bài thơ tự tặng
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 40 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 27.03.2006 15:15:50 (permalink)
bài thơ tự tặng


Trần Thái Vân


Ði như chiếc bóng trên đường
Bước thương, bước nhớ dặm trường bước đôi
Có em trong ánh mắt đời
Có ta trong ánh mặt trời tha hương
Có đêm trong sáng mù sương
Có ngày trong những tà dương rướm vàng

Ðôi khi lòng bỗng rộn ràng
Nhìn chim vỗ cánh theo đàn cao bay
Ðôi khi đứng giữa ban ngày
Nhìn trời mơ biển, nhìn mây nhớ rừng
Ðôi khi thức giấc nửa chừng
Thèm nghe tiếng mẹ ngọt lừng yêu thương

Vì đi giữa cuộc đời thường
Bước ngăn, bước cách dặm đường bước đi\...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2006 12:51:26 bởi tieuphuong_loihai >
#1
    tieuphuong_loihai 27.03.2006 15:17:49 (permalink)
    Bài cho tháng 5

    Song Vinh


    tháng 5 gói ghém niềm viễn xứ
    đọng ở phương này nhớ nối quên
    tháng 5 ăm ắp tình cô lữ
    lầm lũi đi về lạc tuổi, tên

    tháng 5 trời chuyển, mưa phố chật
    vốc nước quê người nhớ nguồn xưa
    tháng 5 trải dáng em gầy yếu
    một bóng ơ thờ giữa nắng trưa

    tháng 5 chia mãi trên còn mất
    đầy đủ nhân vào nỗi trống trơn
    tháng 5 tha thiết lòng cu đất
    khản cổ gọi tình với nước non

    tháng 5 linh hiển loài cỏ dại
    trúng thuốc mỏi mòn chết thật lâu
    tháng 5 tàn cuộc hoa năm ngoái
    đã nở bừng lên vạn sắc mầu

    tháng 5 lòng gởi cùng nắng quái
    tình trải mây về góc trời xa
    tháng 5 thoảng ấm mùi rượu nếp
    tay mẹ hương vôi vẫn quanh nhà

    tháng 5 nở đóa hoa hồng trắng
    nhiều kẻ đem về nỗi riêng mang
    tháng 5 từ độ em đi vắng
    dọn mãi đời mình vẫn ngổn ngang
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2006 12:53:02 bởi tieuphuong_loihai >
    #2
      tieuphuong_loihai 27.03.2006 15:18:55 (permalink)
      Bài hát về năm chiếc lá

      Dạ Thảo Phương


      Hạnh phúc là một chiếc lá
      Âm thầm nảy lộc đơm bông

      Buồn đau là một chiếc lá
      Rụng trong nhựa ứa mai hồng

      Nhớ mong là một chiếc lá
      Run vô cớ giữa lặng không

      Hờn ghen là một chiếc lá
      Vờ đã tắt gió trong lòng

      Cô đơn là một chiếc lá
      Lay lắt mãi giữa cành đông

      Tình yêu chỉ năm chiếc lá
      Mà làm thành một cơn giông..
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2006 12:54:33 bởi tieuphuong_loihai >
      #3
        tieuphuong_loihai 27.03.2006 15:20:04 (permalink)
        bài thơ không gởi

        Trần Thái Vân


        Nhìn bong bóng vỡ
        Dưới trời mưa rơi
        Khung trời ngày nọ
        Nhớ quá đi thôi

        Má em hây đỏ
        Nắng hè chang chang
        Dáng em gầy nhỏ
        Như đoá quỳnh vàng

        Em cười chúm chím
        Mắt sáng long lanh
        Hồn anh chết lịm
        Trong cơn si tình

        Nhà em anh đến
        Sợ chẳng dám vô
        Nhìn em len lén
        Nụ cười ngây ngô

        Bài thơ vụng dại
        Anh viết một đêm
        Mơ làm thuật sĩ
        Biến thơ qua rèm

        Trao cho em đọc
        Hồi hộp quá chừng
        Nhìn trăng sao mọc
        Nghĩ ngợi lung tung

        Tình yêu rực nở
        Như hoa mùa xuân
        Trời chung hơi thở
        Nối nhịp cầu gần

        Trên bờ biển vắng
        Hẹn nhau lần đầu
        Chúng mình im lặng
        Sóng cười đêm thâu

        Dưới hàng dương liễu
        Nghe gió rầm rì
        Thì thào không hiểu
        Nhưng chẳng hề chi

        Thời gian vô tận
        Ngày qua, ngày qua
        Sống trong tình mộng
        Ai ngờ phôi pha

        Buồn ơi phố nhỏ
        Ðời chia hai dòng
        Mai rồi em có
        Thương nhớ anh không?

        Và đêm cuối gặp
        Anh đàn, em ca
        Cung trầm Ngăn Cách
        Ân tình thiết tha

        Giọng em rất ngọt
        Trăm không ngàn lần...
        Lệ buồn thảnh thót
        Nếu đã hay rằng... ậ

        Giấc mơ không thực
        Cũng đành phôi pha
        Tường vi hoa thức
        Một lần xót xa

        Hôm nay anh viết
        Bài thơ cho em
        Nhiều năm cách biệt
        Làm sao gởi em?

        Em giờ chắc đã
        Năm, sáu con thơ
        Hoa quỳnh còn nở
        Vàng sân trước nhà?

        Áo màu hoàng yến
        Em có còn yêu\?
        Tóc cài hoa tím
        Ai mơ những chiều\?

        Em có còn hát
        Những bài Không Tên?
        Lời ca bàng bạc
        Anh chẳng hề quên!

        Hàng dương già cả
        Giờ có còn xanh?
        Bãi, cồn, ghềnh đá
        Nơi đâu nhân tình?

        Da em còn trắng
        Trong đời gian nan?
        Làn hương biển mặn
        Có thấm chiều vàng?

        Anh muốn viết nhiều
        Như bờ sông lở
        Nhiều đến bao nhiêu
        Cũng là dang dở

        Nhìn bong bóng vỡ
        Dưới trời mưa rơi
        Khung trời ngày nọ
        Nhớ quá đi thôi

        Mơ thuyền hồi khứ
        Miền trung ngày về
        Người ơi! Tình ơi
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2006 12:55:24 bởi tieuphuong_loihai >
        #4
          tieuphuong_loihai 27.03.2006 15:21:54 (permalink)
          cả đời mang một giấc mơ


          Khi còn bé ta mơ thuyền viễn xứ
          Theo dòng đời trôi tận chốn xa xôi
          Ðêm tưởng tượng một nỗi niềm cô lữ
          Nghe buồn dâng như sóng tự ngàn khơi

          Ta mơ về vùng thảo nguyên bát ngát
          Tuyết đầu mùa rơi trắng xoá mênh mông
          Bên lò sưởi thả hồn theo cung nhạc
          Hơi lạnh mờ những tấm kính che song

          Ta mơ về vùng trung nguyên nào đó
          Có Mark Twain ngồi viết dưới túp lều
          Sông xa xa đôi chuyến tàu chở gỗ
          Tiếng còi vang, chiều xuống lạnh, buồn hiu

          Khi ta lớn lòng mơ về cố quốc
          Những cánh đồng cổ tích đã ngàn năm
          Ðàn độc huyền đêm đêm vang thổn thức
          Lời chinh phu nhớ chinh phụ, mưa râm

          Ta mơ rừng hoa hồi ngào ngạt nở
          Lạng sơn xa, đầu tổ quốc toả mùi
          Gió giao mùa nửa đêm về trăn trở
          Sáng mượt màu mạ mới trẩy niềm vui

          Ta mơ về vùng Hạ long xanh ngắt
          Cánh buồm nào chở hết sự yêu thương
          Nước trăm nguồn đổ về đây trong vắt
          Qua muôn nơi chỉ có một con đường

          Ta mơ về Nha trang bờ cát trắng
          Ðoạn ân tình chưa đến tuổi đôi mươi
          Thương con ốc lộn hồn nằm im vắng
          Tội dã tràng xây giấc mộng xa vời

          Ta mơ đến cuối chân trời tổ quốc
          Sóng Cà mau xô bởi sóng Bạch đằng
          Bài vọng cổ mang linh hồn non nước
          Khúc hát chèo dệt lại một vầng trăng

          Nhớ một thuở mơ ngồi nghe hợp tấu
          Beethoven, Mozart rất xa vời
          Giờ khôn lớn ta mơ về tiết tấu
          Của đàn tranh, tiếng sáo, khúc hò ơi

          Khi còn bé ta mơ thuyền viễn xứ
          Mơ phiêu bồng như những chuyện đời xưa
          Giờ khôn lớn ta thương đời cô lữ
          Nhớ quê nhà như hạn nhớ chiều mưa
          #5
            tieuphuong_loihai 27.03.2006 15:23:42 (permalink)
            cảm ơn em: cho tôi nhập chung, dòng.


            chiều rất cũ! hay buổi chiều rất mới
            đã quên lâu hay chỉ mới trôi về?
            không biết nữa. ồ! em. chiều vẫn thế
            vẫn như là (khởi thủy,) tự xa xưa.

            đêm tĩnh lặng! hay đêm đầy nắng, xóc?
            gió đi quanh! hay sinh nở lần đầu?
            không khởi điểm, nên chớ tìm đoạn kết
            cũng như người sống/ chết đã bao lâu.

            tình rất cũ! hay tình kia rất mới?
            không đâu em! cũ/ mới vốn ơ hờ.
            óc phân biệt tạo muôn hình/ ảnh ảo
            có hay không? – phó bản của tâm ngờ.

            vai ly, biệt! hay thời gian ly, biệt?
            xác hồn ta? – khó lắm nhé, chia đôi!
            em chẳng thể như là em đã, sẽ…
            như tôi là: tôi đã, sẽ tôi, tôi…

            ta đang có? hay là ta đã mất?
            tùy thôi. em! – ký ức vốn tham lam!
            tên bủn xỉn rút, bòn từng ước muốn
            chất trong kho - rồi đợi chết âm, trầm.

            trên, tất cả: vẫn chỉ là câu hỏi
            của cái ta xấp/ ngửa xốn xang, riêng.
            ta hãy sống, như không còn sống, nữa!
            cảm ơn em: cho tôi nhập chung, dòng.


            Bài này nghi là của Du Tử Lê quá. không biết có phải không
            #6
              tieuphuong_loihai 27.03.2006 15:25:01 (permalink)
              cảm ơn mẹ và em


              Tiếng chén dĩa chạm vào nhau lẻng kẻng
              Dấu hiệu từ giã ngày
              Mùi mở hành nồng bay
              Sưởi ấm ngôi nhà nho nhỏ
              Ôi, những âm thanh quen thuộc đó
              Anh đã nghe từ lúc lọt lòng
              Bàn tay mẹ một đời long đong
              Vỗ về anh đêm dài mắt ngóng
              Những ngày anh sốt nóng
              Mẹ nấu chén cháo hành ăn tháo mồ hôi
              Bàn tay mẹ không lời
              Nhưng đã dạy cho anh biết thế nào là êm ái
              Trong đời nào có chuyện gì vĩ đại
              Bằng chuyện tần tảo nuôi con?

              Bàn tay em thon thon
              Cũng hiền như bàn tay của mẹ
              Những cái vuốt ve nhè nhẹ
              Ðưa anh về lại cuộc trần gian
              Em cực khổ không màng
              Mỗi ngày vẫn cho anh nghe tiếng
              chén dĩa chạm
              Sự chan hoà tình cảm
              Em đong bằng bát canh ngọt, cơm ngon
              Hạnh phúc là tiếng cười dòn
              Và có khi là tiếng trẻ khóc

              Anh dầu thiếu lời ngà ngọc
              Ðêm nay, lại một đêm
              Xin được cảm ơn mẹ và cảm ơn em
              Cảm ơn luôn những tình nhân khi anh còn bé
              Mỗi người một vẻ
              Nhưng tất cả đều hiền như nhau
              Không có mẹ và em anh nào biết học
              thương đau
              Học hạnh phúc, học làm người tử tế
              Bởi vì con người là tương-lai-có-thể
              Là hạt đậu nẩy mầm tùy thuộc đất khai sinh

              Ðời anh tuy không qua những cuộc
              trường chinh
              Nhưng cũng đôi lần lạc lên gai góc
              Tiếng mẹ khóc
              Tiếng em cười
              Là ngọn đèn hướng thiện muôn nơi
              Xin cảm ơn những người đi trong đời tôi
              Bằng nhiệt tình đáng mến
              Bằng chân thành đáng kính
              Thưa mẹ (và cũng thưa em):
              Nếu được con sẽ làm con tem
              Ðể chuyên chở, loan truyền những thiêng
              liêng đơn giản nhất
              #7
                tieuphuong_loihai 27.03.2006 15:26:12 (permalink)
                Cánh Phượng Hồng thuở ấy


                Chiều nay nhặt cánh phượng hồng bỗng nhớ
                Dấu chân xưa ai để lại sân trường
                Ta có một thời yêu không dám ngỏ
                Ngày chia tay em chợt đẹp lạ thường.

                Bốn năm em vẫn làm kẻ lạ
                Mỗi ngày chân giẫm nát hồn tôi
                Tôi như ngọn gió ngoài song cửa
                Mang chút bụi buồn đi xa xôi

                Có lúc hồn tôi bừng tỉnh ngộ
                Em vẫn là em giữa mọi người
                Hỡi ơi, ánh mắt vô cùng lặng
                Mà ở trong tôi gió ngập trời

                Tôi với em chỉ là khoảnh khắc
                Nhưng tình yêu thì bất tận trong đời
                Em cũng như muôn người con gái khác
                Sao môi hồng cứ cháy đỏ lòng tôi.

                Chiều nay nhặt cánh phượng hồng bỗng tiếc
                Mắt ai xưa chợt thức giữa sân trường
                Tự trách mình chẳng nói được yêu thương
                Để bay mất cánh phượng hồng thuở ấy.

                #8
                  tieuphuong_loihai 28.05.2006 19:10:33 (permalink)
                  Chùm thơ Trầm Tích Duyên


                  Gửi em

                  Gửi em mùa gió quê hương
                  hắt hiu từ thuở biết thương biết buồn
                  lênh đênh chiếc lá xa nguồn
                  phố xưa bóng cũ mê cuồng trong ta.


                  Trăng

                  trăng về hỏi nguyệt về chưa
                  nguyệt còn tắm bến sông xưa chưa về
                  cỏ hồn nửa tỉnh nửa mê
                  giật mình bỗng thấy nguyệt về nguyên sơ.


                  Ngựa

                  ngựa về hí lộng rừng xuân
                  khách hào hoa bụi hồng trần phù du
                  ngựa về gõ nhịp tương tư
                  áo em hoàng nguyệt thực hư cõi tình.


                  Lý hạt muối

                  hạt muối là muối lặng thinh
                  mặn bao nhiêu mặn cho tình yêu đau
                  hạt muối là muối dãi dầu
                  mai về với biển xanh màu mắt em.
                  #9
                    tieuphuong_loihai 28.05.2006 19:11:39 (permalink)
                    điệp khúc tháng 6


                    Tháng sáu mang trên vai những cành phượng đỏ
                    Những con đường và những cơn mưa
                    Vòm trời trong xanh - mắt em còn bỏ ngõ
                    Cứ trống hoài một khoảng không anh

                    Tháng sáu xa vời, tháng sáu mỏng manh
                    Chợt nhớ, chợt quên điều mình chưa nói
                    Xin đừng trách chuyến tàu đi vội
                    Trái tim buồn se thắt từ lâu

                    Tháng sáu vo tròn ném xuống hồ sâu
                    Ném vào lòng ta những viên sỏi nhỏ
                    Con thuyền lá khô không nơi nương tựa
                    Em đừng lầm với mảnh trăng non

                    Tháng sáu chạnh lòng những vết môi hôn
                    Em thôi qua cầu gió thôi bay áo
                    Nhói xót lòng mình một thời thơ dại
                    Trót để tình yêu thành ảo niệm trong đời

                    Tháng sáu trầm tư, tháng sáu chơi vơi
                    Cành phượng cháy lòng vòm xanh hút mắt
                    Dẫu thương nhớ em làm sao khóc được
                    Giọt nước mắt này cũng của xa xưa

                    Tháng sáu trời nắng, tháng sáu trời mưa
                    Em giữ riêng em một khoảng trời màu tím
                    Anh có trở về bước chân xin tìm đến
                    Có một khoảng trời tháng sáu của riêng em
                    #10
                      tieuphuong_loihai 28.05.2006 19:12:46 (permalink)
                      Còn đâu dấu chân ngoan


                      Một sáng mưa về nơi phố nọ
                      Còn ai quen ở nửa cuộc đời
                      Vết chân ngày cũ trôi đi mất
                      Còn ai quen ở nửa cuộc đời

                      Đau đến mấy cũng vừa một kiếp
                      Nghe trăm năm sỏi đá ngậm ngùi
                      Một sáng mưa về nơi gác trọ
                      Dòng thơ buồn theo hạt mưa trôi

                      Ta vẫn thế, chìm trong khúc nhớ
                      Người vẫn im như thuở quen người
                      Thơ đã đổi từng vần, khác lạ
                      Nghe quen dần cay đắng trên môi

                      Còn đâu vết chân ngoan ngày cũ
                      Con phố xưa quay mặt bồi hồi
                      Thiên thu đã ôm chầm hư ảo
                      Ta mất người rồi, yêu với ai ?
                      #11
                        tieuphuong_loihai 28.05.2006 19:13:40 (permalink)
                        Chưa bao giờ

                        Đình Huy

                        Chưa bao giờ anh dám
                        Nhìn vào mắt em lâu
                        Sợ sắc dung hao mòn,
                        Mắt ngọc đây tiều tụy
                        Ngây thơ lấm bụi trần.

                        Chưa bao giờ anh nói
                        Lời đá vàng sắt son
                        Sợ đời ra hư ảo,
                        Em chuốc lấy đợi chờ.

                        Chưa bao giờ anh dám
                        Nâng tay em vào lòng,
                        Mong đời vơi biến động
                        Biết tim mình lao lung.

                        Chưa bao giờ anh hỏi
                        Em phải là ngàn sao?
                        Đêm trần gian hoang dại
                        Biết khóc lệ hồng hoang.

                        Anh vẫn chưa từng nói
                        Lời yêu em, yêu em.
                        Em thần tiên một cõi,
                        Anh đôi bước phiêu bồng.
                        Ta tìm nhau mộng mị
                        Đào tiên lối giang hồ.
                        #12
                          tieuphuong_loihai 28.05.2006 19:14:30 (permalink)
                          Một mình phố núi


                          Phạm Dạ Thủy


                          Đà Lạt thông - Đà Lạt hoa
                          Sương mờ phố núi nhạt nhòa bóng ai

                          Ta đi - nghe gió thở dài
                          Ngược con phố cũ sớm mai cuối chiều

                          Người xa nắng rớt hắt hiu
                          Tôi tìm ngút mắt dấu yêu ngày nào

                          Tình ảo ảnh. Người chiêm bao
                          Lời xưa như gió tạc vào hư không

                          Một mình phố núi buồn trông
                          Gọi người... réo rắt ngàn thông đáp lời


                          #13
                            tieuphuong_loihai 28.05.2006 19:15:41 (permalink)
                            Không đề !



                            Ngày tháng hoang liêu
                            Dấy lên những nỗi buồn từ 1 phía
                            Đổ ập vào những cái gì tròn trịa
                            Hằn lên những vết thương lòng

                            Khi người ta định nghĩa những ước muốn chiếm hữu là mong
                            Và những thù hận, những xấu xa là nhớ
                            Thì lúc ấy cuộc sống sẽ không là nỗi sợ
                            Bởi cuộc đời toàn là mong với nhớ vậy thôi

                            Mà nghĩ ngợi làm gì toàn những chuyện xa xôi
                            Nào có ai định nghĩa được những điều trong cuộc sống
                            Có khi cả 1 đời người chỉ sống quanh quẩn bên trong 1 chữ mộng
                            Nhắm mắt xuôi tay rồi mà có hiểu hết nghĩa của chữ đó là gì ...

                            Cho nên cuộc đời như là cái chi chi
                            Nghoằn ngèo, ngóc ngách như chính sự bắt đầu của nó
                            Ta chỉ xin không là 1 người khách trọ
                            Bơ vơ đứng nép bên đời ....
                            #14
                              tieuphuong_loihai 28.05.2006 19:16:47 (permalink)
                              ước gì...!?!



                              ước gì...!?!
                              Trong trái tim em
                              Có con đướng hẻm
                              để tôi lạc vào

                              Thẫn thờ...!
                              Chẳng biết đường ra
                              Cho tim lơ lửng
                              Giữa chiều lả lơi

                              Ngỡ ngàng...!
                              Tôi bước lang thang
                              Bâng khuâng thơ thẩn
                              Lâng lâng lạc loài

                              ước gì...!?!
                              Trong trái tim em
                              Hãy còn kẻ hở
                              để tôi chui vào

                              Âm thầm...!
                              Tôi trốn lim dim
                              Mong em khép cửa
                              Đừng cho tôi về

                              Ngất ngây...!
                              Rung động đam mê
                              Thầm thì tôi ước
                              cho hồn ngẩn ngơ
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 40 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9