Mùa Hạ
Ngày 19 tháng 6 năm 2006
Hôm qua 5 giờ 25 phút chiều anh trai kết nghĩa ToChanPhong có hỏi mình còn muốn có người yêu nữa không? mình ngạc nhiên lắm, nhưng thú thật thì chẳng còn tha thiết gì yêu ai hết, mình đã nản rồi, mình ghét chơi trò cút bắt với ái tình, mình giờ chỉ tin tưởng vào duyên phận, nên mình đã trả lời rằng Không!
6 giờ 30 chiều lật đật từ mạng chạy vù về nhà, bên ngoài mưa lất phất, trời ảm đạm, cảnh vật buồn thiu, còn mình thì chữ tín làm đầu, mình lở hứa với Loan sẽ dự đám tang bà của chị Marycury nên bất cứ giá nào mình cũng phải đi, thế là chuẩn bị, sửa soạn cũng hết 15 phút, mình tất tả đón xe tới nhà thi đấu quân khu 7 mọi người đã đi được một đoạn rồi, mình đành ghé vào bưu điện liên lạc với Loan, rồi ra ngã tư Phú Nhuận chờ anh Hiền tới đón
Sau khi gặp gỡ, viếng, cúng bái, trò chuyện với gia chủ xong cả 9 người trong gia đình VNTHUQUAN lại bắt cặp đi uống nước ở Hồ Bơi quán cà phê Gió Bấc nằm trên đường Hoàng Văn Thụ phường 9, lần đầu tiên mình gặp chị Băng Nguyệt, hơi có chút ấn tượng có lẽ vì chị ấy cởi mở, và nói chuyện hơi nhiều, mọi người bàn tính cho cuộc họp mặt bạn thơ sắp tới và mấy câu chuyện buôn dưa lê bình thường ấy mà, mình cảm thấy vui, nhưng tuyệt nhiên mình chỉ thích im lặng, có lẽ sự quan sát, chú ý, và nghe người ta nói với mình thú vị rất nhiều, rất có thể bản tính ấy khiến người ta khó chịu với mình, nhưng mình biết phai làm gi khác hơn khi mình đã quen ngồi quá chuyện hàng giờ trên chiếc computer hì hì
gần 10 giờ tối mọi người bắt đầu ai về nhà nấy, mình lại là người mang đến đến phiền phức trong giờ phút chót, anh Hiền lại phải đưa mình về trong khi nhà anh lại ở xa. Ôi mình cảm thấy day dứt quá!
12 giờ 18 phút trưa