Nhớ Quê Nhớ nước nhìn mây lệ tuôn rơi
Đêm nay gió lạnh cả khung trời,
Ta đếm cô đơn sầu viễn xứ
Là đếm nổi sầu khóc nhớ quê.
Từ độ xa nhau buồn lối cũ,
Chắc giờ đã được mười cánh thu.
Nghe tim thổn thức đời lưu lạc ,
Nhớ trời quê mẹ, nhớ tiếng ru.
Nhớ lũy tre xanh nơi đầu làng
Sông cười khẽ gọi đón nắng sang
Sưởi ấm lòng nhau qua câu hát,
Đượm thắm tình quê, giấc mộng vàng.
Và thuở xưa, thả những ước mơ ,
Theo cánh diều bay, có ai ngờ ,
Đứt dây, con diều xa vời vợi,
Như kẻ tha hương, chưa ngày về
Và một lần, xin một lần thôi,
Nhìn nắng quê hương, gió gọi mời.
Thương tiếng chim ca ngày tương ngộ
Cho quên tháng ngày, đời xa xôi
Xin một lần hôn lên đất mẹ !
Cho nước mắt rơi ngày trở về
Thăm lại trường xưa, thăm bạn cũ
Kẻ mất, người còn, thoáng cơn mê./.
DTTS