Câu chuyện đời tôi
ampi 13.04.2006 17:51:16 (permalink)
0
Xin gửi đến người con gái trong câu chuyện này nỗi cảm thông sâu sắc nhất của tôi .


Hồi bé thơ một con nhóc lóc chóc

Luôn tò mò về mọi vật xung quanh

Rồi đêm đến rúc lòng bà nũng nịu

- " Bà ngoại ơi ! kể chuyện con nghe ".



Ngoại hiền từ kể chuyện xưa và nay

Sự tích ra đời hay đối nhân xử thế

Có một chuyện ngoại chưa bao giờ kể

Sao chỉ có mình con và ngoại thôi ?



Con lớn lên nhưng chưa biết mặt cha

Chỉ ngày Tết mới gặp mẹ vội vã

Dẫu mưa nắng hay cơn bão tràn qua

Cũng chỉ là một bà và một cháu.



Tôi lớn dần nỗi thắc mắc lớn theo

Không dám hỏi chỉ e ngoại sẽ buồn

Có những đêm giật mình thức giấc

Ngoại chong đèn , hồi ức kỷ niệm xưa.



Tiếng thở dài sao nghe nghèn nghẹn

Cuốn sổ nhỏ thấm nước mắt ngoại tôi

Kỷ vật ấy ngoại cất giữ một nơi

Dù cố dấu nhưng tôi vẫn biết.



Tôi đã đợi , cố đợi chờ định mệnh

Đau đớn thay ngoại mất quá bất ngờ

Tôi cô đọc lạc lõng bơ vơ

Giữ kỷ vật mà lòng đau như cắt.



Bao năm tháng hoài nghi thắc mắc

Tôi đang cầm đáp án trong tay

Cố đấu tranh với lòng mình gay gắt

Bí mật đời tôi _ sao lại sợ điều này?



Ngày...tháng...năm...của thời gian cũ

Thật tình cờ trong vũ trụ bao la

Mẹ gặp cha như là duyên phận

Xây mỗi tình thơ mộng nơi trần gian.



Mỗi lần chia tay cha luôn nói nhỏ

- Anh mãi yêu em , chỉ yêu em

Một mái ấm không vơi hạnh phúc

Cha chie yêu mẹ , chỉ mình mẹ thôi.



Đứa con gái đến tuổi thôi nôi

Cha bỏ đi cùng người đàn bà khác

Mẹ xanh gầy một nỗi đau gánh vác

Nuôi con thơ vững bước đường đời.



Tôi hai tuổi mẹ gửi cho bà ngoại

Người đi xa lập nghiệp đời mình

Trái tim đau không ngừng chảy máu

Một nơi xa có giúp vết thương lành?



Những dòng cuối thấm đầy nước mắt

Mẹ xót xa một kiếp hồng nhan

Người cay đắng ghi dòng cuối lạnh lùng

-"Trên cõi đời , không gì là mãi mãi ".



Cuốn nhật ký là một bầu tâm sự

Là linh hồn trong từng câu chữ

Tôi đã đọc và hứng trọn niềm đau

Của một người vợ bị chồng phụ bạc.



Khép cuốn sổ ngón tay tôi run rẩy

Hai tuổi thôi , hai lần bị bỏ lại

Nhưng tôi không trách dù là cha hay mẹ

Ngoại thương tôi đã cho ngày bình yên.



Chít khăn tang tôi đưa ngoại ra đồng

Nơi yên nghỉ của bao người lớp trước

Nước mắt chảy dài vẳng nghe tiếng ngoại

-"Can đảm lên , cháu gái yêu của ta".



Mẹ tôi trở về thắp nén nhang dâng ngoại

Và mẹ khóc muộn màng hối tiếc

-" Ở xứ người con vội về thăm mẹ

Mẹ ra đi , chữ HIẾU con chưa tròn ".



Giở kỷ vật ố vàng theo năm tháng

Tôi viết tiếp , sau mẹ mười sáu năm

"Ở trên đời không có gì mãi mãi

Năm tháng qua tất cả sẽ qua".



Rời xa quê nhà theo mẹ lên đô thị

Cuộc sống hối hả cuốn vào vòng xoáy

Chỉ quay cuồng với thế giới riêng tôi

Vẫn tự nhủ : không gì là mãi mãi.



Một dịp tình cờ tôi gặp anh

Tháng ngày qua ân tình thêm vun đắp

Rồi một ngày anh nói : " Mãi yêu em "

Tôi thảng thốt giật mình lo sợ.



Ngày xưa cha cũng nói mãi yêu

Nhưng ân tình theo lời thề bay xa

Khiến cuộc đời mẹ tôi đau nhức

Một vết thương vẫn âm ỉ lặng thầm.



Mở to mắt nhìn người con trai ấy

Tôi lặng thinh vội vã ngó lơ

Có yêu anh nhưng tâm hồn sợ hãi

Mãi mãi ư ? là đến khi nào ?



Anh hiểu hết chấp nhận tôi lặng im

Nhưng kiên trì tìm đến trái tim tôi

Tôi run rẩy tìm đường chạy trốn

Nào có ai trốn được chính mình.



Bỗng bàng hoàng nghe tin anh hấp hối

Chúa mến tài vội vã gọi về trời

Anh ra đi mà đôi môi mấp máy

- " Anh mãi mãi yêu em , mãi mãi yêu ".



Tôi nức nở xin anh đừng rời xa

Đừng lần thứ ba tôi bị bỏ lại

Nhưng thần chết chia lìa đôi lứa

- " Tử thần ơi ! sao ngươi quá lạnh lùng ?".



Mẹ sụp dưới chân tôi xin tha thứ

- " Chuyện của mẹ đã liên lụy đến con "

Tôi lắc đầu mắt nhìn sâu đêm tối

Nghiệp chướng là sao , một kiếp người.



Tiễn anh đi xa , xa mãi mãi

Tôi hiểu rằng trái tim đã chết rồi

Gửi theo ngọn gió đến anh lần cuối

-" Em vẫn chưa kịp nói lời yêu anh mãi mãi ".



Cuộc đời tôi giờ đây chỉ một mình

Xin đừng trách tim tôi băng giá

Bởi duyên kiếp sao oan nghiệt quá

Sao cả cuộc đời chỉ thở dài não nề thôi.



Chỉ mong rằng đừng một ai như tôi

Hãy tin tuỏng vào sự chân thành

Khi một người nói yêu mãi mãi

Đó chính là hạnh phúc chốn nhân gian./.



11/04/2006

ampi_0201



#1
    BĂNG NGUYỆT 14.04.2006 10:58:23 (permalink)
    0
    Chào weocom ampi đến vui với vườn thơ vntq nha.....chúc vui và chúc cô bé trong bài thơ sớm hết buồn....

    Đón nhau ở bờ vui

    Mỗi ngừoi trong chúng ta
    Sinh ra trả nợ đời
    Ai đã trả hết rồi
    Thì phải về trời sớm

    Sâu sắc tình thắm đựơm
    Sống mãi với thiên thu
    Mệnh tài do thiên phú
    Vui buồn hoặc khổ đau

    Có một điểm tâm giao
    Là những điều từng trải
    Đi qua là khắc lại
    Mãi mãi ở lòng ta

    Chúc người vơi xót xa
    Khổ hạnh đời ban bố
    Trăng vàng soi đầy phố
    Mang nụ cười tặng ai

    Chúc người qua miệt mài
    Nắng vàng soi ấm áp
    Đời mau thôi bão táp
    Bờ vui ta đón nhau...!
    #2
      ampi 14.04.2006 11:08:44 (permalink)
      0
      Thanks BĂNG NGUYỆT phu nhân.



      Ở đời vay trả chuyện thường tình
      Nhận rồi cho đi không biết được
      Chỉ xin người có tấm lòng chân thật
      Sống làm sao dừng gieo nỗi trái ngang./.
      #3
        Hoatina_hn 14.04.2006 13:04:25 (permalink)
        0
        Chào ampi!
        Giờ HoaTiNa mới rảnh để ghé nhà ampi chơi này. Câu chuyện buồn quá đi…N nhớ ngày xưa, khi N gặp một chuyện buồn, có một người đã kể cho N nghe câu chuyện về một người phụ nữ rất bất hạnh đã vượt qua được những thử thách của cuộc sống, và chốt lại một câu thế này: “chắc hẳn Chúa đã rất tin tưởng cô ấy nên Người mới giao cho cô ấy thử thách lớn đến như vậy…Vì Người biết, chỉ có cô ấy mới có thể vượt qua…”
        N tin là cuộc sống luôn tạo ra những thử thách bằng với sức chịu đựng của mỗi người, và N mong là cô gái trong bài thơ cũng thế…



        Thương em

        Ôi đôi vai bé nhỏ
        Gánh trĩu nỗi sầu tư
        Em ơi! Ngày sương gió
        Bão bùng lên mấy mùa…

        Thương quá sao là thương
        Môi thắm với má hường
        Mùa xuân về gõ cửa
        Mà buồn len muôn phương…

        Nào em, hãy lại đây
        Sẻ chia nặng vai gầy
        Bàn tay năm ngón nhỏ
        Dắt dìu qua đắng cay…

        Tặng cho em nắng ấm
        Tặng cho em niềm vui
        Trái tim hồng rộn đập
        Cho tình thương đâm chồi…

        Nhé em, xuân sang rồi
        Xuân thay màu áo mới
        Riêng tặng em tiếng cười
        Đời thênh thang mở lối…

        HoaTiNa
        #4
          ampi 14.04.2006 22:53:38 (permalink)
          0
          Băng Nguyệt phu nhân à ! AMPI làm bài thơ này tình cờ thôi.

          Trong một buổi tối , tôi tình cờ được nghe kể câu chuyện này :

          Một cô gái được một chàng trai nói :" Anh mãi yêu em". ngày xưa cha cô cũng đã nói với mẹ cô sau mỗi lần hẹn hò. và cô sợ rằng mình sẽ bị phụ bạc như mẹ cô.
          rồi chàng trai bị tai nạn. trên giường bệnh , dù chỉ còn sức tàn anh vẫn nói với cô "ANH MÃI MÃI YÊU EM" . anh ra đi để cô gái ở lại với nỗi đau ân hận.

          Chính nỗi đau day dứt này khiến tôi "khó chịu".viết bài thơ này chỉ mong tâm hồn tôi dễ chịu hơn mà thôi./.

          14/04/06
          AMPI
          #5
            BĂNG NGUYỆT 15.04.2006 10:35:44 (permalink)
            0
            Bn cũng viết theo cảm xúc khi đọc thơ mọi ngừoi thui à,,,,trường hợp này hao hao giống hoàn cảnh mình nên...chắc có nguồn thơ....chúc ampi cuối tuần nhiều niềm vui nhé...

            Tâm tư lưu thủy

            Ngược bóng thời gian thiếp nhớ chàng
            Mừoi năm sương khói buồn bãng lãng
            Phố xưa vắng bóng chàng trai nọ
            Cô nhỏ sầu nghịch cảnh.... cũng sang ngang

            Từ đó ánh trăng biến trăng tàn
            Cố nhân hạnh ngộ giấc mơ hoang
            Nổi niềm nhắn gửi cùng mây trắng
            Cô tịch đêm buông đếm lệ tràn

            Âm dương cách trở mấy quan san?!
            Đứng gần mà xa đến vạn ngàn
            Tâm tư lưu thủy thiên thu nhớ
            Ai định duyên mình hợp phải tan?!

            Thơ thẩn năm nao viết cho chàng
            Tàn tro bay hết gió cuốn phăng
            Nguyên trong kí ức hình dáng đó
            Bao giờ quên được....hỡi tình lang.
            #6
              ampi 15.04.2006 11:46:21 (permalink)
              0
              AMPI cũng chỉ tập tọng là thơ thôi mà.
              Không được coi là nguồn thơ đâu.
              #7
                ampi 15.04.2006 11:55:26 (permalink)
                0
                Tự nhủ rằng quá khứ đã qua
                Hãy vui lên để cuộc đời ý nghĩa
                Tâm trạng buồn xin đừng lấn át
                Cuộc sống còn sôi động biết bao./.
                #8
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9