Buổi sáng:
Trăm năm, trăm cõi người ta
Từ khi lấy vợ là ta biết làm
Nhìm thấy công việc là ham
Vợ chưa cần giục ta làm như điên
<Không làm “nó” oánh chít>
Sớm dậy vơ chủi quét hiên
Rồi vào trong bếp bắc liền nồi cơm
Chậu quần áo để đầu hôm
Đem ra giếng giặt phải thơm xà phòng (xà bông)
Quanh đi quẩn lại một vòng
Có còn việc vặt làm xong mới vào
Tiện luôn nhổ củ xu hào
Đem luộc với trứng sáng nào cũng ăn
Xong rồi mới khẽ vén chăn
Đánh thức vợ dậy làm phần vệ sinh
Sắp sẵn khăn mới trắng tinh
Để vợ rửa mặt nước (ấm) mình mới pha
Quay sang vớ cái mình trà
Đang còn nóng hổi rót ra chén liền
“Vợ ơi em thật dịu hiền
Uống xong chén nước ta liền ăn cơm”
Bấy giờ mâm bát tinh tươm
Vợ vừa ngồi xuống ta đơm bát mời
Vợ vui vợ nở nụ cười
Làm ta mát dạ (như) được người khai ân
Ăn xong ta lại ân cần
Tăm đưa, trà rót như phần ở trên
Rồi thì nhanh chóng chớ quên
Đem bát đi rửa sạch nguyên quay vào
Thay đồ lễ phép cúi chào
Em ở nhà nhé anh vào cơ quan …