Vời Trông Bóng Hạc (thơ đường Đoàn Chinh Nam)
Đoàn Chinh Nam 15.04.2006 00:48:18 (permalink)
0
VỜI TRÔNG BÓNG HẠC

HOÀI CẢM
Khi con viết được áng thơ đường
Ba chẳng cùng soi thế sự gương
Nhớ thuở thiếu thời say điển tích
Cảm lời tâm huyết mộ văn chương:
- Đường thi tựa ngọc đòi trau chuốt
- Tài tử non gan dễ chán chường

Núi Tản mây đùn che bóng hạc
Rừng Mai * trăng giãi quyện trời hương

* Mai Lâm, bạn vong niên của Tản Đà


MỘT GIẤC MƠ ĐÀ LẠT
Đồi xanh reo tiếng suối
Mây trắng hoa vàng đợi
Em dõi hoàng hôn về
Anh chờ thi hứng tới
Kề vai lòng ngậm ngùi
Nhớ thuở tình hờn dỗi
Xuân hạ thu đông nhàn
Bài thơ đời tiếp nối

TRƯA HÈ
Gà gáy nao nao vẳng chốn nào
Vấn vương cánh bướm nhụy hoa trao
Gió quên ghé lại trời mây trắng
Nắng ngại len qua bóng trúc đào
Tiếng vọng đời xa ngân khắc khoải
Vần thơ đường luật mải thôi xao
Ròn tan giọng trẻ cười đi học
Nhớ thuở hoa niên quậy xé rào

BÊN KIA DỐC ĐỜI
Buồn hỡi, sao mi mãi đến đây
Mười năm trở gót chốn xưa này
Viễn du thuở ấy không thành mộng
Thi phú bây giờ lại bắt tay
Vạn cổ sầu tan trong tín ngưỡng
Văn chương bút vướng giữa trùng vây
Xe đời xuống vội bên kia dốc
Cứ viết…lo chi nghiệp mỏng dầy

VỊNH LY NƯỚC ĐẦY
Kìa xem lóng lánh sắc pha mầu
Nhật nguyệt soi vào ánh ngọc châu
Thủy thể trong ngời như thấu kính
Căn nguyên tươi sống của tinh cầu
Mềm môi bao kẻ khi khô khát
Làm chứng đôi lòng lúc có nhau
Cố ý, vô tình hay vụng dại
Hắt đi, vớt lại được gì đâu!

VƯỜN THƠ ĐƯỜNG
Viết áng thơ Đường : chuốt ngọc trai!
Già non, khéo vụng : nỗi bi hài!
Khắt khe niêm, luật : bằng xô trắc
Chặt chẽ câu, vần : trúc vướng mai
Thưởng ngoạn : tìm trang, bài xướng-hoạ
Cảm thông : thấy lỗi bạn nhầm sai
Làm vườn rất mệt! Ơi thi hữu!
Tự ái : buồn nhau! Khổ lắm ai!

NGÀN THU ÁO TÍM - NỤ HÔN ĐẦU
“Ngàn Thu Áo Tím” (1) đã xa rồi
Một “Nụ hôn đầu” (2) sóng gió trôi
Những tưởng tình thơ quên ý nhạc
Nào hay đời muộn bật xuân chồi
Lưu danh : cảm thán người thiên cổ
Phù thế : ngậm ngùi ta cắn môi
Ơi nụ hôn đầu ai có nhớ?
Vàng thu áo tím mộng chia đôi!

(1) nhạc Hoàng Trọng
(2) thơ Trần Dạ Từ


KHAI BÚT XUÂN BÍNH TUẤT
Trăm nghìn đoá trúc đào
Ngước mặt gió xuân chào
Riêng cõi ta ngồi lặng
Chung đường người bước mau
Thoáng về tâm ý cũ
Thầm hỏi cố nhân đâu
Máy tính mươi lăm chiếc
Vô tri kết mạng sầu

NGẪU HỨNG
E thẹn xinh sao đọng nét cười
Đưa bà trở lại tuổi hai mươi
Ngập ngừng theo ý đàn con cháu
Bẽn lẽn chiều ông một kiểu ngồi
Ảnh chụp ngượng ngùng quên tóc bạc
Thơ ghi bất chợt rộn lòng vui
Tình đâu chỉ đẹp vì dang dở
Trời đất nghìn xưa đã lứa đôi

HỎI NGƯỜI TRONG TRANH CỔ
Thức giấc đêm buồn ngắm dáng ai
Trường thiên thu thủy sắc u hoài!
Hững hờ tay với che vầng nguyệt
E ấp môi cười dấu ngọc trai
- Vọng tưởng tri âm lòng thắm mộng?
- Tương tư hoạ sĩ liễu gầy vai?
- Sao em ẩn hiện trên khung lụa?
- Ngần ngại chi chưa động bước hài?


KHOẢNH KHẮC THƠ VỀ
Cảm hứng dần vơi, vợi tháng ngày!
Chờ mưa, đợi nắng, viết chi đây?
Ngâm câu tuyệt bút người xưa phục
Lắng khúc cầm ca thuở cũ say
Tình - chẳng hoà duyên - vơ vẩn nhớ
Tài - chưa kịp mộng - muộn màng xây
Mai vào cõi sáng đời sau hẳn
Cười mỉm thương cho khoảnh khắc này?!

ĐÊM THỨC GIẤC
Ghép những mảnh rời, vụn giấc mơ
Lục tung tiềm thức sắp phai mờ
Cố qua đêm trắng : mươi trang sách
Thử hoạ vần xuôi : mấy ý thơ
Bạn cũ phong ba đời lạc nẻo
Tình xưa ký ức kén sầu tơ
Đong đưa bóng lá qua song cửa
Giấc ngủ chưa về mãi vẩn vơ

SAU MÙA LY LOẠN
Phố phường nhiều kẻ lạ
Sông nước bao năm quen
Người liếc ta, nghi ngại
Ta nhìn người, lặng yên
Bạn xưa lưu lạc hết
Đời muộn cơ hàn thêm
Chốn cũ, lao lung mới
Vết thương buồn khó quên

LỠ CHUYẾN XE
Gió hú réo âm hồn
Chiều rơi vỡ tiếng buồn
Đường xa chìm bụi cuốn
Gót mỏi lê giầy mòn
Đêm xuống nhanh đèn đỏ
Chân vào muộn quán đơn
Ngẩng đầu : cô gái trắng
Bưng tách cà phê đen

NHỚ TAM NGUYÊN YÊN ĐỔ
Thao thức canh khuya lắng tiếng gà
Nhớ người khoa bảng chạnh lòng ta
Tài không hợp vận : đau lòng trẻ
Lực bất tòng tâm : cám cảnh già
Bút giễu vạch trần : gian lẫn nịnh
Lời khôn chỉ khéo : chính phân tà
Xuôi tay nhắm mắt thời vong quốc
Tâm sự ngàn thu mãi thiết tha

CẢM HOÀI
Xanh rêu nát gạch cỏ hoa gai
Quên lãng bao nhiêu thế kỷ dài
Buốt gió thu tàn - khung cửa trống
Vàng tia nắng muộn - dáng chiều phai
Tháp Chàm hoang lạnh buồn u uất
Lòng khách cô liêu dậy cảm hoài
Lịch sử quay vòng hưng phế mãi
Niềm đau vong quốc chẳng riêng ai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2006 18:35:03 bởi Đoàn Chinh Nam >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9