RE: Truyện : Nguyễn Hiếu
-
07.04.2006 15:18:52
Thế sự ,nhân tình.
Truyện ngắn .
1.Dân làng Chén bỗng nhiên giầu một cách kì lạ .Đường làng thì vẫn thế ,bé như cẳng con nhà thiếu ăn.Hai con bò chửa đi ngang qua đã hầm hè tranh nhau.Vậy mà những viên gạch chôn nghiêng làm nền đường từ đời thượng cổ nào đã nhẵn bóng cả lên bắt đầu vỡ rạn vì ngày thì xe máy phóng ào ào đếm xuống xe công nông ậm ạch chở gạch,ngói cát sỏi xây nhà.Dân làng Chén dạo này hình như nghiện xe máy.Đàn ông thì có lẽ chỉ trừ mấy cụ già đi phải kèm thêm gậy còn hễ cứ ra khỏi cổng mua cho vợ bao diêm ,hay mua thêm năm hào mắm tôm cũng phải xe máy.Thấy bảo tiện lắm.Đàn bà nhất là đám con gái trẻ cũng phát huy nam nữ bình quyền cũng chẳng kém cạnh mấy.Chở mấy cái cải bắp xuống chợ cũng giành xe của chồng."Anh đi được lẽ gì mà tôi không xử dụng được nó ".Món nghiện thứ hai của dân làng Chén đận này là xây nhà .Ai thì chả nói chứ ngay nhà bà Hộ Cẳng bữa rau bữa cháo tưởng cả đời khó mà nhìn thấy miếng thịt lợn lạng rưỡi nằm trên mâm cơm nhà này vậy mà nay cũng xây nhà .Kể cũng lạ.Bởi vì dân làng chính gốc Chén có lạ gì mảnh đất nhà bà Hộ Cẳng đang ở có tiếng là dữ .Mảnh đất ấy là của cụ Chánh Am bố chồng bà Hộ Cẳng .Đời chánh Am thì khỏi nói .Oai và giầu vào loại nhất nhì tổng.Đường thê tử cũng chả kém ai.Ba bà vợ của ông Chánh Am có đến hơn một tá con cả trai lẫn gái .Ông Cẳng là con trai cả của bà cả có lẽ mọi sự khôn ngoan lanh lợi cụ chánh Am đã lấy hết nên anh cả Cẳng thật hiền và có vẻ hơi đụt .Cụ Chánh thương con chạy cho cái chức hộ lại .Cả Cẳng có tên Hộ Cẳng từ đó.Cụ Chánh khôn lõi trên đời biết tính con cũng chẳng khôn ngoan gì nên kén vợ cho con cũng kĩ lắm .Vợ Hộ Cẳng là con gái cả ông Khán thủ ở làng dưới là thế .Vậy mà sau ba đứa con gái ra đời vợ chồng Hộ Cẳng cũng được một con trai nhưng thằng bé sinh ra đã quặt quẽo.Hai tuổi đầu không đứng nổi trên cổ ,đến ba tuổi thì nó theo ông nội.Sau khi con trai độc mất ,Hộ Cẳng buồn phiền nhìn ba đứa con gái tồ tề ngốc nghếch không chồng con chán ,rồi lăn quay qui tiên vào đúng vụ chiêm năm Mão.Anh em thì đông thật nhưng kiếngiả nhất phận .Thành thử việc nhà ai nhà nấy lo.Tuy được thừa hưởng gia tài ,nhà cửa của bố thật nhưng nhà bốn mẹ con đàn bà con gái thì làm được việc gì . Cô đầu lấy anh chồng bên bắc sinh được đứa con gái ,hơn năm tuổi anh chồng bỏ về quê lấy vợ .Cô hai chẳng hiểu buồn phiền thế nào một đêm ra sông Cái nhảy xuống tự tử .Nhà không có tiền thuê thuỳên chài tìm xác ,đành cố chạy vạy ít tiền làm lễ bắc cầu cho linh hồn cô lên được bờ .Cô ba ra dàng một chút chả biết chơi bời thế nào bụng ngày một to mà không tìm ra cậu con giai nào làm ra cái sự lỡ làng đó .Chỉ được cái may cô sinh ra được thằng cu.Con Thị con gái cô cả mười sau tuổi cũng giống gì ,không chồng cũng tòi ra được một đứa con giai.Kể về đời thì nhà Hộ Cẳng cũng tam đại đồng đường nhưng nom vào mới thấy nó buồn phiền ,khập khễnh làm sao ,lại thêm cái sự nghèo cứ bám giết lấy.Toà nhà gác tay oai nghiêm một thời đổ nát,sân gạch cũng bóc dần lên ăn .Bể nước ba nghìn gách nẻ toác không có tiền chữa trơ huếch,lềnh bềnh cóc cùng lũ nòng nọc bơi ì ũm .Nhà một người đàn bà già ,hai người đàn bà chưa già đã hom hem,thêm đứa con ,đứa cháu vị chi là năm nhân mạng sống lay lứt tưởng chẳng bao giờ mở mắt được .Ngửi mùi bữa cơm hàng xóm bay sang vả nhà nuốt nước bọt ừng ực.Vậy mà bây giờ nhà Hộ Cẳng cũng bắt đầu rục rịch mua gạch ,mua ngói ,mua vôi cát ,xi măng xây nhà.
2.Làng Chén đổi đời như vậy chung qui cũng tại nhà nước lấy đất làm đường nên trả tiền đền bù .Có tiền mọi sự đúng là khác thật .Làng Chén từ xưa đến nay có tiếng là làng vượng thuỷ.Không kể con sông Cái trước mắt mà ở trong làng đi một bước gặp ao.Ao Đình trong ,ao Sen ,ao Binh,ao Quan viên ngay mùa cạn cũng đủ nước để các bà các cô giặt rũ băm bèo ,rửa rau ,trẻ con ,trâu bò thì thùm tắm,lội.Đấy là chưa kể con mương vài hôm nước ở trạm thuỷ nông Gạch bơm vào đầy ắp ,vậy mà dân thõi chơi ở làng Chén bắt đầu khuân về những chiếc máy giặt ,cắm điện vào chạy rình rịch.Quần áo bẩn ,đầy bùn tống vào ,vợ hay con gái đứng sòng sõng một chặp thì lấy ra chỉ việc rũ ào phơi lên mắc mây.Anh cả Vận thấy nhà tư Tuất láng giềng vài hôm nay cứ một ngày hai lần sáng chiều quanh quác thúc con mang quần áo cho vào máy giặt chẳng nói chẳng rằng đến thẳng nhà em giai là hai Sửu.Vừa nghe tiếng chó sủa,vợ hai Sửu đang bồi cám lợn thấy ông anh chồng lập chập đi vào đon đả:
-Bác đến chơi .Bác lên nhà ngồi để em đun ấm nước mời bác.Khổ quá các cháu nhà em đi vắng cả,thành thử ....
Cả Vận nhìn quanh nhà em trai có ý không bằng lòng :
-Nhà chú thím vẫn chưa có phích à ?
-Khổ quá,em cũng gióng mấy lần nhưng nhà em bảo một là không nghiện chè mà khách khứa lại ít nên chưa cần .
-Tôi đã bảo mãi chú thím rồi.Mở miệng là kêu khổ ròi nói vạn vào người ý.
- Vâng ,vâng .Em cứ quen miệng thành ra .
- Được tôi nói tiếp đã.Đất đền bù bên này còn hơn bên tôi đến ba ,bốn sào.Hơn đất là hơn tiền.Thôi thì hương hoả ông bà để cho hai anh em bằng phân nhau ,nhưng chú thím chịu khó vỡ thêm được ít nhiều tôi mừng chú thím nhưng phải coi cái tiền ấy như tiền bắt được.Đời người sống được mấy.Bỏ ra một tí xắm sửa vài thứ cho vợ con nó dùng cho sướng cái đã.Tội gì phải khổ ,vậy mà chú ấy.
-Em cũng có ý ấy nhưng bác tính nhà em ...
-Anh lại chơi.Hai Sửu từ ngoài cổng thấy anh trai đến cất tiếng.Cả Vận ngẩng đầu nhìn em trai chau mày :
-Chú làm cái gì mà đến bây giờ quần áo ,mặt mũi bùn đất lấm lem thế kia .Cái số chú ,thật là thân làm tội đời.
Hai Sửu cười khậc khậc đi ra bể nước :
-Có gì đâu bác .Em ra chỗ ao nhà Lí xem cụ thể thế nào.Nhà em cũng thống nhất rồi .Mảnh ao nhà tay Lí nom thế mà đẹp .Cu cậu thấy dân làng được đền bù dàn dạt trong khi nhà mình chả được tí nào xem ra có vẻ nóng ruột .
-Ai bảo nhà chú ấy cái hồi ăn gạo bông đang hộ nông nghiệp nhờ ông chú làm phó chủ tịch tự nhiên thành hộ phi nông nghiệp.Gớm dạo ấy nhìn thím ấy tháng tháng vác sổ xuống cửa hàng đong gạo mặt vác tận giời.Vì thế nên mới giả sạch ruộng cho hợp tác chứ không bây giờ cũng bộn tiền.Ông giời có bắt ai nắm tay cả ngày đâu... Vợ hai Sửu đang nhặt quần bẩn của chồng chuẩn bị đi giặt hóng chuyện.
-Thôi ,thôi .Làm gì thì phiên phiến lên .Lợn đang kêu toáng lên kia kìa .Không phải buôn chuỵên nữa .Thế pha nước mời bác chưa ?
-Rồi ,rồi .Nhưng hôm nay tôi muốn mời chú ra quán nhà cái Thuận làm cốc bia tiện thể bàn với chú một số việc.
-Thôi bác ạ .Có việc gì anh cứ dậy chứ ra đấy tốn lắm.Bét ra hai anh em mình cũng mất vài chục chứ ít đâu.Mà tình thật em cũng không khoái món bia bọt lắm .
-Không bia thì quốc lủi .Đừng ngại ,tôi mời chú kia mà .
Hai Sửu cười hị hị vẻ ngượng ngiụ :
-Không phải thế,tiền bác thì cũng là tiền em.Mồ hôi trên mồ hôi dưới cả.Anh em mình với nhau chứ ai đâu.Thôi bác cho khi khác,chứ bây giờ lại sắp đến giờ các cháu về ăn cơm.Bắt chúng nó đợi cũng tội .Em mời bác uống nước .
-Thôi ,được rồi .Thế chú ra thăm ao nhà Lí làm gì ?
-Thế nhà em chưa thưa chuyện với bác à.Có gì đâu .Nhà Lí thấy dân làng được đền bù ruộng đất cũng có ý sốt ruột .Khổ mấy năm nay lũ con nhà ấy lớn dần,chú thím ấy lại về mất sức.Được một cục đấy nhưng miệng ăn núi lở,đâm bấn.
-Nhà nó bây giờ còn là hộ nông nghiệp thì bét ra cũng được đền bù hơn mười sào ,dạo đó tôi làm đội phó đội mười tôi biết rõ lắm .Cứ cho là mười một đi ,ba mươi sáu triệu một sào ,kì này bét cũng được gần bốn trăm triệu đền bù.Ghê chưa,có lẽ chỉ thua nhà Đinh Vĩ.Nhưng lúc tem phiếu xuống cửa hàng mua thịt mua đậu con vợ nó vênh váo lắm kia mà.
-Vâng ,vâng em nghĩ là cái số.Vì thế nên mấy lần chú ấy bắn tin muốn bắn mảnh ao ấy .Em rất thích cái ao ấy nhưng chần chừ mãi.Anh bảo một xu không có thì làm được việc gì.May có vài đồng đền bù em mới quyết định .
-Chú mua ao nhà Lí ?
-Vâng ,em dự định cải tạo để nuôi ba ba .
-Nuôi ba ba ?
-Vâng.Cậu bạn em cùng đơn vị bộ đội phục viên về quê vợ ở Cẩm giàng nuôi ba ba trúng lắm.Lởm khởm thế nào mà cái giống ba ba bây giờ nhiều nơi mua thế .Hoá ra các nhà hàng ăn uống ở Hà nội bây giờ chuộng món này lắm .Mà chả phải con mà ngay trứng của nó cũng hơn ba nghìn một.Bác thấy không hơn cả trứng gà ,trứng vịt .Thế có lạ không ?.Hôm gặp ở Gia lâm cậu ấy đã dậy nghề cho em nó còn cho em một xấp tài liệu dậy cách nuôi ,cách cho ăn ,cách phòng bệnh cho ba ba .Để em lấy cho anh xem ,hay là anh đang có tiền như vậy cũng thử một chuýên xem sao .Anh ngồi uống nước để em vào buồng.Mai em ra cửa hàng pơho tô em sao cho bác một bản Anh em mình đi đầu trong làng cái món này có khi ăn đấy anh ạ .
-Thôi ,thôi .Đựợc rồi,để lúc khác xem cũng được.Tôi hôm nay sang gặp chú để nói rằng.Tiền đền bù là lộc giời ,cho dân làng,cho anh em mình cải thiện.Chí ít cũng để đời sống nó dễ thở một chút.Nhất là đồ dùng ,phương tiện trong nhà mình Đằng này nhà chú,tôi không nói cái lớn mà ngay cái phích hãm nước nóng không có.Mọi thứ trong nhà vẫn i xì như cũ.Dân làng nhà nào nhà nấy xắm xe máy cho con cái đi ,xây nhà,còn chú .Tôi là anh ruột chú tôi mới nói ,chứ người ngoài người ta rỗi hơi .Nhưng tôi đã nghe người ta xì xèo là chú kiệt,chú bóp mồm bóp miệng chẳng dám mua xắm gì làm khổ vợ con Bây giờ chú lại bỏ tiền ra mua thêm ao ,thả ba ba .Chú làm ăn tôi không gàn nhưng chú phải xem cái gì nó thuận thì tính không người ta lại nói có hai anh em không bảo được nhau.Tiền của thiên hạ đầy ra đấy,nhưng mình không bốc hộc được đâu.
-Kệ họ bác ạ .Người ta có mồm người ta nói chứ em tính chán rồi.Tiền nong thế nhưng đáng là bao,nếu cứ phung phí ...
-Không xem thường miệng lưỡi dân làng này được đâu.Chú xem như nhà Tư Tuất,ngày xưa vợ nó đi đâu chả khai khắm khai mù ra vì con đái dầm mà ngay thằng chồng có bộ quần áo cũng mặc hàng tuần.Đi ngủ ,đi làm họp hành nhất bộ hôi xì xì ra .Thế mà hôm kia nhà nó đi mua hẳn một cái máy giặt to tướng đâu như bốn cân cơ đấy.Quần áo hơi bẩn là con cái ,vợ chồng nó thay ngay quẳng vào máy.Bấm nút một cái rồi lên nhà ăn cơm sau ra chỉ việc lấy ra rũ qua rồi phơi .
-Tài nhỉ ,nhưng máy gì mà có bốn cân thôi á ?
-Chú chả hiểu gì cả .Đấy là người ta nói công suất của máy có thể giặt một lúc 4 kí quần áo .Này chú biết quá ông nội nó là gì rồi chứ .Ngữ con nhà mõ mà có máy giặt chả nhẽ anh em nhà mình lại kém nó sao .Thôi ngày mai chú đến tôi ,tôi lai chú bằng xe máy ra Hà nội mua hẳn cái máy giặt năm cân giặt được cả chăn màn chứ không đùa .
-Bác nói thế chứ em xin chịu.Có tí tiền em cứ coi như dấn vốn làm ăn để nó kha khá đã bác ạ .
-Chú nghĩ buồn cười thật.Làm ăn thì cả đời ,chứ tiền của tự dưng đến chú không xắm xửa cho vợ con nó hưởng để nó oán cho ,rồi làng nước người ta cười cho thối mũi.
-Vợ con em thì em bảo rồi .Còn ai cười em cũng đành chịu chứ quả thực em còn đang tính chỗ đáng tiêu ,chứ có nhiều nhặn mà đã tính vung tiền quá trán.
-Tôi không ngờ chú lại khó bảo thế .Thôi được rồi ,tôi kệ chú .Tôi về đây .
-Kìa bác cả .Bác ngồi xơi nước đã .Khổ quá
Cả Vần có ý giận em trai đứng phắt lên,xăm xăm đi ra cổng ,đầu không hề ngoảnh lại .
3 Trời hôm ấy đúng là vào ngày trảng thứ hai của tháng tư có khác.Nắng mới ghê làm sao.Đi chân không trên đường mà cứ phải nhón gót nhấc thật nhanh vì đường làng bỏng ran cứ như đang dẫm trên hòn than lò rèn nhà Tuý.Cây cối lặng tờ,im phắc như cảnh bầy trong vở cải lương của đội văn nghệ xã diễn tích Chiêu quân Cống Hồ.Ngồi trong nhà nhìn ra thấy mọi vật chập chờn vì hoa nắng ,vậy mà cha con Hai Sửu xoay trần ,mặt đỏ gay đang vật thổ ở mảnh ao mới mua của nhà Lí.Bỗng có tiếng gọi í ới.Hai Sửu thính tai ngẩng mái đầu bết bùn lên nhận ra vợ đầu đội nón ,tay phe phẩy quạt mo :
-Thì cứ cho chúng nó ăn trước đi ,bố con tôi về ăn sau cũng được.
-Bác cả cho thằng Thịnh đến gọi ba lần rồi .
-Sao mẹ mày không nói tôi đang dở việc có gì để tối đến cũng được.
-Thế tối hôm qua bác cả không nói gì bố mày à ?
- Có ,có.Thấy bảo sinh nhật sinh nhiếc gì đấy hệ trọng gì đâu ,Tối tính chiều đến hỏi thăm cũng đựơc chứ sao .
-Bố mày buồn cười thật đấy.Thằng Thịnh bảo bố nó cùng cả họ đang chờ đấy.Thôi ,rửa chân tay đi rồi đến không có bác ấy giận đấy.Nghe bảo bác cả đang tức lắm.Bố mày không đến là bác ấy từ rầy không nhìn mặt đâu.
-Thế à ?.ối dào ơi .Nào thì đi .
-Bác ấy già thế mà cũng làm sinh nhật á?Thằng Mão con hai Sửu ngếch khuôn mặt đỏ ửng lấm bùn hỏi.
-Thế mới khổ tao.Thôi mày cũng tắm rửa ù lên rồi về ăn cơm với mẹ và các em đành chiều vét nốt.Tao đến ù một tí rồi về .
-Bác cả bảo cả nhà mình đều phải đến .
-Vẽ chuyện.Thôi ,thôi cơm nấu rồi thì mẹ con ở nhà ,đến làm gì cho tốn nhà bác ấy .
4.Về đến nhà ,Hai Sửu không ngờ vợ mình lại thành thạo và chu đáo đến thế Một gói quà chả biết trong đó là cái gì được bọc vuông vức trong tờ giấy hồng có cả cái nơ mầu mạ.
-Gì thế ?Hai Sửu cau mặt hỏi .
-Bộ ấm chén .Tôi thấy làng ta bây giờ có lẽ trừ đi ăn cưới là đi phong bì ,còn ăn mừng nhà mới ,mừng sinh nhật ,mừng thượng thọ đều mang quà Dù là anh em ruột nhưng cái lệ nó thế rồi .Tôi đã sửa sọan thì bố mày cứ mang đi.
-Thật vẽ vời ,phí phạm quá .
-Đừng ca cẩm nữa ,không có nhỡ đến tai bác cả lại sinh chuyện .Bố mày tắm ào rồi vào thay quần áo ,không có để bác ấy đợi lâu lại trách cho .
-úi giời.Hai Sửu chán nản đi ra bể nước .Một lúc sau được sự ngắm vuốt chải chuốt ,sửa sang thêm của vợ đã gọn gàng,tinh tươm hẳn trừ vẻ mặt tiếc việc ,tiềc tiền vẫn khiến y khó đăm đăm.
Hai sửu đi một mạch đến nhà người anh .Càng gần đến nơi y càng tưởng tượng ,nhà anh y chắc đang ồn ào tất bật lắm .Anh cả y mặt đỏ ửng đang ngồi tíếp khách ,chị dâu rồi lũ cháu mồ hôi nhỏ giọt trên trán chạy ngược,chạy xuôi.Bạn bè gần xa ,họ hàng rồi người làng nước ra vào tấp nập mùi thức ngầy ngậy trong cái nắng giữa hạ .Nhưng thật bất ngờ khi Hai Sửu rẽ vào đầu ngõ nhà anh ruột ,thấy không khí vẫn chết lặng ,im lìm .Hàng cau liên phòng nhô lên trên bụi ruối trước cửa nhà run run trong nắng.Có tiếng con gà mái nhà ai đột ngột cất lên tiếng gáy gở. Hai Sửu rùng mình nhíu mắt ngờ ngợ.Vừa bước qua chiếc cổng có hai cánh cửa gỗ chưa kiệt mới thay y giật mình khi thấy từ trong nhà vọt ra đứa cháu gái con thứ ba ông anh ruột .
-Khổ quá chú ơi .Anh cháu bị ...
-Cái gì ,cái gì ?Bình tĩnh nói cho chú nghe đã .Thế bố mẹ mày đâu ?
-Bố mẹ cháu lên bệnh viện rồi .
-Sao lại bệnh viện ?.Hai Sửu cảm thấy như cái nóng,cái nắng trên trời đều rồn vào y.
-Anh cháu đến mời chú đã về đến nhà đang ngồi chuẩn bị ăn cơm thì bố cháu lại sai đi lên phố huyện mua mấy cái đĩa phim gì đấy.Mà anh cháu có đi xe máy bao giờ đâu ,thế mà bố cháu cứ bảo anh ấy đi.Còn anh ấy lại cứ khăng khăng bảo đi được .Bây giờ có khổ anh cháu quá .
-Thằng Thịnh bị làm sao .Nói chú biết đã chứ.
Con bé gạt nước mắt nức nở nói :
-Bố cháu tuần trước mua xe máy bảo cứ để sẵn đấy có việc thì đi.Chiếc xe gần chục hôm phủ vỏ chăn con công ở góc nhà. Bố cháu cũng chưa cho anh cháu đi bao giờ cả nhưng hôm nay sinh nhật bố cháu,bố cháu vui ,lại thêm có các bác ,các chú đến chơi thế là anh cháu vừa hỏi một câu bố cháu đã đưa chìa khoá cho anh ấy.Ai ngờ định đi lên huyện nhưng mới đến ngõ Gạch chỗ vòng ấy ,anh cháu đâm vào cụ Tí Kha.Nhà bác Tí vừa kéo đến đây bắt đền.Sau đó lại lao vào tường xe hỏng hết rồi ,còn anh cháu .Hu ,hu .Con bé không kìm được khóc rống lên.Chú ơi làm thế nào hả chú .
Hai Sửu mím miệng bước vào nhà .Căn nhà bốn gian vừa chữa xong dàn dạt những mâm cỗ ăn dở và chưa ăn .Mùi rượu ,muì nước mắm và mùi rau thơm trong cái nóng tháng sáu rực lên thứ mùi ngột ngạt.Chiếc tủ lạnh nằm gần giữa nhà ngay cạnh cái bàn cả hai đầy đồ mừng gói trong giấy đỏ loá.Đàn ruồi nhặng à à bay loạn xạ.Hai Sửu cố nén tiếng thở dài hỏi cháu .
-Bố mẹ mày ở bệnh viện nào để chú lên ?
- Cháu chưa thấy bố mẹ cháu gọi điện về chỉ thấy xe cấp cứu đến đưa cụ Tí kha và cả anh cháu ,bố mẹ cháu được các chú ,các bác đèo đi theo .
-Bố mày mắc cả điện thoại ?
-Vâng cả máy giặt nữa.Nhưng hôm kia anh cháu loay hoay thế nào làm cháy máy giặt rồi .Từ hôm qua cháu lại phải giặt bằng tay ,mỏi lắm.
Hai Sửu thở dài bước ra thềm,y nhận ra chiếc máy giặt mầu xi măng nhạt đang nằm tênh hênh ở góc ao ,dưới cái nắng đang cháy rừng rực .
5 Sau buổi sinh nhật tai hại đó hai tháng thằng Thịnh được xuất viện nhưng đời nó như vậy có cũng như không .Chân tay vẫn còn nguyên nhưng đầu óc thì lúc nào cũng như ở trên mây.Đôi mắt không hồn ngơ ngác ủ rũ.Nghe làng nước đồn nó bị chấn thương sọ não gì đấy.Sợ thế .Làng Chén từ thủa khai thiên lập địa đến giờ đã thấy ai ở trong làng mắc thứ bệnh quái quỉ như thế bao giờ.Người ta lại bảo ấy là cái số.Ông giời đã xắp xếp thì đành chịu chứ biết thế nào.Nhà Cả Vần kể từ đó cũng là đi xuống.Mọi sự hoá dở dang.Hơn hai trăm triệu tiền được đền vù ,dồn vào sửa nhà ,mua bình bịch,máy giặt ,ti vi mặt phẳng ,tủ lạnh mất béng đi trăm hơn ,trăm ngót rồi Rấp vào cái vụ tiền thuốc ,tiền bệnh viện đền cụ Tí Kha.May nhà Tí nghĩ cảnh trong họ ngoài làng nên cũng không đâm đơn kiện trên huyện,vả lại nếu cứ cho là cạn tình đi thì chả nhẽ kiện thẳng Thịnh dở người kia hay sao.Thêm tiền chữa chạy thằng Thịnh. Rồi người nhà lên chăm nom nó. Chân đi miệng đi.Chả biết thế nào.Chiếc xe máy rập đầu nằm bẹp dưới bếp cái máy giặt còn bóng nhoáng nước sơn,long lanh nhãn hiệu nằm ở góc ao thỉnh thoảng thấy thằng Thịnh ra vặn xoàn xoạt rồi ngửa cổ lên trời cười hình hịch.Ti vi mặt phẳng và cái đầu chạy đìa vẫn tốt nhưng ti vi thỉnh thoảng ông Cả còn bật lên chứ đầu đĩa thì hình như bị bỏ quên ngay trên mặt án thư Thằng cháu Ngoại nhà Hộ Cẳng rủ rỉ với mẹ nó hình như đang định lấy nhưng nó giả giá chỉ bằng một phần tư tiền mua ngày trước,ông Cả Vần chùng chình chưa muốn bán.Lão láng giềng Tư Tuất chả biết xỏ đểu hay là tình thật hôm nọ cũng sang bảo địnhh mua cái máy giặt hỏng ,đâu như ông ta giả có trăm rưởi.Cả Vần nhấm nhẳn bảo "giả thế mà nghe được à ,máy giặt này hồi mua đã bốn triệu tư ".Tư Tuất cười khục khục "ấy là em cứ giả thế bán hay không là tuỳ bác ?".Tư Tuất lâu nay trở thành kẻ thõi máy giặt nhất làng Chén .Bây giờ ai muốn đụng đến máy giặt đều phải hỏi Tư Tuất cả.Hai Sửu hôm đi lấy tiền đợt giao ba ba trên phố về đến làng đã chập choạng tối.Y định rẽ vào nhà anh trai xem tình hình thằng cháu thế nào nhưng vốn cẩn thận y đi thẳng về nhà cất bọc tiền rồi mới thủng thẳng đến.Đến nơi y hơi ngạc nhiên vì sự im lìm trong nhà anh trai ,ngọn đèn bốn nhăm oát sụt thế lom đom như con đom đóm đực đang soi lờ mờ bức tường lăn sơn mầu phấn hồng có vẽ tích đại bàng cấp nàng công chúa.ánh đèn soi rõ cả mấy người đang ngồi im lặng quanh mâm cơm trên có bát canh rau dền tía và bát cua rang con em thằng Thịnh đi xúc được.Thằng Thịnh lẩn thẩn chọc đũa con cua to nhất rồi xỏ đũa vào cái càng đỏ rực của nó nhấc lên cười hị hị.Hai Sửu làm như không để ý mâm cơm đi thẳng vào nhà.Cả Vần đang ngồi lặng lẽ uống nước bên bàn.Hai Sửu không nhìn ông anh nói ngay :
-Hai cánh cổng mọt ngiến ghê quá anh ạ.
- ừ dạo ấy,tôi cũng không dể ý .Thợ nhà Tí đưa đến đấy .Hoá ra chúng nó bịp mình không biết gì,gỗ lạt,toàn dùng loại gỗ loịa năm loại sáu lại chưa kiệt thành thử mới chưa đầy ba tháng đã vừa nứt,vênh vừa mọt đục.Nói nó bây giờ,nó bảo bọn thợ ấy ở tận trên Gốc ngô.Ai mà tìm được.Thôi mình ngu mình chịu.Chú uống nước đi .
-Lên phố nghe nói trứng tằm chữa thần kinh tốt lắm ,em mua cho cháu một vài lọ ,cháu uống thử có gì em sẽ mua thêm.
- Có đắt lắm không ?Cả Vần hỏi khẽ.
-Không ngại anh ạ .Thuốc này công hiệu lắm .Người ta còn thằng Thịnh còn trẻ khả năng phục hồi của nó còn tốt .
-ừ .Mà này .
-Sao ạ anh cứ nói .
Cả Vần càng hạ tháp giọng hơn :
-Cái thằng Tư Tuất là không tốt gì đâu.Nó có đến hỏi cách nuôi ba ba thế nào chú đừng có rỗi hơi lộ ra cho nó.Ngay tôi là hàng xóm,láng giềng ra vào trông thấy nhau vào mà nó còn cạn tầu ráo máng ,chú hiểu chưa ?
Hai Sửu nhìn anh trai rồi lại nhìn bát canh rau rền đỏ đọc lờ đờ bên bức tường ánh lên màu sơn phấn hồng và cái mỏ con đại bàng đang há to nhọn hoắt kề ngay bên khuôn mặt phủ đầy tóc đen kịt của nàng công chúa,im lặng cố giữ một cái gật đầu.
Trung hạ Quí Mùi -Tháng năm 2003.