Anh giận vòng tay không đủ to
Để ôm em trọn suốt đêm dài
Lại giận đôi chân không đủ dài
Để đến được bên em ngay lập tức
Tình yêu ấy đến từ trong vô thức
Để ra đi quá mức vội vàng
Còn trong cô đơn khuôn mặt lệ hai hàng
Người em gái mang hồn tôi một nửa
Câu chuyện ấy sẽ không ai kể nữa
Đào làm gì một nỗi nhớ mênh mang
Gặp nhau chi để vũ khúc tình tang
Nay li biệt một vẻ buồn chiều tím
Sẽ mãi nhớ đôi môi cười chúm chím
Đôi mắt xinh em chở đủ tình tôi
Nếu tình ta chỉ đến thế mà thôi
Xin em hãy đừng quên anh em nhé
Anh gửi đến em: "Này cô bé
Rất muốn yêu và cũng muốn được yêu!!
Tình cho em anh giành biết bao nhiêu
Xin gói gọn cất vào trong thương nhớ
Em đừng giận, đừng buồn, đừng vô cớ
Mong em vui cho lệ hết trào mi
Đừng như anh theo đuổi mối tình si
Ôm sầu nhớ đợi chờ trong vô vọng"
Bài thơ cuối cho em- xin trân trọng
Vì từ nay anh sẽ chẳng làm thơ
Dẹp bỏ luôn đời nghệ sĩ mông mơ
Vì nhờ vần thơ ấy mà đôi ta quen biết
Tình yêu ấy, em ôi ... có tiếc
Còn riêng anh mải viết mãi một câu
Dù đời anh mai gió thổi về đâu
ANH SẼ MÃI KHÔNG QUÊN NGƯỜI EM GÁI