡ
Rót đầy hoài tình có khi còn lỡ
Uống nhiều vào cho tim đập nhịp vui
Dù tỉnh say vẫn mang chút bùi ngùi
Em xa khuất để ta hoài mộng mị
Ừ thì say ! Ru ta vào mộng ảo
Hơi nặc nồng ngỡ tình đã lên men
Rượu vào rồi xa lạ cũng thành quen
Cười nức nở , ngỡ như là đang khóc
HNLC Feb 05-06
Tôn Nữ Thảo My kính chào qúy vị
Bạn bè thân thương mới cũ tình đầy
Căn nhà My mới tậu hôm nay
Nâng chén chung vui ngày hạnh ngộ
Hôm nay là ngày My ghi nhớ
Mỗi bước chân bỡ ngỡ thương yêu
Mà đã nghe nồng ấm thật nhiều
Cùng ai đó trên nhịp cầu mới nối.
Thảo My
TIN BÃO PHƯƠNG XA * ( ý từ bản nhạc Bạn Tôi )
Tin bảo xa điếng lòng ta chết lặng
Biệt phương trời với cuộc sống bơ vơ
Đại dương ngăn thương nhớ bởi đôi bờ
Ngồi nhìn biển bờ cát dài thoai thoải
Quê hương ơi đã đôi lần trở lại
Vẫn mộng mơ được về chốn quê xưa
Nhìn hàng dừa theo gió biển đong đưa
Quày say những quả dừa xanh trỉu nặng
Mẹ già nua tóc giờ đà nhuộm trắng
Cha muộn phiền bởi mưa nắng gian truân
Cháu con xa , đêm nhớ giọt lệ rưng
Da cằn cổi vết hằn theo gian khó
Nhớ chiều vàng thả diều trên lưng gió
Tiếng ru xa nghe thật tỏ trong lòng
Gió ấm nồng dù trăm nẻo duổi rong
Khung cảnh ấy in hằn trong lòng giấy
Tin bảo nghe , tình thương yêu trổi dậy
Việt Nam ơi , đau xót quá người ơi !
HNLC
***Viết để chia xẻ những nỗi đau của các nạn nhân do bảo số 7.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: