Trích đoạn: Co_may
Buổi sáng:
Trăm năm, trăm cõi người ta
Từ khi lấy vợ là ta biết làm
Nhìm thấy công việc là ham
Vợ chưa cần giục ta làm như điên
<Không làm “nó” oánh chít>
Sớm dậy vơ chủi quét hiên
Rồi vào trong bếp bắc liền nồi cơm
Chậu quần áo để đầu hôm
Đem ra giếng giặt phải thơm xà phòng (xà bông)
Quanh đi quẩn lại một vòng
Có còn việc vặt làm xong mới vào
Tiện luôn nhổ củ xu hào
Đem luộc với trứng sáng nào cũng ăn
Xong rồi mới khẽ vén chăn
Đánh thức vợ dậy làm phần vệ sinh
Sắp sẵn khăn mới trắng tinh
Để vợ rửa mặt nước (ấm) mình mới pha
Quay sang vớ cái mình trà
Đang còn nóng hổi rót ra chén liền
“Vợ ơi em thật dịu hiền
Uống xong chén nước ta liền ăn cơm”
Bấy giờ mâm bát tinh tươm
Vợ vừa ngồi xuống ta đơm bát mời
Vợ vui vợ nở nụ cười
Làm ta mát dạ (như) được người khai ân
Ăn xong ta lại ân cần
Tăm đưa, trà rót như phần ở trên
Rồi thì nhanh chóng chớ quên
Đem bát đi rửa sạch nguyên quay vào
Thay đồ lễ phép cúi chào
Em ở nhà nhé anh vào cơ quan …
Buổi trưa:
Cơ quan làm việc 8 giờ
Thì đây 8 rưỡi vật vờ đến thôi
CÒn công việc chính rõ rồi
Là việc chăm sóc em hồi buổi trưa
Sáng đi em nói thích dưa
Om cùng cá chép rất vừa miệng ăn
Chợ sớm kiếm cá khó khăn
Anh đành phải chịu, phải đi căn giờ
Làm việc mà sốt ruột chờ
Xong giao ban sáng, quất cờ chợ mau
Lựa con chép đực múp đầu
Mua dưa kèm đó những đâu 2 nghìn
Nhờ em bán cá tuổi thìn
Em rửa sạch giúp rồi xin xách về
Cơ quan điện đóm tứ bề
Anh đã có sẵn đồ nghề nấu ăn
Đúng là đất nước khó khăn
Nên anh mới phải nhọc nhằn cơ quan
Nấu ăn mà tựa kẻ gian
Chỉ sợ xếp bắt, dây oan buộc vào
Cắt thưởng, mắng chửi ào ào
Nhưng vì em hết anh nào dám quên
Bật bếp đem cái rán lên
Sơ qua một chút rồi liền om dưa
Đợi chờ 11h trưa
Không thấy mặt xếp anh đưa đồ về
Thấy em ngồi ghế thoả thuê xem hài
Xuân Hinh nó diễn thật tài
Em cười khúc khích ngắm hoài đáng yêu
Nhìn em anh thấy... liêu xiêu
Nhưng em chỉ gật, biết điều anh vô...
... Bếp thời đổ cá ra tô
Dọn cơm nhanh chóng cho cô vợ mình
Vợ coi vừa hết băng hình
Mâm cơm nóng hổi anh rinh đặt liền
"Em cười xoá hết muộn phiền
Như hoa ngâu nở trên miền dương gian
Ôi vợ yêu quý vô vàn
Mình ăn cơm nhé, vào bàn đi em!
Chép om dưa, sáng em thèm
Anh mua về nấu ăn kèm bún đây"
Vợ cười má đỏ hây hây
Vừa lòng em bảo món này thật ngon
Rồi em.... làm cả một con
Ăn cho đã miệng, khỏi mòn công anh
Còn mình, ăn phải thật nhanh
Vợ vừa kết thúc, cam sành đưa sang
Sau khi tráng miệng nhẹ nhàng
Trà tăm anh đã sẵn sàng mời em
Rồi thì hài vợ lại xem
Còn mình nhanh chóng bát đem rửa liền
Không nhanh thì cũng thật phiền
Chiều đi làm muộn xếp điên chết mình
Vội vàng quơ lấy cái bình
Chén trà uống vội... cười tình với em
Thời gian thế đó em xem
Nó trôi vùn vụt, thôi em ở nhà
Chiều em thích món gì nà
Để anh hết việc ghé qua chợ liền?

