Những Tháng Ngày Cong Chuyan Mùa hạ
Ngày 3 tháng 2 năm 2006
Bực mình quá
tôi muốn phát điên lên mất
mới đầu tuần thôi mà công việc đã đầy ắp, công40 mãi tới 11 giờ trưa hôm nay mới dọn xong dứt điểm. Tôi chỉ có một đôi chân thế mà phải chạy gần khắp công ty, vừa lo hàng bù đổi cho các chuyền, vừa chuẩn bị phát vải mới cho pha cắt, chưa kể còn phải thu gom phế liệu vải hư cho vào thùng ngăn nắp
bao nhiêu cái cực khổ từ khi sinh ra đã trút hết lên tấm thân còm cõi của tôi
Tôi ghét ông xưởng trưởng, tôi thù gã giám đốc, tôi căm giận bà chủ quản, bọn họ chỉ biết đày đọa, hành hạ người khác, quay tôi y như quay dế
thế mới biết sếp bao giờ cũng có uy thế, sếp nói sai sếp cũng cho làm đúng, sếp làm bậy cũng bắt mình phải nghe theo. Công nhân chỉ là những kẻ thấp cổ bé họng. Cuộc sống chẳng bao giờ có sự bình đẳng. Nhiều khi tôi tủi lắm, tôi thường trách mình sao chẳng học hành đàng hoàng như người ta (nhưng kỳ thật tôi học không nổi, ngoài môn văn độc nhất vô nhị tôi còn chịu xem bài xem vở ra thì mấy môn khác đối với tôi nó không làm tôi sáng dạ thêm được tí nào
)
Thế đấy, đường tương lai của tôi thì mù mịt lắm, nên tình yêu tôi không dám nghĩ tới, tôi ko muốn làm khổ ai cả, nhưng tôi hiểu sức chịu đựng, sự nhẫn nại ở mình rất cao, đi làm chỉ là bước ngoặc cho tôi thoát khỏi giai cấp chìa tay của ba mẹ, đi làm thì mới có tiền mua giấy bút và vật dụng cá nhân. Tôi luôn đặt hy vọng vào cuộc sống, cuộc đời, nên khi cầm cây bút trên tay tôi mới thấy hết ý nghĩa của sự sinh tồn
Nguyên văn bài thơ (viết trong công ty, lúc giờ nghĩ trưa, hơn một năm rồi)
Cuộc Sống
-Trần Quốc Bảo-
Ta van em đừng khóc nữa... Bảo ơi!
Đừng khổ lòng khi họ bỏ em rồi
Xung quanh em chỉ con Ta và Bóng
Em có buồn, tất cả cũng qua thôi
Hãy đứng lên, hãy dũng cảm hơn người
Ta tin em dám đương đầu thử thách
Bảo một thời chỉ bút nghiêng đèn sách
Nay lao tâm trước khốn khó làm vui
Đừng khóc nữa, vô tư nhoẻn môi cười
Trước tình người bội bạc em vẫn sáng
Dẫu mỏi mệt cũng xin em đừng nản
Dẫu bị thương cũng cứng cõi hiên ngang
Ta cho em những khoảnh khắc đa mang
Để hiểu thêm thế nào là nghị lực
Nếu có lúc Bảo cần Ta tiếp sức
Thì ý Thơ là niềm tin vững vàn.
30-3-2005 Viết để tự răn mình, viết để củng cố thêm nghị lực, và niềm tin vào bản thân
12 giờ 15 phút trưa