Chuyện tình biên giới Nắng biên cương như trải dài vô tận
Gió đổ ào lay tỉnh giấc hàng cây
Rồi một ngay ai đó đến nơi đây
Sẽ biết được một mối tình tuyệt đẹp
Anh chiến sĩ căng mình như lũy thép
Mặc gió mưa vẫn tuần tiễu biên thùy
Cô giáo miền xuôi đường mòn lối thường đi
Đến trường lớp rải tình cho cái chữ
Ánh mắt nhìn nhau gửi bao điệp ngữ
Mỗi lần qua con suối nhỏ đương reo
Hoa trắng đung đưa mây trắng lưng đèo
Thay nỗi nhớ quê hương bàng tình yêu đôi lứa
Em, người Hà Tây núi Ba Vì ngọt ngào hương sữa
Soi bóng dòng Đà gọi nước cuộn phù sa
Vải lụa Hà Đông óng mượt thướt tha
Khoe muôn sắc giữa trời chiều tim tím
Anh, Kinh Bắc hát lời nghe bịn rịn
Ngồi tựa mạn thuyền giã bạn những bài ca
Đằm thắm không em những làn điệu mượt mà
Như nỗi gọi người ơi về đất hát
Tình nẩy nở trong một chiều nắng nhạt
Đắm nồng say của gái sắc trai tài
Nụ hôn nồng ngọt lịm trắng nhành mai
Rừng chứng giám mối tình nơi biên giới
Họ yêu nhau cứ tin và cứ đợi
Hạnh phúc tràn trề trong nỗi nhớ mênh mông
Cuộn cuộn nhập hòa dòng nước giữa hai sông
Cầu giang gọi sông Đà ơi thương quá
Rừng núi ngày nay đâu còn là đất lạ
Đã thân quen, quen quá với họ rồi
Mặc thời gian cứ lặng lẽ dần trôi
Yêu cuộc sống yêu biên cương tổ quốc
Đỉnh non cao vẫn ngập tràn mơ ước
Họ cùng chung hưởng thụ giấc mơ lành
Đầy tình người giữa nơi chốn ngàn xanh
Đón hạnh phúc đang vươn mình trỗi giậy
Tình biên cương ít có ai nhận thấy
Bởi sinh ra ở tận mãi vùng xa
Nơi điểm tô lác đác những mái nhà
Cũng ấm áp tình người đâu có kém
Xin mời đến lưng trời nơi núi hiểm
Để cùng thăm một tổ ấm uyên ương
Nép bóng cây xanh bên cạnh mái trường
Vui cùng hưởng ấm êm bên bếp lửa
Ánh mắt trẻ thơ sáng lên trong bỡ ngỡ
Tưởng sao trời rơi xuống chốn rừng sâu
Giọng ê a bập bẹ nói từng câu
Bóng bố mẹ chụm đầu trên bức vách
Cô giáo trẻ mải mê trên trang sách
Anh biên phòng lên kế hoạch tuần tra
Giữ bình yên để mang chữ đến từng nhà
Cũng ấm áp tình người đâu có kém
Biến biên cương thành nơi hò hẹn
Của trai tài gái sắc dưới miền xuôi
Ánh ngời lên cao đẹp giữa cuộc đời
Khoe sức sống tình yêu vùng biên giới
Ai dám bảo biên cương không bến đợi
Vẫn ngọt ngào chẳng kém bất cứ đâu
Cũng nẩy sinh biết bao mối tình đầu
Của đôi lứa tận rừng sâu nơi biên ải
Biết bao cuộc đời vẫn luôn luôn mê mải
Vun đắp cây đời cho hoa trái tỏa hương
Những chiến công vàng họ gửi tặng quê hương
Thêm đẹp mãi những mối tình biên giới
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2006 09:52:26 bởi xuanhong >