Nhật Ký Trên Mạng
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 47 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 07.04.2006 21:49:36 (permalink)
Mùa hạ
Ngày 7 tháng 4 năm 2006

Bà ấy hình như biết mình bắt đầu có sự chống đối nên bà ta cũng hằn học và đì mình ra mặt, luôn tìm lỗi bắt bẽ, bà ta luôn tìm điểm yếu của mình mà đánh đòn tâm lý. Gặp bất cứ công nhân kho nào bà ta cũng nói mãi cái câu lập dị "ai kính tao một thước, tao kính lại kẻ đó một trượng" trong kho ai cũng cười, và không ngừng cãi vã, bà ta làm chủ quản mà không mang tới quyền lợi nào cho công nhân cả, bà ấy chỉ biết nghe lời răm rắp của gã giám đốc, và phục tùng tuyệt đối tên La xưởng trưởng khó ưa. Bà ta chỉ biết đem phế liệu và rác về kho, bắt mình và Bảo phải hì hục dọn...một mảnh vải rách, một vài ya đai viền, hay tai kéo bánh xe hư cũ, với bà ta thì những vật ấy giống như của quý. Bà ta rất chùm sò trong công việc,kể cả mấy cái mạc vải nhẹ như bông cũng đem lên máy cân điện tử cân phát hàng cho chuyền, mình nhìn mà chướng mắt, bà ta luôn bị các chủ quản khác mắng, đôi khi còn bị đánh dằn mặt nữa, thiệt dễ sợ...Sống trong cái công ty này chẳng khác gì lọt vào địa ngục, nhưng suy cho cùng thì cũng lỗi ở mình thôi, ko chịu học hành đàng hoàng, giờ tương lai mù mịt như thế còn biết trách gì ai!

Bảo và mình ngoài thơ văn ra, thì chẳng còn thú vui gì hết. Mình và Bảo là một đôi tri kỷ trời sinh, nên số phận, vận mệnh đều tương thông nhau, sống ngày hôm nay, biết ngày hôm nay mình con sống, mặc ngày mai có ra sao thì ra, mình ko thích phải làm điều gì đó gượng ép bản thân

8 giờ 50 phút tối
#16
    Trường Phi Bảo 08.04.2006 21:00:47 (permalink)
    Mùa hạ
    Ngày 8 tháng 4 năm 2006

    Hôm nay, gã giám đốc mở cuộc họp với kho, mình bực gì đâu đó, hắn nói toàn tiếng hoa nghe mà chói tai, bà trợ lý Băng dịch lại. Nội dung cốt lổi gả nhấn mạnh là chê bai vào năng xuất làm việc của kho càng lúc càng tệ, phát hàng trễ nãi, thời gian nghĩ giải lao nhiều hơn thời gian làm...Ông ta chỉ nghĩ tới một chiều, mà trọng tâm là đá động tới Bảo, nói Bảo giữ vải không biết quản lý, sắp xếp...thực ra trong chuyện này công việc của Bảo là cực nhất ở kho vừa phải phát hàng, vừa lo bù đổi, lại phải dọn công, chỉ có một mình Bảo thì không tài nào quán xuyến nổi, vì công việc nhiều đến quá tải, mà sức khoẻ thì lại hạn chế, Bảo đã ốm giờ càng ôm thêm (mình thương Bảo quá đi mất) trong công việc Bảo chẳng bao giờ hé nụ cười cả, trừ khi lúc rời khỏi công ty cậu ấy mới thấy yêu đời như con chim xổ lồng được bay trên bầu trời cao rộng, mình chỉ có thể san sẽ và thông cảm cái cơ cực của Bảo, ngoài ra thì chẳng biết phải giúp gì, đành chờ vào sự nổ lực bản thân thôi!

    8 giờ tối
    #17
      Trần Quốc Bảo 12.04.2006 13:04:09 (permalink)
      Cảm ơn những lời chân tình của người bạn tri kỷ

      Những Tháng Ngày Cong Chuyuan (3)

      Mùa hạ
      Ngày 12 tháng 4 năm 2006

      Mấy ngày nay tôi không có viết Nhật Ký, tôi vốn rất lười khi phải suy nghĩ về bản thân, tôi rất ghét phải viết những cái không vui trong cuộc sống, nhưng...cuộc sống vốn buồn vui lẫn lộn. Thế là tôi lại phải đối diện với nó như đối diện với một vấn dề nan giải.

      Bà quản đốc lại giao thêm trọng trách cho tôi, tôi phải đi lãnh thêm hàng gia công và giao cho bên Bình Dương (chỉ có vậy mà bù đầu bù cổ, vừa phải qua pha cắt lấy khuôn dao, vừa phải nhận vãi lót, rồi sang Chuẩn Bị lãnh đai viền, hầu như có bao nhiêu nguyên phụ liệu tôi đều phải kiểm kê hết...) tôi thật đáng thương, kiếp trước chắc tôi ở ác lắm, nên kiếp này mới phải sa vào địa ngục trần gian, chịu khổ ải...Không biết tới bao giờ tôi lại có thể làm theo ý của mình, và sống vui vẽ với đam mê mình đã chọn. Không biết tới bao giờ tôi nở nụ cười với công việc, và công việc lại mỉm cười cùng tôi...Thiết nghĩ đều ấy ví như chỉ mành treo chuông, nhưng vốn dĩ cuộc đời đã mang một quy luật khắc nghiệt cho mỗi số phận một con người. Có người nói " Sống là để hy vọng và chờ đợi kế tiếp" tôi tâm đắc câu này lắm, ít nhất nó cũng đúng với tôi vào giai đoạn thời điểm này!

      12 giờ 5 phút trưa
      #18
        Trần Quốc Bảo 13.04.2006 22:22:39 (permalink)
        Mùa hạ
        Ngày 13 tháng 4 năm 2006

        Một tháng mấy rồi, tóc tai cứ giữ nguyên hiện trạng, làm tôi thêm khó chịu với cái mái tóc dài xù xụ đâm xuống mắt thật xót, nhưng giờ thì đã được gọn rẽ rồi, buổi chiều hôm nay sau giờ tan sở tôi đã tới tiệm hớt tóc giải quyết vấn đề bức xúc này. Có điều tóc được cắt ngắn đi thì trông tôi cứ y như thằng ngố. Nguyên do cũng tại công việc hết, mà tôi thì lại quá tham lam với thời gian, tôi vừa muốn công việc suôn sẽ, mà cũng muốn niềm đam mê của mình thêm trọn vẹn. Bảo Bình cứ than vãn suốt cô ấy bảo hôm nay ý thơ không có hồn, thế là Bình đành để tôi tự làm thơ một mình, cô ấy lại lục đục với câu Chuyện Đời Tôi, nghe đâu sẽ viết tiếp phần hai với tiêu đề mới "Hành Trình Cuộc Đời Tôi" xem chừng rất được sự trông mong
        Cuộc sống thì không bao giờ dừng lại khi nhịp tim còn đập, Tôi và Bình cũng thế không ngừng bên nhau, không ngừng phấn đấu vì nhau, nhưng liệu như thế có tốt cho cả hai?

        9 giờ 20 phút tối
        #19
          Trường Phi Bảo 15.04.2006 22:52:57 (permalink)
          Bạn gái xóm giềng

          Mình không biết phải nói sao? viết sao? mấy ngày nay ko có tâm trạng nào để viết nhật ký, đơn giản vì mình buồn quá, buồn thật nhiều!

          Mình không muốn gặp lại Linh Lan, mình cảm thấy sợ hãi, cô ấy như cái bóng cứ bám chặt lấy mình, trong thời tuổi thơ cho tới lúc lớn, sợ hãi đến độ mình không dám viết về cô ấy trong phần Chuyện Đời Tôi, còn bây giờ...mình không chịu nổi nữa rồi. Vâng, kể từ khi còn đi học cô ấy đã có sở thích kỳ quái là hễ cái gì mình có cô ấy cũng phải có, dù phải xử dụng mọi cách để làm chủ sở hữu món đồ đó. Từ đôi giày, từ cặp sách hay con búp bê babie...thứ gì ba mẹ mua cho mình thì cô ấy cũng đòi ba mẹ mua y chan, từ màu sắc cũng phải giống. Ra đường người ta cứ lầm mình và cô ấy là chị em.

          Người yêu mình cô ấy cũng dành, rốt cuộc mình đã hai lần chia tay. Hán Thư gần đây mình mới quen cũng là một người tốt, buổi dạ vũ ở nhà Hải Nguyệt mình có nhờ Hán Thư đưa đi, anh chàng lúc đầu ưng thuận, nhưng tới ngày ấy thì lại đưa cả Linh Lan theo nữa, họ tìm tới nhà mình rũ, mình cảm thấy thật sự bị xúc phạm, thế là mình đã viện lý do từ chối đi không được. Buổi chiều hôm đó mình tự giam mình ở trong phòng, và nước mắt khi không tự chảy...

          9 giờ 54 phút tối
          #20
            Trường Phi Bảo 16.04.2006 23:54:58 (permalink)
            Mùa hạ
            Ngày 16 tháng 4 năm 2006

            Hôm nay vui thiệt, mình tham gia cuộc gặp mặt thi hát karaoke với mấy anh chị ở VNthuquan trong vai trò thư ký, mai mình sẽ viết bài tường thuật kể lại niềm vui cũng như kỷ niệm cho bà con vui ké chơiai ko tham dự được quả là một thiếu sót (vì hơi nuối tiếc á)

            10 giờ 55 phút tối
            #21
              Trường Phi Bảo 24.04.2006 13:17:55 (permalink)
              Mùa hạ
              Ngày 24 tháng 4 năm 2006

              Tối hôm qua cho tới tận hôm nay, thậm chí là bây giờ mình vẫn còn buồn, mình sợ gặp cô ấy, mình sợ hãi khi phải nghe những tiên liệu của cô ấy, cô ấy bao giờ cũng độc đoán trong suy nghĩ, bản tính cơ bản thẳng thắng và rất ngông. Mình biết cô ấy làm thơ rất hay, thơ như người, còn mình chỉ là sự tưởng tượng, thơ mình chỉ giống như chiếc áo vàng hoe lỗi thời, xưa cũ. Nhưng mình xin thề, mình chỉ viết thơ bằng tất cả tấm lòng, dù cô ấy có nói chạm tới sự tổn thương thì mình tin mình ko phải kẻ làm việc báng bổ thơ văn. Dù cho cô ấy có bảo mọi người trong diễn đàn VNthuquan ko còn ai muốn đọc thơ mình nữa, thì mình cũng ko bao giờ lung lay tư tưởng, dù cô ấy có khuyên mình bỏ viết thơ một thời gian, thì mình sẽ ko thể nào chịu nổi đâu. Vì thơ chính là tình yêu, là hơi thở, là cuộc sống mình ủ ấp suốt đời mà

              12 giờ 20 phút trưa
              #22
                Trường Phi Bảo 24.04.2006 23:11:50 (permalink)
                Mùa hạ
                Ngày 24 tháng 4 năm 2006

                Có một người tuyên bố là hiểu rõ bản thân mình. Mình thật bất ngờ vì cả chính mình cũng còn chưa hiểu nổi mình mà người ấy bảo chấp nhận mình và thông cảm cho bản tánh của mình, điều ấy khiến mình vui vui

                Mỗi một người là một quyển sách khó đọc, mình biết ở mình luôn có sự trốn chạy thực tế, mình sợ phải đối diện với đớn đau về thân thế mình. Bảo đã hy sinh cho mình nhiều thứ từ gia đình, danh phận, hy sinh từng nhịp đập trái tim, từng nụ cười, ánh mắt...Mình chính là tình yêu của Bảo, còn Bảo thì chấp nhận làm chiếc bóng thầm lặng ở cạnh mình, sự hy sinh to tát, làm mình day dứt mãi. Giá Bảo có thể bỏ rơi mình, thậm chí là không quan tâm tới mình, thì chắc sẽ tốt hơn cho cậu ấy

                10 giờ 10 phút tối
                #23
                  Trường Phi Bảo 25.04.2006 23:37:03 (permalink)
                  Tri Kỷ

                  Mùa Hạ
                  Ngày 25 tháng 4 năm 2006

                  Hôm nay mình có hẹn với người ấy, người đã từng nói hiểu rõ về cái con người trong lòng mình, người ấy bảo rất thông cảm, và sẵn sàng chia sẽ, mình gọi người ấy là tri kỷ kể cũng chẳng có gì sai. Mình được đưa tới một thế giới hoàn toàn khác hẳn với mình, lần đầu tiên mình được thưởng thức món ăn trung hoa, lần đầu tiên mình dám ăn cá, kể ra cũng can đảm lắm hi hi. Sau đó thì đi vào một quán nước thật sang, mình thưởng thức được ly trà dâu thật ngon, mình nói thật nhiều điều với người ấy, và người ấy cũng tâm sự rất nhiều chuyện tình cảm với mình, hai người có chung rất nhiều quan điểm về công việc, thời gian và cuộc sống, mình chúc người ấy ngủ ngon sau khi chia tay và mình không kiềm chế cảm xúc dâng trào được thế là đành online, và viết ngay bài thơ tặng người

                  10 giò 35 phút tối
                  #24
                    Trường Phi Bảo 26.04.2006 21:53:33 (permalink)
                    Mùa hạ
                    Ngày 26 tháng 4 năm 2006

                    Anh đã tiên liệu cho mình biết trước rằng anh và cô không hợp, có thể một ngày sẽ chia tay. Anh bảo cô là người phụ nữ nhí nhảnh, tự tin và mạnh dạng. Đàn ông sợ nhất là sự táo bạo, anh cho rằng cô cũng trãi qua lắm mối tình giống anh, Mình nhớ đêm ấy khi mình và anh ngồi ở quán cà phê, anh có nói một câu mà mình nghĩ đó là câu nói thuộc lớp thời đại mới (xưa thì trâu tìm cột, còn ngày nay cột không tìm cột mất luôn trâu) kể ra anh cũng dí dỏm lắm, và anh cho rằng tình yêu đến quá nhanh anh sẽ khó lòng chấp nhận...Cuối cùng họ đã đi đến chia tay, khi nhận được tin này từ cô gái mình thật không thể nào ngờ là nó đến nhanh như vậy, chợt thấy buồn trong dạ thế nào ấy, nhưng mình mong họ không vì tan vỡ cuộc tình mà mất đi cả tình bạn về sau

                    8 giờ 53 phút tối
                    #25
                      Trường Phi Bảo 28.04.2006 13:15:20 (permalink)
                      Mùa hạ
                      Ngày 28 tháng 4 năm 2006

                      Tối qua mình về nhà khá trễ, chỉ tại cái cảm xúc nó hại mình, mình phải ngồi nán lại viết cho xong bài thơ, mới yên bụng về, ai dè cả nhà đều đã ngủ say, tiếng ti vi thì mở ầm ầm, mình gọi đến khản cả giọng mà chẳng ai nghe thấy, ra bưu điện thì đã đóng cửa từ lâu, cũng may trong phút tưởng sắp thành cô bé bụi đời một đêm ngòai sương gió, thì một bà tiên bánh mì ở thiên đàng kế bên cho mình mượn chiếc di động nhá máy lên trên lầu, mẹ mới nghe thấy và chạy xuống, một phen hú vía

                      12 giờ 15 phút trưa
                      #26
                        Trường Phi Bảo 28.04.2006 20:30:22 (permalink)
                        Xin được gọi tên anh là Tri Kỷ

                        Mùa hạ
                        Ngày 28 tháng 4 năm 2006

                        Tri kỷ bảo với mình rằng, đọc thơ mình, thấy có lúc yêu thơ mình lắm, nhưng có lúc lại không. Nghe anh nói cái tâm trạng mâu thuẩn khiến mình cũng hụt hẩng, mình hỏi anh nguyên do thì anh bảo rằng anh không biết vì sao, thật phức tạp.

                        Từ khi quen anh cho tới giờ mình họa thơ cùng anh cũng rất nhiều, mặc dù thơ anh không theo vần luật, nhưng nói chung mình thích những ý tưởng của anh, thơ mình họa dù không cuồng nhiệt, cảm xúc mãnh liệt như chị ấy, mình hiểu khả năng mình chỉ tới đó, tình yêu mình chỉ nằm gói gọn trong sự câm nín và an phận

                        Buổi chiều tan sở mưa to quá chừng, đạp xe về nhà vừa lạnh vừa run, đầu óc hơi có chút bị choáng, hình như...mình sắp bị cảm rùi

                        7 giờ 30 tối
                        #27
                          Trần Quốc Bảo 29.04.2006 13:09:29 (permalink)
                          Mùa hạ
                          Ngày 29 tháng 4 năm 2006

                          Cái nắng buổi sớm thật oi bức, công chở PE lại về, trong kho chẳng ai chịu ra dọn phụ ông bạn ấy, cả bà quản đốc phải đi kêu họ mà họ cũng dửng dưng. Riêng tôi nhìn thấy có chút mũi lòng, thế là tôi ra dọn phụ ông ta. Cái ánh nắng làm cho ngưòi ta dễ mất nước và xuống sức, tôi cảm thấy bực mình khi sự đoàn kết trong kho chẳng hề có, đồng là con ngưòi sao lại so đo, tính toán, và đối sự tệ bạc như vậy? tôi thật tình không thể hiểu nổi, ngay chính bản thân tôi đây này, khi thấy nguòi ta vất vã ngoài nắng thì đã không suy nghĩ gì cả chạy ra giúp đỡ tạo thêm chút thân thiện với đồng nghiệp là việc nên làm, sao này nếu mình gặp khó khăn ngưòi ta giúp lại cũng là trọn đạo lý. Bọn họ 6 người cả một điều giản đơn cũng không hiểu. Rõ chán!

                          12 giờ 5 phút trưa
                          #28
                            Trường Phi Bảo 30.04.2006 22:16:01 (permalink)
                            Mùa Hạ
                            Ngày 30 tháng 4 năm 2006

                            Mình thật phải nói là khá can đảm và liều lĩnh, chẳng biết tí gì về đường xá đi lại mà dám một mình tới gò vấp, dĩ nhiên là đón xe buýt, mình thật quê mùa và khờ khạo, đón xe buýt mà cũng đón lộn tuyến,kết quả là phải đi lòng vòng hết nữa giờ rồi mới đón được chuyến xe đi đúng hướng. Mình xuống nhà chị Khánh Quỳnh chơi,chị ấy thật tốt và chu đáo lo cho mình cứ y như là đứa em ruột cách xa nhiều năm giờ về thăm nhà vậy, mình và chị nói chuyện rất tâm đầu ý hợp,hai chị em tâm sự khá nhiều, được chị ấy tặng xoài cát đem về nữa, tận tình đến độ chị đưa ra bến xe, chờ cho mình lên hằn chuyến xe về Sài Gòn chị mới an tâm đi.

                            Hôm naymình rất vui, mình cảm ơn tất cả tình cảm của chị và gia đình,mình mong rằng sau chuyến viếng thăm ấy, sẽ còn những chuyến đi kế tiếp nữa

                            9 giờ 10 phút tối
                            #29
                              Trường Phi Bảo 01.05.2006 22:09:15 (permalink)
                              Mùa hạ
                              Ngày 1 tháng 5 năm 2006

                              Cứ mỗi lần có những dịp nghĩ ở nhà không đi làm là mình lại phải ra một số tiền lặt vặt mấy chục ngàn vào những việc lắt nhắt, như phải trả tiền nét, tiền ăn sáng, ăn quà vặt, thậm chí cả tiền cước điện thoại bưu điện ko đâu vào đâu, tháng này chắc chi tiêu lại thâm hụt nữa rồi, buồn quá

                              9 giờ 10 phút tối
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 47 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9